tóu chén xǔ lǐ sī kōng èr shí yùn
投陈许李司空二十韵 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 张祜 (zhāng hù)

上将出东征,骅骝得路行。
青云仰高步,白日见精诚。
朗抱韬羣物,沉思活庶氓,田文今得士,孙武旧能兵。
晓月当楼色,秋鞞入地声。
鬼神愁运思,奸猾恐回情。
破敌连收栅,屯师立下城。
龙观淮甸虎,鱣视海湄鲸。
勇冠临危貌,勳崇定远名。
突围亲斩首,开道看擒生。
陈变虵头出,枪回豹尾横。
束衣金甲冷,挥箭铁鞭鸣。
历战长诸葛,封侯小富平。
去淮初五马,迁滑再双旌。
道秪萧何直。
功惟范蠡成。
感恩怀敢炙,知味渴和羹。
曙合铜牌入,昏堂蜡烛明。
玉鈎红袖把,银注紫衣擎。
接坐羞人识,还家畏嫂轻。
犹希匹夫胆,一向信陵倾。

仄○仄平平,平平仄仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平,平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平仄仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄?平平仄。
平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平?????平仄仄○。
○平仄平仄,仄仄仄平平。

shàng jiàng chū dōng zhēng , huá liú dé lù xíng 。
qīng yún yǎng gāo bù , bái rì jiàn jīng chéng 。
lǎng bào tāo qún wù , chén sī huó shù máng , tián wén jīn dé shì , sūn wǔ jiù néng bīng 。
xiǎo yuè dāng lóu sè , qiū pí rù dì shēng 。
guǐ shén chóu yùn sī , jiān huá kǒng huí qíng 。
pò dí lián shōu shān , tún shī lì xià chéng 。
lóng guān huái diàn hǔ , zhān shì hǎi méi jīng 。
yǒng guān lín wēi mào , xūn chóng dìng yuǎn míng 。
tū wéi qīn zhǎn shǒu , kāi dào kàn qín shēng 。
chén biàn shé tóu chū , qiāng huí bào wěi héng 。
shù yī jīn jiǎ lěng , huī jiàn tiě biān míng 。
lì zhàn cháng zhū gě , fēng hóu xiǎo fù píng 。
qù huái chū wǔ mǎ , qiān huá zài shuāng jīng 。
dào dī xiāo hé zhí 。
gōng wéi fàn lí chéng 。
gǎn ēn huái gǎn zhì , zhī wèi kě hé gēng 。
shǔ hé tóng pái rù , hūn táng là zhú míng 。
yù gōu hóng xiù bǎ , yín zhù zǐ yī qíng 。
jiē zuò xiū rén shí , huán jiā wèi sǎo qīng 。
yóu xī pǐ fū dǎn , yī xiàng xìn líng qīng 。

动物

投陳許李司空二十韻

—— 張祜(三)

上將出東征,驊騮得路行。
青雲仰高步,白日見精誠。
朗抱韜羣物,沉思活庶氓,田文今得士,孫武舊能兵。
曉月當樓色,秋鞞入地聲。
鬼神愁運思,姦猾恐迴情。
破敵連收柵,屯師立下城。
龍觀淮甸虎,鱣視海湄鯨。
勇冠臨危貌,勳崇定遠名。
突圍親斬首,開道看擒生。
陳變虵頭出,槍迴豹尾橫。
束衣金甲冷,揮箭鐵鞭鳴。
歷戰長諸葛,封侯小富平。
去淮初五馬,遷滑再雙旌。
道秪蕭何直。
功惟范蠡成。
感恩懷敢炙,知味渴和羹。
曙閤銅牌入,昏堂蠟燭明。
玉鈎紅袖把,銀注紫衣擎。
接坐羞人識,還家畏嫂輕。
猶希匹夫膽,一向信陵傾。

