qiū mù dēng běi lóu
秋暮登北楼 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 王武陵 (wáng wǔ líng)

秋满空山悲客心,山楼晴望散幽襟。
一川红树迎霜老,数曲清溪绕寺深。
寒气急催遥塞雁,夕风高送远城砧。
三年海上音书绝,乡国萧条惟梦寻。

平仄平平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。

qiū mǎn kōng shān bēi kè xīn , shān lóu qíng wàng sàn yōu jīn 。
yī chuān hóng shù yíng shuāng lǎo , shù qū qīng xī rào sì shēn 。
hán qì jí cuī yáo sāi yàn , xī fēng gāo sòng yuǎn chéng zhēn 。
sān nián hǎi shàng yīn shū jué , xiāng guó xiāo tiáo wéi mèng xún 。

秋暮登北樓

—— 王武陵

秋滿空山悲客心,山樓晴望散幽襟。
一川紅樹迎霜老,數曲清溪繞寺深。
寒氣急催遙塞雁,夕風高送遠城砧。
三年海上音書絕,鄉國蕭條惟夢尋。

平仄平平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。

qiū mǎn kōng shān bēi kè xīn , shān lóu qíng wàng sàn yōu jīn 。
yī chuān hóng shù yíng shuāng lǎo , shù qū qīng xī rào sì shēn 。
hán qì jí cuī yáo sāi yàn , xī fēng gāo sòng yuǎn chéng zhēn 。
sān nián hǎi shàng yīn shū jué , xiāng guó xiāo tiáo wéi mèng xún 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
秋天满布空山,令客人的心情悲伤。山上的楼阁晴朗地望着散开的山间幽深。
一条红叶的树欢迎着秋霜的降临,几道清澈的溪水环绕深山中的寺庙。
寒意加速了远方的雁群飞行,夕阳高高地送别着远离的城市中的床砧声。
已有三年没有从海上收到音信,故乡的国家变得冷清,只能在梦中寻找。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王武陵介绍:🔈

王武陵,字晦伯,太原人,官尚书郎。诗二首。 查看更多>>

王武陵的诗:

相关诗词:

晚秋登楼 其二 (wǎn qiū dēng lóu qí èr)

朝代:宋    作者: 王同祖

读罢黄庭倦倚楼,乱云挟雨过湖头。
年来无复登临思,闲捻黄花送暮秋。

平仄平平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。

同诸公登楼 (tóng zhū gōng dēng lóu)

朝代:唐    作者: 刘长卿

秋草行将暮,登楼客思惊。
千家同霁色,一鴈报寒声。
北望无乡信,东游滞客行。
今君佩铜墨,还有越乡情。

平仄平平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。

登咸阳北寺楼 (dēng xián yáng běi sì lóu)

朝代:唐    作者: 张籍

高秋原上寺,下马一登临。
渭水西来直,秦山南向深。
旧宫人不住,荒碣路难寻。
日暮凉风起,萧条多远心。

平仄平平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。

己未秋登城北楼 (jǐ wèi qiū dēng chéng běi lóu)

朝代:宋    作者: 翁泳

脚底江南第一州,台城北上小淹留。
难忘故国千年恨,不尽长江万古流。
目断中原谁击楫,秋来多雨独登楼。
举头忽见长安日,一醉能消太白愁。

平仄平平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。

秋日登楼 其二 (qiū rì dēng lóu qí èr)

朝代:宋    作者: 李新

洗遍山光暮雨收,落霞孤鹜点清秋。
蜀天地暖知无雁,不怕愁声稳上楼。

平仄平平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。

登丹阳北楼 (dēng dān yáng běi lóu)

朝代:唐    作者: 郎士元

寒臯那可望,旅望又初还。
迢遰高楼上,萧条旷野闲。
暮晴依远水,秋兴属连山。
浮客时相见,霜凋动翠颜。

平仄平平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。

望云楼 (wàng yún lóu)

朝代:宋    作者: 文同

南山北岭远如层,朝云暮雨浓若烝。
楼高百尺见万里,更有底事须来登。

平仄平平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。

雨中买酒镜湖酒楼 (yǔ zhōng mǎi jiǔ jìng hú jiǔ lóu)

朝代:宋    作者: 陆游

阴风号大泽,暮雨上高楼。
愁忆新丰酒,寒思季子裘。
登临天地迮,老病岁时遒。
安得急装去,北平防盛秋。

平仄平平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。

登岳阳楼 其一 (dēng yuè yáng lóu qí yī)

朝代:宋    作者: 张埴

临风把酒此何时,白首登临亦暮迟。
一片湖光寒日里,品题都是北来诗。

平仄平平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。

秋登宣城谢朓北楼 (qiū dēng xuān chéng xiè tiǎo běi lóu)

朝代:唐    作者: 李白

江城如画里,山晓望晴空。
两水夹明镜,双桥落彩虹。
人烟寒橘柚,秋色老梧桐。
谁念北楼上,临风怀谢公。

平仄平平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。

秋天 咏史怀古 景点