měi rén cháng chá xíng
美人尝茶行 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 崔珏 (cuī jué)

云鬟枕落困春泥,玉郎为碾瑟瑟尘。
闲教鹦鹉啄窗响,和娇扶起浓睡人。
银瓶贮泉水一掬,松雨声来乳花熟。
朱唇啜破绿云时,咽入香喉爽红玉。
明眸渐开横秋水,手拨丝簧醉心起。
台时却坐推金筝,不语思量梦中事。

平平仄仄仄平○,仄平平仄仄仄平。
平○平仄仄平仄,○○平仄平仄平。
平平仄平仄仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄平○平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,仄仄○○仄○仄。

yún huán zhěn luò kùn chūn ní , yù láng wèi niǎn sè sè chén 。
xián jiào yīng wǔ zhuó chuāng xiǎng , hé jiāo fú qǐ nóng shuì rén 。
yín píng zhù quán shuǐ yī jū , sōng yǔ shēng lái rǔ huā shú 。
zhū chún chuò pò lǜ yún shí , yàn rù xiāng hóu shuǎng hóng yù 。
míng móu jiàn kāi héng qiū shuǐ , shǒu bō sī huáng zuì xīn qǐ 。
tái shí què zuò tuī jīn zhēng , bù yǔ sī liang mèng zhōng shì 。

美人嘗茶行

—— 崔珏

雲鬟枕落困春泥,玉郎爲碾瑟瑟塵。
閑教鸚鵡啄窗響,和嬌扶起濃睡人。
銀瓶貯泉水一掬,松雨聲來乳花熟。
朱脣啜破綠雲時,咽入香喉爽紅玉。
明眸漸開橫秋水,手撥絲簧醉心起。
臺時却坐推金箏,不語思量夢中事。

平平仄仄仄平○,仄平平仄仄仄平。
平○平仄仄平仄,○○平仄平仄平。
平平仄平仄仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄平○平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,仄仄○○仄○仄。

yún huán zhěn luò kùn chūn ní , yù láng wèi niǎn sè sè chén 。
xián jiào yīng wǔ zhuó chuāng xiǎng , hé jiāo fú qǐ nóng shuì rén 。
yín píng zhù quán shuǐ yī jū , sōng yǔ shēng lái rǔ huā shú 。
zhū chún chuò pò lǜ yún shí , yàn rù xiāng hóu shuǎng hóng yù 。
míng móu jiàn kāi héng qiū shuǐ , shǒu bō sī huáng zuì xīn qǐ 。
tái shí què zuò tuī jīn zhēng , bù yǔ sī liang mèng zhōng shì 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
云鬟枕落困春泥,玉郎为碾瑟瑟尘。
玉郎的云鬟散落在春泥中,他因为痛苦而不停地扭动身体。

闲教鹦鹉啄窗响,和娇扶起浓睡人。
鹦鹉无所事事地啄击窗户,惊醒了熟睡的佳人,她宠爱地扶起他。

银瓶贮泉水一掬,松雨声来乳花熟。
一只银瓶中贮存着泉水,轻轻地舀起一捧。松雨的声音传来,使花朵茁壮成熟。

朱唇啜破绿云时,咽入香喉爽红玉。
当她的红唇啜饮着绿色的美酒时,它顺滑地流进了她的喉咙,清爽如玉。

明眸渐开横秋水,手拨丝簧醉心起。
她明亮的眼眸逐渐睁开,犹如秋水一样澄澈。她用手拨动丝簧,陶醉地弹奏起来。

台时却坐推金筝,不语思量梦中事。
此时,他却坐在一旁推弹着金筝,沉默不语,思考着梦中的事情。



总结:

这首诗描绘了一个春天的场景,主要表现了玉郎和佳人之间的爱情故事。诗中通过描写云鬟散乱、鹦鹉啄窗、贮水和花朵成熟、红唇饮酒、明亮的眼眸和弹奏金筝等细节,展现了两位情侣之间的情感交流和琴瑟之间的默契。诗人运用了优美的古文语言,将这个故事娓娓道来,让读者沉浸其中,感受到了浓郁的春意和爱情的美好。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者崔珏介绍:🔈

崔珏,字梦之,尝寄家荆州。登大中进士第,由幕府拜秘书郎,爲淇县令,有惠政,官至侍御。诗一卷。 查看更多>>

崔珏的诗:

相关诗词:

