xiè liú qián fū jì shì shī juàn
谢刘潜夫寄示诗卷 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 赵立夫 (zhào lì fū)

坑灰冷秦久,刀笔起汉旧。
典谟慨已远,赋颂纷相授。
调律起建安,沿流及元佑。
上下二千载,统脉如线溜。
渡江又百年,诸老凋丧後。
灵珠繄谁握,绝唱不可复。
我行东南野,文星忽当昼。
云章发玄秘,天笔括宇宙。
风雷膏泽沛,金玉渊海富。
奋然蛟龙兴,绎若韶濩奏。
亟闻魑魅走,语夺江海秀。
想当落笔时,真宰森左右。
要为後世法,何止鸡林售。
早膺头角起,晚悟轩冕谬。
芳兰委萧艾,嘉植梗稂莠。
造物岂终啬,意者其奬就。
吾衰不能进,砚墨如仇寇。
大钟屹於前,缩手不敢扣。
辕缶何所知,管蠡祗自陋。
犹将策驽蹇,延首冀领袖。
已同南方游,何幸遇子厚。

平平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄○仄仄。
仄平仄仄平,平仄平○仄。
平平平平仄,仄仄仄仄仄。
仄○平平仄,平平仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平○仄仄,平仄平仄仄。
仄平平平○,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,仄○平仄仄。
○○仄平○,平仄仄仄仄。
仄平平平平,平仄仄仄仄。

kēng huī lěng qín jiǔ , dāo bǐ qǐ hàn jiù 。
diǎn mó kǎi yǐ yuǎn , fù sòng fēn xiāng shòu 。
tiáo lǜ qǐ jiàn ān , yán liú jí yuán yòu 。
shàng xià èr qiān zǎi , tǒng mài rú xiàn liū 。
dù jiāng yòu bǎi nián , zhū lǎo diāo sàng hòu 。
líng zhū yī shuí wò , jué chàng bù kě fù 。
wǒ xíng dōng nán yě , wén xīng hū dāng zhòu 。
yún zhāng fā xuán mì , tiān bǐ kuò yǔ zhòu 。
fēng léi gāo zé pèi , jīn yù yuān hǎi fù 。
fèn rán jiāo lóng xīng , yì ruò sháo hù zòu 。
jí wén chī mèi zǒu , yǔ duó jiāng hǎi xiù 。
xiǎng dāng luò bǐ shí , zhēn zǎi sēn zuǒ yòu 。
yào wèi hòu shì fǎ , hé zhǐ jī lín shòu 。
zǎo yīng tóu jiǎo qǐ , wǎn wù xuān miǎn miù 。
fāng lán wěi xiāo ài , jiā zhí gěng láng yǒu 。
zào wù qǐ zhōng sè , yì zhě qí jiǎng jiù 。
wú shuāi bù néng jìn , yàn mò rú chóu kòu 。
dà zhōng yì wū qián , suō shǒu bù gǎn kòu 。
yuán fǒu hé suǒ zhī , guǎn lí zhī zì lòu 。
yóu jiāng cè nú jiǎn , yán shǒu jì lǐng xiù 。
yǐ tóng nán fāng yóu , hé xìng yù zǐ hòu 。

动物

謝劉潜夫寄示詩卷

—— 趙立夫

坑灰冷秦久,刀筆起漢舊。
典謨慨已遠,賦頌紛相授。
調律起建安,沿流及元祐。
上下二千載,統脈如線溜。
渡江又百年,諸老凋喪後。
靈珠繄誰握,絕唱不可復。
我行東南野,文星忽當晝。
雲章發玄秘,天筆括宇宙。
風雷膏澤沛,金玉淵海富。
奮然蛟龍興,繹若韶濩奏。
亟聞魑魅走,語奪江海秀。
想當落筆時,真宰森左右。
要爲後世法,何止雞林售。
早膺頭角起,晚悟軒冕謬。
芳蘭委蕭艾,嘉植梗稂莠。
造物豈終嗇,意者其奬就。
吾衰不能進,硯墨如仇寇。
大鐘屹於前,縮手不敢扣。
轅缶何所知,管蠡祗自陋。
猶將策駑蹇,延首冀領袖。
已同南方遊,何幸遇子厚。

