táng dù chū xuě
棠渡初雪 🔈
雪风吹冻冰人须,老梅着花明矮篱。
黄芦萧萧白雁落,野树历历青猿啼。
旗亭有酒味苦短,地炉湿薪烟粗煖。
五陵狎客不下楼,红金火阁玻璃盌。
仄平○仄平平平,仄平仄平平仄平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄平平平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄?平仄。
- 收藏
- 做笔记
译文:
雪风吹冻冰人不得不衣裳严密,老梅却开花在矮矮的篱笆旁边。
黄芦声声萧萧,白雁凄凄落下,野树枝叶稀疏,青猿啼叫不断。
旗亭中备有酒,然而味道却有些苦涩,时间短促;地上的炉子燃烧着湿木柴,烟雾浓稠而温暖。
五陵豪士们却不愿下楼,宴会在红金色的火阁里举行,玻璃杯中的美酒映着红光。
全诗通过对自然景象、饮宴场景和人物行为的描绘,表现了冬日的寒冷、孤寂与深情。古风雅韵浓厚,通过对细节的刻画,展现出了对自然和生活的细腻感悟。
艾性夫的诗:
相关诗词:
寄永兴窣兄 其一 (jì yǒng xīng sū xiōng qí yī)
相阀峥嵘南渡初,万事遗绪要人扶。
从知物理终无否,棠笏于今属魏谟。
仄平○仄平平平,仄平仄平平仄平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄平平平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄?平仄。
赏海棠 (shǎng hǎi táng)
海棠初破萼,红艳欲无春。
小插依霜鬓,花应恕老人。
仄平○仄平平平,仄平仄平平仄平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄平平平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄?平仄。
雨晴至江渡 (yǔ qíng zhì jiāng dù)
江雨初晴思远步,日西独向愚溪渡。
渡头水落村迳成,撩乱浮槎在高树。
仄平○仄平平平,仄平仄平平仄平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄平平平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄?平仄。
初雪 (chū xuě)
冥冥浓雪半空黑,烈烈北风吹日回。
海水翻从九天落,龙沙却渡五湖来。
仄平○仄平平平,仄平仄平平仄平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄平平平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄?平仄。
海棠 其二 (hǎi táng qí èr)
海棠初发为题诗,倏见轻红万点吹。
已惜落英铺满地,更怜几片罥蛛丝。
仄平○仄平平平,仄平仄平平仄平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄平平平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄?平仄。
题王维江行初雪画 (tí wáng wéi jiāng xíng chū xuě huà)
吴儿龟手网寒川,急雪鸣蓑浪拍船。
青弋渡头曾卧看,令人却忆十年前。
仄平○仄平平平,仄平仄平平仄平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄平平平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄?平仄。
海棠 (hǎi táng)
君王勤俭御经筵,闲却羊车今几年。
白髪宫人无职事,海棠花下晒西毡。
仄平○仄平平平,仄平仄平平仄平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄平平平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄?平仄。
雪晴闲渡西溪 (xuě qíng xián dù xī xī)
雪後孤村一段烟,晴光远射玉山川。
酒旗隔岸招闲客,独上西溪渡口船。
仄平○仄平平平,仄平仄平平仄平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄平平平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄?平仄。
雪窗惠海棠 (xuě chuāng huì hǎi táng)
驱奴分送海棠花,袅娜枝头剪碎霞。
插向铜壶当爱惜,且留春色在吾家。
仄平○仄平平平,仄平仄平平仄平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄平平平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄?平仄。
海棠 (hǎi táng)
海棠花上问春归,岂料春风雪满枝。
应为红粧太妖艳,故施微粉着胭脂。
仄平○仄平平平,仄平仄平平仄平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄平平平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄?平仄。