sì sōng
四松 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 杜甫 (dù fǔ)

四松初移时,大抵三尺强。
别来忽三载,离立如人长。
会看根不拔,莫计枝凋伤。
幽色幸秀发,疎柯亦昂藏。
所插小藩篱,本亦有堤防。
终然掁拨损,得恡千叶黄。
敢为故林主,黎庶犹未康。
避贼今始归,春草满空堂。
览物叹衰谢,及兹慰凄凉。
清风为我起,洒面若微霜。
足以送老姿,聊侍偃盖张。
我生无根带,配尔亦茫茫。
有情且赋诗,事迹可两望。
勿矜千载後,惨澹蟠穹苍。

仄平平平平,仄仄○仄平。
仄平仄○仄,○仄○平○。
仄○平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,○平仄平○。
仄仄仄平平,仄仄仄平○。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄○仄平。
仄仄平仄平,平仄仄○平。
仄仄○平仄,仄平仄平平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,平仄仄仄○。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
仄平○仄平,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平○。

sì sōng chū yí shí , dà dǐ sān chǐ qiáng 。
bié lái hū sān zǎi , lí lì rú rén cháng 。
huì kàn gēn bù bá , mò jì zhī diāo shāng 。
yōu sè xìng xiù fā , shū kē yì áng cáng 。
suǒ chā xiǎo fān lí , běn yì yǒu dī fáng 。
zhōng rán chéng bō sǔn , dé lìn qiān yè huáng 。
gǎn wèi gù lín zhǔ , lí shù yóu wèi kāng 。
bì zéi jīn shǐ guī , chūn cǎo mǎn kōng táng 。
lǎn wù tàn shuāi xiè , jí zī wèi qī liáng 。
qīng fēng wèi wǒ qǐ , sǎ miàn ruò wēi shuāng 。
zú yǐ sòng lǎo zī , liáo shì yǎn gài zhāng 。
wǒ shēng wú gēn dài , pèi ěr yì máng máng 。
yǒu qíng qiě fù shī , shì jì kě liǎng wàng 。
wù jīn qiān zǎi hòu , cǎn dàn pán qióng cāng 。

四松

—— 杜甫

四松初移時,大抵三尺強。
別來忽三載,離立如人長。
會看根不拔,莫計枝凋傷。
幽色幸秀發,疎柯亦昂藏。
所插小藩籬,本亦有隄防。
終然掁撥損,得恡千葉黃。
敢爲故林主,黎庶猶未康。
避賊今始歸,春草滿空堂。
覽物歎衰謝,及茲慰淒涼。
清風爲我起,灑面若微霜。
足以送老姿,聊侍偃蓋張。
我生無根帶,配爾亦茫茫。
有情且賦詩,事迹可兩望。
勿矜千載後,慘澹蟠穹蒼。

仄平平平平,仄仄○仄平。
仄平仄○仄,○仄○平○。
仄○平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,○平仄平○。
仄仄仄平平,仄仄仄平○。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄○仄平。
仄仄平仄平,平仄仄○平。
仄仄○平仄,仄平仄平平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,平仄仄仄○。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
仄平○仄平,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平○。

