fèng dá yáo fū xiān shēng jīn què shí yàn shī
奉答尧夫先生金雀石砚诗 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王益柔 (wáng yì róu)

般阳有山名金雀,山发清辉産奇璞。
望气尝言玉宝藏,贾胡几遣良工度。
金刚宝钻竞穷搜,百里青苍困鑱凿。
琼瑰未获得研材,温润还将六美学。
有若玉徽琴面莹,有如金弹陶轮着。
规天矩地形制毓,中或辟流外圭角。
晴窗气暖墨花春,牋襞毫奔光照灼。
吾生特好惟四物,累载裒鸠盈几格。
先生闭户日着书,朝餐每不餍藜藿。
高闳粱肉虽有余,孰敢就门賙隠约。
先生固自尝有言,不忍将身作沟壑。
先生崖岸高莫攀,持此谓宜无见却。
一留为惠固已多,敢冀新诗旋踵作。
精深雅健迫风骚,使我忧荒忽惊矍。
还如甘露醒心昏,更似神篦除眼膜。
先生精义已入神,准易时容见涯略。

平平仄平平平仄,平仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄○,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平○仄○仄。
平平仄仄仄平平,平仄平○仄仄仄。
仄仄仄平平仄○,仄○平○平平仄。
平平仄仄平仄仄,○仄仄平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平平仄仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
平平平仄平仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄○平仄平仄。
平平平仄平仄平,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平○平仄仄平平,○仄平平○仄○。
平平平仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。

bān yáng yǒu shān míng jīn què , shān fā qīng huī chǎn qí pú 。
wàng qì cháng yán yù bǎo zàng , jiǎ hú jǐ qiǎn liáng gōng dù 。
jīn gāng bǎo zuàn jìng qióng sōu , bǎi lǐ qīng cāng kùn chán záo 。
qióng guī wèi huò dé yán cái , wēn rùn huán jiāng liù měi xué 。
yǒu ruò yù huī qín miàn yíng , yǒu rú jīn tán táo lún zhe 。
guī tiān jǔ dì xíng zhì yù , zhōng huò pì liú wài guī jiǎo 。
qíng chuāng qì nuǎn mò huā chūn , jiān bì háo bēn guāng zhào zhuó 。
wú shēng tè hǎo wéi sì wù , lèi zǎi póu jiū yíng jǐ gé 。
xiān shēng bì hù rì zhe shū , cháo cān měi bù yàn lí huò 。
gāo hóng liáng ròu suī yǒu yú , shú gǎn jiù mén zhōu yǐn yuē 。
xiān shēng gù zì cháng yǒu yán , bù rěn jiāng shēn zuò gōu hè 。
xiān shēng yá àn gāo mò pān , chí cǐ wèi yí wú jiàn què 。
yī liú wèi huì gù yǐ duō , gǎn jì xīn shī xuán zhǒng zuò 。
jīng shēn yǎ jiàn pò fēng sāo , shǐ wǒ yōu huāng hū jīng jué 。
huán rú gān lù xǐng xīn hūn , gèng sì shén bì chú yǎn mó 。
xiān shēng jīng yì yǐ rù shén , zhǔn yì shí róng jiàn yá lüè 。

奉答堯夫先生金雀石硯詩

—— 王益柔

般陽有山名金雀,山發清輝産奇璞。
望氣嘗言玉寶藏,賈胡幾遣良工度。
金剛寶鑽競窮搜,百里青蒼困鑱鑿。
瓊瑰未獲得研材,溫潤還將六美學。
有若玉徽琴面瑩,有如金彈陶輪著。
規天矩地形制毓,中或辟流外圭角。
晴窗氣暖墨花春,牋襞毫奔光照灼。
吾生特好惟四物,累載裒鳩盈几格。
先生閉戶日著書,朝餐每不饜藜藿。
高閎粱肉雖有餘,孰敢就門賙隠約。
先生固自嘗有言,不忍將身作溝壑。
先生崖岸高莫攀,持此謂宜無見却。
一留爲惠固已多,敢冀新詩旋踵作。
精深雅健迫風騷,使我憂荒忽驚矍。
還如甘露醒心昏,更似神篦除眼膜。
先生精義已入神,準易時容見涯略。

