yán xiào zǐ wū mù
顔孝子乌墓 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 吴炯 (wú jiǒng)

人伦风化自孝始,我怀义乌顔氏子。
昔从书传闻其名,今来浙东入其里。
未入里先见路碑,高塚巍然云树里。
犹有群乌绕墓飞,或者神乌长不死。
衔土伤吻土亦亦,乌血凝成墓山紫。
今古人人皆有亲,负土葬者岂独此。
如何感召到山禽,须就人心推物理。
生前服劳情自苦,亡後附身哀靡已。
天地悯怜鬼神泣,无知羽族有所使。
父子茔域永相依,白云深处精灵起。
风吹草卉即莱衣,溪浮苹藻为甘旨。
千秋万古此经过,谁人眼不泪如水。

平平平仄仄仄仄,仄平仄平平仄仄。
仄○平○○○平,平平仄平仄○仄。
仄仄仄平仄仄平,平仄平平平仄仄。
○仄平平仄仄平,仄仄平平○仄仄。
平仄平仄仄仄仄,平仄○平仄平仄。
平仄平平平仄○,仄仄仄仄仄仄仄。
○平仄仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平仄○平仄仄,平仄仄平平仄仄。
平仄仄平仄平仄,平平仄仄仄仄仄。
仄仄平仄仄○平,仄平○仄平平仄。
平○仄仄仄平○,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平○,平平仄仄仄○仄。

rén lún fēng huà zì xiào shǐ , wǒ huái yì wū yán shì zǐ 。
xī cóng shū chuán wén qí míng , jīn lái zhè dōng rù qí lǐ 。
wèi rù lǐ xiān jiàn lù bēi , gāo zhǒng wēi rán yún shù lǐ 。
yóu yǒu qún wū rào mù fēi , huò zhě shén wū cháng bù sǐ 。
xián tǔ shāng wěn tǔ yì yì , wū xuè níng chéng mù shān zǐ 。
jīn gǔ rén rén jiē yǒu qīn , fù tǔ zàng zhě qǐ dú cǐ 。
rú hé gǎn zhào dào shān qín , xū jiù rén xīn tuī wù lǐ 。
shēng qián fú láo qíng zì kǔ , wáng hòu fù shēn āi mí yǐ 。
tiān dì mǐn lián guǐ shén qì , wú zhī yǔ zú yǒu suǒ shǐ 。
fù zǐ yíng yù yǒng xiāng yī , bái yún shēn chù jīng líng qǐ 。
fēng chuī cǎo huì jí lái yī , xī fú píng zǎo wèi gān zhǐ 。
qiān qiū wàn gǔ cǐ jīng guò , shuí rén yǎn bù lèi rú shuǐ 。

顔孝子烏墓

—— 吳炯

人倫風化自孝始,我懷義烏顔氏子。
昔從書傳聞其名,今來浙東入其里。
未入里先見路碑,高塚巍然雲樹裏。
猶有群烏繞墓飛,或者神烏長不死。
啣土傷吻土亦亦,烏血凝成墓山紫。
今古人人皆有親,負土葬者豈獨此。
如何感召到山禽,須就人心推物理。
生前服勞情自苦,亡後附身哀靡已。
天地憫憐鬼神泣,無知羽族有所使。
父子塋域永相依,白雲深處精靈起。
風吹草卉即萊衣,溪浮蘋藻爲甘旨。
千秋萬古此經過,誰人眼不淚如水。

平平平仄仄仄仄,仄平仄平平仄仄。
仄○平○○○平,平平仄平仄○仄。
仄仄仄平仄仄平,平仄平平平仄仄。
○仄平平仄仄平,仄仄平平○仄仄。
平仄平仄仄仄仄,平仄○平仄平仄。
平仄平平平仄○,仄仄仄仄仄仄仄。
○平仄仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平仄○平仄仄,平仄仄平平仄仄。
平仄仄平仄平仄,平平仄仄仄仄仄。
仄仄平仄仄○平,仄平○仄平平仄。
平○仄仄仄平○,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平○,平平仄仄仄○仄。

