hàn yáng láng guān hú
汉阳郎官湖 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 邓牧 (dèng mù)

仙翁薄暮醉酒归,杖藜迷却高阳池。
清风吹花绿阴倒,我笑谓是秋云移。
还乘贯月槎,夜过郎官湖。
峥嵘星斗入江汉,荡漾槎影如鲸鱼。
九华之真人,邀我倒玉壶,麒麟擘脯供行厨。
依稀仙乐在空际,碧山四映寒蟾孤。
举酒酌寒蟾,明月下饮姮娥俱。
霓裳拂云锦,万荷露泻琼瑶卮。
麾幢晻霭罗烟空,乃有三皇所授之玉童。
风前飘飘曳广带,对立十二秋芙蓉。
清香九曲银河通,真人绿髪披春风。
锦袍玉雪照天地,口说姓字安南公。
是公多逸气,略与古昔贤豪同。
时能扫月色,延我石室烟萝中。
又言昔同张谓所游地,长叹一覆丹霞锺。
风吹仙乐度溪去,我亦醉卧香鑪峰。

平平仄仄仄仄平,仄平平仄平平平。
平平○平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄平,仄○平平平。
平平平仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平平平,平仄仄仄平,平平仄仄仄○平。
平平平仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄仄仄平平,平仄仄仄平平平。
○平仄平仄,仄○仄仄平平平。
平仄仄仄平平○,仄仄○平仄仄平仄平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平平○。
仄平仄平○仄仄平仄,○○仄仄平平平。
平○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。

xiān wēng bó mù zuì jiǔ guī , zhàng lí mí què gāo yáng chí 。
qīng fēng chuī huā lǜ yīn dǎo , wǒ xiào wèi shì qiū yún yí 。
huán chéng guàn yuè chá , yè guò láng guān hú 。
zhēng róng xīng dòu rù jiāng hàn , dàng yàng chá yǐng rú jīng yú 。
jiǔ huá zhī zhēn rén , yāo wǒ dǎo yù hú , qí lín bò pú gòng xíng chú 。
yī xī xiān lè zài kōng jì , bì shān sì yìng hán chán gū 。
jǔ jiǔ zhuó hán chán , míng yuè xià yǐn héng é jù 。
ní cháng fú yún jǐn , wàn hé lù xiè qióng yáo zhī 。
huī zhuàng ǎn ǎi luó yān kōng , nǎi yǒu sān huáng suǒ shòu zhī yù tóng 。
fēng qián piāo piāo yè guǎng dài , duì lì shí èr qiū fú róng 。
qīng xiāng jiǔ qū yín hé tōng , zhēn rén lǜ fà pī chūn fēng 。
jǐn páo yù xuě zhào tiān dì , kǒu shuō xìng zì ān nán gōng 。
shì gōng duō yì qì , lüè yǔ gǔ xī xián háo tóng 。
shí néng sǎo yuè sè , yán wǒ shí shì yān luó zhōng 。
yòu yán xī tóng zhāng wèi suǒ yóu dì , cháng tàn yī fù dān xiá zhōng 。
fēng chuī xiān lè dù xī qù , wǒ yì zuì wò xiāng lú fēng 。

漢陽郎官湖

—— 鄧牧

仙翁薄暮醉酒歸,杖藜迷却高陽池。
清風吹花綠陰倒,我笑謂是秋雲移。
還乘貫月槎,夜過郎官湖。
崢嶸星斗入江漢,蕩漾槎影如鯨魚。
九華之真人,邀我倒玉壺,麒麟擘脯供行厨。
依稀仙樂在空際,碧山四映寒蟾孤。
舉酒酌寒蟾,明月下飲姮娥俱。
霓裳拂雲錦,萬荷露瀉瓊瑶卮。
麾幢晻靄羅煙空,乃有三皇所授之玉童。
風前飄飄曳廣带,對立十二秋芙蓉。
清香九曲銀河通,真人綠髪披春風。
錦袍玉雪照天地,口說姓字安南公。
是公多逸氣,略與古昔賢豪同。
時能掃月色,延我石室煙蘿中。
又言昔同張謂所游地,長歎一覆丹霞鍾。
風吹仙樂度溪去,我亦醉卧香鑪峰。

