jì xiū yǒu shī qiú gōng huì yán gōng shū yuán cì shān bēi míng jì ér gōng huì hé chéng shǐ bìng zhě yì fù zhī
季修有诗求公晦顔公书元次山碑铭既而公晦和成使病者亦赋之 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 陈渊 (chén yuān)

英雄仙去形骸槁,空有遗铭卧荒草。
谁将後事付平原,石刻长随天不老。
古来笔法多神逸,断碣尘埃谁复扫。
顾无清议蔼人间,末技纵工何足道。
往年好古搜奇蹟,百过曾看争坐稾。
直词无复假军容,僣逆知公能辩早。
教儿只欲传家法,挥金可笑欧阳媪。
岂知名义重丘山,遗屦终令鲁人宝。
此碑文墨两奇伟,千载漫郎犹有考。
当时谈笑傲豺狼,首领不求明哲保。
至今心画落银鈎,逸若骅骝初脱皁。
先生年来好收书,兼爱此翁忠有余。
岂惟笔力求深造,定要声名不减渠。

平平平仄平平仄,○仄○平仄平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄○平○平仄仄。
仄平平仄仄平平,?仄平平平仄仄。
○平平仄○平仄,平平仄仄○平仄。
仄平平仄○平平,○仄平仄仄平仄。
仄平平仄仄平仄,平仄仄平○仄仄。
○平平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平平平仄○平,○仄仄平平仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。

yīng xióng xiān qù xíng hái gǎo , kōng yǒu yí míng wò huāng cǎo 。
shuí jiāng hòu shì fù píng yuán , shí kè cháng suí tiān bù lǎo 。
gǔ lái bǐ fǎ duō shén yì , duàn jié chén āi shuí fù sǎo 。
gù wú qīng yì ǎi rén jiān , mò jì zòng gōng hé zú dào 。
wǎng nián hǎo gǔ sōu qí jì , bǎi guò céng kàn zhēng zuò gǎo 。
zhí cí wú fù jiǎ jūn róng , tiě nì zhī gōng néng biàn zǎo 。
jiào ér zhī yù chuán jiā fǎ , huī jīn kě xiào ōu yáng ǎo 。
qǐ zhī míng yì chóng qiū shān , yí jù zhōng lìng lǔ rén bǎo 。
cǐ bēi wén mò liǎng qí wěi , qiān zǎi màn láng yóu yǒu kǎo 。
dāng shí tán xiào ào chái láng , shǒu lǐng bù qiú míng zhé bǎo 。
zhì jīn xīn huà luò yín gōu , yì ruò huá liú chū tuō zào 。
xiān shēng nián lái hǎo shōu shū , jiān ài cǐ wēng zhōng yǒu yú 。
qǐ wéi bǐ lì qiú shēn zào , dìng yào shēng míng bù jiǎn qú 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
英雄仙去,肉体已经腐朽,只剩下空空荒草上的遗铭。谁来继承他的后事,石刻上的字句将伴随着天地长存。
古往今来,有许多神奇绝妙的笔法,可惜断碑尘埃,无人再来扫拭。顾先生不为清议所动,不计较世间的虚名,他的高超技艺在工匠之中也无可匹敌。
往年喜好古物,追寻奇迹,百次寻访,曾经争论不休。直率的言辞不再掩饰军容,反叛的心志却让智者深感担忧。教育子孙只愿传承家学,轻易挥霍财富可笑如欧阳媪。
岂料名声和名义都被重视如山,他的遗物仍被鲁人视为宝贵财富。这碑文和墨迹同样是两种伟大的存在,千载之后,郎中仍然对其进行研究。
当年的谈笑间,自信得如豺狼一般,领袖之位并不追求明哲保身。如今仍然心怀着画落银钩的豪情,不羁如骏马初脱皂,自由自在。
先生一生钟爱收藏书籍,同时也十分赞赏这位翁忠诚而有余力。他不仅追求笔力的深造,更重视名声不亚于他。
总结:全文:这篇古文描述了一位仙人英雄的去世和他留下的遗铭。虽然英雄已逝,但他的名字和事迹将永远铭刻在石碑上,长存不朽。文章赞美了先生的文才和胆识,同时也反思了现实社会中名利的虚妄和智者的沉默。最后,文章表达了对先生深深的敬爱和赞美。

