hé yú shān nán qiān pàn qīng xī guān hé
和余山南佥判清溪观荷 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 释道璨 (shì dào càn)

东风已老南风急,浪蕊浮花和露泣。
翠袖盈盈波上来,相向美人如玉立。
轩渠一笑俱动容,彼此一样冰雪踪。
明珠散不论斛斗,清溪化作骊龙宫。
大江以东北山北,时样新粧皆失色。
古心一寸谁得知,江上晚来数峰碧。
普天之下率土滨,容着不尽胸中春。
濂溪爱花我爱叶,难将此意轻语人。
探寻胜处到深杳,两眼眈眈天地小。
不离枝叶见花实,红白纷纷迹如埽。
膝间不着无弦琴,酒中清浊时自斟。
兴寄超然八方内,身在水流香世界。
绿云冉冉拨不开,乐地可中能许大。
中通外直真绝奇,一语能觉千古迷。
二百年後谁传衣,清溪滚滚通濂溪。

平平仄仄平平仄,○仄平平○仄仄。
仄仄平平平仄平,○仄仄平○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄○仄仄,平平仄仄平平平。
仄平仄平仄平仄,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,平仄仄平仄平仄。
仄平平仄仄仄平,平仄仄仄平○平。
平平仄平仄仄仄,○○仄仄○仄平。
平平○仄仄○仄,仄仄○○平仄仄。
仄○平仄仄平仄,平仄平平仄○仄。
仄○仄仄平平平,仄○平仄平仄平。
○仄平平仄平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平仄平仄平。
仄仄平仄平○○,平平仄仄平平平。

dōng fēng yǐ lǎo nán fēng jí , làng ruǐ fú huā hé lù qì 。
cuì xiù yíng yíng bō shàng lái , xiāng xiàng měi rén rú yù lì 。
xuān qú yī xiào jù dòng róng , bǐ cǐ yī yàng bīng xuě zōng 。
míng zhū sàn bù lùn hú dòu , qīng xī huà zuò lí lóng gōng 。
dà jiāng yǐ dōng běi shān běi , shí yàng xīn zhuāng jiē shī sè 。
gǔ xīn yī cùn shuí dé zhī , jiāng shàng wǎn lái shù fēng bì 。
pǔ tiān zhī xià lǜ tǔ bīn , róng zhe bù jìn xiōng zhōng chūn 。
lián xī ài huā wǒ ài yè , nán jiāng cǐ yì qīng yǔ rén 。
tàn xún shèng chù dào shēn yǎo , liǎng yǎn dān dān tiān dì xiǎo 。
bù lí zhī yè jiàn huā shí , hóng bái fēn fēn jì rú sào 。
xī jiān bù zhe wú xián qín , jiǔ zhōng qīng zhuó shí zì zhēn 。
xīng jì chāo rán bā fāng nèi , shēn zài shuǐ liú xiāng shì jiè 。
lǜ yún rǎn rǎn bō bù kāi , lè dì kě zhōng néng xǔ dà 。
zhōng tōng wài zhí zhēn jué qí , yī yǔ néng jué qiān gǔ mí 。
èr bǎi nián hòu shuí chuán yī , qīng xī gǔn gǔn tōng lián xī 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