平平仄仄仄仄平,仄平平仄平平平。
平平○平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄平,仄○平平平。
平平平仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平平平,平仄仄仄平,平平仄仄仄○平。
平平平仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄仄仄平平,平仄仄仄平平平。
○平仄平仄,仄○仄仄平平平。
平仄仄仄平平○,仄仄○平仄仄平仄平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平平○。
仄平仄平○仄仄平仄,○○仄仄平平平。
平○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。

xiān wēng bó mù zuì jiǔ guī , zhàng lí mí què gāo yáng chí 。
qīng fēng chuī huā lǜ yīn dǎo , wǒ xiào wèi shì qiū yún yí 。
huán chéng guàn yuè chá , yè guò láng guān hú 。
zhēng róng xīng dòu rù jiāng hàn , dàng yàng chá yǐng rú jīng yú 。
jiǔ huá zhī zhēn rén , yāo wǒ dǎo yù hú , qí lín bò pú gòng xíng chú 。
yī xī xiān lè zài kōng jì , bì shān sì yìng hán chán gū 。
jǔ jiǔ zhuó hán chán , míng yuè xià yǐn héng é jù 。
ní cháng fú yún jǐn , wàn hé lù xiè qióng yáo zhī 。
huī zhuàng ǎn ǎi luó yān kōng , nǎi yǒu sān huáng suǒ shòu zhī yù tóng 。
fēng qián piāo piāo yè guǎng dài , duì lì shí èr qiū fú róng 。
qīng xiāng jiǔ qū yín hé tōng , zhēn rén lǜ fà pī chūn fēng 。
jǐn páo yù xuě zhào tiān dì , kǒu shuō xìng zì ān nán gōng 。
shì gōng duō yì qì , lüè yǔ gǔ xī xián háo tóng 。
shí néng sǎo yuè sè , yán wǒ shí shì yān luó zhōng 。
yòu yán xī tóng zhāng wèi suǒ yóu dì , cháng tàn yī fù dān xiá zhōng 。
fēng chuī xiān lè dù xī qù , wǒ yì zuì wò xiāng lú fēng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

仙翁在黄昏时分醉酒归来,手扶着藜杖,误入了高阳池。清风吹动花朵,使绿荫倒映在水中,我不禁笑着说,这犹如秋云在移动。
他还乘坐月明的小船,夜晚经过了郎官湖。高高的星斗映入了江汉之中,船影荡漾,宛如鲸鱼在水面下游动。
邀请我去拜访九华山的真人,他邀我倒满玉壶,麒麟将美味的脯肉拨开供奉上。虚幻的仙乐在空中飘荡,碧山映照着寒冷的月亮。
我举起酒杯,为寒蟾祝酒,明亮的月光下,与姮娥一同饮酒。她身着缤纷的霓裳,轻拂云彩,像是万千荷花上的露水倾泻在琼瑶的杯中。
风吹过,幕布云烟空中飘荡,三位古代皇帝所赐予的玉童侍立其中。她们身着美丽的宽袍,站在广阔的天地之间,与十二秋芙蓉相互映衬。
清香四溢,银河似乎在九曲间流淌,真人绿发随着春风摇曳。他身着锦袍,如雪一般明亮,声音如钟,告诉我他的姓字是安南公。
这位公子充满逸气,与古代的贤者英豪有些相似。他能够掌控月色,邀请我来到他的石室,烟雾缭绕,藤萝环绕。
他还提起了与张谓一同游历过的地方,长叹着那段时光如同覆满丹霞的钟,风吹着仙乐渡过了溪水,我也仿佛醉卧在香炉峰上。

总结:

诗中描绘了主人公与仙翁相遇的奇幻场景,仙境美景与仙人仙乐,清风明月,美食美酒,以及古代的传说等元素交织在一起,营造出了一个唯美神秘的仙境世界。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者邓牧介绍:🔈

