xiān zhào tíng
先照亭 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 李复圭 (lǐ fù guī)

危梁上下庆云端,禅刹翬飞插翠峦。
华藏贝多缄秘典,香厨莆塞供珍餐。
回廊跨壑千重峻,悬溜当空六月寒。
盘礴迥知灵秀境,极高方见地形宽。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

wēi liáng shàng xià qìng yún duān , chán chà huī fēi chā cuì luán 。
huá cáng bèi duō jiān mì diǎn , xiāng chú pú sāi gòng zhēn cān 。
huí láng kuà hè qiān chóng jùn , xuán liū dāng kōng liù yuè hán 。
pán bó jiǒng zhī líng xiù jìng , jí gāo fāng jiàn dì xíng kuān 。

先照亭

—— 李復圭

危梁上下慶雲端,禪剎翬飛插翠巒。
華藏貝多緘祕典,香厨莆塞供珍餐。
回廊跨壑千重峻,懸溜當空六月寒。
盤礴迥知靈秀境,極高方見地形寬。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

wēi liáng shàng xià qìng yún duān , chán chà huī fēi chā cuì luán 。
huá cáng bèi duō jiān mì diǎn , xiāng chú pú sāi gòng zhēn cān 。
huí láng kuà hè qiān chóng jùn , xuán liū dāng kōng liù yuè hán 。
pán bó jiǒng zhī líng xiù jìng , jí gāo fāng jiàn dì xíng kuān 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
危梁的上下都被庆幸的云彩笼罩,禅刹如同一只蓝天飞鸟插在青翠的山峦之间。
华丽的藏经阁中收藏着许多珍贵的典籍,香气飘散的厨房里摆满了美味的珍馐佳肴。
回廊跨越重重峭壁,悬崖峭壁上悬挂的溜索在六月的寒风中摇曳。
险峻的山峦揭示出灵秀的景致,远处高处可以看到广阔的地形。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李复圭介绍:🔈

李复圭,字审言,徐州丰县(今属江苏)人,淑子。仁宗康定二年(一○四一)赐同进士出身(《宋会要辑稿》选举九之一○)。初通判澶州。皇佑中知滑州(《青箱杂记》卷一○)。历知相州、泾州,湖北、两浙、淮南、河东、陕西、成都转运使。神宗熙宁初知庆州,谪保静军节度副使,知光化军。五年(一○七二),权判吏部流内铨(《续资治通监长编》卷二三八)。出知曹、蔡、沧州。十年,还爲盐铁副使(同上书卷二八○)。元丰二年(一○七九)知沧州,四年,改邓州(同上书卷二九七)。卒於知荆南任上。《宋史》卷二九一有传。今录诗四首。 查看更多>>

李复圭的诗:

相关诗词:

嘉禾百咏 水心亭 (jiā hé bǎi yǒng shuǐ xīn tíng)

朝代:宋    作者: 张尧同

波光磨不尽,镜面绝纤尘。
照得红亭子,亭亭似美人。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

阳羡杂咏十九首 西阳亭 (yáng xiàn zá yǒng shí jiǔ shǒu xī yáng tíng)

朝代:唐    作者: 陆希声

隔林残日照孤亭,玄[晏]先生酒未醒。
入夜莫愁迷下路,昔人犹在逐流萤。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

华亭百咏 泳波亭 (huá tíng bǎi yǒng yǒng bō tíng)

朝代:宋    作者: 许尚

吕梁观已远,沂水浴应难。
却倚亭前柳,时时照影寒。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

双秀亭 (shuāng xiù tíng)

朝代:宋    作者: 罗知古

亭下波光亭外山,高低融泄照人寒。
最宜风月虚明夜,不着秋毫眼界宽。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

浄光山四咏呈水心先生 绝境亭 (jìng guāng shān sì yǒng chéng shuǐ xīn xiān shēng jué jìng tíng)

朝代:宋    作者: 徐照

高顶宜登望,吾州见地形。
水通蛮国远,山出海门青。
藓径僧行迹,风枝鹤退翎。
公能同衆乐,私帑建官亭。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

明月亭下作 (míng yuè tíng xià zuò)

朝代:宋    作者: 孔武仲

杳杳芜城起暮钟,亭亭华月照秋容。
便疑碧海依墙堑,云水情知隔万重。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

槿花二首 二 (jǐn huā èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 李商隐

珠馆薰燃久,玉房梳扫余。
烧兰才作烛,襞锦不成书。
本以亭亭远,翻嫌眽眽疎。
回头问残照,残照更空虚。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

又题迎月亭 (yòu tí yíng yuè tíng)

朝代:宋    作者: 胡寅

从来共惜隔年期,剗却东山尚恐迟。
欲向尘中先得眼,故应云表屡扬眉。
停杯专待寒光举,起舞还愁素影移。
常与此亭相照耀,更须佳什焕梁榱。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

右省仆射後湖亭闲宴铉以宿直先归赋诗留献 (yòu shěng pú shè hòu hú tíng xián yàn xuàn yǐ sù zhí xiān guī fù shī liú xiàn)

朝代:宋    作者: 徐铉

湖上一阳生,虚亭启高宴。
枫林烟际出,白鸟波心见。
主人忘贵达,座客容疵贱。
独惭残照催,归宿明光殿。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

右省仆射後湖亭闲宴铉以宿直先归赋诗留献 (yòu shěng pú shè hòu hú tíng xián yàn xuàn yǐ sù zhí xiān guī fù shī liú xiàn)

朝代:唐    作者: 徐铉

湖上一阳生,虚亭啓高宴。
枫林烟际出,白鸟波心见。
主人忘贵达,座客容疵贱。
独慙残照催,归宿明光殿。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。