wú zǐ lóng jiān yǐn zhāi gē
吴子隆兼隠斋歌 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 刘宰 (liú zǎi)

前驱十里旌旗红,後骑蹀躞如游龙。
绮窗阿阁最深处,归来燕坐围香风。
不如理掾吴夫子,岸帻高吟酒一中。
嵩少山头渭水边,耕云钓月老林泉。
巢由不生沮溺死,鱼虾麋鹿俱忘年。
不如理掾吴夫子,安闲寄傲庭西偏。
富贵诚可乐,幽栖端足尚。
牵黄复出上蔡门,李斯悔杀为秦相。
介推有母须求禄,不应决意归绵上。
吴夫子,听我歌。
当朝剑佩冠峩峩,趋营未免伤天和。
古来隠者亦已多,洁身乱伦如彼何。
君今非仕亦非隠,京尘不染白玉珂。
青衫从事今十载,万事忘怀真实在。
但令堂上笑平反,岂计庭前罗翠黛。
是中不减山中乐,底用青鞋游物外。
吴夫子,吾所敬。
兼隠名斋足相称,谁其尸之勾漏令。

平○仄仄平平平,仄○仄仄○平平。
仄平平仄仄○仄,平平○仄平平平。
仄○仄仄平平仄,仄仄平○仄仄○。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄平仄仄仄,平平平仄平仄平。
仄○仄仄平平仄,平○仄仄○平平。
仄仄平仄仄,平平平仄仄。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平○。
仄平仄仄平平仄,仄○仄仄平平仄。
平平仄,○仄平。
○平仄仄○○○,平平仄仄平平○。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄平○仄平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄仄仄平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平仄仄平仄,仄仄○平平仄仄。
仄○仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄,平仄仄。
○仄平平仄○○,平○平平平仄仄。

qián qū shí lǐ jīng qí hóng , hòu qí dié xiè rú yóu lóng 。
qǐ chuāng ā gé zuì shēn chù , guī lái yàn zuò wéi xiāng fēng 。
bù rú lǐ yuàn wú fū zǐ , àn zé gāo yín jiǔ yī zhōng 。
sōng shǎo shān tóu wèi shuǐ biān , gēng yún diào yuè lǎo lín quán 。
cháo yóu bù shēng jǔ nì sǐ , yú xiā mí lù jù wàng nián 。
bù rú lǐ yuàn wú fū zǐ , ān xián jì ào tíng xī piān 。
fù guì chéng kě lè , yōu qī duān zú shàng 。
qiān huáng fù chū shàng cài mén , lǐ sī huǐ shā wèi qín xiāng 。
jiè tuī yǒu mǔ xū qiú lù , bù yìng jué yì guī mián shàng 。
wú fū zǐ , tīng wǒ gē 。
dāng cháo jiàn pèi guān é é , qū yíng wèi miǎn shāng tiān hé 。
gǔ lái yǐn zhě yì yǐ duō , jié shēn luàn lún rú bǐ hé 。
jūn jīn fēi shì yì fēi yǐn , jīng chén bù rǎn bái yù kē 。
qīng shān cóng shì jīn shí zǎi , wàn shì wàng huái zhēn shí zài 。
dàn lìng táng shàng xiào píng fǎn , qǐ jì tíng qián luó cuì dài 。
shì zhōng bù jiǎn shān zhōng lè , dǐ yòng qīng xié yóu wù wài 。
wú fū zǐ , wú suǒ jìng 。
jiān yǐn míng zhāi zú xiāng chèn , shuí qí shī zhī gōu lòu lìng 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