邓牧(一二四七~一三○六),字牧心,自号三教外人,人称文行先生,钱塘(今浙江杭州)人。薄於名利,遍游方外。元成宗元贞二年(一二九六),至山阴陶山书院。大德三年(一二九九),归余杭洞霄宫,沈介石爲营白鹿山房。与谢翱、叶林等友善。十年卒,年六十。着有《洞霄图志》、《伯牙琴》。《洞霄图志》卷五《人物门》续编有传。今录诗十三首。 查看更多>>

邓牧的诗:

相关诗词:

题汉阳郎官湖 (tí hàn yáng láng guān hú)

朝代:宋    作者: 夏倪

太白当年夜郎谪,一樽聊与故人留。
南湖乞得郎官号,从此名传五百秋。

平平仄仄仄仄平,仄平平仄平平平。
平平○平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄平,仄○平平平。
平平平仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平平平,平仄仄仄平,平平仄仄仄○平。
平平平仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄仄仄平平,平仄仄仄平平平。
○平仄平仄,仄○仄仄平平平。
平仄仄仄平平○,仄仄○平仄仄平仄平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平平○。
仄平仄平○仄仄平仄,○○仄仄平平平。
平○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。

郎官湖 (láng guān hú)

朝代:宋    作者: 吴处厚

郎官湖上郎官游,只教闲客生闲愁。
烟波荡漾四五顷,风月凄凉三百秋。

平平仄仄仄仄平,仄平平仄平平平。
平平○平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄平,仄○平平平。
平平平仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平平平,平仄仄仄平,平平仄仄仄○平。
平平平仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄仄仄平平,平仄仄仄平平平。
○平仄平仄,仄○仄仄平平平。
平仄仄仄平平○,仄仄○平仄仄平仄平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平平○。
仄平仄平○仄仄平仄,○○仄仄平平平。
平○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。

和刘汉阳见寄郎官湖佳作 (hé liú hàn yáng jiàn jì láng guān hú jiā zuò)

朝代:宋    作者: 郭祥正

出郭湖光满,转山湖影凉。
得名因太白,起废自刘郎。
石镜三更见,荷花一丈长。
客来筹往事,兰草死犹香。

平平仄仄仄仄平,仄平平仄平平平。
平平○平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄平,仄○平平平。
平平平仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平平平,平仄仄仄平,平平仄仄仄○平。
平平平仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄仄仄平平,平仄仄仄平平平。
○平仄平仄,仄○仄仄平平平。
平仄仄仄平平○,仄仄○平仄仄平仄平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平平○。
仄平仄平○仄仄平仄,○○仄仄平平平。
平○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。

追和李白郎官湖寄汉阳太守刘宜父 (zhuī hé lǐ bái láng guān hú jì hàn yáng tài shǒu liú yí fù)

朝代:宋    作者: 郭祥正

迁客昔登览,愁烟颓四隅。
身趋夜郎道,恋咸阳阳都。
此景古来好,此人今则无。
空余秋夜月,素影湛平湖。
便欲凌风去,酣歌与君俱。

平平仄仄仄仄平,仄平平仄平平平。
平平○平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄平,仄○平平平。
平平平仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平平平,平仄仄仄平,平平仄仄仄○平。
平平平仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄仄仄平平,平仄仄仄平平平。
○平仄平仄,仄○仄仄平平平。
平仄仄仄平平○,仄仄○平仄仄平仄平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平平○。
仄平仄平○仄仄平仄,○○仄仄平平平。
平○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。

清光亭 (qīng guāng tíng)

朝代:宋    作者: 蒋之奇

郑圃仆射陂,汉阳郎官湖。
郎官何为名,张谓佩使符。
泛觞江城南,乃与太白俱。
明月一万顷,清光天下无。

平平仄仄仄仄平,仄平平仄平平平。
平平○平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄平,仄○平平平。
平平平仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平平平,平仄仄仄平,平平仄仄仄○平。
平平平仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄仄仄平平,平仄仄仄平平平。
○平仄平仄,仄○仄仄平平平。
平仄仄仄平平○,仄仄○平仄仄平仄平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平平○。
仄平仄平○仄仄平仄,○○仄仄平平平。
平○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。