东风已经渐渐减弱,南风却变得急促,海面波涛汹涌,花朵浪漫地漂浮,好似在向晨露倾诉心情。翠绿的袖子轻轻地拂过波浪,美丽的女子如同玉立的仙子一般,双方相对而立。纤纤玉手一挥间,俏丽的容颜动人心魄,彼此的容貌宛如冰雪般清冷。明珠虽然珍贵,却并不计较分量,清澈的溪水已经变幻为骊龙的宫殿。
大江以东,北山之北,春日的装点使得一切都黯然失色。内心深处的感受,谁又能够真正理解?夜幕降临时,江上的数峰逐渐褪去鲜艳,变得苍翠葱茏。在整个广袤的天地间,沿着海岸线,春天的气息无处不在,容纳了无限的生机。
濂溪爱花,我则喜爱花叶,难以言表这份情意。探寻着胜景,深入其中,视线专注而锐利,天地间似乎都变得微小。不离开花木的茎叶,才能看到花朵的绚烂盛开,红的、白的,色彩斑斓,如同精心描绘的图案。
膝间虽然没有弦的琴声,但在酒杯中,清浊之间时时变化,如同自己斟酌着人生的酒味。豁然开朗的心情超越了尘世的八方,身处水流般香丽的境界中。绿色的云雾轻轻地散开,乐土似乎在其中,可以容纳无限的宽广。
中通外直,真实超越了常人的想象,一句话能够触及千古的迷茫。经过两百年,谁还能够传颂这身着的衣裳呢?清澈的溪水滚滚流淌,通往濂溪的源头。
**

总结:

** 诗人以精妙的笔墨描绘了大自然的变幻和人生的深沉情感。通过风、花、水、月等自然元素,以及美人的容颜,表达了诗人对世界的独特感悟和情感体验。诗人以清新的笔触,凝练而流畅的句子,勾勒出一幅幅唯美的画面,同时抒发了对情感、人生、美景的深刻思考。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者释道璨介绍:🔈

释道璨,字无文,俗姓陶,南昌(今属江西)人。游方十七年,涉足闽浙(《柳塘外集》卷三《送清奚翁序》)。理宗嘉熙三年(一二三九),游东山(同上书卷二《见山楼铭序》)。淳佑八年(一二四八),自西湖至四明,复归径山(同上书卷三《送一侍者归日本序》)。宝佑二年(一二五四),住饶州荐福寺,後移住庐山开先华严寺,再住荐福。爲退庵空禅师法嗣。有《柳塘外集》四卷,其中诗一卷(此集宋以来未见着录,清释大雷庆盘访得原本校正,释元宏灯岱因爲锓版);又有文集《无文印》二十卷,末附宋维康编《语录》一卷,事见《语录》及妙叶堂刊本《柳堂外集》大雷庆盘序、元宏灯岱跋。 道璨诗,以影印文渊阁《四库全书·柳塘外集》爲底本,校以清雍... 查看更多>>

释道璨的诗:

相关诗词:

四景诗和孙佥判颖叔韵 禅院风荷 (sì jǐng shī hé sūn qiān pàn yǐng shū yùn chán yuàn fēng hé)

朝代:宋    作者: 赵时远

荷风细细晚生凉,暑气絪縕入座香。
饮尽碧筒人笑语,花边惊起睡鸳鸯。

平平仄仄平平仄,○仄平平○仄仄。
仄仄平平平仄平,○仄仄平○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄○仄仄,平平仄仄平平平。
仄平仄平仄平仄,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,平仄仄平仄平仄。
仄平平仄仄仄平,平仄仄仄平○平。
平平仄平仄仄仄,○○仄仄○仄平。
平平○仄仄○仄,仄仄○○平仄仄。
仄○平仄仄平仄,平仄平平仄○仄。
仄○仄仄平平平,仄○平仄平仄平。
○仄平平仄平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平仄平仄平。
仄仄平仄平○○,平平仄仄平平平。

四景诗和孙佥判颖叔韵 仙矶晴雪 (sì jǐng shī hé sūn qiān pàn yǐng shū yùn xiān jī qíng xuě)

朝代:宋    作者: 赵时远

敛尽同云放日晖,寒光凛凛透重衣。
扁舟清晓寻溪转,髣髴王猷访戴归。

平平仄仄平平仄,○仄平平○仄仄。
仄仄平平平仄平,○仄仄平○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄○仄仄,平平仄仄平平平。
仄平仄平仄平仄,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,平仄仄平仄平仄。
仄平平仄仄仄平,平仄仄仄平○平。
平平仄平仄仄仄,○○仄仄○仄平。
平平○仄仄○仄,仄仄○○平仄仄。
仄○平仄仄平仄,平仄平平仄○仄。
仄○仄仄平平平,仄○平仄平仄平。
○仄平平仄平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平仄平仄平。
仄仄平仄平○○,平平仄仄平平平。