前驱十里,旌旗泛起红光,后骑踏步如游龙。
绮丽的窗户和阿阁在最深的地方,回来的燕子围坐在香风中。
我不如尊敬吴夫子这位理学家,高高戴帽子,醉饮美酒一整天。
嵩山少年在山顶,渭水边,耕种着云彩,钓取月光,住在老林泉边。
巢由没有生养,也不会衰老死去,鱼虾鹿鹅都忘记了年岁。
我不如尊敬吴夫子,安逸自得地寄居在庭院的西侧。
富贵固然令人快乐,隐居宁静同样可贵。
牵着黄牛再次走出上蔡的门,李斯后悔曾杀为秦国的宰相。
介推有母亲需要禄位,但他并不打算执意回到绵上。
吴夫子啊,倾听我的歌声。
当朝之中,剑佩加冠,趋向军营未免伤天和。
古往今来隐者也并不少,清白的人被污染如何能与之相比。
你现在既不仕途也不隐居,身在京城却未受染白玉的尘埃。
穿着青色的衣袍,十年从政,万事都忘怀,真实在其中。
只要能让庭堂上的笑容平和,又何需计较庭前罗翠黛。
与其参与那山中的欢乐,宁愿穿着青鞋在外游历世间万物。
吴夫子啊,我尊敬你。
兼具隐士和名士的品质,谁能比得上你成为墓中的阴司勾漏使者。
这首诗描述了作者对吴夫子的崇敬之情。吴夫子既有理学家的风采,又像隐士一样深居简出。他身居世俗,却能保持高尚的品性,不染尘埃。诗中还以山水自然的景象,表达了隐士的境界和超脱尘世的理想。作者通过对吴夫子的赞美,表达了自己对高尚品质和清贵生活的向往。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘宰介绍:🔈

刘宰(一一六六~一二三九),字平国,自号漫塘病叟,金坛(今属江苏)人。光宗绍熙元年(一一九○)进士,调江宁尉。历真州司法参军、知泰兴县、浙东仓使干官。以不乐韩侂胄用兵,遂引退,屏居云茅山之漫塘三十年。其间虽一再徵召,皆不就。理宗嘉熙三年卒,年七十四(《京口耆旧传》卷九)。有《漫塘文集》三十六卷,其中诗五卷。《至顺镇江志》卷一九、《宋史》卷四○一有传。 刘宰诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本。校以明正德任佃刻、嘉靖王皋续刻本(简称王本)和万历三十二年范仑刻本(简称万历本)。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

刘宰的诗:

相关诗词:

题吴子隆兼隠二首 其一 (tí wú zǐ lóng jiān yǐn èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 陈造

盛吉低眉亦问囚,不疑断狱但春秋。
定知小试皮鞭罢,却唤樵青荐茗瓯。

平○仄仄平平平,仄○仄仄○平平。
仄平平仄仄○仄,平平○仄平平平。
仄○仄仄平平仄,仄仄平○仄仄○。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄平仄仄仄,平平平仄平仄平。
仄○仄仄平平仄,平○仄仄○平平。
仄仄平仄仄,平平平仄仄。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平○。
仄平仄仄平平仄,仄○仄仄平平仄。
平平仄,○仄平。
○平仄仄○○○,平平仄仄平平○。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄平○仄平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄仄仄平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平仄仄平仄,仄仄○平平仄仄。
仄○仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄,平仄仄。
○仄平平仄○○,平○平平平仄仄。

题吴子隆兼隠二首 其二 (tí wú zǐ lóng jiān yǐn èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 陈造

元亮官居亦松菊,次山生事有笭箵。
酒如欵乃声中醉,目向平反笑处长。

平○仄仄平平平,仄○仄仄○平平。
仄平平仄仄○仄,平平○仄平平平。
仄○仄仄平平仄,仄仄平○仄仄○。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄平仄仄仄,平平平仄平仄平。
仄○仄仄平平仄,平○仄仄○平平。
仄仄平仄仄,平平平仄仄。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平○。
仄平仄仄平平仄,仄○仄仄平平仄。
平平仄,○仄平。
○平仄仄○○○,平平仄仄平平○。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄平○仄平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄仄仄平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平仄仄平仄,仄仄○平平仄仄。
仄○仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄,平仄仄。
○仄平平仄○○,平○平平平仄仄。

