sòng xīn sì chuān chá mǎ
送新四川茶马 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 度正 (dù zhèng)

庆元二年春,有诏来自东。
曰东川漕臣,忧国尽变通。
东川十五郡,连年岁不丰。
国计仅以足,民力几穷空。
頼兹经纶手,调护遂奏功。
曰维榷牧司,有言惊圣聪。
咨尔予漕臣,佥言尔惟忠。
往哉其抚事,惟和惟其中。
蜀人闻天书,喜气如春风。
窃思斟酌权,大概不可穷。
在昔元佑间,委付失狂童。
苞苴肆分行,锥刀到心胸。
小苏抗章论,大苏以诗攻。
至今百世下,得失烂如烘。
明公冰霜姿,材业尤雄雄。
剸割一指间,妙用付天工。
鸟兽虽无知,好恶人则同。
觌德自来驯,遇暴辄兴戎。
从兹三边人,稽首不敢凶。
蜀人愿公留,天子将思公。
谓公曰还归,其以来年冬。

仄平仄平平,仄仄平仄平。
仄平平○平,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,平平仄仄平。
仄仄仄仄仄,平仄仄平○。
仄平平平仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄○,仄平平仄平。
平仄仄○平,平平仄平平。
仄平○仄仄,平○平○○。
仄平○平平,仄仄○平平。
仄○平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄平仄○,仄仄仄平平。
平○仄○○,平平仄平平。
仄平仄平○,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄○平。
平平平平平,平仄平平平。
仄仄仄仄○,仄仄仄平平。
仄仄平平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平平,仄仄仄○平。
○平○平平,平仄仄仄平。
仄平仄平○,平仄○○平。
仄平仄平平,○仄平平平。

qìng yuán èr nián chūn , yǒu zhào lái zì dōng 。
yuē dōng chuān cáo chén , yōu guó jìn biàn tōng 。
dōng chuān shí wǔ jùn , lián nián suì bù fēng 。
guó jì jǐn yǐ zú , mín lì jǐ qióng kōng 。
lài zī jīng lún shǒu , tiáo hù suì zòu gōng 。
yuē wéi què mù sī , yǒu yán jīng shèng cōng 。
zī ěr yǔ cáo chén , qiān yán ěr wéi zhōng 。
wǎng zāi qí fǔ shì , wéi hé wéi qí zhōng 。
shǔ rén wén tiān shū , xǐ qì rú chūn fēng 。
qiè sī zhēn zhuó quán , dà gài bù kě qióng 。
zài xī yuán yòu jiān , wěi fù shī kuáng tóng 。
bāo jū sì fēn xíng , zhuī dāo dào xīn xiōng 。
xiǎo sū kàng zhāng lùn , dà sū yǐ shī gōng 。
zhì jīn bǎi shì xià , dé shī làn rú hōng 。
míng gōng bīng shuāng zī , cái yè yóu xióng xióng 。
tuán gē yī zhǐ jiān , miào yòng fù tiān gōng 。
niǎo shòu suī wú zhī , hào wù rén zé tóng 。
dí dé zì lái xùn , yù bào zhé xīng róng 。
cóng zī sān biān rén , qǐ shǒu bù gǎn xiōng 。
shǔ rén yuàn gōng liú , tiān zǐ jiāng sī gōng 。
wèi gōng yuē huán guī , qí yǐ lái nián dōng 。

送新四川茶馬

—— 度正

慶元二年春,有詔來自東。
曰東川漕臣,憂國盡變通。
東川十五郡,連年歲不豐。
國計僅以足,民力幾窮空。
頼茲經綸手,調護遂奏功。
曰維榷牧司,有言驚聖聰。
咨爾予漕臣,僉言爾惟忠。
往哉其撫事,惟和惟其中。
蜀人聞天書,喜氣如春風。
竊思斟酌權,大概不可窮。
在昔元祐間,委付失狂童。
苞苴肆分行,錐刀到心胸。
小蘇抗章論,大蘇以詩攻。
至今百世下,得失爛如烘。
明公冰霜姿,材業尤雄雄。
剸割一指間,妙用付天工。
鳥獸雖無知,好惡人則同。
覿德自來馴,遇暴輒興戎。
從茲三邊人,稽首不敢凶。
蜀人願公留,天子將思公。
謂公曰還歸,其以來年冬。