sì sōng chū yí shí , dà dǐ sān chǐ qiáng 。
bié lái hū sān zǎi , lí lì rú rén cháng 。
huì kàn gēn bù bá , mò jì zhī diāo shāng 。
yōu sè xìng xiù fā , shū kē yì áng cáng 。
suǒ chā xiǎo fān lí , běn yì yǒu dī fáng 。
zhōng rán chéng bō sǔn , dé lìn qiān yè huáng 。
gǎn wèi gù lín zhǔ , lí shù yóu wèi kāng 。
bì zéi jīn shǐ guī , chūn cǎo mǎn kōng táng 。
lǎn wù tàn shuāi xiè , jí zī wèi qī liáng 。
qīng fēng wèi wǒ qǐ , sǎ miàn ruò wēi shuāng 。
zú yǐ sòng lǎo zī , liáo shì yǎn gài zhāng 。
wǒ shēng wú gēn dài , pèi ěr yì máng máng 。
yǒu qíng qiě fù shī , shì jì kě liǎng wàng 。
wù jīn qiān zǎi hòu , cǎn dàn pán qióng cāng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
四松初移时,大致高约三尺。
别来已经三年了,离开时像个长大的人。
看到他的根扎得很牢固,不必担心枝条凋落。
他的深绿色很幸运地生长出来,疏疏的树枝也昂然有力地隐藏其中。
他被种在小围墙里,原本也有自己的防护堤坝。
最终,岁月的流转使他有些凋零,但却得到了人们的怜爱,变成了黄叶千张。
我敢自称这片古老的森林的主人,但百姓的疾苦仍未得到安抚。
如今才逃离了贼寇的迫害,春草满布在空荡的庭堂里。
看着万物的衰败和凋谢,此时只能安慰自己的凄凉。
清风为我吹起,像微霜一样洒在脸上。
足以陪伴我度过晚年,就像侍奉着张起的床帷一样。
我的生命无根而来,与你相伴也是一片茫茫。
我有情之人,愿赋诗一首,记录下我们的事迹,供后人瞻仰。
请不要因为千年之后的事而自负,整个天穹都是苍茫而悲凉的。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者杜甫介绍:🔈

杜甫,字子美,其先襄阳人,曾祖依艺爲巩令,因居巩。甫天宝初应进士,不第。後献《三大礼赋》,明皇奇之,召试文章,授京兆府兵曹参军。安禄山陷京师,肃宗即位灵武,甫自贼中遯赴行在,拜左拾遗。以论救房琯,出爲华州司功参军。关辅饥乱,寓居同州同谷县,身自负薪采梠,餔糒不给。久之,召补京兆府功曹,道阻不赴。严武镇成都,奏爲参谋、检校工部员外郎,赐绯。武与甫世旧,待遇甚厚。乃於成都浣花里种竹植树,枕江结庐,纵酒啸歌其中。武卒,甫无所依,乃之东蜀就高适,既至而适卒。是岁,蜀帅相攻杀,蜀大扰。甫携家避乱荆楚,扁舟下峡,未维舟而江陵亦乱。乃泝沿湘流,游衡山,寓居耒阳,卒年五十九。元和中,归葬偃师首阳山,元稹志其墓... 查看更多>>

杜甫的诗:

相关诗词:

和何逢原南山八咏 松峦 (hé hé féng yuán nán shān bā yǒng sōng luán)

朝代:宋    作者: 何梦桂

宰松千尺四时青,松下丰碑马鬣平。
满地松花人不扫,东风吹老杜鹃声。

仄平平平平,仄仄○仄平。
仄平仄○仄,○仄○平○。
仄○平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,○平仄平○。
仄仄仄平平,仄仄仄平○。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄○仄平。
仄仄平仄平,平仄仄○平。
仄仄○平仄,仄平仄平平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,平仄仄仄○。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
仄平○仄平,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平○。

花溪四松 (huā xī sì sōng)

朝代:宋    作者: 毕仲游

君不见吾植四松树,多植六松非溢数。
高织筠笼避猛风,频挑壤穴防根蠹。
直干清音已可怜,短长尺寸诗可传。
草堂旧客今安在,锦里花溪四百年。

仄平平平平,仄仄○仄平。
仄平仄○仄,○仄○平○。
仄○平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,○平仄平○。
仄仄仄平平,仄仄仄平○。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄○仄平。
仄仄平仄平,平仄仄○平。
仄仄○平仄,仄平仄平平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,平仄仄仄○。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
仄平○仄平,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平○。

松风亭四首 其一 (sōng fēng tíng sì shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 曾几

长卿壁四立,杜老茅三重。
茶山穷次骨,憩寂以长松。
直干以栋宇,清阴自帡幪。
山泉落高处,审听是松风。

仄平平平平,仄仄○仄平。
仄平仄○仄,○仄○平○。
仄○平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,○平仄平○。
仄仄仄平平,仄仄仄平○。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄○仄平。
仄仄平仄平,平仄仄○平。
仄仄○平仄,仄平仄平平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,平仄仄仄○。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
仄平○仄平,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平○。