rén lún fēng huà zì xiào shǐ , wǒ huái yì wū yán shì zǐ 。
xī cóng shū chuán wén qí míng , jīn lái zhè dōng rù qí lǐ 。
wèi rù lǐ xiān jiàn lù bēi , gāo zhǒng wēi rán yún shù lǐ 。
yóu yǒu qún wū rào mù fēi , huò zhě shén wū cháng bù sǐ 。
xián tǔ shāng wěn tǔ yì yì , wū xuè níng chéng mù shān zǐ 。
jīn gǔ rén rén jiē yǒu qīn , fù tǔ zàng zhě qǐ dú cǐ 。
rú hé gǎn zhào dào shān qín , xū jiù rén xīn tuī wù lǐ 。
shēng qián fú láo qíng zì kǔ , wáng hòu fù shēn āi mí yǐ 。
tiān dì mǐn lián guǐ shén qì , wú zhī yǔ zú yǒu suǒ shǐ 。
fù zǐ yíng yù yǒng xiāng yī , bái yún shēn chù jīng líng qǐ 。
fēng chuī cǎo huì jí lái yī , xī fú píng zǎo wèi gān zhǐ 。
qiān qiū wàn gǔ cǐ jīng guò , shuí rén yǎn bù lèi rú shuǐ 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
人伦风化从孩提时代便开始,我心怀义乌顏氏的后裔。
往昔从史书传闻过他的名字,如今他来到了浙江东部的这片土地。
未曾踏入这片土地,我先看见了路旁高耸的墓碑,墓碑巍峨如云树矗立在墓地中。
墓地上仍有一群乌鸦绕着飞翔,或许那是神奇的乌鸦,它们长生不死。
乌鸦衔着土,边啄边又吻着土,乌鸦的血凝成了墓地的紫色。
古往今来,每个人都有亲人,负土葬者又岂止这一处。
然而,如何解释这些山中禽鸟的感应,必须从人的心意中去推测其中的物理原理。
生前忍受辛劳,情感自是悲苦,死后的魂魄依附于墓地,悲伤凄怆已极。
天地间有悲伤、怜悯之心,鬼神们也为之哭泣,不明事理的乌鸦也因此而有了使命。
父子埋葬于同一茔地中,白云深处有灵魂升腾。
风一吹草木便似佛衣,溪水漂浮苹藻如美馔。
千秋万代都会经历这样的情景,哪个人不会泪如泉涌。
全文总结:全文描述了古代人伦风俗的延续和墓地中的乌鸦神秘现象。作者心怀着对义乌顏氏后裔的敬仰之情,讲述了乌鸦绕墓的神奇景象,以及人与自然界的交织感应。同时,文中表达了对亲人的思念和对生死的思考,以及天地间的悲悯与怜悯之情。最后,通过表达永恒的人情景仰,强调了人生的无常和生死的循环。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者吴炯介绍:🔈

吴炯,永兴(今湖北阳新)人。则礼子。高宗绍兴十三年(一一四三)由枢密院编修官出提举浙西茶盐(《建炎以来系年要录》卷一四九)。十五年,改两浙转运判官(同上书卷一五四)。二十二年,爲成都路转运副使,次年,改知荆南府(同上书卷一六三、一六五)。未几卒。有《五总志》一卷,事见《仪顾堂题跋》卷八《五总志跋》。今录诗二首。 查看更多>>

吴炯的诗:

相关诗词:

顔子 (yán zǐ)

朝代:宋    作者: 林同

返必展墓入,去当哭墓行。
谁知顔氏子,事死乃如生。

平平平仄仄仄仄,仄平仄平平仄仄。
仄○平○○○平,平平仄平仄○仄。
仄仄仄平仄仄平,平仄平平平仄仄。
○仄平平仄仄平,仄仄平平○仄仄。
平仄平仄仄仄仄,平仄○平仄平仄。
平仄平平平仄○,仄仄仄仄仄仄仄。
○平仄仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平仄○平仄仄,平仄仄平平仄仄。
平仄仄平仄平仄,平平仄仄仄仄仄。
仄仄平仄仄○平,仄平○仄平平仄。
平○仄仄仄平○,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平○,平平仄仄仄○仄。

赠仰孝子 (zèng yǎng xiào zǐ)

