tí hán xū nán dòng
题含虚南洞 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 张大直 (zhāng dà zhí)

云岭嵯峨挂夕阳,含虚南洞更徜徉。
书堂犹觉宝薰在,石铫微闻仙茗香。
遥想钓鱼台上客,飘然驾鹤白云乡。
洪崖有路通仙岛,当日无人报始皇。

平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

yún lǐng cuó é guà xī yáng , hán xū nán dòng gèng cháng yáng 。
shū táng yóu jué bǎo xūn zài , shí yáo wēi wén xiān míng xiāng 。
yáo xiǎng diào yú tái shàng kè , piāo rán jià hè bái yún xiāng 。
hóng yá yǒu lù tōng xiān dǎo , dāng rì wú rén bào shǐ huáng 。

題含虛南洞

—— 張大直

雲嶺嵯峨掛夕陽,含虛南洞更徜徉。
書堂猶覺寶薰在,石銚微聞仙茗香。
遥想釣魚臺上客,飄然駕鶴白雲鄉。
洪崖有路通仙島,當日無人報始皇。

平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

yún lǐng cuó é guà xī yáng , hán xū nán dòng gèng cháng yáng 。
shū táng yóu jué bǎo xūn zài , shí yáo wēi wén xiān míng xiāng 。
yáo xiǎng diào yú tái shàng kè , piāo rán jià hè bái yún xiāng 。
hóng yá yǒu lù tōng xiān dǎo , dāng rì wú rén bào shǐ huáng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

夕阳挂在云岭嵯峨之间,南洞隐含幽静之美更加令人徜徉。在书堂中仍能闻到宝贵的熏香气息,石制的茶具微弱地传来仙茗的香气。遥想当年钓鱼台上的贵客,仿佛驾着仙鹤漫游在白云飘飘的乡土之间。洪崖山上有一条通向仙岛的路,然而当初无人向始皇报告这秘道的存在。
全诗描绘了夕阳余晖映照下的云岭山脉,以及其中的幽静洞穴和书堂。作者借景抒怀,通过这些景物展示了他对仙境般的幻想和向往。在这幻想中,过去钓鱼台上的贵客如今已化身仙人,驾着鹤飞翔在白云之上。最后两句则点出了洪崖山上通往仙岛的路,以及这个秘密未被早年的统治者始皇所知悉。整首诗唤起了读者对仙境、幻想和历史的思索。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者张大直介绍:🔈

无传。 查看更多>>

张大直的诗:

相关诗词:

桐庐县仙人洞十题 天池 (tóng lú xiàn xiān rén dòng shí tí tiān chí)

朝代:宋    作者: 黄裳

千古岩腰一监泉,云霄何处问金仙。
盈虚更共潮来去,混沌中含地与天。

平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

题含虚洞二首 一 (tí hán xū dòng èr shǒu yī)

朝代:唐    作者: 独孤均

高树猿啼乱水声,寻幽不觉洞中行。
骊龙宿处云常暗,羽客归时路自明。
别後已迷舟竈火,回来犹认玉童名。
从今已去朝金阙,便隔人间五百生。

平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

动物

游阳明洞天 (yóu yáng míng dòng tiān)

朝代:宋    作者: 林尚仁

每个虚亭坐片时,旋寻古蹟上岩梯。
石含秋色苔痕老,洞接云天树影低。
樵客出林惊虎啸,道人临水听猿啼。
吟边欲记阳明事,恐动山灵不敢题。

平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

立虚舟游洞庭 (lì xū zhōu yóu dòng tíng)

朝代:宋    作者: 释元肇

君向洞庭看秋色,软琉璃地黄金国。
兴来题破晓霜天,七十二峯几点墨。

平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

桐庐县仙人洞十题 石桥 (tóng lú xiàn xiān rén dòng shí tí shí qiáo)

朝代:宋    作者: 黄裳

跨越虚中亦自然,几千年度地行仙。
桃花流水春风好,由此东西是洞天。

平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

题含虚洞二首 二 (tí hán xū dòng èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 独孤均

扪萝攀蹬步欹危,历览幽岩骇怪奇。
泉石膏肓传亦久,神仙窟宅到何迟。
真人鹿引非无路,洞府龙升自有时。
但觉尘缘挹绝景,踌躇落笔媿题诗。
(以上《康熙徽州府志》二《婺源·山川》)(〖1〗光绪《婺源县志》卷六十二作独孤筠。
)。

平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

动物

敬和九锁步虚词 洞微锁 (jìng hé jiǔ suǒ bù xū cí dòng wēi suǒ)

朝代:宋    作者: 赵汝湜

大道不容言,有滞还有鞿。
返本含元造,竟达无上机。
希夷绝视听,得一衆甫归。
向来寝虚师,至诀殊精微。

平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

玉田八景 蓝洞归云 (yù tián bā jǐng lán dòng guī yún)

朝代:宋    作者: 李堪

洞门不闭日空虚,云去云来何定居。
看到虚中生白处,恰如混沌未分初。

平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

题仙人洞并谢草堂方公所赠石匣 其二 (tí xiān rén dòng bìng xiè cǎo táng fāng gōng suǒ zèng shí xiá qí èr)

朝代:宋    作者: 葛庆龙

云长镇洞有时开,石匣终藏化鹤胎。
千岁不须华表柱,飞鸣南向洞山来。

平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

动物

司马承祯含象监文 一 (sī mǎ chéng zhēn hán xiàng jiān wén yī)

朝代:唐    作者: 不详

天地含象,日月贞明。
写规万物,洞鉴百灵。

平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。