惜松 (xī sōng)

朝代:宋    作者: 释元肇

不为栽松种茯苓,只缘山色四时青。
老僧只恐移松去,留与青山作画屏。

仄平平平平,仄仄○仄平。
仄平仄○仄,○仄○平○。
仄○平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,○平仄平○。
仄仄仄平平,仄仄仄平○。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄○仄平。
仄仄平仄平,平仄仄○平。
仄仄○平仄,仄平仄平平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,平仄仄仄○。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
仄平○仄平,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平○。

晚宿小罗田四首 其一 (wǎn sù xiǎo luó tián sì shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 杨万里

青林化作万黄金,落日光寒色却深。
仰看松梢数松子,不妨更与数松针。

仄平平平平,仄仄○仄平。
仄平仄○仄,○仄○平○。
仄○平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,○平仄平○。
仄仄仄平平,仄仄仄平○。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄○仄平。
仄仄平仄平,平仄仄○平。
仄仄○平仄,仄平仄平平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,平仄仄仄○。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
仄平○仄平,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平○。

寄晁以道求嵩山长松 (jì cháo yǐ dào qiú sōng shān cháng sōng)

朝代:宋    作者: 陈恬

松上花兮松下根,食之年貌与松邻。
君今既是松间客,采送衰翁亦可人。

仄平平平平,仄仄○仄平。
仄平仄○仄,○仄○平○。
仄○平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,○平仄平○。
仄仄仄平平,仄仄仄平○。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄○仄平。
仄仄平仄平,平仄仄○平。
仄仄○平仄,仄平仄平平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,平仄仄仄○。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
仄平○仄平,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平○。

山中寄外 其四 (shān zhōng jì wài qí sì)

朝代:宋    作者: 龙辅

若得共此栖,松菊长携手。
岸上数株松,何须减五柳。

仄平平平平,仄仄○仄平。
仄平仄○仄,○仄○平○。
仄○平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,○平仄平○。
仄仄仄平平,仄仄仄平○。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄○仄平。
仄仄平仄平,平仄仄○平。
仄仄○平仄,仄平仄平平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,平仄仄仄○。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
仄平○仄平,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平○。

动物

松风亭四首 其四 (sōng fēng tíng sì shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 曾几

回环数株松,老干极落落。
清风一披拂,竽籁自然作。
喧嚣世俗事,秖使人意恶。
谁能洗耳来,相与憩寂寞。

仄平平平平,仄仄○仄平。
仄平仄○仄,○仄○平○。
仄○平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,○平仄平○。
仄仄仄平平,仄仄仄平○。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄○仄平。
仄仄平仄平,平仄仄○平。
仄仄○平仄,仄平仄平平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,平仄仄仄○。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
仄平○仄平,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平○。

舍东四咏 松棚 (shè dōng sì yǒng sōng péng)

朝代:宋    作者: 陆游

松棚寻丈地,客至共开顔。
堪笑杜陵老,坐思千万间。

仄平平平平,仄仄○仄平。
仄平仄○仄,○仄○平○。
仄○平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,○平仄平○。
仄仄仄平平,仄仄仄平○。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄○仄平。
仄仄平仄平,平仄仄○平。
仄仄○平仄,仄平仄平平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,平仄仄仄○。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
仄平○仄平,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平○。

四时田园杂兴六十首 秋日田园杂兴十二绝 其一一 (sì shí tián yuán zá xīng liù shí shǒu qiū rì tián yuán zá xīng shí èr jué qí yī yī)

朝代:宋    作者: 范成大

细捣枨虀买鱠鱼,西风吹上四腮鲈。
雪松酥腻千丝缕,除却松江到处无。

仄平平平平,仄仄○仄平。
仄平仄○仄,○仄○平○。
仄○平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,○平仄平○。
仄仄仄平平,仄仄仄平○。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄○仄平。
仄仄平仄平,平仄仄○平。
仄仄○平仄,仄平仄平平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,平仄仄仄○。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
仄平○仄平,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平○。