shàng fāng yá fù liú cì shān guǎn jiàn guò
尚方崖赴刘次山馆见过 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 张埴 (zhāng zhí)

梅阴踏雨拾落花,鸦鸦溪上来笋车。
插头林隙不敢问,怕是天落山人家。
入门满衣花雨湿,执手无言惟作泣。
十年尘土不可诗,顶破饭颗山头笠。
呼儿剪韭为杯盘,脱套一段春宵欢。
连州政自厌百舌,几语换诗春风寒。
如今尚父何须钓,遇是青山且吟啸。
溪翁说到白发今,前度桃花也陪笑。
故人不解赠马鞭,长吟相送吾庐前。
丁宁传语东道主,记得石鼎新诗联。

平平仄仄仄仄平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄○平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄平平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平○○仄。
平平仄仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,○○○仄平平平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。

méi yīn tà yǔ shí luò huā , yā yā xī shàng lái sǔn chē 。
chā tóu lín xì bù gǎn wèn , pà shì tiān luò shān rén jiā 。
rù mén mǎn yī huā yǔ shī , zhí shǒu wú yán wéi zuò qì 。
shí nián chén tǔ bù kě shī , dǐng pò fàn kē shān tóu lì 。
hū ér jiǎn jiǔ wèi bēi pán , tuō tào yī duàn chūn xiāo huān 。
lián zhōu zhèng zì yàn bǎi shé , jǐ yǔ huàn shī chūn fēng hán 。
rú jīn shàng fù hé xū diào , yù shì qīng shān qiě yín xiào 。
xī wēng shuō dào bái fà jīn , qián dù táo huā yě péi xiào 。
gù rén bù jiě zèng mǎ biān , cháng yín xiāng sòng wú lú qián 。
dīng níng chuán yǔ dōng dào zhǔ , jì de shí dǐng xīn shī lián 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

梅林中,雨水滴落,我踏着它,捡拾着落花。乌鸦啊,乌鸦,在溪水边推着笋子的车子过来了。探身插头之间的林隙,我不敢询问,因为怕那里是天降的山中仙人的居所。
走进门,衣衫上沾满了花雨的湿意。我们紧握双手,无言相对,只有泪水在默默流淌。十年来,尘土之事已不再成诗,我头上的山笠已被时间顶破。呼儿啊,拿韭菜剪做成杯盘,脱下衣服,共度一段春夜的欢愉。
连州的官府早已厌倦了百舌鸟的叫声,只有几句话能交换春风的寒意。如今,尚父何必再去垂钓,当遇到青山,就放声吟唱。溪水边的老人说起了白发,眼下的他,也曾陪笑着赏桃花。故友却不明白为何送来马鞭,我长吟不断,送他至吾庐前。丁宁传话给东道主,务必记得那石鼎的新诗对联。

总结:

诗人行走于梅林雨中,拾起落花。描述了乌鸦推着笋车过溪水,探问插头林隙的山中仙人居所。进门后,衣被花雨湿透,诗人与人紧握双手,默默流泪。表达十年来不再有灵感创作诗歌,以及时光流逝的感慨。呼唤儿童剪韭菜做杯盘,脱衣共度春夜。描绘连州官府对百舌鸟的厌倦,以及以简短语言交换春意的情景。建议尚父不必再垂钓,而是在青山间吟唱。老人述说白发经历,提及与桃花共笑。诗人送别故友,赠送马鞭,长吟送行。并请传话给东道主,记得石鼎的新诗对联。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者张埴介绍:🔈

张埴,字养直,号泸滨,吉水(今属江西)人。早游湖湘间,有诗名。理宗开庆元年(一二五九),赵葵爲江东西安抚使,欲荐之,力辞不就。着有《情性集》,已佚。清光绪《吉水县志》卷三七有传。 张埴诗,据《永乐大典》、《诗渊》所录,编爲一卷。 查看更多>>

张埴的诗:

张埴的词:

相关诗词:

刘氏山 (liú shì shān)

朝代:宋    作者: 方信孺

一径萦纡夹粉墙,向来台馆化僧房。
周遭老木依然在,曾见刘家僞帝王。

平平仄仄仄仄平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄○平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄平平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平○○仄。
平平仄仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,○○○仄平平平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。