平平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄○仄仄。
仄平仄仄平,平仄平○仄。
平平平平仄,仄仄仄仄仄。
仄○平平仄,平平仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平○仄仄,平仄平仄仄。
仄平平平○,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,仄○平仄仄。
○○仄平○,平仄仄仄仄。
仄平平平平,平仄仄仄仄。

kēng huī lěng qín jiǔ , dāo bǐ qǐ hàn jiù 。
diǎn mó kǎi yǐ yuǎn , fù sòng fēn xiāng shòu 。
tiáo lǜ qǐ jiàn ān , yán liú jí yuán yòu 。
shàng xià èr qiān zǎi , tǒng mài rú xiàn liū 。
dù jiāng yòu bǎi nián , zhū lǎo diāo sàng hòu 。
líng zhū yī shuí wò , jué chàng bù kě fù 。
wǒ xíng dōng nán yě , wén xīng hū dāng zhòu 。
yún zhāng fā xuán mì , tiān bǐ kuò yǔ zhòu 。
fēng léi gāo zé pèi , jīn yù yuān hǎi fù 。
fèn rán jiāo lóng xīng , yì ruò sháo hù zòu 。
jí wén chī mèi zǒu , yǔ duó jiāng hǎi xiù 。
xiǎng dāng luò bǐ shí , zhēn zǎi sēn zuǒ yòu 。
yào wèi hòu shì fǎ , hé zhǐ jī lín shòu 。
zǎo yīng tóu jiǎo qǐ , wǎn wù xuān miǎn miù 。
fāng lán wěi xiāo ài , jiā zhí gěng láng yǒu 。
zào wù qǐ zhōng sè , yì zhě qí jiǎng jiù 。
wú shuāi bù néng jìn , yàn mò rú chóu kòu 。
dà zhōng yì wū qián , suō shǒu bù gǎn kòu 。
yuán fǒu hé suǒ zhī , guǎn lí zhī zì lòu 。
yóu jiāng cè nú jiǎn , yán shǒu jì lǐng xiù 。
yǐ tóng nán fāng yóu , hé xìng yù zǐ hòu 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

坑灰冷秦久,刀笔起汉旧。
典谟慨已远,赋颂纷相授。
调律起建安,沿流及元佑。
上下二千载,统脉如线溜。
渡江又百年,诸老凋丧後。
灵珠繄谁握,绝唱不可复。
我行东南野,文星忽当昼。
云章发玄秘,天笔括宇宙。
风雷膏泽沛,金玉渊海富。
奋然蛟龙兴,绎若韶濩奏。
亟闻魑魅走,语夺江海秀。
想当落笔时,真宰森左右。
要为後世法,何止鸡林售。
早膺头角起,晚悟轩冕谬。
芳兰委萧艾,嘉植梗稂莠。
造物岂终啬,意者其奬就。
吾衰不能进,砚墨如仇寇。
大钟屹於前,缩手不敢扣。
辕缶何所知,管蠡祗自陋。
犹将策驽蹇,延首冀领袖。
已同南方游,何幸遇子厚。

总结:

诗人抒发了对古代文化和文学传统的敬仰,以及对当时时局和个人境遇的思考。诗中通过描绘历史的变迁,强调了文化传承的重要性,呼唤后人传承典籍,传播智慧。同时,诗人也表达了对时局的忧虑,借以呼吁有志之士以文化启迪时世,矫正弊端。最后,诗人谈及个人的创作历程,感慨自己在文学创作中的不足与迷茫,但仍然希望能为后人留下宝贵的遗产。整首诗富有哲理思考,充满情感的表达。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者赵立夫介绍:🔈

赵立夫,字德成,乐清(今属浙江)人。宋宗室。宁宗开禧元年(一二○五)进士,调龙泉县主簿。再中法科,除大理评事,出知湖州。嘉定十六年(一二二三),知严州(《淳熙严州图经》卷一)。理宗绍定元年(一二二八),以太府少卿兼知临安府。端平三年(一二三六),知平江府(《吴郡志》卷一一)。嘉熙二年(一二三八),除户部侍郎兼知临安府。明永乐《乐清县志》卷七有传。今录诗三首。 查看更多>>

赵立夫的诗:

相关诗词:

寄後村刘潜夫 其一 (jì hòu cūn liú qián fū qí yī)

朝代:宋    作者: 戴复古

朝廷不召李功甫,翰苑不着刘潜夫。
天下文章无用处,奎星夜夜照江湖。

平平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄○仄仄。
仄平仄仄平,平仄平○仄。
平平平平仄,仄仄仄仄仄。
仄○平平仄,平平仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平○仄仄,平仄平仄仄。
仄平平平○,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,仄○平仄仄。
○○仄平○,平仄仄仄仄。
仄平平平平,平仄仄仄仄。

又谢申之示诗卷 (yòu xiè shēn zhī shì shī juàn)

朝代:宋    作者: 楼钥

不见贤甥十一年,新诗示我百余篇。
古风已喜能行意,近体尤欣细属联。
宅相真成珠在侧,冷官休叹坐无毡。
作诗勿谓今余事,更下工夫继玉川。

平平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄○仄仄。
仄平仄仄平,平仄平○仄。
平平平平仄,仄仄仄仄仄。
仄○平平仄,平平仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平○仄仄,平仄平仄仄。
仄平平平○,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,仄○平仄仄。
○○仄平○,平仄仄仄仄。
仄平平平平,平仄仄仄仄。

和征妇寄寒衣 (hé zhēng fù jì hán yī)