致政杨图南佥判惠园亭石刻来索恶语寄题四首 湖山亭 其二 (zhì zhèng yáng tú nán qiān pàn huì yuán tíng shí kè lái suǒ è yǔ jì tí sì shǒu hú shān tíng qí èr)

朝代:宋    作者: 周必大

不向山林不背村,清江东畔邑东门。
雨余徐步看山罢,植杖沙边试水痕。

平平仄仄平平仄,○仄平平○仄仄。
仄仄平平平仄平,○仄仄平○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄○仄仄,平平仄仄平平平。
仄平仄平仄平仄,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,平仄仄平仄平仄。
仄平平仄仄仄平,平仄仄仄平○平。
平平仄平仄仄仄,○○仄仄○仄平。
平平○仄仄○仄,仄仄○○平仄仄。
仄○平仄仄平仄,平仄平平仄○仄。
仄○仄仄平平平,仄○平仄平仄平。
○仄平平仄平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平仄平仄平。
仄仄平仄平○○,平平仄仄平平平。

送吴佥判之官濠州 (sòng wú qiān pàn zhī guān háo zhōu)

朝代:宋    作者: 魏杞

举觞属明月,送君江上舟。
王事知有程,翩然不可留。
濠梁古佳郡,观鱼记庄周。
年来边徼清,桑麻被田畴。
有诏蠲民租,拊摸頼郡侯。
乐入芙蓉幕,君其赞嘉猷。
佥曹簿领余,拄颊兴未休。
淮山千万叠,丐君回青眸。
才命各有时,行止非人谋。
主公方拔士,入奉甘泉游。

平平仄仄平平仄,○仄平平○仄仄。
仄仄平平平仄平,○仄仄平○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄○仄仄,平平仄仄平平平。
仄平仄平仄平仄,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,平仄仄平仄平仄。
仄平平仄仄仄平,平仄仄仄平○平。
平平仄平仄仄仄,○○仄仄○仄平。
平平○仄仄○仄,仄仄○○平仄仄。
仄○平仄仄平仄,平仄平平仄○仄。
仄○仄仄平平平,仄○平仄平仄平。
○仄平平仄平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平仄平仄平。
仄仄平仄平○○,平平仄仄平平平。

和佥判建平书怀 其一 (hé qiān pàn jiàn píng shū huái qí yī)

朝代:宋    作者: 虞俦

堪笑夔蚿不自怜,漫劳胸次险山川。
仕途醉眼青红乱,何地强分愚与贤。

平平仄仄平平仄,○仄平平○仄仄。
仄仄平平平仄平,○仄仄平○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄○仄仄,平平仄仄平平平。
仄平仄平仄平仄,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,平仄仄平仄平仄。
仄平平仄仄仄平,平仄仄仄平○平。
平平仄平仄仄仄,○○仄仄○仄平。
平平○仄仄○仄,仄仄○○平仄仄。
仄○平仄仄平仄,平仄平平仄○仄。
仄○仄仄平平平,仄○平仄平仄平。
○仄平平仄平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平仄平仄平。
仄仄平仄平○○,平平仄仄平平平。

四景诗和孙佥判颖叔韵 平湖秋月 (sì jǐng shī hé sūn qiān pàn yǐng shū yùn píng hú qiū yuè)

朝代:宋    作者: 赵时远

楼台两岸枕长流,落日行人竞檥舟。
清夜湖光平似镜,冰轮冷浸玉壶秋。

平平仄仄平平仄,○仄平平○仄仄。
仄仄平平平仄平,○仄仄平○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄○仄仄,平平仄仄平平平。
仄平仄平仄平仄,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,平仄仄平仄平仄。
仄平平仄仄仄平,平仄仄仄平○平。
平平仄平仄仄仄,○○仄仄○仄平。
平平○仄仄○仄,仄仄○○平仄仄。
仄○平仄仄平仄,平仄平平仄○仄。
仄○仄仄平平平,仄○平仄平仄平。
○仄平平仄平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平仄平仄平。
仄仄平仄平○○,平平仄仄平平平。

