mù jià
木稼 🔈
春日电光飞霹雳,元日奇寒雪盈尺。
销琼融玉夜色凝,贔屭穹林矗僵立。
鲛人泪滴珊瑚枝,通身擎出青琉璃。
霜皮溜雨冻不解,无人报与春风知。
晓光穿漏晴相射,锐士衔枚甲初卸。
山人不读五行书,未省木冰吁可怕。
平仄仄平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平平仄仄仄○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平平平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄仄平平仄仄。
- 收藏
- 做笔记
译文:
春日电光飞霹雳,就像元日那惊人的寒雪一尺尺地堆积。
晶莹的琼玉在夜色中融化,寒意凝结,巨大的贔屭矗立在苍穹之间。
传说中的鲛人泪滴在珊瑚枝上,他通体上下都是青色的琉璃。
冰霜覆盖的树皮在雨中滑动,严寒冻结无法解融,却无人向春风诉说。
初升的晨光穿透云雾,照耀着放下兵器的勇士们。
山中隐士无需研读五行之书,却未能明白木之性能冻结水,令人不禁感到畏惧。
全诗描绘了春日的电光与元日的寒雪,以及自然界的奇观与人事的哀愁。
方岳的诗:
-
山居十六咏 入山林处
穷涂一何恸,多岐一何泣。指似世间人,...
-
山居十六咏 幽谷
入林不厌深,避世不厌独。倦飞鸟知还,...
-
山居十六咏 便是山
东臯或巾车,西园亦飞盖。以我方古人,...
-
山居十六咏 石梯
山险者夷之,梯以石齿齿。於间遂成台,...
-
山居十六咏 清樾
山林有灌木,其大可蔽牛。藓石眠清阴,...
-
山居十六咏 雪林
若以雪见我,以林为吾家。君其非诗人,...
-
山居十六咏 小山
拳石以为山,勺水以为池。我观於世间,...
-
山居十六咏 桃李蹊
竹迳转西麓,山花能白红。要知造物心,...
-
山居十六咏 归来馆
归来遽云出,既出又归来。自处苟如此,...
-
山居十六咏 着图书所
锺乳三千两,胡椒八百斛。笑杀山中人,...
- 方岳诗全集>>
方岳的词:
相关诗词:
树稼谚 (shù jià yàn)
树稼,达官怕。
平仄仄平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平平仄仄仄○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平平平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄仄平平仄仄。
呈辛稼轩 其五 (chéng xīn jià xuān qí wǔ)
书生不愿黄金印,十万提兵去战场。
只欲稼轩一题品,春风侯骨死犹香。
平仄仄平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平平仄仄仄○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平平平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄仄平平仄仄。
往凤凰院观稼 (wǎng fèng huáng yuàn guān jià)
使旌巡稼欲观农,赏景留宾大衮东。
溪锁豹眠闲雾露,台雕凤集旧梧桐。
平仄仄平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平平仄仄仄○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平平平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄仄平平仄仄。
平原郡王南园诗二十一首 多稼 (píng yuán jùn wáng nán yuán shī èr shí yī shǒu duō jià)
富贵多为居养移,田家作苦记农时。
亭名多稼非无意,後代儿孙却要知。
平仄仄平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平平仄仄仄○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平平平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄仄平平仄仄。
宿永康县黄塘店观稼有感 (sù yǒng kāng xiàn huáng táng diàn guān jià yǒu gǎn)
路入黄塘喜更疑,地名虽是里闾非。
眼中禾稼已如许,薄有田园宜早归。
平仄仄平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平平仄仄仄○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平平平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄仄平平仄仄。
吴园杂咏十九首 观稼亭 (wú yuán zá yǒng shí jiǔ shǒu guān jià tíng)
多稼为丰年,观言亦云乐。
秋云满原隰,漫不知厚薄。
帝力彼焉知,陶然饱耕获。
平仄仄平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平平仄仄仄○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平平平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄仄平平仄仄。
稼穑 (jià sè)
稼穑病多雨,芜菁种待晴。
垒空惊燕去,池净衬鸥明。
野碓鸣秋杵,风檐响夜筝。
山中凉意早,蚊蚋已无声。
平仄仄平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平平仄仄仄○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平平平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄仄平平仄仄。
怕爱 (pà ài)
月中玉女虽严冷,雪里瑶姬转丽华。
不管达官怕木稼,且留处士爱梅花。
平仄仄平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平平仄仄仄○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平平平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄仄平平仄仄。
故乡 (gù xiāng)
桤木惭桑低别壤,芋苗护稻远分行。
上书莫道便他郡,学稼终宜老故乡。
平仄仄平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平平仄仄仄○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平平平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄仄平平仄仄。
赠郑稼田 (zèng zhèng jià tián)
非稼亦非田,生香萃简编。
所耕皆实地,何虑不丰年。
华秀充诸己,收藏乐此天。
揠苗求助长,毋若宋人然。
平仄仄平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平平仄仄仄○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平平平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄仄平平仄仄。