qiū yè lù zuò ǒu zuò
秋夜露坐偶作 🔈
白云飞尚低,清露泫犹早。
风来亦依微,浊暑焉得扫。
客堂虚四楹,洒水恨枯槁。
喜兹宵漏初,露坐散襟抱。
河明带飞观,月白通驰道。
顾眄尘虑销,瓶泉谢频倒。
恨无同声人,诗义与探讨。
踟蹰拂方床,归卧梦亦好。
仄平平仄平,平仄仄○仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平○,仄仄平平仄。
仄仄平○平,平平仄平仄。
仄平平平平,平仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
- 收藏
- 做笔记
译文:
白云依然飘浮不高,清晨的露珠依早已泫。微风轻轻吹来,却难以驱散沉闷的暑气。客堂空空荡荡四根柱,洒下水来,却怅然发现旱枯槁。欢喜着这夜里漏水声初作,坐露之间心怀畅快。月明之下,循着河边踱步,月色洁白照亮行道。回头望去,尘世的忧虑尽都消散,酒瓶中泉水不断倾倒。可惜无人与我同声共鸣,诗意却无人来探讨。徘徊犹豫,拂去方床上的尘埃,回家躺卧,梦境亦是美好。
全诗描绘了清晨的景色和诗人内心的愉悦感受,同时也表达了对于诗意和探讨的渴望,以及对于寂寞与归隐的思考。诗中以清新淡雅的语言展现了自然景物和情感的交融,给人以清新宁静之感。
曾巩的诗:
相关诗词:
七月晦日夜坐 (qī yuè huì rì yè zuò)
孟秋俄及晦,甲夜偶成晴。
露坐发毛冷,风餐颐颊清。
洗湔凡眼豁,抖擞肉身轻。
宋玉知何故,悲来不禁情。
仄平平仄平,平仄仄○仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平○,仄仄平平仄。
仄仄平○平,平平仄平仄。
仄平平平平,平仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
夜坐偶成 (yè zuò ǒu chéng)
萧萧秋夜凉,明月入我户。
揽衣起中庭,仰见牛与女。
坐久寒露下,悲风动纨素。
不遇王子乔,此意谁与语。
仄平平仄平,平仄仄○仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平○,仄仄平平仄。
仄仄平○平,平平仄平仄。
仄平平平平,平仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
湖上早秋偶兴 (hú shàng zǎo qiū ǒu xīng)
坐卧芙蓉花上头,清香长绕饭中浮。
金风玉露玻璃月,并作诗人富贵秋。
仄平平仄平,平仄仄○仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平○,仄仄平平仄。
仄仄平○平,平平仄平仄。
仄平平平平,平仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
露坐 (lù zuò)
露坐看沟月,飘然风度荷。
珠跳散作点,金涌合成波。
老失芳岁易,静知良夜多。
陵秋久不寐,吾乐岂弦歌。
仄平平仄平,平仄仄○仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平○,仄仄平平仄。
仄仄平○平,平平仄平仄。
仄平平平平,平仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
月台夜坐二首 其一 (yuè tái yè zuò èr shǒu qí yī)
秋日非无热,秋宵至竟清。
老夫连数夕,露坐到三更。
风急星明灭,云行月送迎。
追驩追不得,驩却偶然成。
仄平平仄平,平仄仄○仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平○,仄仄平平仄。
仄仄平○平,平平仄平仄。
仄平平平平,平仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
偶作 其一 (ǒu zuò qí yī)
风露洗空寒,秋清四体安。
偶扶筇杖出,因采菊花餐。
老觉心情嬾,闲知世界宽。
寒山诗一卷,随意作经看。
仄平平仄平,平仄仄○仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平○,仄仄平平仄。
仄仄平○平,平平仄平仄。
仄平平平平,平仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
筠矶待月 (yún jī dài yuè)
偶坐松根送落晖,竹风零露湿人衣。
乱萤点水只自照,宿鸟赴林犹并飞。
玉塔微澜秋月吐,澄江净练夜潮归。
好山不负平生约,故傍吾庐翠作围。
仄平平仄平,平仄仄○仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平○,仄仄平平仄。
仄仄平○平,平平仄平仄。
仄平平平平,平仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
客夜与故人偶集 (kè yè yǔ gù rén ǒu jí)
天秋月又满,城阙夜千重。
还作江南会,翻疑梦里逢。
风枝惊暗鹊,露草覆寒蛩。
羁旅长堪醉,相留畏晓钟。
仄平平仄平,平仄仄○仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平○,仄仄平平仄。
仄仄平○平,平平仄平仄。
仄平平平平,平仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
初秋露坐作短歌 (chū qiū lù zuò zuò duǎn gē)
房星纵,心星横,斗牛阑干河汉明。
青天露坐性所乐,不觉庭树秋风生。
秋风摇落君勿悲,明年花开还满枝。
人生衰谢则已矣,宁复鬒发童顔时。
仄平平仄平,平仄仄○仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平○,仄仄平平仄。
仄仄平○平,平平仄平仄。
仄平平平平,平仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
露坐二首 其一 (lù zuò èr shǒu qí yī)
星稀避月明,河白映天青。
入夜蝉逾急,先秋叶自零。
花枝栖露蝶,帘罅度风萤。
欲唤邻翁坐,渔舟醉不醒。
仄平平仄平,平仄仄○仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平○,仄仄平平仄。
仄仄平○平,平平仄平仄。
仄平平平平,平仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄仄仄。