奉和袭美茶具十咏 茶瓯 (fèng hé xí měi chá jù shí yǒng chá ōu)

朝代:唐    作者: 陆龟蒙

昔人谢塸埞,徒为妍词饰。
岂如珪璧姿,又有烟岚色。
光参筠席上,韵雅金罍侧。
直使于阗君,从来未尝识。

平平仄仄仄平○,仄平平仄仄仄平。
平○平仄仄平仄,○○平仄平仄平。
平平仄平仄仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄平○平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,仄仄○○仄○仄。

和伯承送茶韵 (hé bǎi chéng sòng chá yùn)

朝代:宋    作者: 张孝祥

佳句新茶亦太奇,尝新即日未全迟。
扫除鴈鹜行边事,细辗春风细读诗。

平平仄仄仄平○,仄平平仄仄仄平。
平○平仄仄平仄,○○平仄平仄平。
平平仄平仄仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄平○平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,仄仄○○仄○仄。

招孜佑二长老尝茶二首 其一 (zhāo zī yòu èr zhǎng lǎo cháng chá èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 郭祥正

无物滋禅味,来烹北苑茶。
碾成云母粉,香溅碧松花。
消渴梅何俗,安神术谩夸。
清谈尝数椀,莫笑老卢家。

平平仄仄仄平○,仄平平仄仄仄平。
平○平仄仄平仄,○○平仄平仄平。
平平仄平仄仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄平○平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,仄仄○○仄○仄。

公益尝茶 (gōng yì cháng chá)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

子云窗下草玄经,寒雀争喧户昼扃。
好事应无携酒榼,相过聊欲煮茶缾。

平平仄仄仄平○,仄平平仄仄仄平。
平○平仄仄平仄,○○平仄平仄平。
平平仄平仄仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄平○平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,仄仄○○仄○仄。

蹇磻翁寄新茶二首 其一 (jiǎn pán wēng jì xīn chá èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 曾巩

龙焙尝茶第一人,最怜溪岸两旗新。
肯分方胯醒衰思,应恐慵眠过一春。

平平仄仄仄平○,仄平平仄仄仄平。
平○平仄仄平仄,○○平仄平仄平。
平平仄平仄仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄平○平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,仄仄○○仄○仄。

动物

陆羽泉茶 (lù yǔ quán chá)

朝代:宋    作者: 王禹偁

甃石封苔百尺深,试茶尝味少知音。
唯余半夜泉中月,留得先生一片心。

平平仄仄仄平○,仄平平仄仄仄平。
平○平仄仄平仄,○○平仄平仄平。
平平仄平仄仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄平○平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,仄仄○○仄○仄。

尝茶 (cháng chá)

朝代:宋    作者: 沈括

谁把嫩香名雀舌,定知北客未曾尝。
不知灵草天然异,一夜风吹一寸长。

平平仄仄仄平○,仄平平仄仄仄平。
平○平仄仄平仄,○○平仄平仄平。
平平仄平仄仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄平○平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,仄仄○○仄○仄。

送新茶与俞尉 (sòng xīn chá yǔ yú wèi)

朝代:宋    作者: 赵蕃

山居每啜社前香,及是清明茶政尝。
叹我白头无母遗,一杯持与供高堂。

平平仄仄仄平○,仄平平仄仄仄平。
平○平仄仄平仄,○○平仄平仄平。
平平仄平仄仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄平○平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,仄仄○○仄○仄。

奉和袭美茶具十咏 茶坞 (fèng hé xí měi chá jù shí yǒng chá wù)

朝代:唐    作者: 陆龟蒙

茗地曲隈回,野行多缭绕。
向阳就中密,背涧差还少。
遥盘云髻慢,乱簇香篝小。
何处好幽期,满岩春露晓。

平平仄仄仄平○,仄平平仄仄仄平。
平○平仄仄平仄,○○平仄平仄平。
平平仄平仄仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄平○平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,仄仄○○仄○仄。

次韵元舆十绝 休师携茶相过二首 其二 (cì yùn yuán yú shí jué xiū shī xié chá xiāng guò èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 郭祥正

晚风吹坐忽生凉,旋碾新茶与客尝。
我本无心无所证,沉烟何事结圆光。

平平仄仄仄平○,仄平平仄仄仄平。
平○平仄仄平仄,○○平仄平仄平。
平平仄平仄仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄平○平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,仄仄○○仄○仄。