题吴司理子隆兼隠 (tí wú sī lǐ zǐ lóng jiān yǐn)

朝代:宋    作者: 陈造

绅笏视林薮,达人忘异同。
端知柱下史,却笑鹿门翁。
犴狱仍阴德,诗书亦隽功。
何须笠泽去,烟浪放船篷。

平○仄仄平平平,仄○仄仄○平平。
仄平平仄仄○仄,平平○仄平平平。
仄○仄仄平平仄,仄仄平○仄仄○。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄平仄仄仄,平平平仄平仄平。
仄○仄仄平平仄,平○仄仄○平平。
仄仄平仄仄,平平平仄仄。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平○。
仄平仄仄平平仄,仄○仄仄平平仄。
平平仄,○仄平。
○平仄仄○○○,平平仄仄平平○。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄平○仄平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄仄仄平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平仄仄平仄,仄仄○平平仄仄。
仄○仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄,平仄仄。
○仄平平仄○○,平○平平平仄仄。

次庸斋先生韵赠黄隆中 (cì yōng zhāi xiān shēng yùn zèng huáng lóng zhōng)

朝代:宋    作者: 朱继芳

醒眼隆中閲逝川,茅茨为屋竹为椽。
吟成梁父时当隠,炊熟邯郸客正眠。
汉土一抔无处觅,白坟三尺有人怜。
君归欲作千年计,只合躬耕一寸田。

平○仄仄平平平,仄○仄仄○平平。
仄平平仄仄○仄,平平○仄平平平。
仄○仄仄平平仄,仄仄平○仄仄○。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄平仄仄仄,平平平仄平仄平。
仄○仄仄平平仄,平○仄仄○平平。
仄仄平仄仄,平平平仄仄。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平○。
仄平仄仄平平仄,仄○仄仄平平仄。
平平仄,○仄平。
○平仄仄○○○,平平仄仄平平○。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄平○仄平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄仄仄平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平仄仄平仄,仄仄○平平仄仄。
仄○仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄,平仄仄。
○仄平平仄○○,平○平平平仄仄。

题伯兄新楼 (tí bǎi xiōng xīn lóu)

朝代:宋    作者: 王柏

步转层楼四望宽,了无一面欠云山。
龙分玉脊隆隆起,溪露银波隠隠寒。
诗思细摩僧塔峭,壮心不下女墙闲。
仲宣百尺登高卧,未必当时得恁安。

平○仄仄平平平,仄○仄仄○平平。
仄平平仄仄○仄,平平○仄平平平。
仄○仄仄平平仄,仄仄平○仄仄○。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄平仄仄仄,平平平仄平仄平。
仄○仄仄平平仄,平○仄仄○平平。
仄仄平仄仄,平平平仄仄。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平○。
仄平仄仄平平仄,仄○仄仄平平仄。
平平仄,○仄平。
○平仄仄○○○,平平仄仄平平○。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄平○仄平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄仄仄平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平仄仄平仄,仄仄○平平仄仄。
仄○仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄,平仄仄。
○仄平平仄○○,平○平平平仄仄。

动物

次韵和吴侍郎再葺东亭兼怀晁公旧隠 (cì yùn hé wú shì láng zài qì dōng tíng jiān huái cháo gōng jiù yǐn)

朝代:宋    作者: 宋庠

地占心斋旧,天扶药喜身。
高怀聊避宠,幽境更随人。
树密添新籁,丛香续故春。
婆娑荣路友,偏倚此相亲。

平○仄仄平平平,仄○仄仄○平平。
仄平平仄仄○仄,平平○仄平平平。
仄○仄仄平平仄,仄仄平○仄仄○。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄平仄仄仄,平平平仄平仄平。
仄○仄仄平平仄,平○仄仄○平平。
仄仄平仄仄,平平平仄仄。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平○。
仄平仄仄平平仄,仄○仄仄平平仄。
平平仄,○仄平。
○平仄仄○○○,平平仄仄平平○。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄平○仄平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄仄仄平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平仄仄平仄,仄仄○平平仄仄。
仄○仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄,平仄仄。
○仄平平仄○○,平○平平平仄仄。

