guà míng shī
卦名诗 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 权德舆 (quán dé yú)

节变忽惊春,临风骋望频。
支颐倦书幌,步履整山巾。
时鸟渐成曲,杂芳随意新。
曙霞连观阙,绮陌丽咸秦。
天地今交泰,云雷背遘屯。
中孚谅可乐,书此示家人。

仄仄仄平平,○平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平○仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,平仄仄平平。

jié biàn hū jīng chūn , lín fēng chěng wàng pín 。
zhī yí juàn shū huǎng , bù lǚ zhěng shān jīn 。
shí niǎo jiàn chéng qū , zá fāng suí yì xīn 。
shǔ xiá lián guān quē , qǐ mò lì xián qín 。
tiān dì jīn jiāo tài , yún léi bèi gòu tún 。
zhōng fú liàng kě lè , shū cǐ shì jiā rén 。

卦名詩

—— 權德舆

節變忽驚春,臨風騁望頻。
支頤倦書幌,步履整山巾。
時鳥漸成曲,雜芳隨意新。
曙霞連觀闕,綺陌麗咸秦。
天地今交泰,雲雷背遘屯。
中孚諒可樂,書此示家人。

仄仄仄平平,○平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平○仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,平仄仄平平。

jié biàn hū jīng chūn , lín fēng chěng wàng pín 。
zhī yí juàn shū huǎng , bù lǚ zhěng shān jīn 。
shí niǎo jiàn chéng qū , zá fāng suí yì xīn 。
shǔ xiá lián guān quē , qǐ mò lì xián qín 。
tiān dì jīn jiāo tài , yún léi bèi gòu tún 。
zhōng fú liàng kě lè , shū cǐ shì jiā rén 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
春天的变化突然使人惊喜,站在风中眺望,心情频频飘荡。
扶着下巴,有些疲倦地在书幌下写字,脚步整齐地踏着山巾。
时光像鸟儿渐渐变成鸣曲,各种芬芳随心所欲地更新。
旭日的霞光连绵接续,美丽的街道和秦地的田野都华丽绚烂。
天地现在相交融合,云和雷都背负着和谐相遇。
中孚之人谅可喜乐,写下这篇诗赠给家人。

全诗概括为赞美春天的美好变化和自然的和谐交融,表达了诗人对家人的思念之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者权德舆介绍:🔈

权德舆,唐代文学家。字载之。天水略阳(今甘肃秦安)人。后徙润州丹徒(今江苏镇江)。德宗时,召为太常博士,改左补阙,迁起居舍人、知制诰,进中书舍人。宪宗时,拜礼部尚书、同中书门下平章事,后徙刑部尚书,复以检校吏部尚书出为山南西道节度使。卒谥文,后人称为权文公。 查看更多>>

权德舆的诗:

相关诗词:

八卦十二生肖镜铭 (bā guà shí èr shēng xiào jìng míng)

朝代:唐    作者: 无名氏

水银呈阴精,百炼得为镜。
八卦寿像备,卫神永保命。

仄仄仄平平,○平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平○仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,平仄仄平平。

八景胜概 卦尖望鼎 (bā jǐng shèng gài guà jiān wàng dǐng)

朝代:宋    作者: 方凤

遥岑谁画卦,置此荆山鼎。
乍可姹女飞,千秋觇溟涬。

仄仄仄平平,○平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平○仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,平仄仄平平。

大衍易吟四十首 其一 (dà yǎn yì yín sì shí shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 方回

卦下观一彖,卦中求六爻。
今人仅知此,着眼未为高。

仄仄仄平平,○平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平○仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,平仄仄平平。

绝句六十四首 其三六 (jué jù liù shí sì shǒu qí sān liù)

朝代:宋    作者: 张伯端

卦中设象本仪形,得象忘言意自明。
後世迷徒惟泥象,却行卦炁望飞昇。

仄仄仄平平,○平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平○仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,平仄仄平平。

金丹诗诀 其一○○ (jīn dān shī jué qí yī ○ ○)

朝代:宋    作者: 陈楠

离坎名为水火精,本是乾坤二卦成。
但取坎精点离穴,纯乾便可摄飞琼。

仄仄仄平平,○平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平○仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,平仄仄平平。

兵要望江南 《周易》占候第二十六(三十七首) 三十四 (bīng yào wàng jiāng nán 《 zhōu yì 》 zhàn hòu dì èr shí liù sān shí qī shǒu sān shí sì)

朝代:唐    作者: 易静

外卦动,内卦动兴爻。
内外动爻俱动发,若然我战动枪刀,大战杀声高。

仄仄仄平平,○平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平○仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,平仄仄平平。

赠日者杨应斋 (zèng rì zhě yáng yìng zhāi)

朝代:宋    作者: 徐元杰

烂柯山客命能知,人事更番一局棋。
甜卦易穷行苦卦,此时相语验他时。
穷通任理胡不可,灾福缘人要自持。
我老只堪渔钓隠,衰慵梦不到苍姬。

仄仄仄平平,○平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平○仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,平仄仄平平。

日者张一麟求诗谩与二绝句 其二 (rì zhě zhāng yī lín qiú shī màn yǔ èr jué jù qí èr)

朝代:宋    作者: 赵蕃

袖里之书辱见捐,细看知是我行年。
家徒四壁将何赠,乞与两诗赊卦钱。

仄仄仄平平,○平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平○仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,平仄仄平平。

和季弟韵二十首 其一二 (hé jì dì yùn èr shí shǒu qí yī èr)

朝代:宋    作者: 刘克庄

群书烟海眩弥茫,一念毫厘判圣狂。
煽宠艳诗多狎客,漏名直笔几牙郎。
同时待诏余枚叟,何处山人似李唐。
老矣自筹身世事,不将卦气问京房。

仄仄仄平平,○平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平○仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,平仄仄平平。

水星镜铭 (shuǐ xīng jìng míng)

朝代:唐    作者: 无名氏

永保命,水银星,阴精百链得为镜,八卦寿象备卫神。
(见《全唐文》卷九八八。
)。

仄仄仄平平,○平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平○仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○平仄仄仄,平仄仄平平。