这首诗《季修有诗求公晦顔公书元次山碑铭既而公晦和成使病者亦赋之》是陈渊创作的,让我们来进行赏析:
这首诗歌以英雄仙人季修为主题,描述了他的生平和传世之作,即山碑铭文。诗人表现了季修英雄去世后,遗留的铭文如何沉寂于荒野之中,形骸已枯槁,但这块石碑依然屹立,不受岁月侵蚀。这个题材充满了古代文人对英雄和传世之作的敬仰之情。
诗中使用了丰富的修辞手法,如“英雄仙去形骸槁”表现了季修的伟大和超凡,而“空有遗铭卧荒草”则表达了他的离世和铭文的被遗弃。诗人还谈到了石碑的重要性,它记录了历史,即使岁月流逝,也不会老去。
诗中还提到了文人对石碑的尊崇和传世之作的赞誉,以及对辛勤创作的尊重。最后,诗人表达了对陈渊和季修的敬佩,认为他们的作品将长存不朽。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者陈渊介绍:🔈

陈渊(?~一一四五),字知默,初名渐,字几叟(《宋元学案》卷三八),学者称默堂先生,南剑州沙县(今属福建)人。瓘从孙。早年师事杨时,时以女妻之。徽宗宣和六年(一一二四),以恩爲吉州永丰簿。高宗建炎中摄永新令(本集卷一九《上都督张丞相书》)。绍兴二年(一一三二),充枢密院计议官(《建炎以来系年要录》卷五一。《宋史》本传作五年,枢密院编修官)。七年,以事出监潭州南岳庙(本集卷一三《辞免举贤良状》)。李纲辟爲江南西路制置司机宜文字。八年,召对,赐进士出身,除秘书丞(同上书卷一二一、《宋会要辑稿》选举九之一八)。九年,除监察御史,迁右正言。十年,以忤秦桧,主管台州崇道观。十五年卒。遗着由婿沈度编刻《默... 查看更多>>

陈渊的诗:

相关诗词:

跋晦翁游大隠屏诗 (bá huì wēng yóu dà yǐn píng shī)

朝代:宋    作者: 李吕

晦公词翰妙天下,可见元无一点尘。
为问争珠谁得者,须还趯倒浄瓶人。

平平平仄平平仄,○仄○平仄平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄○平○平仄仄。
仄平平仄仄平平,?仄平平平仄仄。
○平平仄○平仄,平平仄仄○平仄。
仄平平仄○平平,○仄平仄仄平仄。
仄平平仄仄平仄,平仄仄平○仄仄。
○平平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平平平仄○平,○仄仄平平仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。

范文正公黄素小楷昌黎伯夷颂盖在青社时所书以遗京西转运使舜元苏公者也後二百年大兴李侯戡得此本於燕及南来守吴乃文正乡里即访公子孙以畀之范氏喜而求诗为赋此二首 其一 (fàn wén zhèng gōng huáng sù xiǎo kǎi chāng lí bǎi yí sòng gài zài qīng shè shí suǒ shū yǐ yí jīng xī zhuǎn yùn shǐ shùn yuán sū gōng zhě yě hòu èr bǎi nián dà xīng lǐ hóu kān dé cǐ běn wū yàn jí nán lái shǒu wú nǎi wén zhèng xiāng lǐ jí fǎng gōng zǐ sūn yǐ bì zhī fàn shì xǐ ér qiú shī wèi fù cǐ èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 仇远

小楷青州三绝碑,复还范氏事尤奇。
不知百世闻风者,更有何人似伯夷。

平平平仄平平仄,○仄○平仄平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄○平○平仄仄。
仄平平仄仄平平,?仄平平平仄仄。
○平平仄○平仄,平平仄仄○平仄。
仄平平仄○平平,○仄平仄仄平仄。
仄平平仄仄平仄,平仄仄平○仄仄。
○平平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平平平仄○平,○仄仄平平仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。

赣县道中有怀晦庵用江东日暮云为韵作五诗寄之 其四 (gàn xiàn dào zhōng yǒu huái huì ān yòng jiāng dōng rì mù yún wèi yùn zuò wǔ shī jì zhī qí sì)

