hé jì fàn mào qīng
和寄范茂卿 🔈
拣芽雀舌乍辞枝,小杓分江欲试时。
孤闷不知消几椀,睡魔立使竖降旗。
何人紫色分金餠,入口清泉生玉池。
搜搅胸中书传起,谁能扪腹不吟诗。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
拣芽雀舌乍辞枝,小杓分江欲试时。
孤闷不知消几椀,睡魔立使竖降旗。
何人紫色分金餠,入口清泉生玉池。
搜搅胸中书传起,谁能扪腹不吟诗。
总结:
诗人以咏史抒怀的方式,描述了自己抛弃杂念,专心吟咏的情景。他在清晨拣起芽雀舌,欲试小杓分江水,但又感到孤寂无聊,不知消耗了多少时间。在疲倦的时候,睡意袭来,仿佛睡魔竖起了降旗。诗人思绪万千,想象有谁能将紫色的美味分成金黄的餠子,入口清甜如泉水,令人心生玉池之愉。他内心深处,书中经典才能传达真情,又问道谁能在此时心如止水,不禁吟咏出诗篇。
赵希逢的诗:
相关诗词:
寄范茂卿 (jì fàn mào qīng)
社风吹迸雨前枝,正是施工北苑时。
小胯未封才入盝,短枪初拆半含旗。
一盆腊雪分龙井,万杵春雷入凤池。
见说贡余山似积,小煎还肯换新诗。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
同弟茂通效温飞卿体 (tóng dì mào tōng xiào wēn fēi qīng tǐ)
海棠红歇鶑停歌,麦风时候犹清和。
帘垂箓簌深院静,赤栏细柳阴婆娑。
池塘正觉幽事好,萍叶藻蔓涵清波。
一双胡燕薇丛外,衔得芹泥来补窠。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
过华山(句)(《全唐诗》四八四作杨虞卿句) (guò huà shān jù 《 quán táng shī 》 sì bā sì zuò yáng yú qīng jù )
(《云谿友议》卷中《中山诲》云:「杨危〖应作茂〗卿配校书《过华山》诗曰〖见下〗。
此句实为佳对。
又《唐语林》二《文学》,刘禹锡茂卿云。
〖见下〗此诗题云《过华山下作》。
而用莲蓬之菡萏。
极的当而暗静矣。
」)河势崑仑远,山形菡萏秋。
(《唐诗纪事》三九)。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
寄六祖范和尚颂 (jì liù zǔ fàn hé shàng sòng)
范公头上着枷,涪翁脚上着杻。
且共弥勒过冬,闲坐地炉数九。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
惆怅诗十二首 十一 (chóu chàng shī shí èr shǒu shí yī)
少卿降北子卿还,朔野离觞惨别颜。
却到茂陵唯一恸,节毛零落鬓毛斑。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
重送郑宥归蜀因寄何兆 (chóng sòng zhèng yòu guī shǔ yīn jì hé zhào)
黄花西上路何如,青壁连天雁亦疎。
为报长卿休涤器,汉家思见茂陵书。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
和郑信卿 其三 (hé zhèng xìn qīng qí sān)
舞絮飞花别茂林,狂蜂乱蝶度繁阴。
乾坤不尽春长在,莫遣伤春意太深。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
和吕少蒙题大卿林下轩 (hé lǚ shǎo méng tí dà qīng lín xià xuān)
归来何处解尘襟,幽径寻轩入茂林。
身到静中方有我,事除诗外更无心。
江山相就能清景,桂柏新成已翠阴。
闻说逍遥樽酒会,三卿鱼袋鬭黄金。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
抚州吴茂荣挽诗 其一 (fǔ zhōu wú mào róng wǎn shī qí yī)
当年郡博士,致此一先生。
相见茂荣甫,似吾诸葛卿。
姓名书帝府,文行最乡评。
终老君何恨,伤时泪自倾。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
寄范郎中 其一 (jì fàn láng zhōng qí yī)
才闻家世便心倾,何况通经古是程。
范叔青云能自致,不须河朔寄柴荆。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。