gù zǒng jiàn liú zhēn zú hòu shī tí mù yuē cóng jià yóu yōu lì yī zuò 「 lì 」 gōng què yì píng shēng xī yuán wén huì yīn jì xiū wén fǔ zhèng láng cài bǎi jiē tí nǐ
顾总见刘桢卒後诗题目曰从驾游幽丽(一作「厉」)宫却忆平生西园文会因寄修文府正郎蔡伯喈(题拟) 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 不详 (bù xiáng)

在汉绝纲纪,溟渎多腾[湍](濡)。
煌煌魏世祖,拯溺静波澜。
天纪已垂定,邦人亦保完。
大开相公府,掇拾尽幽兰。
始从衆君子,日侍[贤](冥)主欢。
[文](天)皇在共宫,烝孝踰问安。
监抚多余闲,园囿恣游观。
末臣戴簪笔,翊圣从和鸾(一作「銮」)。
月出行殿凉,珍[木](水)清露漙。
天文信辉丽,铿锵[振](枕)琅玕。
被[命](中)仰[为](微)和,[顾己诚所难](顾征成所难)。
弱质不自持,危脆朽萎残。
岂意十余年,陵寝梧[楸](潄)寒。
今朝坤明国,[再](弄)顾簪蝉冠。
侍游于离宫,高蹑浮云端。
却忆西跳时,生死暂悲酸。
君昔汉公卿,未央冠羣贤。
倘若念平生,览此同怆然。

仄仄仄平仄,○仄平平平?平?。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平○平仄,仄仄仄平平。
仄○仄平仄,仄仄平?平?仄平。
平?平?平仄仄平,○仄平仄平。
○仄平平平,平仄仄平○。
仄平仄平仄,仄仄○○平?仄仄?平??。
仄仄○仄平,平仄?仄?平仄平。
平平仄平仄,平平仄?仄?平平。
仄仄?○?仄平?平?○,仄仄平仄○?仄平平仄○?。
仄仄仄仄平,平仄仄○平。
仄仄仄平平,平仄平平?仄?平。
平平平平仄,仄?仄?仄平平○。
仄平平○平,平仄平平平。
仄仄平平平,平仄仄平平。
平仄仄平平,仄平○平平。
?仄仄平平,仄仄平仄平。

zài hàn jué gāng jì , míng dú duō téng [ tuān ] ( rú ) 。
huáng huáng wèi shì zǔ , zhěng nì jìng bō lán 。
tiān jì yǐ chuí dìng , bāng rén yì bǎo wán 。
dà kāi xiàng gong fǔ , duō shí jìn yōu lán 。
shǐ cóng zhòng jūn zǐ , rì shì [ xián ] ( míng ) zhǔ huān 。
[ wén ] ( tiān ) huáng zài gòng gōng , zhēng xiào yú wèn ān 。
jiān fǔ duō yú xián , yuán yòu zì yóu guān 。
mò chén dài zān bǐ , yì shèng cóng hé luán ( yī zuò 「 luán 」 ) 。
yuè chū xíng diàn liáng , zhēn [ mù ] ( shuǐ ) qīng lù tuán 。
tiān wén xìn huī lì , kēng qiāng [ zhèn ] ( zhěn ) láng gān 。
bèi [ mìng ] ( zhōng ) yǎng [ wèi ] ( wēi ) hé , [ gù jǐ chéng suǒ nán ] ( gù zhēng chéng suǒ nán ) 。
ruò zhì bù zì chí , wēi cuì xiǔ wěi cán 。
qǐ yì shí yú nián , líng qǐn wú [ qiū ] ( shù ) hán 。
jīn zhāo kūn míng guó , [ zài ] ( nòng ) gù zān chán guān 。
shì yóu yú lí gōng , gāo niè fú yún duān 。
què yì xī tiào shí , shēng sǐ zàn bēi suān 。
jūn xī hàn gōng qīng , wèi yāng guān qún xián 。
tǎng ruò niàn píng shēng , lǎn cǐ tóng chuàng rán 。