朝代:宋    作者: 赵蕃

去年过辞公,忽忽值春暮。
及今复兹时,而公在何处。
荆溪坡之居,濑上郊所赋。
公能蹑高踪,我岂遗野趣。

平平平仄平平仄,○仄○平仄平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄○平○平仄仄。
仄平平仄仄平平,?仄平平平仄仄。
○平平仄○平仄,平平仄仄○平仄。
仄平平仄○平平,○仄平仄仄平仄。
仄平平仄仄平仄,平仄仄平○仄仄。
○平平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平平平仄○平,○仄仄平平仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。

南海神庙碑附诗 (nán hǎi shén miào bēi fù shī)

朝代:唐    作者: 韩愈

南海阴(或作「之」)墟,祝融之宅,即祀于旁。
帝命南伯:「吏惰不躬,正自令公,明用享锡,右(《唐文粹》作「佑」)我家邦。
」惟明天子,惟慎厥使,我公在官,神人致喜。
海岭之陬,既足既濡,胡不均弘,俾执事枢。
公行勿迟,公无遽归。
匪我私公,神人具依。
(同前书卷三一,校以《唐文粹》卷五十所录示)(〖1〗清陆耀遹《金石续编》卷七据石刻录此碑,题作《南海广利王碑》,云碑在广州府,元和十五陈谏书。
按:就常理言,碑末所附韵文或称铭,或称颂,称诗者较少见。
然韩愈性好奇,碑末附诗,不止一见。
碑文云:「咸愿刻庙石以着厥美而系以诗。
乃作诗曰〖略〗。
」各本《韩集》、清人所录石刻、《文苑英华》卷八七九、《唐文粹》等所载碑文,均作诗而不作铭,故仍录出之。
)。

平平平仄平平仄,○仄○平仄平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄○平○平仄仄。
仄平平仄仄平平,?仄平平平仄仄。
○平平仄○平仄,平平仄仄○平仄。
仄平平仄○平平,○仄平仄仄平仄。
仄平平仄仄平仄,平仄仄平○仄仄。
○平平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平平平仄○平,○仄仄平平仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。

知府提举访求前守凌公遗迹忽於庭庑雨压复壁中得公所题诗赋六绝句 其三 (zhī fǔ tí jǔ fǎng qiú qián shǒu líng gōng yí jì hū wū tíng wǔ yǔ yā fù bì zhōng dé gōng suǒ tí shī fù liù jué jù qí sān)

朝代:宋    作者: 赵蕃

不因风雨壁宁隳,雅志安和寓此诗。
前此後今宁浪出,岂非显晦亦关时。

平平平仄平平仄,○仄○平仄平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄○平○平仄仄。
仄平平仄仄平平,?仄平平平仄仄。
○平平仄○平仄,平平仄仄○平仄。
仄平平仄○平平,○仄平仄仄平仄。
仄平平仄仄平仄,平仄仄平○仄仄。
○平平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平平平仄○平,○仄仄平平仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。

赠常熟贺公叔隠士 (zèng cháng shú hè gōng shū yǐn shì)

朝代:宋    作者: 周邦彦

怀珠崖不枯,韫玉山有辉。
隠翳不言德,人自知神奇。
公叔季贞後,不为世网縻。
浮沉里闾间,身晦道同违。
弓旌搜俊良,圭衡略无遗。
难偕集雍鹭,宁作曳尾龟。
慈仁盖天性,惠泽施鳏嫠。
倒囷食流冗,死葬病有医。
人今泣遗爱,若见岘首碑。
肯构有材子,修德亦庶几。
高风自兹显,岂病知者希。

平平平仄平平仄,○仄○平仄平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄○平○平仄仄。
仄平平仄仄平平,?仄平平平仄仄。
○平平仄○平仄,平平仄仄○平仄。
仄平平仄○平平,○仄平仄仄平仄。
仄平平仄仄平仄,平仄仄平○仄仄。
○平平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平平平仄○平,○仄仄平平仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。

十二月初六夜梦客溧阳半月而未见晦庵梦中以见迟为并作诗谢之首句云平生知己晦庵老岁晚方怀见晚羞寐而诊曰羁於一官久去师门精神之感形见如此耶用其句赋诗一章寄上 (shí èr yuè chū liù yè mèng kè lì yáng bàn yuè ér wèi jiàn huì ān mèng zhōng yǐ jiàn chí wèi bìng zuò shī xiè zhī shǒu jù yún píng shēng zhī jǐ huì ān lǎo suì wǎn fāng huái jiàn wǎn xiū mèi ér zhěn yuē jī wū yī guān jiǔ qù shī mén jīng shén zhī gǎn xíng jiàn rú cǐ yē yòng qí jù fù shī yī zhāng jì shàng)