仄平仄平平,仄仄平仄平。
仄平平○平,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,平平仄仄平。
仄仄仄仄仄,平仄仄平○。
仄平平平仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄○,仄平平仄平。
平仄仄○平,平平仄平平。
仄平○仄仄,平○平○○。
仄平○平平,仄仄○平平。
仄○平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄平仄○,仄仄仄平平。
平○仄○○,平平仄平平。
仄平仄平○,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄○平。
平平平平平,平仄平平平。
仄仄仄仄○,仄仄仄平平。
仄仄平平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平平,仄仄仄○平。
○平○平平,平仄仄仄平。
仄平仄平○,平仄○○平。
仄平仄平平,○仄平平平。

qìng yuán èr nián chūn , yǒu zhào lái zì dōng 。
yuē dōng chuān cáo chén , yōu guó jìn biàn tōng 。
dōng chuān shí wǔ jùn , lián nián suì bù fēng 。
guó jì jǐn yǐ zú , mín lì jǐ qióng kōng 。
lài zī jīng lún shǒu , tiáo hù suì zòu gōng 。
yuē wéi què mù sī , yǒu yán jīng shèng cōng 。
zī ěr yǔ cáo chén , qiān yán ěr wéi zhōng 。
wǎng zāi qí fǔ shì , wéi hé wéi qí zhōng 。
shǔ rén wén tiān shū , xǐ qì rú chūn fēng 。
qiè sī zhēn zhuó quán , dà gài bù kě qióng 。
zài xī yuán yòu jiān , wěi fù shī kuáng tóng 。
bāo jū sì fēn xíng , zhuī dāo dào xīn xiōng 。
xiǎo sū kàng zhāng lùn , dà sū yǐ shī gōng 。
zhì jīn bǎi shì xià , dé shī làn rú hōng 。
míng gōng bīng shuāng zī , cái yè yóu xióng xióng 。
tuán gē yī zhǐ jiān , miào yòng fù tiān gōng 。
niǎo shòu suī wú zhī , hào wù rén zé tóng 。
dí dé zì lái xùn , yù bào zhé xīng róng 。
cóng zī sān biān rén , qǐ shǒu bù gǎn xiōng 。
shǔ rén yuàn gōng liú , tiān zǐ jiāng sī gōng 。
wèi gōng yuē huán guī , qí yǐ lái nián dōng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

庆元二年春天,有诏来自东川,称为东川漕臣,他为国家忧虑,竭尽变通之策。东川管辖十五个郡,连续多年收成不丰,国库仅能满足需求,百姓力量几乎耗竭。他倚仗着经济和政治手腕,进行调整和保护,最终取得了功效。另有一位名为榷牧司的官员,曾经有一番警醒圣聪的言辞。我向你这位东川漕臣提供忠诚的建议,希望你能真诚地抚恤百姓,维护和谐。蜀地的居民得知这些政令,欣喜如同春风般吹来。我暗自思量权谋智慧,却也难以完全穷尽。在往昔元佑年间,委以重任的竟是个狂童。政策如细绳,犹如锥刀直入胸怀。有小苏抗章论事,大苏则以诗词进行攻讦。经过百世传承,得失胜败难辨如同烘焙后的模样。明公你有冰霜般的风度,才华横溢,割裂一指之间,展现出神奇的才智。即便鸟兽无法理解,但善恶之心与人相通。对于德行的认同早已根深蒂固,一旦遭遇暴戾之事,即刻兴起战事。从今以后,三边的人们都将谨慎行事,不再敢行凶暴之举。蜀人热切期望您能留下,天子也将会思念您。他说您可以回去,预计在明年冬天返程。
总结:这首诗描绘了庆元二年春天,东川漕臣忧虑国家疾苦,努力变通,管理东川十五郡的农业和经济,最终获得成功。诗中提到了榷牧司的警示,以及古代苏轼与苏辙的言论,探讨了政治智慧和得失成败。最后,诗人称赞明公的才华,表达了对其领导的信任,呼吁他留下来继续管理。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者度正介绍:🔈

度正(一一六七~?),字周卿,合州(今四川合川)人。早岁从朱熹学。光宗绍熙元年(一一九○)进士(本集卷一《奉别唐寺丞丈》诗谓年二十四举进士,生年由此推定),爲益昌学官。宁宗嘉定三年(一二一○),知华阳县;五年,通判嘉定军,九年,权知怀安军,迁知重庆府。入朝爲国子监丞、军器少监、太常少卿,官至礼部侍郎兼侍右郎官,兼同修国史、实录院同修撰。有《性善堂文集》,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲《性善堂稿》十五卷,其中诗四卷。事见本集有关诗文,《宋史》卷四二二有传。 度正诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本。新辑集外诗一首,附于卷末。 查看更多>>

度正的诗:

相关诗词:

送都大茶马入觐八绝句 其三 (sòng dōu dà chá mǎ rù jìn bā jué jù qí sān)

