dá wáng wú gōng wèn gù yuán
荅王无功问故园 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 朱仲晦 (zhū zhòng huì)

我从铜州来,见子上京客。
问我故乡事,慰子羁旅色。
子问我所知,我对子应识。
朋游总强健,童稚各长成。
华宗盛文史,连墙富池亭。
独子园最古,旧林间新垧。
柳行随堤势,茅斋看地形。
竹从去年移,梅是今年荣。
渠水经夏响,石苔终岁青。
院果早晚熟,林花先後明。
语罢相叹息,浩然起深情。
归哉且五斗,饷子东皐耕。

仄○平平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄○平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,仄平○平平。
仄○平平仄,平平○仄平。
仄○仄平平,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
仄仄○○仄,仄平仄○平。
平平○仄仄,仄仄平平平。

wǒ cóng tóng zhōu lái , jiàn zǐ shàng jīng kè 。
wèn wǒ gù xiāng shì , wèi zǐ jī lǚ sè 。
zǐ wèn wǒ suǒ zhī , wǒ duì zǐ yìng shí 。
péng yóu zǒng qiáng jiàn , tóng zhì gè cháng chéng 。
huá zōng shèng wén shǐ , lián qiáng fù chí tíng 。
dú zǐ yuán zuì gǔ , jiù lín jiān xīn shǎng 。
liǔ xíng suí dī shì , máo zhāi kàn dì xíng 。
zhú cóng qù nián yí , méi shì jīn nián róng 。
qú shuǐ jīng xià xiǎng , shí tái zhōng suì qīng 。
yuàn guǒ zǎo wǎn shú , lín huā xiān hòu míng 。
yǔ bà xiāng tàn xī , hào rán qǐ shēn qíng 。
guī zāi qiě wǔ dòu , xiǎng zǐ dōng gāo gēng 。

荅王無功問故園

—— 朱仲晦

我從銅州來,見子上京客。
問我故鄉事,慰子羈旅色。
子問我所知,我對子應識。
朋遊總強健,童稚各長成。
華宗盛文史,連牆富池亭。
獨子園最古,舊林間新坰。
柳行隨堤勢,茅齋看地形。
竹從去年移,梅是今年榮。
渠水經夏響,石苔終歲青。
院果早晚熟,林花先後明。
語罷相歎息,浩然起深情。
歸哉且五斗,餉子東皐耕。

仄○平平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄○平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,仄平○平平。
仄○平平仄,平平○仄平。
仄○仄平平,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
仄仄○○仄,仄平仄○平。
平平○仄仄,仄仄平平平。

wǒ cóng tóng zhōu lái , jiàn zǐ shàng jīng kè 。
wèn wǒ gù xiāng shì , wèi zǐ jī lǚ sè 。
zǐ wèn wǒ suǒ zhī , wǒ duì zǐ yìng shí 。
péng yóu zǒng qiáng jiàn , tóng zhì gè cháng chéng 。
huá zōng shèng wén shǐ , lián qiáng fù chí tíng 。
dú zǐ yuán zuì gǔ , jiù lín jiān xīn shǎng 。
liǔ xíng suí dī shì , máo zhāi kàn dì xíng 。
zhú cóng qù nián yí , méi shì jīn nián róng 。
qú shuǐ jīng xià xiǎng , shí tái zhōng suì qīng 。
yuàn guǒ zǎo wǎn shú , lín huā xiān hòu míng 。
yǔ bà xiāng tàn xī , hào rán qǐ shēn qíng 。
guī zāi qiě wǔ dòu , xiǎng zǐ dōng gāo gēng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
我从铜州来,见到您这位前往京城的客人。您询问我故乡的情况,关心着您在异乡漂泊的心情。您问我所了解的事情,我向您作答。朋友们都健康成长,年幼的孩童逐渐长大。华族盛行文化和历史,墙壁上连绵着富丽的池塘亭台。独子园是最古老的地方,古老的林木间出现了新的栽培地。柳树顺着河堤摇曳,茅草的小斋观赏着周围的地貌。竹子从去年开始移植,梅花今年盛开。渠水经历了夏季的流动,石头上的苔藓终年青翠。庭院中的果实早晚成熟,林中的花朵先后绽放。我们说完后相互叹息,情感沉深而浩然。现在是回去的时候了,让我去东皐耕作,谋生计吧。