顧總見劉楨卒後詩題目曰從駕遊幽麗(一作「厲」)宮却憶平生西園文會因寄修文府正郎蔡伯喈(題擬)

—— 不詳(唐五代小說中神仙鬼怪詩)

在漢絕綱紀,溟瀆多騰[湍](濡)。
煌煌魏世祖,拯溺靜波瀾。
天紀已垂定,邦人亦保完。
大開相公府,掇拾盡幽蘭。
始從衆君子,日侍[賢](冥)主歡。
[文](天)皇在共宮,烝孝踰問安。
監撫多餘閑,園囿恣遊觀。
末臣戴簪筆,翊聖從和鸞(一作「鑾」)。
月出行殿涼,珍[木](水)清露漙。
天文信輝麗,鏗鏘[振](枕)琅玕。
被[命](中)仰[爲](微)和,[顧己誠所難](顧征成所難)。
弱質不自持,危脆朽萎殘。
豈意十餘年,陵寢梧[楸](潄)寒。
今朝坤明國,[再](弄)顧簪蟬冠。
侍遊于離宮,高躡浮雲端。
却憶西跳時,生死暫悲酸。
君昔漢公卿,未央冠羣賢。
倘若念平生,覽此同愴然。

仄仄仄平仄,○仄平平平?平?。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平○平仄,仄仄仄平平。
仄○仄平仄,仄仄平?平?仄平。
平?平?平仄仄平,○仄平仄平。
○仄平平平,平仄仄平○。
仄平仄平仄,仄仄○○平?仄仄?平??。
仄仄○仄平,平仄?仄?平仄平。
平平仄平仄,平平仄?仄?平平。
仄仄?○?仄平?平?○,仄仄平仄○?仄平平仄○?。
仄仄仄仄平,平仄仄○平。
仄仄仄平平,平仄平平?仄?平。
平平平平仄,仄?仄?仄平平○。
仄平平○平,平仄平平平。
仄仄平平平,平仄仄平平。
平仄仄平平,仄平○平平。
?仄仄平平,仄仄平仄平。

zài hàn jué gāng jì , míng dú duō téng [ tuān ] ( rú ) 。
huáng huáng wèi shì zǔ , zhěng nì jìng bō lán 。
tiān jì yǐ chuí dìng , bāng rén yì bǎo wán 。
dà kāi xiàng gong fǔ , duō shí jìn yōu lán 。
shǐ cóng zhòng jūn zǐ , rì shì [ xián ] ( míng ) zhǔ huān 。
[ wén ] ( tiān ) huáng zài gòng gōng , zhēng xiào yú wèn ān 。
jiān fǔ duō yú xián , yuán yòu zì yóu guān 。
mò chén dài zān bǐ , yì shèng cóng hé luán ( yī zuò 「 luán 」 ) 。
yuè chū xíng diàn liáng , zhēn [ mù ] ( shuǐ ) qīng lù tuán 。
tiān wén xìn huī lì , kēng qiāng [ zhèn ] ( zhěn ) láng gān 。
bèi [ mìng ] ( zhōng ) yǎng [ wèi ] ( wēi ) hé , [ gù jǐ chéng suǒ nán ] ( gù zhēng chéng suǒ nán ) 。
ruò zhì bù zì chí , wēi cuì xiǔ wěi cán 。
qǐ yì shí yú nián , líng qǐn wú [ qiū ] ( shù ) hán 。
jīn zhāo kūn míng guó , [ zài ] ( nòng ) gù zān chán guān 。
shì yóu yú lí gōng , gāo niè fú yún duān 。
què yì xī tiào shí , shēng sǐ zàn bēi suān 。
jūn xī hàn gōng qīng , wèi yāng guān qún xián 。
tǎng ruò niàn píng shēng , lǎn cǐ tóng chuàng rán 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
在汉朝的边陲纪律上,水流湍急,渎水泛滥。
魏世祖威风凛凛,挽救了溺水的动荡。
天意已经决定,国家也得到了保全。
盛世开放相府,采摘了一切美好。
起初和众君子,日夜侍奉贤明的主人。
天皇在共宫中,用行为表达孝道超越了问安。
监抚官多余闲暇,尽情在园囿中游玩观赏。
末臣佩戴着簪笔,辅佐圣明与和鸾(一作「銮」)。
月亮从殿中升起,凉风吹拂着珍贵的清露。
天文星辰闪烁辉煌,鸣响着古老的玉琅玕。
被命令仰视为微不足道的人,顾及自己的确是困难重重。
脆弱的身躯无法自持,岌岌可危,朽木已经残破。
岂曾想过十多年后,陵墓悲凄寒冷。
如今国家兴盛繁荣,再次拥戴着簪蝉冠。
侍奉游玩于离宫,高高踏在飘浮的云端。
然而回忆起过去的时光,生死的痛苦仍然让人感到悲酸。
君啊,你曾经是汉朝的公卿,未来的冠冕群贤。
如果你念及过往的一生,阅读这篇诗会同样感到悲伤。