朝代:宋    作者: 赵蕃

平生知己晦庵老,岁晚方怀见晚羞。
题诗寄公夏始盛,遣弟持书春又浮。
谢安东山岂我舍,迂叟洛中常国忧。
蟠桃结实动千载,朝菌不与晦朔谋。

平平平仄平平仄,○仄○平仄平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄○平○平仄仄。
仄平平仄仄平平,?仄平平平仄仄。
○平平仄○平仄,平平仄仄○平仄。
仄平平仄○平平,○仄平仄仄平仄。
仄平平仄仄平仄,平仄仄平○仄仄。
○平平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平平平仄○平,○仄仄平平仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。

米元章临顔真卿放生池帖赞 (mǐ yuán zhāng lín yán zhēn qīng fàng shēng chí tiē zàn)

朝代:宋    作者: 岳珂

楷正而端方,维顔之长。
轩昂而自善,维米之体。
多嗜而博爱,故能有其态。
略迹而取神,故不没其真。
是曰唐放生之碑。
作者书之,能者摹之。
江阴之王,畀我储之。
五御既调,又日驱之。
於虖後生,谁能如之。

平平平仄平平仄,○仄○平仄平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄○平○平仄仄。
仄平平仄仄平平,?仄平平平仄仄。
○平平仄○平仄,平平仄仄○平仄。
仄平平仄○平平,○仄平仄仄平仄。
仄平平仄仄平仄,平仄仄平○仄仄。
○平平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平平平仄○平,○仄仄平平仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。

谒巫山庙两庑碑版甚衆皆言神佐禹开峡之功而诋宋玉高唐赋之妄予亦赋诗一首 (yè wū shān miào liǎng wǔ bēi bǎn shèn zhòng jiē yán shén zuǒ yǔ kāi xiá zhī gōng ér dǐ sòng yù gāo táng fù zhī wàng yǔ yì fù shī yī shǒu)

朝代:宋    作者: 陆游

真人翳鳯驾蛟龙,一念何曾与世同。
不为行云求弭谤,那因治水欲论功。
翺翔想见虚无里,毁誉谁知溷浊中。
读尽旧碑成绝倒,书生惟惯谄王公。

平平平仄平平仄,○仄○平仄平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄○平○平仄仄。
仄平平仄仄平平,?仄平平平仄仄。
○平平仄○平仄,平平仄仄○平仄。
仄平平仄○平平,○仄平仄仄平仄。
仄平平仄仄平仄,平仄仄平○仄仄。
○平平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平平平仄○平,○仄仄平平仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。

动物

七月十有五夜一再梦故舒州使君侍御公宛如平生且於其案间得若纸若缯者一沓皆公所书或印者繙之有如帜者三有曰苛政曰赃吏忘其一焉问傍立者以何所用云始朝议欲遣公为某使故建此云觉而赋诗四绝 其三 (qī yuè shí yǒu wǔ yè yī zài mèng gù shū zhōu shǐ jūn shì yù gōng wǎn rú píng shēng qiě wū qí àn jiān dé ruò zhǐ ruò zēng zhě yī dá jiē gōng suǒ shū huò yìn zhě fān zhī yǒu rú zhì zhě sān yǒu yuē kē zhèng yuē zāng lì wàng qí yī yān wèn bàng lì zhě yǐ hé suǒ yòng yún shǐ cháo yì yù qiǎn gōng wèi mǒu shǐ gù jiàn cǐ yún jué ér fù shī sì jué qí sān)

朝代:宋    作者: 赵蕃

弟过江东得附辞,奠犹乖往恸奚为。
情真未觉幽明负,贫病牢人甚絷维。

平平平仄平平仄,○仄○平仄平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄○平○平仄仄。
仄平平仄仄平平,?仄平平平仄仄。
○平平仄○平仄,平平仄仄○平仄。
仄平平仄○平平,○仄平仄仄平仄。
仄平平仄仄平仄,平仄仄平○仄仄。
○平平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平平平仄○平,○仄仄平平仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。