仄○仄平平,平平仄仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平,平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平仄仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄?平平仄。
平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平?????平仄仄○。
○平仄平仄,仄仄仄平平。

shàng jiàng chū dōng zhēng , huá liú dé lù xíng 。
qīng yún yǎng gāo bù , bái rì jiàn jīng chéng 。
lǎng bào tāo qún wù , chén sī huó shù máng , tián wén jīn dé shì , sūn wǔ jiù néng bīng 。
xiǎo yuè dāng lóu sè , qiū pí rù dì shēng 。
guǐ shén chóu yùn sī , jiān huá kǒng huí qíng 。
pò dí lián shōu shān , tún shī lì xià chéng 。
lóng guān huái diàn hǔ , zhān shì hǎi méi jīng 。
yǒng guān lín wēi mào , xūn chóng dìng yuǎn míng 。
tū wéi qīn zhǎn shǒu , kāi dào kàn qín shēng 。
chén biàn shé tóu chū , qiāng huí bào wěi héng 。
shù yī jīn jiǎ lěng , huī jiàn tiě biān míng 。
lì zhàn cháng zhū gě , fēng hóu xiǎo fù píng 。
qù huái chū wǔ mǎ , qiān huá zài shuāng jīng 。
dào dī xiāo hé zhí 。
gōng wéi fàn lí chéng 。
gǎn ēn huái gǎn zhì , zhī wèi kě hé gēng 。
shǔ hé tóng pái rù , hūn táng là zhú míng 。
yù gōu hóng xiù bǎ , yín zhù zǐ yī qíng 。
jiē zuò xiū rén shí , huán jiā wèi sǎo qīng 。
yóu xī pǐ fū dǎn , yī xiàng xìn líng qīng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
上将出征东方,骏马得路疾行。仰望青云高步,白日见精诚。懂得抱负,体察百姓疾苦,如同田文今天得到了贤士,孙武昔日善于用兵。

清晨的月亮照耀着楼阁,秋天的蝉鸣回荡在大地。鬼神也忧虑着战局,奸猾之徒则害怕暴露真实情况。打破敌人的防线,不断攻占城池,军队屯兵在城下。骑龙观望淮甸之地,如同虎视江河中的巨鲸。

勇猛的将领英姿勃发,功绩崇高,名声传扬至远方。突围亲自斩首,开道亲眼看着敌人被俘生擒。战场上显现出陈文昌杀敌如蛇蝎之头,枪势回旋有如豹子之尾。

将士束衣佩戴金甲寒冷,挥舞着箭和铁鞭作响。历经战斗成就了长者诸葛亮,功勋堪比范蠡。对感恩之情怀着敢于炙手可热的心,品尝到胜利的滋味如同渴望美味的和羹。

黎明时分将铜牌合而为一,暮色中蜡烛照亮宴堂。玉鈎与红袖相扣,银注和紫衣共举。与人坐在一起害羞不愿示人,回到家里却害怕嫂子的轻视。虽然是个普通的小人物,但一向对信陵君忠心耿耿。



总结:

此诗描写了一位上将东征征战中的英勇事迹,以及他智勇双全、善待百姓的品质。同时也强调了战争的残酷性和政治斗争的复杂性。诗人以生动的形象描绘了战场的景象和将领的壮丽形态,突出了军人的英勇与智慧,表达了对忠诚和信仰的赞美。整体而言,这是一首描写战争、将领与忠诚的古体诗篇。

《投陈许李司空二十韵》是张祜创作的一首古诗,表现了古代将领在战场上的英勇和智慧,以及他们在回家后享受荣誉和家庭生活的情感。以下是赏析:

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者张祜介绍:🔈

张祜 字承吉,邢台清河人,唐代著名诗人。出生在清河张氏望族,家世显赫,被人称作张公子,有“海内名士”之誉。张祜的一生,在诗歌创作上取得了卓越成就。“故国三千里,深宫二十年”张祜以是得名,《全唐诗》收录其349首诗歌。 查看更多>>

张祜的诗:

相关诗词:

送陈司马 (sòng chén sī mǎ)

朝代:唐    作者: 徐凝

家寄茅洞中,身游越城下。
宁知许长史,不忆陈司马。

仄○仄平平,平平仄仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平,平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平仄仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄?平平仄。
平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平?????平仄仄○。
○平仄平仄,仄仄仄平平。

