guó xiāng
国香 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 高荷 (gāo hé)

南溪太史还朝晚,息驾江陵颇从款。
彩毫曾咏水仙花,可惜国香天不管。
将花托意为罗敷,十七未有十五余。
宋玉门墙纡贵从,蓝桥庭户怪贫居。
十年目色遥成处,公更不来天上去。
已嫁邻姬窈窕姿,空传墨客殷勤句。
闻道离鸾别鹤悲,藁碪无赖鬻蛾眉。
桃花结子风吹後,巫峡行云梦足时。
田郎好事知渠久,酬赠明珠同石友。
憔悴犹疑洛浦妃,风流固可章台柳。
宝髻犀梳金凤翘,尊前初识董娇饶。
来迟杜牧应须恨,愁杀苏州也合销。
却把水仙花说似,猛省西家黄学士。
乃能知妾妾当时,悔不书空作黄字。
王子初闻话此祥,索诗裁与漫凄凉。
只今驱豆无方法,徒使田郎号国香。

平平仄仄平平仄,仄仄平平○○仄。
仄○平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄平平平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄平平平仄○,平平○仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平○仄平平仄仄。
仄仄平平仄仄平,○○仄仄○平仄。
○仄○平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,平仄○平仄仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄○平仄仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平平仄平,平平平仄仄○平。
平○仄仄○平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄○平,仄仄平○仄平仄。
○仄平○仄仄平,仄平○仄仄平平。
仄平○仄平平仄,平仄平平○仄平。

nán xī tài shǐ huán cháo wǎn , xī jià jiāng líng pō cóng kuǎn 。
cǎi háo céng yǒng shuǐ xiān huā , kě xī guó xiāng tiān bù guǎn 。
jiāng huā tuō yì wèi luó fū , shí qī wèi yǒu shí wǔ yú 。
sòng yù mén qiáng yū guì cóng , lán qiáo tíng hù guài pín jū 。
shí nián mù sè yáo chéng chù , gōng gèng bù lái tiān shǎng qù 。
yǐ jià lín jī yǎo tiǎo zī , kōng chuán mò kè yīn qín jù 。
wén dào lí luán bié hè bēi , gǎo zhēn wú lài yù é méi 。
táo huā jié zǐ fēng chuī hòu , wū xiá xíng yún mèng zú shí 。
tián láng hǎo shì zhī qú jiǔ , chóu zèng míng zhū tóng shí yǒu 。
qiáo cuì yóu yí luò pǔ fēi , fēng liú gù kě zhāng tái liǔ 。
bǎo jì xī shū jīn fèng qiào , zūn qián chū shí dǒng jiāo ráo 。
lái chí dù mù yìng xū hèn , chóu shā sū zhōu yě hé xiāo 。
què bǎ shuǐ xiān huā shuō sì , měng shěng xī jiā huáng xué shì 。
nǎi néng zhī qiè qiè dāng shí , huǐ bù shū kōng zuò huáng zì 。
wáng zǐ chū wén huà cǐ xiáng , suǒ shī cái yǔ màn qī liáng 。
zhī jīn qū dòu wú fāng fǎ , tú shǐ tián láng hào guó xiāng 。

國香

—— 高荷

南溪太史還朝晚,息駕江陵頗從款。
綵毫曾詠水仙花,可惜國香天不管。
將花託意爲羅敷,十七未有十五餘。
宋玉門牆紆貴從,藍橋庭戶怪貧居。
十年目色遙成處,公更不來天上去。
已嫁鄰姬窈窕姿,空傳墨客殷勤句。
聞道離鸞別鶴悲,藁碪無賴鬻蛾眉。
桃花結子風吹後,巫峽行雲夢足時。
田郎好事知渠久,酬贈明珠同石友。
憔悴猶疑洛浦妃,風流固可章臺柳。
寶髻犀梳金鳳翹,尊前初識董嬌饒。
來遲杜牧應須恨,愁殺蘇州也合銷。
卻把水仙花說似,猛省西家黄學士。
乃能知妾妾當時,悔不書空作黄字。
王子初聞話此祥,索詩裁與漫凄涼。
只今驅豆無方法,徒使田郎號國香。

