nán zhāi
南斋 🔈
独自南斋卧,神闲景亦空。
有山来枕上,无事到心中。
帘卷侵牀月,屏遮入座风。
望春春未至,应在海门东。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
獨自南齋臥,神閑景亦空。
有山來枕上,無事到心中。
簾卷侵牀月,屏遮入座風。
望春春未至,應在海門東。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
我独自一人躺在南斋里,心境宁静,四周景物似乎也空无一物。
有一座山峰来到我枕头边,令我内心平静无事。
帘帷卷起挡住了牀头的月光,屏风遮挡着座位上的微风。
眺望春天,然而春天尚未到来,应该在东边的海门。
贾岛的诗:
相关诗词:
南斋前梅花二首 其一 (nán zhāi qián méi huā èr shǒu qí yī)
山园腊里日疏芜,只有南斋最起予。
竹映梅花花映竹,翠毛障子玉妃图。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
投诚斋 其一 (tóu chéng zhāi qí yī)
省斋去国艮斋老,不独宣尼叹乏才。
试数诸公有名者,庐陵那得两诚斋。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
遗老斋绝句十二首 其三 (yí lǎo zhāi jué jù shí èr shǒu qí sān)
兹心净无垢,尚爱南斋竹。
当暑得清风,冷然若新沐。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
南斋独坐 (nán zhāi dú zuò)
独坐南斋久,忘家似出家。
香烟穠作穗,茶面结成花。
细竹才通径,长松初有槎。
往还真断绝,一一数归鸦。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
试五墨五首 其一 (shì wǔ mò wǔ shǒu qí yī)
雪斋凡数种,此种出清漳。
或作西斋号,南州许擅场。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
酬令狐相公季冬南郊宿斋见寄 (chóu líng hú xiàng gong jì dōng nán jiāo sù zhāi jiàn jì)
坛下雪初霁,南城冻欲生。
斋心祠上帝,高步领名卿。
沐浴含芳泽,周旋听佩声。
犹怜广平守,寂寞竟何成。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
斋中杂题四首 其一 (zhāi zhōng zá tí sì shǒu qí yī)
列屋蛾眉不足夸,可斋别自是生涯。
闲将西蜀团窠锦,自背南唐落墨花。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
梦放翁为予作贫乐斋扁诚斋许画斋壁予本无是斋亦不省诚斋之能画也 (mèng fàng wēng wèi yǔ zuò pín lè zhāi biǎn chéng zhāi xǔ huà zhāi bì yǔ běn wú shì zhāi yì bù shěng chéng zhāi zhī néng huà yě)
晴窗欲晓鸟声春,唤起藜床入定身。
老去不知三月暮,梦中亲见两诗人。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
毋自欺斋夜宴 (wú zì qī zhāi yè yàn)
毋自欺斋清更严,斋中人物斗之南。
七朝宰相得瞻仰,四海诗人交笑谈。
古调喜听琴再弄,深杯休惜酒重添。
玉堂今夜无宣唤,且与江湖作小参。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。