朝代:宋    作者: 杨蟠

思亲庐墓隠西山,竹屋萧然月坞间。
有道自高尘世外,无心得共野云闲。
姓名达远邦符奏,束帛荣沾帝泽颁。
不见孝廉人已久,东嘉今喜识曾顔。

平平平仄仄仄仄,仄平仄平平仄仄。
仄○平○○○平,平平仄平仄○仄。
仄仄仄平仄仄平,平仄平平平仄仄。
○仄平平仄仄平,仄仄平平○仄仄。
平仄平仄仄仄仄,平仄○平仄平仄。
平仄平平平仄○,仄仄仄仄仄仄仄。
○平仄仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平仄○平仄仄,平仄仄平平仄仄。
平仄仄平仄平仄,平平仄仄仄仄仄。
仄仄平仄仄○平,仄平○仄平平仄。
平○仄仄仄平○,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平○,平平仄仄仄○仄。

董孝子墓 (dǒng xiào zǐ mù)

朝代:宋    作者:

渺渺灵绪土,厥奥名黄杨。
有汉董徵君,体魄厝其乡。
人以孝而重,地以孝而扬。
马鬣松楸里,悠悠思且长。

平平平仄仄仄仄,仄平仄平平仄仄。
仄○平○○○平,平平仄平仄○仄。
仄仄仄平仄仄平,平仄平平平仄仄。
○仄平平仄仄平,仄仄平平○仄仄。
平仄平仄仄仄仄,平仄○平仄平仄。
平仄平平平仄○,仄仄仄仄仄仄仄。
○平仄仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平仄○平仄仄,平仄仄平平仄仄。
平仄仄平仄平仄,平平仄仄仄仄仄。
仄仄平仄仄○平,仄平○仄平平仄。
平○仄仄仄平○,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平○,平平仄仄仄○仄。

董孝子墓 (dǒng xiào zǐ mù)

朝代:宋    作者: 谢翱

修修古孝子,家移来水旁。
母病食此水,母死葬其乡。
杀人自白吏,就家起为郎。
至今庙下草,犹带食水香。

平平平仄仄仄仄,仄平仄平平仄仄。
仄○平○○○平,平平仄平仄○仄。
仄仄仄平仄仄平,平仄平平平仄仄。
○仄平平仄仄平,仄仄平平○仄仄。
平仄平仄仄仄仄,平仄○平仄平仄。
平仄平平平仄○,仄仄仄仄仄仄仄。
○平仄仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平仄○平仄仄,平仄仄平平仄仄。
平仄仄平仄平仄,平平仄仄仄仄仄。
仄仄平仄仄○平,仄平○仄平平仄。
平○仄仄仄平○,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平○,平平仄仄仄○仄。

题赵知府墓 (tí zhào zhī fǔ mù)

朝代:宋    作者: 张孝祥

翁仲无声石马闲,墓门萧瑟锁青烟。
故人仰卧青松下,落日孤村闻杜鹃。

平平平仄仄仄仄,仄平仄平平仄仄。
仄○平○○○平,平平仄平仄○仄。
仄仄仄平仄仄平,平仄平平平仄仄。
○仄平平仄仄平,仄仄平平○仄仄。
平仄平仄仄仄仄,平仄○平仄平仄。
平仄平平平仄○,仄仄仄仄仄仄仄。
○平仄仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平仄○平仄仄,平仄仄平平仄仄。
平仄仄平仄平仄,平平仄仄仄仄仄。
仄仄平仄仄○平,仄平○仄平平仄。
平○仄仄仄平○,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平○,平平仄仄仄○仄。

邑人张孝友亲殁庐墓六年有五色鸟集墓陇邑大夫张公侃旌其庐名其乡曰移风乡 (yì rén zhāng xiào yǒu qīn mò lú mù liù nián yǒu wǔ sè niǎo jí mù lǒng yì dài fū zhāng gōng kǎn jīng qí lú míng qí xiāng yuē yí fēng xiāng)

朝代:宋    作者: 徐洪

孝友闻张仲,贻谋直到今。
六年枯血泪,五色集祥禽。
表此励颓俗,来兹生孝心。
移风名不忝,茂宰意良深。

平平平仄仄仄仄,仄平仄平平仄仄。
仄○平○○○平,平平仄平仄○仄。
仄仄仄平仄仄平,平仄平平平仄仄。
○仄平平仄仄平,仄仄平平○仄仄。
平仄平仄仄仄仄,平仄○平仄平仄。
平仄平平平仄○,仄仄仄仄仄仄仄。
○平仄仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平仄○平仄仄,平仄仄平平仄仄。
平仄仄平仄平仄,平平仄仄仄仄仄。
仄仄平仄仄○平,仄平○仄平平仄。
平○仄仄仄平○,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平○,平平仄仄仄○仄。