平平仄仄平平仄,仄仄平平○○仄。
仄○平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄平平平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄平平平仄○,平平○仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平○仄平平仄仄。
仄仄平平仄仄平,○○仄仄○平仄。
○仄○平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,平仄○平仄仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄○平仄仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平平仄平,平平平仄仄○平。
平○仄仄○平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄○平,仄仄平○仄平仄。
○仄平○仄仄平,仄平○仄仄平平。
仄平○仄平平仄,平仄平平○仄平。

nán xī tài shǐ huán cháo wǎn , xī jià jiāng líng pō cóng kuǎn 。
cǎi háo céng yǒng shuǐ xiān huā , kě xī guó xiāng tiān bù guǎn 。
jiāng huā tuō yì wèi luó fū , shí qī wèi yǒu shí wǔ yú 。
sòng yù mén qiáng yū guì cóng , lán qiáo tíng hù guài pín jū 。
shí nián mù sè yáo chéng chù , gōng gèng bù lái tiān shǎng qù 。
yǐ jià lín jī yǎo tiǎo zī , kōng chuán mò kè yīn qín jù 。
wén dào lí luán bié hè bēi , gǎo zhēn wú lài yù é méi 。
táo huā jié zǐ fēng chuī hòu , wū xiá xíng yún mèng zú shí 。
tián láng hǎo shì zhī qú jiǔ , chóu zèng míng zhū tóng shí yǒu 。
qiáo cuì yóu yí luò pǔ fēi , fēng liú gù kě zhāng tái liǔ 。
bǎo jì xī shū jīn fèng qiào , zūn qián chū shí dǒng jiāo ráo 。
lái chí dù mù yìng xū hèn , chóu shā sū zhōu yě hé xiāo 。
què bǎ shuǐ xiān huā shuō sì , měng shěng xī jiā huáng xué shì 。
nǎi néng zhī qiè qiè dāng shí , huǐ bù shū kōng zuò huáng zì 。
wáng zǐ chū wén huà cǐ xiáng , suǒ shī cái yǔ màn qī liáng 。
zhī jīn qū dòu wú fāng fǎ , tú shǐ tián láng hào guó xiāng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
南溪的太史晚归,放下车马,颇有随和之风。曾经彩毫咏唱水仙花,可惜这美妙的香气天地间无人欣赏。
将花托意为罗敷,但时至今日已经不再十五岁,而是十七岁,美丽的年华已过。
宋玉的门墙纡贵从,而蓝桥庭户怪异,贫寒之居。十年过去,愿望仍遥遥无期,也未见公子登仙而去。
委屈嫁给邻近姬族,她姿容娇美,却空传墨客倾诉情意,殷勤地为她写下诗句。
听说离鸾与别鹤相离,悲伤之情难以言表。她被不负责任的藁碪骗去了她的美丽。
桃花已结子,风吹而落。巫山峡行云浮动,梦幻之景如时而现。
田郎喜欢好事,知道她的情意已久,回报她一颗明珠,与她共享友谊。
她憔悴疑似洛浦的妃子,风华之姿也可比拟章台柳树。
她头上宝髻,犀牛梳子,金凤翘首。她初次在尊前见到了董娇饶。
来得太晚,杜牧应当懊悔,愁苦之情侵蚀苏州,销散不去。
但他却把水仙花说得像,惊醒了西家黄学士的思绪。
如果当初能够知晓妾的真心,悔不该留下那空空的黄字。
王子初听闻这番话语,便为其悲伤而写下凄凉的诗篇。
只是现在却无法找到适当的方法,只能让田郎号国香,嘲笑他的愚蠢。
全文总结:这篇古文描述了一个女子对未能与自己心爱之人成就美好姻缘的悲伤和无奈。她的姿容娇美,却被不负责任的藁碪骗去,使得她后悔自己当初没有用真心向心上人表白。整篇文章情感激荡,以自然景物和女子的内心感受相互交织,表达了作者对于爱情和命运的思索。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者高荷介绍:🔈

