huì xīn táng
会心堂 🔈
胸中有天游,寓外皆所嬉。
胜士固可逢,俗物亦可偕。
杯酒得流行,放意而伸眉。
兹辰我阳春,溪水多清姿。
岸柳已青青,山花更晖晖。
当筵主与宾,谈妙尤克谐。
雷声忽送雨,云风动情思。
由来理性真,肯计志愿违。
松柏独也正,造物付之谁。
欢笑酬座人,长言其勿噫。
平○仄平平,仄仄平仄平。
○仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄平○,仄仄平平平。
平平仄平平,平仄平平平。
仄仄仄平平,平平○平平。
○平仄仄平,平仄平仄平。
平平仄仄仄,平平仄平○。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄仄○,仄仄仄平平。
平仄平仄平,○平○仄○。
- 收藏
- 做笔记
译文:
天驰于胸中,心游四方,外界皆为嬉戏之所。胜士固然可一同相遇,俗物亦能同行。杯酒畅行流动,随心而展颜。此刻正值我年少,如阳春般明媚,溪水清澈多姿。岸边柳树翠绿欲滴,山间花朵灿烂绽放。宴席上主宾和谈,言谈妙趣相得益彰。雷声突然传来,风云激荡激发情思。从古至今,理性永恒真切,愿望难免受制。松柏挺立坚毅,造物主将其赋予何人?欢笑回荡宴席,长谈不要有羁愁。
总结:诗人倡导胸怀天地之志,游心四方,与贤人俗士同乐。畅饮欢笑,抒发自由之情。春日的景色如此明媚,水清山色迷人。诗人与宾主共谈,思绪随风雷动,感悟到人生理性和愿望之间的冲突。松柏挺拔,谁能理解造物之意?欢笑长存,言谈宜畅。
韩淲的诗:
相关诗词:
题使台後圃八首 会心堂 (tí shǐ tái hòu pǔ bā shǒu huì xīn táng)
称意有余乐,幽欢常会心。
小山供赋咏,危榭毎登临。
下视千峰月,聊挥一弄琴。
尚嫌闲适少,富贵苦相寻。
平○仄平平,仄仄平仄平。
○仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄平○,仄仄平平平。
平平仄平平,平仄平平平。
仄仄仄平平,平平○平平。
○平仄仄平,平仄平仄平。
平平仄仄仄,平平仄平○。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄仄○,仄仄仄平平。
平仄平仄平,○平○仄○。
题鉴止堂 (tí jiàn zhǐ táng)
道人本无俗,肯与世浮沉。
坐对一池水,浄观千古心。
月高天宇豁,风静夜堂深。
此意知谁会,泠然抚素琴。
平○仄平平,仄仄平仄平。
○仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄平○,仄仄平平平。
平平仄平平,平仄平平平。
仄仄仄平平,平平○平平。
○平仄仄平,平仄平仄平。
平平仄仄仄,平平仄平○。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄仄○,仄仄仄平平。
平仄平仄平,○平○仄○。
海会寺清心堂 (hǎi huì sì qīng xīn táng)
南郭子綦初丧我,西来达摩尚求心。
此堂不说有清浊,游客自观随浅深。
两岁频为山水役,一溪长照雪霜侵。
纷纷无补竟何事,惭愧高人闭户吟。
平○仄平平,仄仄平仄平。
○仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄平○,仄仄平平平。
平平仄平平,平仄平平平。
仄仄仄平平,平平○平平。
○平仄仄平,平仄平仄平。
平平仄仄仄,平平仄平○。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄仄○,仄仄仄平平。
平仄平仄平,○平○仄○。
颂一百则 其四七 (sòng yī bǎi zé qí sì qī)
虚堂雨滴声,作者难酬对。
若谓曾入流,依前还不会。
会不会,南山北山转滂霈。
平○仄平平,仄仄平仄平。
○仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄平○,仄仄平平平。
平平仄平平,平仄平平平。
仄仄仄平平,平平○平平。
○平仄仄平,平仄平仄平。
平平仄仄仄,平平仄平○。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄仄○,仄仄仄平平。
平仄平仄平,○平○仄○。
偈十首 其八 (jì shí shǒu qí bā)
触目绝对待,万法无不在。
是汝心不知,非汝心不会。
不会无不会,不知无不知。
只个不会知,殊特也大奇。
平○仄平平,仄仄平仄平。
○仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄平○,仄仄平平平。
平平仄平平,平仄平平平。
仄仄仄平平,平平○平平。
○平仄仄平,平仄平仄平。
平平仄仄仄,平平仄平○。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄仄○,仄仄仄平平。
平仄平仄平,○平○仄○。
元符亲享明堂十一首 归大次用《憩安》。 (yuán fú qīn xiǎng míng táng shí yī shǒu guī dà cì yòng 《 qì ān 》 。)
有奕明堂,万方时会。
宗子圣考,作帝之配。
乐酌虞典,礼从周志。
厘事既成,於皇来暨。
平○仄平平,仄仄平仄平。
○仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄平○,仄仄平平平。
平平仄平平,平仄平平平。
仄仄仄平平,平平○平平。
○平仄仄平,平仄平仄平。
平平仄仄仄,平平仄平○。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄仄○,仄仄仄平平。
平仄平仄平,○平○仄○。
偈 (jì)
送旧年,迎新岁,动用不离光影闪。
澄辉湛湛夜堂寒,借问诸人会不会。
若也会,增瑕纇。
若不会,依前昧。
与君指个截流机,白云更在青山外。
平○仄平平,仄仄平仄平。
○仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄平○,仄仄平平平。
平平仄平平,平仄平平平。
仄仄仄平平,平平○平平。
○平仄仄平,平仄平仄平。
平平仄仄仄,平平仄平○。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄仄○,仄仄仄平平。
平仄平仄平,○平○仄○。
颂十六首 其五 (sòng shí liù shǒu qí wǔ)
不行心处,不尽凡心。
若於心处见於凡心,不妨个个了得心心。
不挂本衣,不着元裳。
自求本衣,再装元裳。
不用人人,会取堂堂。
何须正当,何坐空床。
正当恁麽,尚在虚旁。
切忌未生,坐妙路方。
如起归信,更堪厚赏。
毕竟舍去,一树花香。
平○仄平平,仄仄平仄平。
○仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄平○,仄仄平平平。
平平仄平平,平仄平平平。
仄仄仄平平,平平○平平。
○平仄仄平,平仄平仄平。
平平仄仄仄,平平仄平○。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄仄○,仄仄仄平平。
平仄平仄平,○平○仄○。
颂 (sòng)
道无心合人,人无心合道。
欲知此(《五灯会元》作「个」)中意,一老一不老。
(《祖堂集》卷二十、《五灯会元》卷十三)。
平○仄平平,仄仄平仄平。
○仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄平○,仄仄平平平。
平平仄平平,平仄平平平。
仄仄仄平平,平平○平平。
○平仄仄平,平仄平仄平。
平平仄仄仄,平平仄平○。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄仄○,仄仄仄平平。
平仄平仄平,○平○仄○。
梅雪堂 (méi xuě táng)
素心甘澹泊,秉节性贞固。
开堂抚垂云,徘徊閲嘉树。
孤根倚绝壁,清光更囘互。
生平铁石肠,不受纤尘污。
愿结岁寒盟,相依共迟暮。
平○仄平平,仄仄平仄平。
○仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄平○,仄仄平平平。
平平仄平平,平仄平平平。
仄仄仄平平,平平○平平。
○平仄仄平,平仄平仄平。
平平仄仄仄,平平仄平○。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄仄○,仄仄仄平平。
平仄平仄平,○平○仄○。