朝代:宋    作者: 项安世

横绝乾坤作四封,秦川马驿与天通。
北关门到菖蒲海,尽在轺车玉节中。

仄平仄平平,仄仄平仄平。
仄平平○平,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,平平仄仄平。
仄仄仄仄仄,平仄仄平○。
仄平平平仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄○,仄平平仄平。
平仄仄○平,平平仄平平。
仄平○仄仄,平○平○○。
仄平○平平,仄仄○平平。
仄○平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄平仄○,仄仄仄平平。
平○仄○○,平平仄平平。
仄平仄平○,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄○平。
平平平平平,平仄平平平。
仄仄仄仄○,仄仄仄平平。
仄仄平平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平平,仄仄仄○平。
○平○平平,平仄仄仄平。
仄平仄平○,平仄○○平。
仄平仄平平,○仄平平平。

索云叔新茶 (suǒ yún shū xīn chá)

朝代:宋    作者: 方回

谷雨已过又梅雨,故山犹未致新茶。
清风两腋玉川句,三百团应似太夸。

仄平仄平平,仄仄平仄平。
仄平平○平,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,平平仄仄平。
仄仄仄仄仄,平仄仄平○。
仄平平平仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄○,仄平平仄平。
平仄仄○平,平平仄平平。
仄平○仄仄,平○平○○。
仄平○平平,仄仄○平平。
仄○平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄平仄○,仄仄仄平平。
平○仄○○,平平仄平平。
仄平仄平○,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄○平。
平平平平平,平仄平平平。
仄仄仄仄○,仄仄仄平平。
仄仄平平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平平,仄仄仄○平。
○平○平平,平仄仄仄平。
仄平仄平○,平仄○○平。
仄平仄平平,○仄平平平。

和伯承送茶韵 (hé bǎi chéng sòng chá yùn)

朝代:宋    作者: 张孝祥

佳句新茶亦太奇,尝新即日未全迟。
扫除鴈鹜行边事,细辗春风细读诗。

仄平仄平平,仄仄平仄平。
仄平平○平,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,平平仄仄平。
仄仄仄仄仄,平仄仄平○。
仄平平平仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄○,仄平平仄平。
平仄仄○平,平平仄平平。
仄平○仄仄,平○平○○。
仄平○平平,仄仄○平平。
仄○平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄平仄○,仄仄仄平平。
平○仄○○,平平仄平平。
仄平仄平○,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄○平。
平平平平平,平仄平平平。
仄仄仄仄○,仄仄仄平平。
仄仄平平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平平,仄仄仄○平。
○平○平平,平仄仄仄平。
仄平仄平○,平仄○○平。
仄平仄平平,○仄平平平。

次韵王茶马海棠四绝 燕王宫 (cì yùn wáng chá mǎ hǎi táng sì jué yàn wáng gōng)

朝代:宋    作者: 魏了翁

二十四番花信风,川原无处着繁红。
逢人谩说燕宫旧,废址荒营暝霭空。

仄平仄平平,仄仄平仄平。
仄平平○平,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,平平仄仄平。
仄仄仄仄仄,平仄仄平○。
仄平平平仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄○,仄平平仄平。
平仄仄○平,平平仄平平。
仄平○仄仄,平○平○○。
仄平○平平,仄仄○平平。
仄○平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄平仄○,仄仄仄平平。
平○仄○○,平平仄平平。
仄平仄平○,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄○平。
平平平平平,平仄平平平。
仄仄仄仄○,仄仄仄平平。
仄仄平平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平平,仄仄仄○平。
○平○平平,平仄仄仄平。
仄平仄平○,平仄○○平。
仄平仄平平,○仄平平平。

送都大茶马入觐八绝句 其四 (sòng dōu dà chá mǎ rù jìn bā jué jù qí sì)

朝代:宋    作者: 项安世

巴滇绿骏足如风,西域天驹骨似龙。
日日马纲来不断,君王心已在除。

仄平仄平平,仄仄平仄平。
仄平平○平,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,平平仄仄平。
仄仄仄仄仄,平仄仄平○。
仄平平平仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄○,仄平平仄平。
平仄仄○平,平平仄平平。
仄平○仄仄,平○平○○。
仄平○平平,仄仄○平平。
仄○平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄平仄○,仄仄仄平平。
平○仄○○,平平仄平平。
仄平仄平○,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄○平。
平平平平平,平仄平平平。
仄仄仄仄○,仄仄仄平平。
仄仄平平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平平,仄仄仄○平。
○平○平平,平仄仄仄平。
仄平仄平○,平仄○○平。
仄平仄平平,○仄平平平。

动物

和程阁学送小春茶韵四首 其二 (hé chéng gé xué sòng xiǎo chūn chá yùn sì shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 袁说友