郎官湖亭 (láng guān hú tíng)

朝代:宋    作者: 无名氏

郎官遗爱凿成湖,李白题诗在昔初。
春水浪翻惊野鹭,夏荷盘侧戏游鱼。
冬风结冻凝青汉,秋月分光落碧虚。
我爱四时风景好,买山来此创幽居。

平平仄仄仄仄平,仄平平仄平平平。
平平○平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄平,仄○平平平。
平平平仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平平平,平仄仄仄平,平平仄仄仄○平。
平平平仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄仄仄平平,平仄仄仄平平平。
○平仄平仄,仄○仄仄平平平。
平仄仄仄平平○,仄仄○平仄仄平仄平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平平○。
仄平仄平○仄仄平仄,○○仄仄平平平。
平○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。

题郎官湖 (tí láng guān hú)

朝代:宋    作者: 唐庚

湖边冷艳浸秋蒲,湖上寒光转夜乌。
太白持盃问月罢,为子题作谪官湖。

平平仄仄仄仄平,仄平平仄平平平。
平平○平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄平,仄○平平平。
平平平仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平平平,平仄仄仄平,平平仄仄仄○平。
平平平仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄仄仄平平,平仄仄仄平平平。
○平仄平仄,仄○仄仄平平平。
平仄仄仄平平○,仄仄○平仄仄平仄平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平平○。
仄平仄平○仄仄平仄,○○仄仄平平平。
平○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。

刘子澄约游汉阳郎官湖子澄风雨中绝江先去余泊舟黄鹤楼下风大不可进因成七言为寄 (liú zǐ chéng yuē yóu hàn yáng láng guān hú zǐ chéng fēng yǔ zhōng jué jiāng xiān qù yú bó zhōu huáng hè lóu xià fēng dà bù kě jìn yīn chéng qī yán wèi jì)

朝代:宋    作者: 李壁

沔水悠悠下武昌,向来风物未凄凉。
江楼还对辽天月,湖草犹分汉署香。
信笔题诗输李白,开樽一笑後刘郎。
蹇余终日凭高望,吊古怀人几度伤。

平平仄仄仄仄平,仄平平仄平平平。
平平○平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄平,仄○平平平。
平平平仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平平平,平仄仄仄平,平平仄仄仄○平。
平平平仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄仄仄平平,平仄仄仄平平平。
○平仄平仄,仄○仄仄平平平。
平仄仄仄平平○,仄仄○平仄仄平仄平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平平○。
仄平仄平○仄仄平仄,○○仄仄平平平。
平○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。

泛沔州城南郎官湖 (fàn miǎn zhōu chéng nán láng guān hú)

朝代:唐    作者: 李白

张公多逸兴,共泛沔城隅。
当时秋月好,不减武昌都。
四座醉清光,为欢古来无。
郎官爱此水,因号郎官湖。
风流若未减,名与此山俱。

平平仄仄仄仄平,仄平平仄平平平。
平平○平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄平,仄○平平平。
平平平仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平平平,平仄仄仄平,平平仄仄仄○平。
平平平仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄仄仄平平,平仄仄仄平平平。
○平仄平仄,仄○仄仄平平平。
平仄仄仄平平○,仄仄○平仄仄平仄平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平平○。
仄平仄平○仄仄平仄,○○仄仄平平平。
平○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。

寄峡州使君郭郎中三首 其一 (jì xiá zhōu shǐ jūn guō láng zhōng sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 赵蕃

汉代郭林宗,词场继国风。
郎官曾赐被,刺史蹔凭熊。
为客留工部,移官滞酒翁。
淮阳岂为薄,无恨不居中。

平平仄仄仄仄平,仄平平仄平平平。
平平○平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄平,仄○平平平。
平平平仄仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平平平,平仄仄仄平,平平仄仄仄○平。
平平平仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄仄仄平平,平仄仄仄平平平。
○平仄平仄,仄○仄仄平平平。
平仄仄仄平平○,仄仄○平仄仄平仄平。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平平○。
仄平仄平○仄仄平仄,○○仄仄平平平。
平○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。