总结:

此诗为作者对时光流转的感慨和自身遭遇的反思。描绘了当时政治和社会的动荡,以及魏世祖的执政功绩。诗人以自己佩戴簪笔辅佐圣明为背景,表达了对时光流逝的无奈和自身脆弱的悲凉感叹。最后,以对昔日荣耀的回忆和对君主的怀念,表达了对曾经的辉煌的思念之情。

这首古诗的标签可以包括:咏史、怀旧、抒情。
赏析:
这首不详作者的古诗《顾总见刘桢卒後诗题目曰从驾游幽丽(一作「厉」)宫却忆平生西园文会因寄修文府正郎蔡伯喈(题拟)》表达了诗人对往事的怀念和对时光流逝的感慨。诗人通过叙述历史中的伟大人物和大事,如魏世祖拯救混乱的局势,以及在天皇共宫中享受的宴乐,勾勒出了一个辉煌的时代。
诗人回忆起自己曾经与贤主相伴的时光,以及在离宫游览时的欢乐,这些回忆充满了深情和怀旧之情。然而,诗人也感到时光匆匆,自己渐渐老去,这在诗中表现为自己的“弱质不自持”和陵寝的寂寞。
最后两句表达了诗人的自我反思和对过去的感慨,他提到了汉代公卿的荣耀,暗示自己曾经也是那个辉煌时代的一部分,但如今时光已逝,只有怀念和感伤留下。
这首诗通过对历史和个人生命的回顾,表达了对逝去时光的感慨和对过去的怀念之情,具有浓厚的抒情和怀旧色彩。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者不详介绍:🔈

(唐五代小说中神仙鬼怪诗) 查看更多>>

不详的诗:

相关诗词:

(jì)

朝代:唐    作者: 处真

一片凝然光灿烂,拟意追寻卒难见。
炳(一作「瞥」)然掷(一作「撞」)着豁人情,大事分明皆总(一作「揔成」)办。
是(一作「实」)快活,无系绊,万两黄金终不换。
任地千圣出头来,从(一作「揔」)是向渠影中现。
(见《景德传灯录》卷二十。
注「一作」者,为《五灯会元》卷十三之异文)。

仄仄仄平仄,○仄平平平?平?。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平○平仄,仄仄仄平平。
仄○仄平仄,仄仄平?平?仄平。
平?平?平仄仄平,○仄平仄平。
○仄平平平,平仄仄平○。
仄平仄平仄,仄仄○○平?仄仄?平??。
仄仄○仄平,平仄?仄?平仄平。
平平仄平仄,平平仄?仄?平平。
仄仄?○?仄平?平?○,仄仄平仄○?仄平平仄○?。
仄仄仄仄平,平仄仄○平。
仄仄仄平平,平仄平平?仄?平。
平平平平仄,仄?仄?仄平平○。
仄平平○平,平仄平平平。
仄仄平平平,平仄仄平平。
平仄仄平平,仄平○平平。
?仄仄平平,仄仄平仄平。