物物呈祥岂偶然,新芽新味更新年。
灵苗却解为人寿,请为君谟续此篇。

仄平仄平平,仄仄平仄平。
仄平平○平,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,平平仄仄平。
仄仄仄仄仄,平仄仄平○。
仄平平平仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄○,仄平平仄平。
平仄仄○平,平平仄平平。
仄平○仄仄,平○平○○。
仄平○平平,仄仄○平平。
仄○平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄平仄○,仄仄仄平平。
平○仄○○,平平仄平平。
仄平仄平○,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄○平。
平平平平平,平仄平平平。
仄仄仄仄○,仄仄仄平平。
仄仄平平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平平,仄仄仄○平。
○平○平平,平仄仄仄平。
仄平仄平○,平仄○○平。
仄平仄平平,○仄平平平。

谢君仪寄新茶二首 其二 (xiè jūn yí jì xīn chá èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 郭祥正

北苑藏和气,生成绝品茶。
岂宜分旅馆,只合在仙家。
点处成云蕊,看时变雪花。
琳琅得新句,又胜玉川夸。

仄平仄平平,仄仄平仄平。
仄平平○平,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,平平仄仄平。
仄仄仄仄仄,平仄仄平○。
仄平平平仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄○,仄平平仄平。
平仄仄○平,平平仄平平。
仄平○仄仄,平○平○○。
仄平○平平,仄仄○平平。
仄○平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄平仄○,仄仄仄平平。
平○仄○○,平平仄平平。
仄平仄平○,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄○平。
平平平平平,平仄平平平。
仄仄仄仄○,仄仄仄平平。
仄仄平平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平平,仄仄仄○平。
○平○平平,平仄仄仄平。
仄平仄平○,平仄○○平。
仄平仄平平,○仄平平平。

送茶与执礼以诗来谢和之 (sòng chá yǔ zhí lǐ yǐ shī lái xiè hé zhī)

朝代:宋    作者: 胡寅

箪瓢曾不饱顔回,何事新茶转海来。
八餠尚怀经幄赐,一苞聊对岭云开。
分君要使浇书腹,待客应须罢酒罍。
自笑玉川空两腋,清风无梦到蓬莱。

仄平仄平平,仄仄平仄平。
仄平平○平,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,平平仄仄平。
仄仄仄仄仄,平仄仄平○。
仄平平平仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄○,仄平平仄平。
平仄仄○平,平平仄平平。
仄平○仄仄,平○平○○。
仄平○平平,仄仄○平平。
仄○平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄平仄○,仄仄仄平平。
平○仄○○,平平仄平平。
仄平仄平○,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄○平。
平平平平平,平仄平平平。
仄仄仄仄○,仄仄仄平平。
仄仄平平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平平,仄仄仄○平。
○平○平平,平仄仄仄平。
仄平仄平○,平仄○○平。
仄平仄平平,○仄平平平。

送新茶与俞尉 (sòng xīn chá yǔ yú wèi)

朝代:宋    作者: 赵蕃

山居每啜社前香,及是清明茶政尝。
叹我白头无母遗,一杯持与供高堂。

仄平仄平平,仄仄平仄平。
仄平平○平,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,平平仄仄平。
仄仄仄仄仄,平仄仄平○。
仄平平平仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄○,仄平平仄平。
平仄仄○平,平平仄平平。
仄平○仄仄,平○平○○。
仄平○平平,仄仄○平平。
仄○平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄平仄○,仄仄仄平平。
平○仄○○,平平仄平平。
仄平仄平○,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄○平。
平平平平平,平仄平平平。
仄仄仄仄○,仄仄仄平平。
仄仄平平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平平,仄仄仄○平。
○平○平平,平仄仄仄平。
仄平仄平○,平仄○○平。
仄平仄平平,○仄平平平。

喜小隐新得山茶 (xǐ xiǎo yǐn xīn dé shān chá)

朝代:宋    作者: 洪适

芳园封植阅年华,异卉搜求闹小车。
不羡竹林生石竹,独来茶坞补山茶。
游人认柿枝头子,归鹤求雌叶底花。
我去临川寻玉茗,遥将白雪映红霞。

仄平仄平平,仄仄平仄平。
仄平平○平,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,平平仄仄平。
仄仄仄仄仄,平仄仄平○。
仄平平平仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄○,仄平平仄平。
平仄仄○平,平平仄平平。
仄平○仄仄,平○平○○。
仄平○平平,仄仄○平平。
仄○平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄平仄○,仄仄仄平平。
平○仄○○,平平仄平平。
仄平仄平○,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄○平。
平平平平平,平仄平平平。
仄仄仄仄○,仄仄仄平平。
仄仄平平平,仄仄平仄平。
仄仄仄平平,仄仄仄○平。
○平○平平,平仄仄仄平。
仄平仄平○,平仄○○平。
仄平仄平平,○仄平平平。