sòng liú tóng zǐ shì yì tiān jīng
送刘童子试艺天京 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 宋蒲寿宬 (sòng pú shòu chéng)

硗硗头角出羣玉,炯炯瞳人剪秋漪。
神光现作照书月,一览千古无复遗。
殊科自可献上国,况能文艺超等夷。
河洛圗书识藴奥,更明爻象通神蓍。
阵分八势演古法,操弓挟矢动有仪。
眼前大要固如此,有人头白俱不知。
当今所重不在宝,弓旌聘召方四驰。
岂无古人已成筭,时乖事异难设施。
秋风边尘浩无际,纶巾羽扇思见之。
终军弃繻繻尚在,刘晏正字字或欹。
终身愿秉清忠节,芳猷可继大年诗。

平平平仄仄平仄,仄仄平平仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄○。
平平仄仄○仄仄,仄平平仄平仄平。
平仄平平仄仄仄,○平平仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,○平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄○仄,仄平平仄平仄平。
○平仄○仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,平平仄仄○仄仄。
平平平平仄平仄,平平仄○○仄平。
平平仄平平仄仄,平仄○仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄仄仄平平。

qiāo qiāo tóu jiǎo chū qún yù , jiǒng jiǒng tóng rén jiǎn qiū yī 。
shén guāng xiàn zuò zhào shū yuè , yī lǎn qiān gǔ wú fù yí 。
shū kē zì kě xiàn shàng guó , kuàng néng wén yì chāo děng yí 。
hé luò tú shū shí yùn ào , gèng míng yáo xiàng tōng shén shī 。
zhèn fēn bā shì yǎn gǔ fǎ , cāo gōng xié shǐ dòng yǒu yí 。
yǎn qián dà yào gù rú cǐ , yǒu rén tóu bái jù bù zhī 。
dāng jīn suǒ chóng bù zài bǎo , gōng jīng pìn zhào fāng sì chí 。
qǐ wú gǔ rén yǐ chéng suàn , shí guāi shì yì nán shè shī 。
qiū fēng biān chén hào wú jì , lún jīn yǔ shàn sī jiàn zhī 。
zhōng jūn qì xū xū shàng zài , liú yàn zhèng zì zì huò qī 。
zhōng shēn yuàn bǐng qīng zhōng jié , fāng yóu kě jì dà nián shī 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

硗硗头角冒出在众群之中,眼神明亮如同剪裁秋水的涟漪。
神光显现,照耀着像书卷上的明亮月亮,一览无余地展现在千古之间,不再遗留痕迹。
独特的才华可呈献给国家,何况是能够在文艺方面超越他人的异域之才。
在河洛之地,著书立说识别深奥,更加明晰地理解爻象,通达神秘的蓍草之道。
以八种不同的阵法和兵势,演绎古代的战斗之法,持弓携箭,动作有章有法。
眼前的大局应当坚定如此,然而有些人却未能理解其中的深意,即使头发已经白了也不自知。
如今所看重的并不在珍宝,招揽英才的徽旌正在四方奔驰。
难道没有古人已经做出过推测,然而时局变幻,事情变得复杂难以预测。
秋风吹拂着边际的尘埃,襟巾羽扇只能思忖着远景。
终身忠诚坚守,虽然轻纱还在,但刘晏的字字句句或许已有倾斜。
愿意终身秉持清白忠诚的节操,美好的传承能够延续至伟大的年代之诗。

总结:

这首古文描述了一个有头角之才的人物,其才华独特,受到人们的瞩目。他在文学和军事方面都具有卓越的才能,能够献身国家,超越他人。诗人通过古代的象征和比喻,描绘了这位人物的才华与使命。同时,诗中也表达了时局变幻、人才辈出的现实,以及对忠诚节操的强烈向往。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者宋蒲寿宬介绍:🔈

宋蒲寿宬的诗:

相关诗词:

虞童子七岁能诵书部使者闻诸朝既至京师会更制不果试其归也以二小诗送之 其二 (yú tóng zǐ qī suì néng sòng shū bù shǐ zhě wén zhū cháo jì zhì jīng shī huì gèng zhì bù guǒ shì qí guī yě yǐ èr xiǎo shī sòng zhī qí èr)

朝代:宋    作者: 韩驹

不作西京童子郎,时人已自识黄香。
还家更诵五千卷,十八重来诣太常。

平平平仄仄平仄,仄仄平平仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄○。
平平仄仄○仄仄,仄平平仄平仄平。
平仄平平仄仄仄,○平平仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,○平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄○仄,仄平平仄平仄平。
○平仄○仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,平平仄仄○仄仄。
平平平平仄平仄,平平仄○○仄平。
平平仄平平仄仄,平仄○仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄仄仄平平。

虞童子七岁能诵书部使者闻诸朝既至京师会更制不果试其归也以二小诗送之 其一 (yú tóng zǐ qī suì néng sòng shū bù shǐ zhě wén zhū cháo jì zhì jīng shī huì gèng zhì bù guǒ shì qí guī yě yǐ èr xiǎo shī sòng zhī qí yī)

朝代:宋    作者: 韩驹

七岁澜翻数万言,饥鹰引子望腾骞。
时平不用甘罗辈,寂寞提书归故园。

平平平仄仄平仄,仄仄平平仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄○。
平平仄仄○仄仄,仄平平仄平仄平。
平仄平平仄仄仄,○平平仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,○平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄○仄,仄平平仄平仄平。
○平仄○仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,平平仄仄○仄仄。
平平平平仄平仄,平平仄○○仄平。
平平仄平平仄仄,平仄○仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄仄仄平平。