高荷,字子勉,号还还先生(《山谷内集诗注》卷一六《次韵高子勉十首》任渊注),江陵(今属湖北)人(清光绪《续修江陵县志》卷三三)。哲宗元佑间入太学。曾入陕西转运使张永锡(仲蔚)幕(《过庭录》)。晚年知涿州(清乾隆《涿州志》卷一○)。今录诗七首。 查看更多>>

高荷的诗:

相关诗词:

趣诸友观牡丹 (qù zhū yǒu guān mǔ dān)

朝代:宋    作者: 袁甫

天工不管国香奇,流落民家识者希。
特地邀宾宾不至,国香也是少人知。

平平仄仄平平仄,仄仄平平○○仄。
仄○平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄平平平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄平平平仄○,平平○仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平○仄平平仄仄。
仄仄平平仄仄平,○○仄仄○平仄。
○仄○平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,平仄○平仄仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄○平仄仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平平仄平,平平平仄仄○平。
平○仄仄○平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄○平,仄仄平○仄平仄。
○仄平○仄仄平,仄平○仄仄平平。
仄平○仄平平仄,平仄平平○仄平。

临化偈 (lín huà jì)

朝代:宋    作者: 米芾

衆香国中来,衆香国中去。
人欲识去来,去来事如许。
天下老和尚,错入轮回路。

平平仄仄平平仄,仄仄平平○○仄。
仄○平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄平平平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄平平平仄○,平平○仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平○仄平平仄仄。
仄仄平平仄仄平,○○仄仄○平仄。
○仄○平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,平仄○平仄仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄○平仄仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平平仄平,平平平仄仄○平。
平○仄仄○平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄○平,仄仄平○仄平仄。
○仄平○仄仄平,仄平○仄仄平平。
仄平○仄平平仄,平仄平平○仄平。

木犀五首 香 (mù xī wǔ shǒu xiāng)

朝代:宋    作者: 张明中

不是天香与国香,如何酿得许芬芳。
黄花嚼蕊非人世,身在蟾宫寒欲霜。

平平仄仄平平仄,仄仄平平○○仄。
仄○平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄平平平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄平平平仄○,平平○仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平○仄平平仄仄。
仄仄平平仄仄平,○○仄仄○平仄。
○仄○平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,平仄○平仄仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄○平仄仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平平仄平,平平平仄仄○平。
平○仄仄○平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄○平,仄仄平○仄平仄。
○仄平○仄仄平,仄平○仄仄平平。
仄平○仄平平仄,平仄平平○仄平。

赏瑞香催海棠五首 其一 (shǎng ruì xiāng cuī hǎi táng wǔ shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 王洋

郑人兰佩不须夸,自别团香擅国华。
客枕莫疑无好梦,年年同有瑞香花。

平平仄仄平平仄,仄仄平平○○仄。
仄○平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄平平平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄平平平仄○,平平○仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平○仄平平仄仄。
仄仄平平仄仄平,○○仄仄○平仄。
○仄○平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,平仄○平仄仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄○平仄仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平平仄平,平平平仄仄○平。
平○仄仄○平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄○平,仄仄平○仄平仄。
○仄平○仄仄平,仄平○仄仄平平。
仄平○仄平平仄,平仄平平○仄平。

衆香桥 (zhòng xiāng qiáo)