颂古 其二五 (sòng gǔ qí èr wǔ)

朝代:宋    作者: 释道顔

大死底人还却活,不许夜行投明到。
陈州人出许州门,翁翁八十重年少。

仄○仄平平,平平仄仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平,平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平仄仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄?平平仄。
平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平?????平仄仄○。
○平仄平仄,仄仄仄平平。

颂古七十六首 其五一 (sòng gǔ qī shí liù shǒu qí wǔ yī)

朝代:宋    作者: 释士珪

大死底人还却活,不许夜行投明到。
陈州人出许州门,翁翁八十重年少。

仄○仄平平,平平仄仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平,平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平仄仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄?平平仄。
平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平?????平仄仄○。
○平仄平仄,仄仄仄平平。

次韵答学者四首 其二 (cì yùn dá xué zhě sì shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 陈师道

黄尘投老得何郎,准拟明年共我长。
熏沐不为杯酒污,飞扬未许老夫量。

仄○仄平平,平平仄仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平,平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平仄仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄?平平仄。
平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平?????平仄仄○。
○平仄平仄,仄仄仄平平。

句 其二 (jù qí èr)

朝代:宋    作者: 李廌

可笑陈孟公,好客常投辖。

仄○仄平平,平平仄仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平,平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平仄仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄?平平仄。
平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平?????平仄仄○。
○平仄平仄,仄仄仄平平。

岁尽二首 二 (suì jìn èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 司空图

莫话伤心事,投春满鬓霜。
殷勤共尊酒,今岁只残阳。

仄○仄平平,平平仄仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平,平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平仄仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄?平平仄。
平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平?????平仄仄○。
○平仄平仄,仄仄仄平平。

用一代不数人百年能几见为韵诗赋十章呈陈君举 其九 (yòng yī dài bù shù rén bǎi nián néng jǐ jiàn wèi yùn shī fù shí zhāng chéng chén jūn jǔ qí jiǔ)

朝代:宋    作者: 赵蕃

桂阳去衡阳,道里端能几。
倘许钓竿投,春风叩葭苇。

仄○仄平平,平平仄仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平,平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平仄仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄?平平仄。
平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平?????平仄仄○。
○平仄平仄,仄仄仄平平。

太博同年叶兄以诗及建茶为贶家有蜀牋二轴辄敢系诗二章献於左右亦投桃报李之意也 其二 (tài bó tóng nián yè xiōng yǐ shī jí jiàn chá wèi kuàng jiā yǒu shǔ jiān èr zhóu zhé gǎn xì shī èr zhāng xiàn wū zuǒ yòu yì tóu táo bào lǐ zhī yì yě qí èr)

朝代:宋    作者: 司马光

西来万里浣花牋,舒卷云霞照手鲜。
书笥久藏无可称,愿投诗客助新编。

仄○仄平平,平平仄仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平,平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平仄仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄?平平仄。
平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平?????平仄仄○。
○平仄平仄,仄仄仄平平。

李德夫司理即永康官居辟小轩赋诗二首求京花和韵遣送 其二 (lǐ dé fū sī lǐ jí yǒng kāng guān jū pì xiǎo xuān fù shī èr shǒu qiú jīng huā hé yùn qiǎn sòng qí èr)

朝代:宋    作者: 程公许

西洛风流压衆芳,十分国艳与天香。
护持翠幕千窠锦,羞澁青铜两鬓霜。
不怕眼花疑保福,且将色相问空王。
书窗不要笙歌杂,茗椀相娱味更长。

仄○仄平平,平平仄仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平,平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平仄仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄?平平仄。
平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平?????平仄仄○。
○平仄平仄,仄仄仄平平。

投宋大夫 (tóu sòng dài fū)

朝代:唐    作者: 李栖筠

十处投人九处违,家乡万里又空归。
严霜昨夜侵人骨,谁念高堂未授衣。

仄○仄平平,平平仄仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平,平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平仄仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄?平平仄。
平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平?????平仄仄○。
○平仄平仄,仄仄仄平平。