子夜 (zǐ yè)

朝代:唐    作者: 薛能

嫖姚家宴敌吴王,子夜歌声满画堂。
此日相逢眉翠尽,女真行李乞斋粮。

平○仄仄平平平,仄○仄仄○平平。
仄平平仄仄○仄,平平○仄平平平。
仄○仄仄平平仄,仄仄平○仄仄○。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄平仄仄仄,平平平仄平仄平。
仄○仄仄平平仄,平○仄仄○平平。
仄仄平仄仄,平平平仄仄。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平○。
仄平仄仄平平仄,仄○仄仄平平仄。
平平仄,○仄平。
○平仄仄○○○,平平仄仄平平○。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄平○仄平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄仄仄平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平仄仄平仄,仄仄○平平仄仄。
仄○仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄,平仄仄。
○仄平平仄○○,平○平平平仄仄。

内乡兼隠亭 (nèi xiāng jiān yǐn tíng)

朝代:宋    作者: 邵雍

兼隠诧来书,於时特起予。
民淳无讼听,县僻类山居。
簿领盃盘外,宫联谈笑余。
不知当此际,傍邑更谁知。

平○仄仄平平平,仄○仄仄○平平。
仄平平仄仄○仄,平平○仄平平平。
仄○仄仄平平仄,仄仄平○仄仄○。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄平仄仄仄,平平平仄平仄平。
仄○仄仄平平仄,平○仄仄○平平。
仄仄平仄仄,平平平仄仄。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平○。
仄平仄仄平平仄,仄○仄仄平平仄。
平平仄,○仄平。
○平仄仄○○○,平平仄仄平平○。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄平○仄平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄仄仄平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平仄仄平仄,仄仄○平平仄仄。
仄○仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄,平仄仄。
○仄平平仄○○,平○平平平仄仄。

吴歌 (wú gē)

朝代:宋    作者: 朱继芳

鴈影江潭底,秋声浦溆间。
吴儿歌一曲,月子几回弯。

平○仄仄平平平,仄○仄仄○平平。
仄平平仄仄○仄,平平○仄平平平。
仄○仄仄平平仄,仄仄平○仄仄○。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄平仄仄仄,平平平仄平仄平。
仄○仄仄平平仄,平○仄仄○平平。
仄仄平仄仄,平平平仄仄。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平○。
仄平仄仄平平仄,仄○仄仄平平仄。
平平仄,○仄平。
○平仄仄○○○,平平仄仄平平○。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄平○仄平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄仄仄平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平仄仄平仄,仄仄○平平仄仄。
仄○仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄,平仄仄。
○仄平平仄○○,平○平平平仄仄。

田家行二首 其一 (tián jiā xíng èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 赵蕃

雨声飒飒断复来,间作隠隠兼出雷。
田家作苦乐不哀,拔秧插田政时哉。
谁知有客洞庭上,船破篷疎蔽无障。
何如雨笠与烟蓑,相逐田伴歌田歌。

平○仄仄平平平,仄○仄仄○平平。
仄平平仄仄○仄,平平○仄平平平。
仄○仄仄平平仄,仄仄平○仄仄○。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄平仄仄仄,平平平仄平仄平。
仄○仄仄平平仄,平○仄仄○平平。
仄仄平仄仄,平平平仄仄。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平○。
仄平仄仄平平仄,仄○仄仄平平仄。
平平仄,○仄平。
○平仄仄○○○,平平仄仄平平○。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄平○仄平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄仄仄平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平仄仄平仄,仄仄○平平仄仄。
仄○仄仄平○仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄,平仄仄。
○仄平平仄○○,平○平平平仄仄。