tí jìng yǎn shī fáng
题净眼师房 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 王昌龄 (wáng chāng líng)

白鸽飞时日欲斜,禅房寂历饮香茶。
倾人城,倾人国,斩新剃头青且黑。
玉如意,金澡瓶,朱唇皓齿能诵经,吴音唤字更分明。
日暮钟声相送出,袈裟挂着箔帘钉。

仄仄平平仄仄平,○平仄仄仄平○。
平平平,平平仄,仄平仄平平○仄。
仄○仄,平仄平,平平仄仄平仄平,平平仄仄○○平。
仄仄平平○仄仄,?平仄仄仄平○。

bái gē fēi shí rì yù xié , chán fáng jì lì yǐn xiāng chá 。
qīng rén chéng , qīng rén guó , zhǎn xīn tì tóu qīng qiě hēi 。
yù rú yì , jīn zǎo píng , zhū chún hào chǐ néng sòng jīng , wú yīn huàn zì gèng fēn míng 。
rì mù zhōng shēng xiāng sòng chū , jiā shā guà zhe bó lián dīng 。

題淨眼師房

—— 王昌齡(《全唐詩》卷一四○《全唐詩逸》卷上)

白鴿飛時日欲斜,禪房寂歷飲香茶。
傾人城,傾人國,斬新剃頭青且黑。
玉如意,金澡瓶,朱唇皓齒能誦經,吳音唤字更分明。
日暮鐘聲相送出,袈裟掛着箔簾釘。

仄仄平平仄仄平,○平仄仄仄平○。
平平平,平平仄,仄平仄平平○仄。
仄○仄,平仄平,平平仄仄平仄平,平平仄仄○○平。
仄仄平平○仄仄,?平仄仄仄平○。

bái gē fēi shí rì yù xié , chán fáng jì lì yǐn xiāng chá 。
qīng rén chéng , qīng rén guó , zhǎn xīn tì tóu qīng qiě hēi 。
yù rú yì , jīn zǎo píng , zhū chún hào chǐ néng sòng jīng , wú yīn huàn zì gèng fēn míng 。
rì mù zhōng shēng xiāng sòng chū , jiā shā guà zhe bó lián dīng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
白鸽飞翔时,太阳的光芒已经开始倾斜,寺院里静谧无声,僧人们在品味着芬芳的香茶。
女子倾国倾城,一个个美得令人心动,年轻的青年剃去头发露出光滑的青黑发际。
她们手持玉如意,腰系金澡瓶,嘴唇如朱,牙齿洁白,能够诵读经文,吴语的音调喊出字句清晰明了。
太阳西下,钟声陪伴着人们送出最后的时光,袈裟挂着箔帘钉。



总结:

这篇古文描绘了一幅禅房寺院的画面,白鸽飞翔、香茶飘香,寺中美丽的女子们引人注目。她们青春洋溢,声音悦耳,黄昏时分,钟声悠扬,营造出宁静祥和的氛围。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王昌龄介绍:🔈

(《全唐诗》卷一四○《全唐诗逸》卷上) 查看更多>>

王昌龄的诗:

相关诗词:

题云师山房 (tí yún shī shān fáng)

朝代:唐    作者: 权德舆

云公兰若深山里,月明松殿微风起。
试问空门清净心,莲花不着秋潭水。

仄仄平平仄仄平,○平仄仄仄平○。
平平平,平平仄,仄平仄平平○仄。
仄○仄,平仄平,平平仄仄平仄平,平平仄仄○○平。
仄仄平平○仄仄,?平仄仄仄平○。

题云师山房 (tí yún shī shān fáng)

朝代:唐    作者: 杨巨源

云公兰若深山里,月明松殿微风起。
试问空门清净心,莲花不着秋潭水。

仄仄平平仄仄平,○平仄仄仄平○。
平平平,平平仄,仄平仄平平○仄。
仄○仄,平仄平,平平仄仄平仄平,平平仄仄○○平。
仄仄平平○仄仄,?平仄仄仄平○。

题源师小房源善画 (tí yuán shī xiǎo fáng yuán shàn huà)