送方善夫赴鹭洲山长二首 其一 (sòng fāng shàn fū fù lù zhōu shān cháng èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 刘克庄

奎画煌煌天上来,遥知系马向堂阶。
官衔怪得清如许,文馆虽然冷亦佳。
尚论乡先宜合祀,旧传潮学各分斋。
未应久作诸侯客,帝有薰琴待汝谐。

平平仄仄仄仄平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄○平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄平平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平○○仄。
平平仄仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,○○○仄平平平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。

病中赴袁州次香馆 (bìng zhōng fù yuán zhōu cì xiāng guǎn)

朝代:唐    作者: 杨衡

病舆憩上馆,缭绕向山隅。
荒葛漫欹壁,幽禽啄朽株。
力微怯升降,意欲结踟躇。
谁能挹香水,一为濯烦纡。

平平仄仄仄仄平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄○平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄平平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平○○仄。
平平仄仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,○○○仄平平平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。

再用韵寄沈次律学士 (zài yòng yùn jì shěn cì lǜ xué shì)

朝代:宋    作者: 刘一止

溪上青云覆短墙,杖藜谁共掇幽芳。
忽惊候馆梅花破,想见山斋竹叶香。
倦客鬓丝今点染,使君心事独韬藏。
何当归赴春盘约,苦苣嘉蔬未足伤。

平平仄仄仄仄平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄○平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄平平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平○○仄。
平平仄仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,○○○仄平平平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。

送叶尚书赴永嘉二首 其二 (sòng yè shàng shū fù yǒng jiā èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 刘克庄

曾系金狨扈属车,田间访旧尚勤渠。
都忘森戟临方岳,但记燃藜共值庐。
谢守吟来谁继者,洛英老去各何如。
山林深密江湖远,相见烦公问起居。

平平仄仄仄仄平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄○平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄平平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平○○仄。
平平仄仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,○○○仄平平平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。

张三馆有前岁赴举时题字处作 其二 (zhāng sān guǎn yǒu qián suì fù jǔ shí tí zì chù zuò qí èr)

朝代:宋    作者: 刘敞

暂怀印绶过家庭,车马骖驔去路轻。
自为彩衣生意气,敢将昼锦比光荣。

平平仄仄仄仄平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄○平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄平平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平○○仄。
平平仄仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,○○○仄平平平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。

寒栖馆 (hán qī guǎn)

朝代:宋    作者: 方士繇

苍崖凌绦霄,横席坐高迥。
遥夜闻吹箫,山空月华冷。

平平仄仄仄仄平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄○平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄平平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平○○仄。
平平仄仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,○○○仄平平平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。

次张昌化合溪新亭韵 其二 (cì zhāng chāng huà hé xī xīn tíng yùn qí èr)

朝代:宋    作者: 刘过

燕尾溪流上下分,中余里许地翻平。
林疎邑屋高低见,水涨舫船来往轻。
坡老已仙谁杰作,诗人为县得重评。
唐山见说双溪馆,今见双溪亭又成。

平平仄仄仄仄平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄○平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄平平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平○○仄。
平平仄仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,○○○仄平平平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。

次韵周子充正字馆中绯碧两桃花 (cì yùn zhōu zǐ chōng zhèng zì guǎn zhōng fēi bì liǎng táo huā)

朝代:宋    作者: 范成大

碧城香雾赤城霞,深出刘郎未见花。
凭仗天风扶绦节,为招萼绿过羊家。

平平仄仄仄仄平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄○平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄平平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平○○仄。
平平仄仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,○○○仄平平平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。

北归次秋浦界清溪馆 (běi guī cì qiū pǔ jiè qīng xī guǎn)

朝代:唐    作者: 刘长卿

万里猨啼断,孤村客暂依。
雁过彭蠡暮,人向宛陵稀。
旧路青山在,余生白首归。
渐知行近北,不见鹧鸪飞。

平平仄仄仄仄平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄○平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄平平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平○○仄。
平平仄仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,○○○仄平平平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。