平平仄平平平仄,平仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄○,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平○仄○仄。
平平仄仄仄平平,平仄平○仄仄仄。
仄仄仄平平仄○,仄○平○平平仄。
平平仄仄平仄仄,○仄仄平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平平仄仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
平平平仄平仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄○平仄平仄。
平平平仄平仄平,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平○平仄仄平平,○仄平平○仄○。
平平平仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。

bān yáng yǒu shān míng jīn què , shān fā qīng huī chǎn qí pú 。
wàng qì cháng yán yù bǎo zàng , jiǎ hú jǐ qiǎn liáng gōng dù 。
jīn gāng bǎo zuàn jìng qióng sōu , bǎi lǐ qīng cāng kùn chán záo 。
qióng guī wèi huò dé yán cái , wēn rùn huán jiāng liù měi xué 。
yǒu ruò yù huī qín miàn yíng , yǒu rú jīn tán táo lún zhe 。
guī tiān jǔ dì xíng zhì yù , zhōng huò pì liú wài guī jiǎo 。
qíng chuāng qì nuǎn mò huā chūn , jiān bì háo bēn guāng zhào zhuó 。
wú shēng tè hǎo wéi sì wù , lèi zǎi póu jiū yíng jǐ gé 。
xiān shēng bì hù rì zhe shū , cháo cān měi bù yàn lí huò 。
gāo hóng liáng ròu suī yǒu yú , shú gǎn jiù mén zhōu yǐn yuē 。
xiān shēng gù zì cháng yǒu yán , bù rěn jiāng shēn zuò gōu hè 。
xiān shēng yá àn gāo mò pān , chí cǐ wèi yí wú jiàn què 。
yī liú wèi huì gù yǐ duō , gǎn jì xīn shī xuán zhǒng zuò 。
jīng shēn yǎ jiàn pò fēng sāo , shǐ wǒ yōu huāng hū jīng jué 。
huán rú gān lù xǐng xīn hūn , gèng sì shén bì chú yǎn mó 。
xiān shēng jīng yì yǐ rù shén , zhǔn yì shí róng jiàn yá lüè 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
般阳山有一座名为金雀的山,山上发出清辉,产出奇璞之宝。人们猜测其中可能藏有玉宝,但贾胡并不确定是否派遣了能工巧匠去寻找。金刚宝钻和其他珍宝争相寻觅,百里青苍等人为此困苦搜寻,花费了很多心血和劳力。

琼瑰等稀世之宝还未被发现,人们温润地学习六艺美德,希望能够获得这些珍贵的材料,学习其中的精华。

有的人的玉徽琴面光泽闪烁,金弹陶轮旋转如意。他们使用天文地理规律制定政策,甚至涉及到流星外的天象,通过圭角等工具测度。晴朗的窗户使得书房温暖,墨花绽放春天的气息,书信的笔迹汇聚了无穷的灵光。他喜欢四种物质,一直在不断积累和搜集这些珍品,书房里充满了它们的气息。

先生闭门研究,一天天著书创作,早餐的时候常常不能满足于简单的藜藿。尽管食物充足,但是他谦虚谨慎,不愿意接受门徒的帮助。

先生自己曾说过,不愿意让自己的身体成为激烈纷争的渠道,宁愿保持高高在上,远离世俗的纷扰。他将这些思考之后蕴含其中,认为应该不让他人见到。

虽然先生对门生们已经慷慨施教,但仍期望门生们能有更多的回报,期待着他们创作新的诗篇作品。

先生的学识深厚,雅致高远,使人们对他忧心忡忡,惊叹不已。

他的话就像甘露般唤醒心灵,又如神篦除去人的迷蒙。

先生的精妙思想已经超越尘世,准确地理解易经,时常能见及天地间的奥妙和广阔。

这首诗《奉答尧夫先生金雀石砚诗》由王益柔创作,表现了对尧夫先生赠送的金雀石砚的赞美和感慨。这首诗可以标签为“咏物”和“赠礼”。
诗中,金雀山被描述为一座散发清辉、产出奇璞的山,似乎蕴藏着玉宝。尧夫先生将这块宝石砚献给了诗人,而诗人则以诗歌表达了对这份礼物的感激之情。
诗人用词精细,描绘了金雀山的宝贵和难以得到,以及金雀石砚的珍稀。他还将砚台的质地与玉徽琴、金弹陶轮等美好事物相比,强调了它的卓越之处。
在诗的后半部分,诗人表达了自己对砚台的珍视,将其视为宝贝,每每用它创作,都充满了愉悦。他还赞美了尧夫先生的高尚品德,不忍将身作沟壑,敦促他不要隐居。
最后,诗人希望尧夫先生会继续创作出更多精彩的诗歌,因为他的诗歌让人感到精深雅健,有如甘露般解除了心头的忧虑和眼前的迷雾,让人心旷神怡。
这首诗以华丽的辞藻和深刻的情感,赞美了金雀石砚的珍贵,以及诗人对尧夫先生的崇敬和感激之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王益柔介绍:🔈