过黄杨奥孝子董公墓 (guò huáng yáng ào xiào zǐ dǒng gōng mù)

朝代:宋    作者: 叶澄

我陟黄杨奥,我怀董孝君。
怀君君不见,冢草裹晴云。

平平平仄仄仄仄,仄平仄平平仄仄。
仄○平○○○平,平平仄平仄○仄。
仄仄仄平仄仄平,平仄平平平仄仄。
○仄平平仄仄平,仄仄平平○仄仄。
平仄平仄仄仄仄,平仄○平仄平仄。
平仄平平平仄○,仄仄仄仄仄仄仄。
○平仄仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平仄○平仄仄,平仄仄平平仄仄。
平仄仄平仄平仄,平平仄仄仄仄仄。
仄仄平仄仄○平,仄平○仄平平仄。
平○仄仄仄平○,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平○,平平仄仄仄○仄。

题仰孝廉事实後 (tí yǎng xiào lián shì shí hòu)

朝代:宋    作者: 叶适

孝子久传名,诚通物表灵。
当年虎失猛,此日竹还青。
墓垦无留菽,庭荒枕旧厅。
惟存古题志,宝惜胜如经。

平平平仄仄仄仄,仄平仄平平仄仄。
仄○平○○○平,平平仄平仄○仄。
仄仄仄平仄仄平,平仄平平平仄仄。
○仄平平仄仄平,仄仄平平○仄仄。
平仄平仄仄仄仄,平仄○平仄平仄。
平仄平平平仄○,仄仄仄仄仄仄仄。
○平仄仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平仄○平仄仄,平仄仄平平仄仄。
平仄仄平仄平仄,平平仄仄仄仄仄。
仄仄平仄仄○平,仄平○仄平平仄。
平○仄仄仄平○,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平○,平平仄仄仄○仄。

挽新昌俞夫人母 (wǎn xīn chāng yú fū rén mǔ)

朝代:宋    作者: 刘黻

我与令子交,道味见顔色。
乃知贻教来,谆谆及岐嶷。
世多谀墓文,令子序其实。
范身唯礼闲,齐家本天则。
子哀难尽书,母德更何极。
寒风号古林,慈乌绕珉刻。

平平平仄仄仄仄,仄平仄平平仄仄。
仄○平○○○平,平平仄平仄○仄。
仄仄仄平仄仄平,平仄平平平仄仄。
○仄平平仄仄平,仄仄平平○仄仄。
平仄平仄仄仄仄,平仄○平仄平仄。
平仄平平平仄○,仄仄仄仄仄仄仄。
○平仄仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平仄○平仄仄,平仄仄平平仄仄。
平仄仄平仄平仄,平平仄仄仄仄仄。
仄仄平仄仄○平,仄平○仄平平仄。
平○仄仄仄平○,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平○,平平仄仄仄○仄。

观慈乌反哺 (guān cí wū fǎn bǔ)

朝代:宋    作者: 何梦桂

有鸟有鸟名慈乌,羣儿哑哑争相呼。
羽毛甫集思反哺,为报父母恩劳劬。
民彝天理久沦斁,闻此肝胆为昭苏。
禽虫微物岂知义,乌性至孝由中孚。
枭獍雏成躯为裂,伯劳雏长肉已刳。
天地生物无不仁,何至善恶相悬殊。
禽中孝子尔乌是,世上逆子彼二雏。
父母爱子恩罔极,子心能似父母无。
人生谁实空桑出,为感物类长嗟吁。
嗟吁不足日云暮,老乌抱雏宿夜树。

平平平仄仄仄仄,仄平仄平平仄仄。
仄○平○○○平,平平仄平仄○仄。
仄仄仄平仄仄平,平仄平平平仄仄。
○仄平平仄仄平,仄仄平平○仄仄。
平仄平仄仄仄仄,平仄○平仄平仄。
平仄平平平仄○,仄仄仄仄仄仄仄。
○平仄仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平仄○平仄仄,平仄仄平平仄仄。
平仄仄平仄平仄,平平仄仄仄仄仄。
仄仄平仄仄○平,仄平○仄平平仄。
平○仄仄仄平○,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平○,平平仄仄仄○仄。