金液还丹歌(题拟) 二十二 (jīn yè huán dān gē tí nǐ èr shí èr)

朝代:唐    作者: 元阳子

欲(一作「要」)识丹砂是木精,移来西位与金幷。
凡(一作「迷」)人何处寻踪迹(一作「龙虎」),恍惚中(一作「之」)间在(一作「是」)杳冥。
(此首又见《金液还丹百问诀》。
)。

仄仄仄平仄,○仄平平平?平?。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平○平仄,仄仄仄平平。
仄○仄平仄,仄仄平?平?仄平。
平?平?平仄仄平,○仄平仄平。
○仄平平平,平仄仄平○。
仄平仄平仄,仄仄○○平?仄仄?平??。
仄仄○仄平,平仄?仄?平仄平。
平平仄平仄,平平仄?仄?平平。
仄仄?○?仄平?平?○,仄仄平仄○?仄平平仄○?。
仄仄仄仄平,平仄仄○平。
仄仄仄平平,平仄平平?仄?平。
平平平平仄,仄?仄?仄平平○。
仄平平○平,平仄平平平。
仄仄平平平,平仄仄平平。
平仄仄平平,仄平○平平。
?仄仄平平,仄仄平仄平。

动物

赠李昉(题拟) (zèng lǐ fǎng tí nǐ )

朝代:唐    作者: 李沼

反观西里盛,世世秉钧衡。
(见《增修诗话总龟》卷三引《翰府名谈》。
)(〖1〗《翰府名谈》:「丞相李文正公昉少年时尝以诗呈叔侍中,览而喜,赠之诗曰〖略〗。
後文正果大用,诏赐所居为谢元卿秉钧里。
」)。

仄仄仄平仄,○仄平平平?平?。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平○平仄,仄仄仄平平。
仄○仄平仄,仄仄平?平?仄平。
平?平?平仄仄平,○仄平仄平。
○仄平平平,平仄仄平○。
仄平仄平仄,仄仄○○平?仄仄?平??。
仄仄○仄平,平仄?仄?平仄平。
平平仄平仄,平平仄?仄?平平。
仄仄?○?仄平?平?○,仄仄平仄○?仄平平仄○?。
仄仄仄仄平,平仄仄○平。
仄仄仄平平,平仄平平?仄?平。
平平平平仄,仄?仄?仄平平○。
仄平平○平,平仄平平平。
仄仄平平平,平仄仄平平。
平仄仄平平,仄平○平平。
?仄仄平平,仄仄平仄平。

兵要望江南 占气第四(京本作「占气第二十三」○三十一首) 三 (bīng yào wàng jiāng nán zhàn qì dì sì jīng běn zuò 「 zhàn qì dì èr shí sān 」 ○ sān shí yī shǒu sān)

朝代:唐    作者: 易静

将军善(一作「位」),识得(一作「善识」)气妖祥。
风角鸟云能总解,机[筹](策)谋略[又](应)(均从辛本改)相当,取胜应功良(一作「征讨又功强」)。
(按:此首又重见于「观气色」一首之後,今删去,异文注为「一作」。
)。

仄仄仄平仄,○仄平平平?平?。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平○平仄,仄仄仄平平。
仄○仄平仄,仄仄平?平?仄平。
平?平?平仄仄平,○仄平仄平。
○仄平平平,平仄仄平○。
仄平仄平仄,仄仄○○平?仄仄?平??。
仄仄○仄平,平仄?仄?平仄平。
平平仄平仄,平平仄?仄?平平。
仄仄?○?仄平?平?○,仄仄平仄○?仄平平仄○?。
仄仄仄仄平,平仄仄○平。
仄仄仄平平,平仄平平?仄?平。
平平平平仄,仄?仄?仄平平○。
仄平平○平,平仄平平平。
仄仄平平平,平仄仄平平。
平仄仄平平,仄平○平平。
?仄仄平平,仄仄平仄平。