和佥判建平书怀 其三 (hé qiān pàn jiàn píng shū huái qí sān)

朝代:宋    作者: 虞俦

只欲昏昏睡晚晴,惊飞蝴蝶梦难成。
凭谁弹取山禽去,厌听窗前聒聒声。

平平仄仄平平仄,○仄平平○仄仄。
仄仄平平平仄平,○仄仄平○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄○仄仄,平平仄仄平平平。
仄平仄平仄平仄,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,平仄仄平仄平仄。
仄平平仄仄仄平,平仄仄仄平○平。
平平仄平仄仄仄,○○仄仄○仄平。
平平○仄仄○仄,仄仄○○平仄仄。
仄○平仄仄平仄,平仄平平仄○仄。
仄○仄仄平平平,仄○平仄平仄平。
○仄平平仄平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平仄平仄平。
仄仄平仄平○○,平平仄仄平平平。

和何节判观水 (hé hé jié pàn guān shuǐ)

朝代:宋    作者: 赵拚

澄江抵练长,极目路苍茫。
烟芷差差绿,风荷柄柄香。
西流终古恨,南浦镇时忙。
拟待传辞意,离人在楚乡。

平平仄仄平平仄,○仄平平○仄仄。
仄仄平平平仄平,○仄仄平○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄○仄仄,平平仄仄平平平。
仄平仄平仄平仄,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,平仄仄平仄平仄。
仄平平仄仄仄平,平仄仄仄平○平。
平平仄平仄仄仄,○○仄仄○仄平。
平平○仄仄○仄,仄仄○○平仄仄。
仄○平仄仄平仄,平仄平平仄○仄。
仄○仄仄平平平,仄○平仄平仄平。
○仄平平仄平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平仄平仄平。
仄仄平仄平○○,平平仄仄平平平。

和佥判建平书怀 其四 (hé qiān pàn jiàn píng shū huái qí sì)

朝代:宋    作者: 虞俦

冷矣微官已倦游,末哉斗食尚迟留。
长裾懒向侯门曳,任尔儿童笑拙鸠。

平平仄仄平平仄,○仄平平○仄仄。
仄仄平平平仄平,○仄仄平○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄○仄仄,平平仄仄平平平。
仄平仄平仄平仄,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,平仄仄平仄平仄。
仄平平仄仄仄平,平仄仄仄平○平。
平平仄平仄仄仄,○○仄仄○仄平。
平平○仄仄○仄,仄仄○○平仄仄。
仄○平仄仄平仄,平仄平平仄○仄。
仄○仄仄平平平,仄○平仄平仄平。
○仄平平仄平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平仄平仄平。
仄仄平仄平○○,平平仄仄平平平。

送姚佥判 (sòng yáo qiān pàn)

朝代:宋    作者: 陈宓

杜门三载疑无缘,不似当年在剑川。
衰病可曾同酒琖,俗氛那得和诗篇。
枫宸领袖三千士,莲幕徊翔十七年。
荣进在公真素定,槎溪嫡派看初传。

平平仄仄平平仄,○仄平平○仄仄。
仄仄平平平仄平,○仄仄平○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄○仄仄,平平仄仄平平平。
仄平仄平仄平仄,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,平仄仄平仄平仄。
仄平平仄仄仄平,平仄仄仄平○平。
平平仄平仄仄仄,○○仄仄○仄平。
平平○仄仄○仄,仄仄○○平仄仄。
仄○平仄仄平仄,平仄平平仄○仄。
仄○仄仄平平平,仄○平仄平仄平。
○仄平平仄平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平仄平仄平。
仄仄平仄平○○,平平仄仄平平平。