sòng yè xiù cái
送叶秀才 🔈
快骑璁珑刻玉羁,河梁返照上征衣。
层冰春近蟠龙起,九泽云闲独鹤飞。
行想北山清梦断,重游西洛故人稀。
汉庭狗监深知己,有日前驱负弩归。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
快騎璁瓏刻玉羈,河梁返照上征衣。
層冰春近蟠龍起,九澤雲閑獨鶴飛。
行想北山清夢斷,重遊西洛故人稀。
漢庭狗監深知己,有日前驅負弩歸。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
快快骑着白色骏马,戴着美丽的玉饰,套着华丽的缰绳,往前驶向目的地。回首看见河水在阳光的照耀下闪闪发亮,返照映在征衣上。冰层开始融化,春天即将来临,宛如一条盘踞着的龙,欲要腾飞冲天。九泽地区的云彩自在闲适,只有孤零零的一只鹤独自飞翔。
行路之间,回想着北山的幽静美景,但梦中景色已断,无法再觅寻到那片宁静。欲重游西洛,却发现故友已经稀少。曾在汉朝朝廷中任职的亲密知己,深知我心中的苦衷。总有一天,我将放下手中的弩箭,归还家乡。
总结:
诗人骑着骏马,佩戴玉饰,驱驰而行,河水映照征衣,冰层融化预示着春天的临近,九泽之地的云彩悠闲,孤鹤独自飞翔。诗人行路间回忆北山的美景,但现实中已无法再觅寻到宁静,重游西洛,故友已稀少。曾为汉朝效力的亲密知己深知诗人心境,总有一天,诗人将放下武装,归还故乡。
王初的诗:
相关诗词:
秋日桐江送裴秀才归淮南(〖1〗《全唐诗》四九四题为《送裴秀才归淮南》,第二句「枫叶」《严陵集》作「桐树」,「夕」作「叶」。) (qiū rì tóng jiāng sòng péi xiù cái guī huái nán 〖 1 〗 《 quán táng shī 》 sì jiǔ sì tí wèi 《 sòng péi xiù cái guī huái nán 》 , dì èr jù 「 fēng yè 」 《 yán líng jí 》 zuò 「 tóng shù 」 , 「 xī 」 zuò 「 yè 」 。 )
空。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
送裴秀才归淮南 (sòng péi xiù cái guī huái nán)
怪来频起咏刀头,枫叶枝边一夕秋。
又向江南别才子,却将风景过扬州。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
次韵徐秀才十首 其一 (cì yùn xú xiù cái shí shǒu qí yī)
冷官卧漳滨,书奁漫栖埃。
餐鱼芼瓠叶,局缩养不才。
穷鬼不受送,与君作陈雷。
将军视将浼,夫岂馈无台。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
送黄岩二陈秀才 (sòng huáng yán èr chén xiù cái)
一双璞玉禀天和,远向东州就琢磨。
待得永无痕锓相,莫言功用不须多。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
与郑秀才叔侄会送杨秀才昆仲东归 (yǔ zhèng xiù cái shū zhí huì sòng yáng xiù cái kūn zhòng dōng guī)
书劒功迟白发新,异乡仍送故乡人。
阮公留客竹林晚,田氏到家荆树春。
雪尽塞鸿南翥少,风来胡马北嘶频。
洞庭烟月如终老,谁是长杨谏猎臣。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
送李秀才入京 (sòng lǐ xiù cái rù jīng)
五湖秋叶满行船,八月灵槎欲上天。
君向长安余适越,独登秦望望秦川。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
送张惟俭秀才入举 (sòng zhāng wéi jiǎn xiù cái rù jǔ)
清秀过终童,携书访老翁。
以吾为世旧,怜尔继家风。
淮岸经霜柳,关城带月鸿。
春归定得意,花送到东中。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
岘山送裴秀才赴举 (xiàn shān sòng péi xiù cái fù jǔ)
汉家招秀士,岘上送君行。
万里见秋色,两河伤远情。
王师出西镐,虏寇避东平。
天府登名後,回看楚水清。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
下第送宋秀才游岐下杨秀才还江东 (xià dì sòng sòng xiù cái yóu qí xià yáng xiù cái huán jiāng dōng)
年来不自得,一望几伤心。
风转蕙兰色,月移松桂阴。
马随边草远,帆落海云深。
明旦各分首,更听梁甫吟。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
送李倍秀才 (sòng lǐ bèi xiù cái)
南朝才子尚途穷,毕竟应须问叶公。
书劒伴身离泗上,雪风吹面立船中。
家园枣熟归圭窦,会府槐疎试射弓。
相顾日偏留不得,夜深聊欲一桮同。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。