嘲李度登第(题拟) (cháo lǐ dù dēng dì tí nǐ )

朝代:唐    作者: 佚名

主司只诵(《增修诗话总龟》卷三七引作「选」)一联诗。
(见《玉壶清话》卷七)。

仄仄仄平仄,○仄平平平?平?。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平○平仄,仄仄仄平平。
仄○仄平仄,仄仄平?平?仄平。
平?平?平仄仄平,○仄平仄平。
○仄平平平,平仄仄平○。
仄平仄平仄,仄仄○○平?仄仄?平??。
仄仄○仄平,平仄?仄?平仄平。
平平仄平仄,平平仄?仄?平平。
仄仄?○?仄平?平?○,仄仄平仄○?仄平平仄○?。
仄仄仄仄平,平仄仄○平。
仄仄仄平平,平仄平平?仄?平。
平平平平仄,仄?仄?仄平平○。
仄平平○平,平仄平平平。
仄仄平平平,平仄仄平平。
平仄仄平平,仄平○平平。
?仄仄平平,仄仄平仄平。

兵要望江南 占云第三(京本作「占云第二十四○二十六首」) 二十一 (bīng yào wàng jiāng nán zhàn yún dì sān jīng běn zuò 「 zhàn yún dì èr shí sì ○ èr shí liù shǒu 」 èr shí yī)

朝代:唐    作者: 易静

[观](现)(从辛本、京本改)云气,择士细详(京本作「汝当」)看。
昼夜[用](同)(从辛本改)心精审究(京本作「却须精细审」),莫将此事以(京本作「拟」)为闲,风色便(辛本作「辨」,京本作「旺」)相干。

仄仄仄平仄,○仄平平平?平?。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平○平仄,仄仄仄平平。
仄○仄平仄,仄仄平?平?仄平。
平?平?平仄仄平,○仄平仄平。
○仄平平平,平仄仄平○。
仄平仄平仄,仄仄○○平?仄仄?平??。
仄仄○仄平,平仄?仄?平仄平。
平平仄平仄,平平仄?仄?平平。
仄仄?○?仄平?平?○,仄仄平仄○?仄平平仄○?。
仄仄仄仄平,平仄仄○平。
仄仄仄平平,平仄平平?仄?平。
平平平平仄,仄?仄?仄平平○。
仄平平○平,平仄平平平。
仄仄平平平,平仄仄平平。
平仄仄平平,仄平○平平。
?仄仄平平,仄仄平仄平。

偈 二 (jì èr)

朝代:唐    作者: 正原(《五灯会元》作「正元」)

寻师认得本心源,两岸俱玄一不全。
是佛何(一作「不」)须更求(一作「觅」)佛,只因从(一作「如」)此便忘言(一作「缘」)。
(见《祖堂集》卷十七、《景德传灯录》卷十、《五灯会元》卷四。
注「一作」者为後二书之异文。
《淳熙三山志》卷三七以前一首为释智真作,今不取。
)。

仄仄仄平仄,○仄平平平?平?。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平○平仄,仄仄仄平平。
仄○仄平仄,仄仄平?平?仄平。
平?平?平仄仄平,○仄平仄平。
○仄平平平,平仄仄平○。
仄平仄平仄,仄仄○○平?仄仄?平??。
仄仄○仄平,平仄?仄?平仄平。
平平仄平仄,平平仄?仄?平平。
仄仄?○?仄平?平?○,仄仄平仄○?仄平平仄○?。
仄仄仄仄平,平仄仄○平。
仄仄仄平平,平仄平平?仄?平。
平平平平仄,仄?仄?仄平平○。
仄平平○平,平仄平平平。
仄仄平平平,平仄仄平平。
平仄仄平平,仄平○平平。
?仄仄平平,仄仄平仄平。

奉使蒲州返辔奉答圣制(题拟) (fèng shǐ pú zhōu fǎn pèi fèng dá shèng zhì tí nǐ )