朝代:宋    作者: 王洋

吾心闲欲省尘缘,选得闲云起处眼。
笔下自多宽宇宙,眼前犹乐少林泉。

仄仄平平仄仄平,○平仄仄仄平○。
平平平,平平仄,仄平仄平平○仄。
仄○仄,平仄平,平平仄仄平仄平,平平仄仄○○平。
仄仄平平○仄仄,?平仄仄仄平○。

题如镜净讲师房 (tí rú jìng jìng jiǎng shī fáng)

朝代:宋    作者: 白珽

娱老林房世路赊,尘埃飞不到袈裟。
西湖草木虽同土,北寺烟霞自一家。
静敞白间翻贝叶,闲输赤仄养椒花。
监光炯炯辉今古,身後何须用五车。

仄仄平平仄仄平,○平仄仄仄平○。
平平平,平平仄,仄平仄平平○仄。
仄○仄,平仄平,平平仄仄平仄平,平平仄仄○○平。
仄仄平平○仄仄,?平仄仄仄平○。

苦热题恒寂师禅室 (kǔ rè tí héng jì shī chán shì)

朝代:唐    作者: 白居易

人人避暑走如狂,独有禅师不出房。
可是禅房无热到,但能心静即身凉。

仄仄平平仄仄平,○平仄仄仄平○。
平平平,平平仄,仄平仄平平○仄。
仄○仄,平仄平,平平仄仄平仄平,平平仄仄○○平。
仄仄平平○仄仄,?平仄仄仄平○。

题神力师院 (tí shén lì shī yuàn)

朝代:唐    作者: 李颀

大师神杰貌,五岳森禅房。
坚持日月珠,豁见沧江长。
随病拔诸苦,致身如法王。
阶庭药草徧,饭食天花香。
树色向高阁,昼阴横半墙。
每闻第一义,心净琉璃光。

仄仄平平仄仄平,○平仄仄仄平○。
平平平,平平仄,仄平仄平平○仄。
仄○仄,平仄平,平平仄仄平仄平,平平仄仄○○平。
仄仄平平○仄仄,?平仄仄仄平○。

发交州日留题解链师房 (fā jiāo zhōu rì liú tí jiě liàn shī fáng)

朝代:唐    作者: 裴夷直

久喜房廊接,今成道路赊。
明朝回首处,此地是天涯。

仄仄平平仄仄平,○平仄仄仄平○。
平平平,平平仄,仄平仄平平○仄。
仄○仄,平仄平,平平仄仄平仄平,平平仄仄○○平。
仄仄平平○仄仄,?平仄仄仄平○。

题龙兴寺澹师房 (tí lóng xīng sì dàn shī fáng)

朝代:唐    作者: 韩翃

双林彼上人,诗兴转相亲。
竹里经声晚,门前山色春。
卷帘苔点净,下筯药苗新。
记取无生理,归来问此身。

仄仄平平仄仄平,○平仄仄仄平○。
平平平,平平仄,仄平仄平平○仄。
仄○仄,平仄平,平平仄仄平仄平,平平仄仄○○平。
仄仄平平○仄仄,?平仄仄仄平○。

动物

题禅师房 (tí chán shī fáng)

朝代:唐    作者: 王建

浮生不住叶随风,填海移山总是空。
长向人间愁老病,谁来闲坐此房中。

仄仄平平仄仄平,○平仄仄仄平○。
平平平,平平仄,仄平仄平平○仄。
仄○仄,平仄平,平平仄仄平仄平,平平仄仄○○平。
仄仄平平○仄仄,?平仄仄仄平○。

题净名院二绝 其一 (tí jìng míng yuàn èr jué qí yī)

朝代:宋    作者: 王十朋

净名却见老维摩,道眼相看语不多。
我待衣冠挂神武,杖藜来此老岩阿。

仄仄平平仄仄平,○平仄仄仄平○。
平平平,平平仄,仄平仄平平○仄。
仄○仄,平仄平,平平仄仄平仄平,平平仄仄○○平。
仄仄平平○仄仄,?平仄仄仄平○。