朝代:宋    作者: 郭印

修证彼何人,有国号衆香。
此境了不殊,沉檀蔼飞扬。

平平仄仄平平仄,仄仄平平○○仄。
仄○平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄平平平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄平平平仄○,平平○仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平○仄平平仄仄。
仄仄平平仄仄平,○○仄仄○平仄。
○仄○平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,平仄○平仄仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄○平仄仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平平仄平,平平平仄仄○平。
平○仄仄○平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄○平,仄仄平○仄平仄。
○仄平○仄仄平,仄平○仄仄平平。
仄平○仄平平仄,平仄平平○仄平。

谢潘端叔惠红梅 其一三 (xiè pān duān shū huì hóng méi qí yī sān)

朝代:宋    作者: 楼钥

花品无庸定等差,国香国色属吾家。
海棠正自慙麤俗,莫问漫山桃李花。

平平仄仄平平仄,仄仄平平○○仄。
仄○平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄平平平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄平平平仄○,平平○仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平○仄平平仄仄。
仄仄平平仄仄平,○○仄仄○平仄。
○仄○平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,平仄○平仄仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄○平仄仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平平仄平,平平平仄仄○平。
平○仄仄○平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄○平,仄仄平○仄平仄。
○仄平○仄仄平,仄平○仄仄平平。
仄平○仄平平仄,平仄平平○仄平。

残春偶作 其二 (cán chūn ǒu zuò qí èr)

朝代:宋    作者: 李洪

闲里光阴趣渐长,下帘深护一鑪香。
游心华藏衆香国,绝胜争名翰墨场。

平平仄仄平平仄,仄仄平平○○仄。
仄○平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄平平平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄平平平仄○,平平○仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平○仄平平仄仄。
仄仄平平仄仄平,○○仄仄○平仄。
○仄○平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,平仄○平仄仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄○平仄仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平平仄平,平平平仄仄○平。
平○仄仄○平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄○平,仄仄平○仄平仄。
○仄平○仄仄平,仄平○仄仄平平。
仄平○仄平平仄,平仄平平○仄平。

次韵黄超然 (cì yùn huáng chāo rán)

朝代:宋    作者: 王庭珪

楚词赋物取香草,衆草犹须避国香。
一辱雕章重题品,何惭清庙荐芝房。

平平仄仄平平仄,仄仄平平○○仄。
仄○平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄平平平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄平平平仄○,平平○仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平○仄平平仄仄。
仄仄平平仄仄平,○○仄仄○平仄。
○仄○平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,平仄○平仄仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄○平仄仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平平仄平,平平平仄仄○平。
平○仄仄○平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄○平,仄仄平○仄平仄。
○仄平○仄仄平,仄平○仄仄平平。
仄平○仄平平仄,平仄平平○仄平。

吴国华暗香亭 (wú guó huá àn xiāng tíng)

朝代:宋    作者: 杨时

漫愁青女妬新粧,已有风传处处香。
试问隠沦溪上客,欲将春色若为藏。

平平仄仄平平仄,仄仄平平○○仄。
仄○平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄平平平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄平平平仄○,平平○仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平○仄平平仄仄。
仄仄平平仄仄平,○○仄仄○平仄。
○仄○平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,平仄○平仄仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄○平仄仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平平仄平,平平平仄仄○平。
平○仄仄○平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄○平,仄仄平○仄平仄。
○仄平○仄仄平,仄平○仄仄平平。
仄平○仄平平仄,平仄平平○仄平。

香炉峰 (xiāng lú fēng)

朝代:宋    作者: 周行己

护国门前似匡阜,云峰路上认香炉。
重重妄想虽堪叹,也胜尘埃看画图。

平平仄仄平平仄,仄仄平平○○仄。
仄○平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄平平平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄平平平仄○,平平○仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平○仄平平仄仄。
仄仄平平仄仄平,○○仄仄○平仄。
○仄○平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,平仄○平仄仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄○平仄仄平,平平仄仄平平仄。
仄仄平平平仄平,平平平仄仄○平。
平○仄仄○平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄○平,仄仄平○仄平仄。
○仄平○仄仄平,仄平○仄仄平平。
仄平○仄平平仄,平仄平平○仄平。