朝代:唐    作者: 姚崇

归来朝帝□,忽□(疑为「逢」字)钧天响。
悬知滻水游,绝胜汾川赏。
(见前书同卷高宗《过栖岩寺》附刻韦元晨《六绝纪文》引)(按:此诗为「大周长安二年」作,诗题据韦文拟。
)。

仄仄仄平仄,○仄平平平?平?。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平○平仄,仄仄仄平平。
仄○仄平仄,仄仄平?平?仄平。
平?平?平仄仄平,○仄平仄平。
○仄平平平,平仄仄平○。
仄平仄平仄,仄仄○○平?仄仄?平??。
仄仄○仄平,平仄?仄?平仄平。
平平仄平仄,平平仄?仄?平平。
仄仄?○?仄平?平?○,仄仄平仄○?仄平平仄○?。
仄仄仄仄平,平仄仄○平。
仄仄仄平平,平仄平平?仄?平。
平平平平仄,仄?仄?仄平平○。
仄平平○平,平仄平平平。
仄仄平平平,平仄仄平平。
平仄仄平平,仄平○平平。
?仄仄平平,仄仄平仄平。

掷瓦果悟道偈(题拟) (zhì wǎ guǒ wù dào jì tí nǐ )

朝代:唐    作者: 智闲

一挃(一作「撃」)忘所知,更不自(一作「假」)修持(一作「治」)。
[动容扬古路,不堕悄然机](二句据《景德传灯录》卷十一补。
)处处无踪迹,声色外威仪。
十(《五灯会元》卷九作「诸」)方达道者,咸言上上机。

仄仄仄平仄,○仄平平平?平?。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平○平仄,仄仄仄平平。
仄○仄平仄,仄仄平?平?仄平。
平?平?平仄仄平,○仄平仄平。
○仄平平平,平仄仄平○。
仄平仄平仄,仄仄○○平?仄仄?平??。
仄仄○仄平,平仄?仄?平仄平。
平平仄平仄,平平仄?仄?平平。
仄仄?○?仄平?平?○,仄仄平仄○?仄平平仄○?。
仄仄仄仄平,平仄仄○平。
仄仄仄平平,平仄平平?仄?平。
平平平平仄,仄?仄?仄平平○。
仄平平○平,平仄平平平。
仄仄平平平,平仄仄平平。
平仄仄平平,仄平○平平。
?仄仄平平,仄仄平仄平。

悼盐官和尚(题拟《祖庭事苑》拟。《海昌胜蹟志》题作《悟空塔》) (dào yán guān hé shàng tí nǐ 《 zǔ tíng shì yuàn 》 nǐ 。 《 hǎi chāng shèng jì zhì 》 tí zuò 《 wù kōng tǎ 》 )

朝代:唐    作者: 宣宗皇帝李忱

像季何(一作「谁」)教祸所锺,释门光彩丧骊龙。
香阶懒踏初生草,抵掌悲(一作「蕙帐愁」)看旧日容。
玉柄永虽(一作「辞」)三教座,金鸣(一作「铭」)长镇万年踪。
知师下界因缘尽,应(一作「却」)上诸天第几重?(见宋僧善卿《祖庭事苑》卷二。
注「一作」者为《海昌胜蹟志》卷一〖承陶敏先生告〗之异文。
)。

仄仄仄平仄,○仄平平平?平?。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平○平仄,仄仄仄平平。
仄○仄平仄,仄仄平?平?仄平。
平?平?平仄仄平,○仄平仄平。
○仄平平平,平仄仄平○。
仄平仄平仄,仄仄○○平?仄仄?平??。
仄仄○仄平,平仄?仄?平仄平。
平平仄平仄,平平仄?仄?平平。
仄仄?○?仄平?平?○,仄仄平仄○?仄平平仄○?。
仄仄仄仄平,平仄仄○平。
仄仄仄平平,平仄平平?仄?平。
平平平平仄,仄?仄?仄平平○。
仄平平○平,平仄平平平。
仄仄平平平,平仄仄平平。
平仄仄平平,仄平○平平。
?仄仄平平,仄仄平仄平。

动物