朝代:唐    作者: 方干

西风吹雁到东吴,自整寒衣欲寄夫。
一剪一鍼肠一断,不知夫亦断肠无。
(见清王魏胜《安州诗录》卷一。
此诗承张靖龙同志录示)。

平平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄○仄仄。
仄平仄仄平,平仄平○仄。
平平平平仄,仄仄仄仄仄。
仄○平平仄,平平仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平○仄仄,平仄平仄仄。
仄平平平○,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,仄○平仄仄。
○○仄平○,平仄仄仄仄。
仄平平平平,平仄仄仄仄。

动物

范元长寄示刘野夫满庭芳曲因用其语戏呈 (fàn yuán cháng jì shì liú yě fū mǎn tíng fāng qū yīn yòng qí yǔ xì chéng)

朝代:宋    作者: 赵鼎

暮年身计酒葫芦,定是前身刘野夫。
他日烂柯山下见,俨然一部黒髭须。

平平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄○仄仄。
仄平仄仄平,平仄平○仄。
平平平平仄,仄仄仄仄仄。
仄○平平仄,平平仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平○仄仄,平仄平仄仄。
仄平平平○,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,仄○平仄仄。
○○仄平○,平仄仄仄仄。
仄平平平平,平仄仄仄仄。

寄後村刘潜夫 其二 (jì hòu cūn liú qián fū qí èr)

朝代:宋    作者: 戴复古

拥节持麾泽在民,仰看台阁笑无人。
刘蕡一策传千古,何假君王赐出身。

平平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄○仄仄。
仄平仄仄平,平仄平○仄。
平平平平仄,仄仄仄仄仄。
仄○平平仄,平平仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平○仄仄,平仄平仄仄。
仄平平平○,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,仄○平仄仄。
○○仄平○,平仄仄仄仄。
仄平平平平,平仄仄仄仄。

寄後村刘潜夫 其三 (jì hòu cūn liú qián fū qí sān)

朝代:宋    作者: 戴复古

客游仙里见君时,拥絮庵中共说诗。
别後故人知我否,年几八十病支离。

平平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄○仄仄。
仄平仄仄平,平仄平○仄。
平平平平仄,仄仄仄仄仄。
仄○平平仄,平平仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平○仄仄,平仄平仄仄。
仄平平平○,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,仄○平仄仄。
○○仄平○,平仄仄仄仄。
仄平平平平,平仄仄仄仄。

存目 其四 (cún mù qí sì)

朝代:宋    作者: 谢伯初

附注:据宋司马光《传家集》卷八《寄赠致仕刘都官讽》诗末自注及《温公续诗话》所载,此二句系范镇(景仁)诗,《古今诗话》误以范景仁为谢景山。

平平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄○仄仄。
仄平仄仄平,平仄平○仄。
平平平平仄,仄仄仄仄仄。
仄○平平仄,平平仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平○仄仄,平仄平仄仄。
仄平平平○,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,仄○平仄仄。
○○仄平○,平仄仄仄仄。
仄平平平平,平仄仄仄仄。

孟守寄诗卷於斯远 (mèng shǒu jì shī juàn wū sī yuǎn)

朝代:宋    作者: 韩淲

人言诏节忙,我觉诗卷暇。
寄之章丘深,何其相慰藉。
使君真不凡,往往凌鲍谢。
传观俗眼惊,幽怀语寒夜。

平平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄○仄仄。
仄平仄仄平,平仄平○仄。
平平平平仄,仄仄仄仄仄。
仄○平平仄,平平仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平○仄仄,平仄平仄仄。
仄平平平○,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,仄○平仄仄。
○○仄平○,平仄仄仄仄。
仄平平平平,平仄仄仄仄。

谢寇员外准见示诗卷 (xiè kòu yuán wài zhǔn jiàn shì shī juàn)

朝代:宋    作者: 潘阆

一轴新诗意转深,几回看了又重寻。
最怜积水浮秋汉,闲望沧溟尽日吟。

平平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄○仄仄。
仄平仄仄平,平仄平○仄。
平平平平仄,仄仄仄仄仄。
仄○平平仄,平平仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平○仄仄,平仄平仄仄。
仄平平平○,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,仄○平仄仄。
○○仄平○,平仄仄仄仄。
仄平平平平,平仄仄仄仄。

方逢原借示方干先生诗以集句诗赠之 其二 (fāng féng yuán jiè shì fāng gān xiān shēng shī yǐ jí jù shī zèng zhī qí èr)

朝代:宋    作者: 孔平仲

潜夫自有孤云侣,蟾蜍影里清吟苦。
澄心不出风骚外,援笔便成鹦鹉赋。

平平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄○仄仄。
仄平仄仄平,平仄平○仄。
平平平平仄,仄仄仄仄仄。
仄○平平仄,平平仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平○仄仄,平仄平仄仄。
仄平平平○,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄平仄仄。
仄○仄仄平,平仄平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,仄○平仄仄。
○○仄平○,平仄仄仄仄。
仄平平平平,平仄仄仄仄。