王益柔(一○一五~一○八六),字胜之,河南(今河南洛阳)人。用荫至殿中丞,知介丘县。仁宗庆历初以范仲淹荐,除集贤校理。因参预苏舜钦进奏院宴会,黜监复州酒税。久之,爲开封府推官,出爲两浙、京东西转运使。神宗熙宁元年(一○六八),入判度支审院。历知制诰、兼直学士院,迁龙图阁直学士、秘书监,知蔡、扬、亳州,江宁、应天府。哲宗元佑元年卒(《续资治通鉴长编》卷三七八),年七十二。《东都事略》卷五三、《宋史》卷二八六有传。今录诗六首。 查看更多>>

王益柔的诗:

王益柔的词:

相关诗词:

首尾吟 其二一 (shǒu wěi yín qí èr yī)

朝代:宋    作者: 邵雍

尧夫非是爱吟诗,诗是尧夫试砚时。
玉未琢前犹索辨,金经煅後更何疑。
当时掉臂人皆笑,今日摇头谁不知。
天外凤凰飞处别,尧夫非是爱吟诗。

平平仄平平平仄,平仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄○,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平○仄○仄。
平平仄仄仄平平,平仄平○仄仄仄。
仄仄仄平平仄○,仄○平○平平仄。
平平仄仄平仄仄,○仄仄平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平平仄仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
平平平仄平仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄○平仄平仄。
平平平仄平仄平,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平○平仄仄平平,○仄平平○仄○。
平平平仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。

再用晴窗气暖墨花春谢王胜之谏议惠金雀砚 (zài yòng qíng chuāng qì nuǎn mò huā chūn xiè wáng shèng zhī jiàn yì huì jīn què yàn)

朝代:宋    作者: 邵雍

砚名金雀世难伦,用报慙无天下珍。
国士有诗偏雅处,晴窗气暖墨花春。

平平仄平平平仄,平仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄○,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平○仄○仄。
平平仄仄仄平平,平仄平○仄仄仄。
仄仄仄平平仄○,仄○平○平平仄。
平平仄仄平仄仄,○仄仄平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平平仄仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
平平平仄平仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄○平仄平仄。
平平平仄平仄平,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平○平仄仄平平,○仄平平○仄○。
平平平仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。

首尾吟 其八一 (shǒu wěi yín qí bā yī)

朝代:宋    作者: 邵雍

尧夫非是爱吟诗,诗是尧夫先见时。
直在胸中贫亦乐,屈於人下贵奚为。
谁何药可医无病,多少金能买不疑。
迟老更逢春不老,尧夫非是爱吟诗。

平平仄平平平仄,平仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄○,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平○仄○仄。
平平仄仄仄平平,平仄平○仄仄仄。
仄仄仄平平仄○,仄○平○平平仄。
平平仄仄平仄仄,○仄仄平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平平仄仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
平平平仄平仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄○平仄平仄。
平平平仄平仄平,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平○平仄仄平平,○仄平平○仄○。
平平平仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。

砚答 (yàn dá)

朝代:宋    作者: 赵蕃

食砚固可笑,砚枯还有云。
先生信难说,吾事亦徒勤。
岁久当消髀,研穷且断筋。
不如因坠地,瘗得退之文。

平平仄平平平仄,平仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄○,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平○仄○仄。
平平仄仄仄平平,平仄平○仄仄仄。
仄仄仄平平仄○,仄○平○平平仄。
平平仄仄平仄仄,○仄仄平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平平仄仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
平平平仄平仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄○平仄平仄。
平平平仄平仄平,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平○平仄仄平平,○仄平平○仄○。
平平平仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。

首尾吟 其一○四 (shǒu wěi yín qí yī ○ sì)

朝代:宋    作者: 邵雍

尧夫非是爱吟诗,诗是尧夫掷笔时。
事体顺时为物理,人情安处是天机。
坚如金石犹能动,灵若鬼神何可欺。
此外更无言语道,尧夫非是爱吟诗。

平平仄平平平仄,平仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄○,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平○仄○仄。
平平仄仄仄平平,平仄平○仄仄仄。
仄仄仄平平仄○,仄○平○平平仄。
平平仄仄平仄仄,○仄仄平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平平仄仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
平平平仄平仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄○平仄平仄。
平平平仄平仄平,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平○平仄仄平平,○仄平平○仄○。
平平平仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。

