xiāng yáng zuò
襄阳作 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 崔湜 (cuī shí)

庙堂初解印,郡邸忽腰章。
按节巡河右,鸣驺入汉阳。
城临南岘出,树绕北津长。
好学风犹扇,夸才俗未忘。
江山跨七泽,烟雨接三湘。
蛟浦菱荷净,渔舟橘柚香。
醉中求习氏,梦里忆襄王。
宅坏仍思凤,碑存更忆羊。
下车慙政美,闭阁幸时康。
多谢南征术,于今尚不亡。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平○○,平平仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平○仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

miào táng chū jiě yìn , jùn dǐ hū yāo zhāng 。
àn jié xún hé yòu , míng zōu rù hàn yáng 。
chéng lín nán xiàn chū , shù rào běi jīn cháng 。
hào xué fēng yóu shàn , kuā cái sú wèi wàng 。
jiāng shān kuà qī zé , yān yǔ jiē sān xiāng 。
jiāo pǔ líng hé jìng , yú zhōu jú yòu xiāng 。
zuì zhōng qiú xí shì , mèng lǐ yì xiāng wáng 。
zhái huài réng sī fèng , bēi cún gèng yì yáng 。
xià chē cán zhèng měi , bì gé xìng shí kāng 。
duō xiè nán zhēng shù , yú jīn shàng bù wáng 。

襄陽作

—— 崔湜

廟堂初解印,郡邸忽腰章。
按節巡河右,鳴騶入漢陽。
城臨南峴出,樹繞北津長。
好學風猶扇,誇才俗未忘。
江山跨七澤,煙雨接三湘。
蛟浦菱荷淨,漁舟橘柚香。
醉中求習氏,夢裏憶襄王。
宅壞仍思鳳,碑存更憶羊。
下車慙政美,閉閣幸時康。
多謝南征術,于今尚不亡。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平○○,平平仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平○仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

miào táng chū jiě yìn , jùn dǐ hū yāo zhāng 。
àn jié xún hé yòu , míng zōu rù hàn yáng 。
chéng lín nán xiàn chū , shù rào běi jīn cháng 。
hào xué fēng yóu shàn , kuā cái sú wèi wàng 。
jiāng shān kuà qī zé , yān yǔ jiē sān xiāng 。
jiāo pǔ líng hé jìng , yú zhōu jú yòu xiāng 。
zuì zhōng qiú xí shì , mèng lǐ yì xiāng wáng 。
zhái huài réng sī fèng , bēi cún gèng yì yáng 。
xià chē cán zhèng měi , bì gé xìng shí kāng 。
duō xiè nán zhēng shù , yú jīn shàng bù wáng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
在朝廷初授官印之时,地方郡邸却突然加官晋爵。
依照时令进行巡视河道右岸,奏乐的骏马闯入了汉阳城。
城墙俯瞰南岘山脉,树木环绕北津长河。
崇尚学问的风气仍然盛行,夸耀才能的风气尚未被遗忘。
江山跨越了七个湖泽,雨雾相连了三湘地区。
蛟浦的湖泊清澈,菱荷繁盛,渔舟上的橘柚散发着香气。
在醉酒之中寻求习氏的教诲,在梦中回忆起襄王的往事。
住宅已经破败,仍然怀念凤凰,石碑依然保存着对羊公的怀念。
下车之后惭愧政治的美德,闭阁之后庆幸时局的安宁。
多亏了南征的策略,至今仍然没有亡国之祸。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者崔湜介绍:🔈

崔湜,字澄澜,定州人。擢进士第,累转左补阙,预修《三教珠英》,附武三思、上官昭容,由考功员外郎骤迁中书舍人,兵部侍郎,俄拜中书侍郎,检校吏部侍郎,同中书门下平章事。爲御史劾奏,贬江州司马,安乐公主从中申护,改襄州刺史。韦氏称制,复同中书门下三品。睿宗立,出爲华州刺史,除太子詹事。景云中,太平公主引爲中书令。明皇立,流岭外,以[尝]常预逆谋,追及荆州,赐死。湜执政时,年三十八,常暮出端门,缓辔赋诗,张说见之,叹曰:“文与位固可致,其年不可及也。”诗三十八首。 查看更多>>

崔湜的诗:

相关诗词:

襄阳曲二首 二 (xiāng yáng qū èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 崔国辅

少年襄阳地,来往襄阳城。
城中轻薄子,知妾解秦筝。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平○○,平平仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平○仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

相和歌辞 襄阳曲二首 二 (xiāng hé gē cí xiāng yáng qū èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 崔国辅

少年襄阳地,来往襄阳城。
城中轻薄子,知妾解秦筝。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平○○,平平仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平○仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

抒情 咏物

劒画此诗於襄阳雪中 (jiàn huà cǐ shī wū xiāng yáng xuě zhōng)

朝代:唐    作者: 吕岩

岘山一夜玉龙寒,凤林千树梨花老。
襄阳城里没人知,襄阳城外江山好。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平○○,平平仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平○仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

动物

襄阳古乐府三首 襄阳乐 (xiāng yáng gǔ yuè fǔ sān shǒu xiāng yáng lè)

朝代:宋    作者: 苏轼

使君未来襄阳愁,提戈入市裹毡裘。
自从毡裘南渡沔,襄阳无事多春游。
襄阳春游乐何许,岘山之阳汉江浦。
使君朱旆来翻翻,人道使君似羊杜。
道边逢人问洛阳,中原苦战春田荒。
北人闻道襄阳乐,目送飞鸿应断肠。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平○○,平平仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平○仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

襄阳古谚 (xiāng yáng gǔ yàn)

朝代:唐    作者: 佚名

襄阳无西。
(《元和郡县图志》卷二十一)。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平○○,平平仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平○仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

怀襄阳 (huái xiāng yáng)

朝代:宋    作者: 邹浩

寄迹襄阳北,无因吊古人。
卧龙应索寞,堕泪想鳞皴。
不作庞公客,空回徐庶身。
风流终自若,他日引车轮。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平○○,平平仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平○仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

动物

襄阳行 (xiāng yáng xíng)

朝代:唐    作者: 张潮

玉盘转明珠,君心无定准。
昨见襄阳客,剩说襄阳好无尽。
襄汉水,岘山垂,汉水东流风北吹。
只言一世长娇宠,那悟今朝见别离。
君渡清羗渚,知人独不语。
妾见鸟栖林,忆君相思深。
莫作云间鸿,离声顾俦侣。
尚如匣中劒,分形会同处。
是君妇,识君情,怨君恨君为此行。
下牀一宿不可保,况乃万里襄阳城。
襄阳传近大堤北,君到襄阳莫回惑。
大堤诸女儿,怜钱不怜德。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平○○,平平仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平○仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

杂歌谣辞 襄阳曲 四 (zá gē yáo cí xiāng yáng qū sì)

朝代:唐    作者: 李白

且醉习家池,莫看堕泪碑。
山公欲上马,笑杀襄阳儿。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平○○,平平仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平○仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

抒情 咏史

襄阳曲四首 一 (xiāng yáng qū sì shǒu yī)

朝代:唐    作者: 李白

襄阳行乐处,歌舞白铜鞮。
江城回渌水,花月使人迷。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平○○,平平仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平○仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

组诗 地名

襄阳曲四首 四 (xiāng yáng qū sì shǒu sì)

朝代:唐    作者: 李白

且醉习家池,莫看堕泪碑。
山公欲上马,笑杀襄阳儿。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平○○,平平仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平○仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。