送刘童子 (sòng liú tóng zǐ)

朝代:宋    作者: 杨万里

天上麒麟地上行,掌中珠玉月中生。
澜翻六籍吞诸子,声动三公及九卿。
别有诗书真事业,不应童子是勳名。
长成来奏三千牍,桃李春风冠集英。

平平平仄仄平仄,仄仄平平仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄○。
平平仄仄○仄仄,仄平平仄平仄平。
平仄平平仄仄仄,○平平仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,○平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄○仄,仄平平仄平仄平。
○平仄○仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,平平仄仄○仄仄。
平平平平仄平仄,平平仄○○仄平。
平平仄平平仄仄,平仄○仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄仄仄平平。

送颇侄郡学读书 (sòng pō zhí jùn xué dú shū)

朝代:宋    作者: 王庭珪

郡侯勤劝驾,英声播江濆。
学官得鸿儒,笔头弩千钧。
金兰二二友,执经造其门。
欧阳子刘子,试艺咸有闻。
吾侄奋袂起,去若渇骥奔。
妙推天地假,高谈帝王尊。
入室得妙语,录寄青溪村。

平平平仄仄平仄,仄仄平平仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄○。
平平仄仄○仄仄,仄平平仄平仄平。
平仄平平仄仄仄,○平平仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,○平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄○仄,仄平平仄平仄平。
○平仄○仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,平平仄仄○仄仄。
平平平平仄平仄,平平仄○○仄平。
平平仄平平仄仄,平仄○仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄仄仄平平。

送杨慥 (sòng yáng zào)

朝代:宋    作者: 刘敞

着书非白首,待诏已公车。
试吏何用喜,慰亲聊自如。
还从近关出,稍与京尘疏。
岂谓三年久,君方就子虚。

平平平仄仄平仄,仄仄平平仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄○。
平平仄仄○仄仄,仄平平仄平仄平。
平仄平平仄仄仄,○平平仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,○平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄○仄,仄平平仄平仄平。
○平仄○仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,平平仄仄○仄仄。
平平平平仄平仄,平平仄○○仄平。
平平仄平平仄仄,平仄○仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄仄仄平平。

题童子寺五言(在太原□□北京) (tí tóng zǐ sì wǔ yán zài tài yuán □ □ běi jīng )

朝代:唐    作者: 玄奘

西登童子寺,东望晋阳城。
金川千点渌,汾水一条清。

平平平仄仄平仄,仄仄平平仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄○。
平平仄仄○仄仄,仄平平仄平仄平。
平仄平平仄仄仄,○平平仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,○平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄○仄,仄平平仄平仄平。
○平仄○仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,平平仄仄○仄仄。
平平平平仄平仄,平平仄○○仄平。
平平仄平平仄仄,平仄○仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄仄仄平平。

赠王氏神童昆季 (zèng wáng shì shén tóng kūn jì)

朝代:宋    作者: 魏野

先後登科出玉京,满朝诗送更光荣。
岂唯皇宋终难继,自古神童少弟兄。

平平平仄仄平仄,仄仄平平仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄○。
平平仄仄○仄仄,仄平平仄平仄平。
平仄平平仄仄仄,○平平仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,○平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄○仄,仄平平仄平仄平。
○平仄○仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,平平仄仄○仄仄。
平平平平仄平仄,平平仄○○仄平。
平平仄平平仄仄,平仄○仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄仄仄平平。

谕俗 其七 (yù sú qí qī)

朝代:宋    作者: 刘子翬

粤人多悍骄,风声亦惟旧。
儿童仅胜衣,挟箠相格鬭。
艺精气益横,质化心忘陋。
家饶喜称侠,世乱甘为寇。
岂伊天性然,习俗所成就。
吾闻互乡童,翺翔圣贤囿。
隠豹弄斓斑,攻驹发驰骤。
佩觿尔何知,义方得无谬。

平平平仄仄平仄,仄仄平平仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄○。
平平仄仄○仄仄,仄平平仄平仄平。
平仄平平仄仄仄,○平平仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,○平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄○仄,仄平平仄平仄平。
○平仄○仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,平平仄仄○仄仄。
平平平平仄平仄,平平仄○○仄平。
平平仄平平仄仄,平仄○仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄仄仄平平。

送明兄之天童 (sòng míng xiōng zhī tiān tóng)

朝代:宋    作者: 释绍昙

古蛮丝裹块焦桐,色带凌霄劫火红。
送与天童弹一操,风前月下滴丁东。

平平平仄仄平仄,仄仄平平仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄○。
平平仄仄○仄仄,仄平平仄平仄平。
平仄平平仄仄仄,○平平仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,○平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄○仄,仄平平仄平仄平。
○平仄○仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,平平仄仄○仄仄。
平平平平仄平仄,平平仄○○仄平。
平平仄平平仄仄,平仄○仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄仄仄平平。

送刘子柬赴省 (sòng liú zǐ jiǎn fù shěng)

朝代:宋    作者: 王庭珪

快锁荆州从事厅,荐书飞入九重城。
试观文阵英雄气,定胜弓弦霹雳声。
霜踏板桥天欲晓,酒醒渔浦雁初鸣。
春风汉殿胪传近,换取青袍出帝京。

平平平仄仄平仄,仄仄平平仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄平仄○。
平平仄仄○仄仄,仄平平仄平仄平。
平仄平平仄仄仄,○平平仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,○平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄○仄,仄平平仄平仄平。
○平仄○仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,平平仄仄○仄仄。
平平平平仄平仄,平平仄○○仄平。
平平仄平平仄仄,平仄○仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄仄仄平平。