首尾吟 其九八 (shǒu wěi yín qí jiǔ bā)

朝代:宋    作者: 邵雍

尧夫非是爱吟诗,诗是尧夫出入时。
草软沙平月陂下,云轻日淡上阳西。
花深柳暗铜驰陌,风暖鶑娇金谷堤。
尽是尧夫行乐处,尧夫非是爱吟诗。

平平仄平平平仄,平仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄○,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平○仄○仄。
平平仄仄仄平平,平仄平○仄仄仄。
仄仄仄平平仄○,仄○平○平平仄。
平平仄仄平仄仄,○仄仄平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平平仄仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
平平平仄平仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄○平仄平仄。
平平平仄平仄平,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平○平仄仄平平,○仄平平○仄○。
平平平仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。

首尾吟 其一三二 (shǒu wěi yín qí yī sān èr)

朝代:宋    作者: 邵雍

尧夫非是爱吟诗,诗是尧夫有激时。
留在胸中防作恨,发于词上恐成疵。
芝兰见处须收采,金玉逢时莫弃遗。
到此尧夫常自贺,尧夫非是爱吟诗。

平平仄平平平仄,平仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄○,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平○仄○仄。
平平仄仄仄平平,平仄平○仄仄仄。
仄仄仄平平仄○,仄○平○平平仄。
平平仄仄平仄仄,○仄仄平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平平仄仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
平平平仄平仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄○平仄平仄。
平平平仄平仄平,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平○平仄仄平平,○仄平平○仄○。
平平平仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。

首尾吟 其七六 (shǒu wěi yín qí qī liù)

朝代:宋    作者: 邵雍

尧夫非是爱吟诗,诗是尧夫赞易时。
大道备人皆有谓,上天生物固无私。
虽知同道道亦得,未若先天天弗违。
过此圣人犹不语,尧夫非是爱吟诗。

平平仄平平平仄,平仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄○,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平○仄○仄。
平平仄仄仄平平,平仄平○仄仄仄。
仄仄仄平平仄○,仄○平○平平仄。
平平仄仄平仄仄,○仄仄平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平平仄仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
平平平仄平仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄○平仄平仄。
平平平仄平仄平,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平○平仄仄平平,○仄平平○仄○。
平平平仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。

癸卯与宋尧夫集于豫章之贡院既别尧夫就亲南丰戊申赴召除评事余到部再得款尧夫赋诗道旧次韵答之 其三 (guǐ mǎo yǔ sòng yáo fū jí yú yù zhāng zhī gòng yuàn jì bié yáo fū jiù qīn nán fēng wù shēn fù zhào chú píng shì yú dào bù zài dé kuǎn yáo fū fù shī dào jiù cì yùn dá zhī qí sān)

朝代:宋    作者: 曾丰

伶俜贺监坐诗狂,曼倩犹摩粟一囊。
钟鼎狂心老来冷,江山归路梦中长。

平平仄平平平仄,平仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄○,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平○仄○仄。
平平仄仄仄平平,平仄平○仄仄仄。
仄仄仄平平仄○,仄○平○平平仄。
平平仄仄平仄仄,○仄仄平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平平仄仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
平平平仄平仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄○平仄平仄。
平平平仄平仄平,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平○平仄仄平平,○仄平平○仄○。
平平平仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。

忠上人携王生古砚夸余云是定州汉祖庙上瓦为之因作诗以答 (zhōng shàng rén xié wáng shēng gǔ yàn kuā yú yún shì dìng zhōu hàn zǔ miào shàng wǎ wèi zhī yīn zuò shī yǐ dá)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

砚取汉庙瓦,谁恤汉庙隳。
重古一如此,吾今对之悲。
既宝若圭璧,未知为用时。

平平仄平平平仄,平仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄○,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平○仄○仄。
平平仄仄仄平平,平仄平○仄仄仄。
仄仄仄平平仄○,仄○平○平平仄。
平平仄仄平仄仄,○仄仄平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平平仄仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
平平平仄平仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄○平仄平仄。
平平平仄平仄平,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平○平仄仄平平,○仄平平○仄○。
平平平仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。