赏析:这首诗《荅王无功问故园》是朱仲晦创作的一首抒发乡情的诗歌。诗中表达了诗人游历他乡后,与一位来自故乡的朋友王无功相见,互相问候和交流的场景,通过对故乡景物和生活的描述,表达了诗人对故园的深厚感情和乡愁之情。
首句“我从铜州来,见子上京客”,开篇便点明了诗人是从铜州来的客人,与王无功在京城相遇,为整首诗的交往奠定了背景。接下来,诗人以问答的方式,王无功问及故乡情况,诗人则回答了一系列关于故乡的问题,展示了对家乡的熟悉和对故园的眷恋。
诗中提到了故乡的文化繁盛,华宗盛文史,以及各种景物的变化,如独子园、柳行、茅斋、竹梅、渠水、石苔、院果、林花等。这些细致入微的描写,不仅勾勒出了故园的美丽和独特之处,也传递了诗人对故园的眷恋之情。
最后两句“语罢相叹息,浩然起深情。
归哉且五斗,饷子东皐耕。”表达了诗人与王无功对故园的交谈让他们深感亲切和感慨万分,也表达了诗人即将回归故乡的决心,准备回去务农。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者朱仲晦介绍:🔈

朱仲晦,王绩乡人,诗一首。 查看更多>>

朱仲晦的诗:

相关诗词:

答王无功在京思故园见乡人问 (dá wáng wú gōng zài jīng sī gù yuán jiàn xiāng rén wèn)

朝代:宋    作者: 朱熹

我从铜川来,见子上京客。
问我故乡事,慰子覊旅色。
子问我所知,我对子应识。
朋游总强

仄○平平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄○平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,仄平○平平。
仄○平平仄,平平○仄平。
仄○仄平平,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
仄仄○○仄,仄平仄○平。
平平○仄仄,仄仄平平平。

春桂问荅二首 二 (chūn guì wèn dá èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 王绩

春桂荅:春华讵能久,风霜摇落时,独秀君知不。

仄○平平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄○平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,仄平○平平。
仄○平平仄,平平○仄平。
仄○仄平平,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
仄仄○○仄,仄平仄○平。
平平○仄仄,仄仄平平平。

山中问荅 (shān zhōng wèn dá)

朝代:唐    作者: 李白

问余何意栖碧山,笑而不荅心自闲。
桃花流水窅然去,别有天地非人间。

仄○平平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄○平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,仄平○平平。
仄○平平仄,平平○仄平。
仄○仄平平,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
仄仄○○仄,仄平仄○平。
平平○仄仄,仄仄平平平。

典故 隐居 生活

春桂问荅二首 一 (chūn guì wèn dá èr shǒu yī)

朝代:唐    作者: 王绩

问春桂:桃李正芬华,年光随处满,何事独无花。

仄○平平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄○平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,仄平○平平。
仄○平平仄,平平○仄平。
仄○仄平平,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
仄仄○○仄,仄平仄○平。
平平○仄仄,仄仄平平平。

剑浦思归 其二 (jiàn pǔ sī guī qí èr)

朝代:宋    作者: 王克功

古柳枝头啼暮鸦,清明时候又天涯。
故园桃李凭君问,老却春风几度花。

仄○平平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄○平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,仄平○平平。
仄○平平仄,平平○仄平。
仄○仄平平,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
仄仄○○仄,仄平仄○平。
平平○仄仄,仄仄平平平。

及第後荅潼关主人 (jí dì hòu dá tóng guān zhǔ rén)

朝代:唐    作者: 吕温

本欲云雨化,却随波浪翻。
一沾太常第,十过潼关门。
志力且虚弃,功名谁复论。
主人故相问,[慙]笑不能言。

仄○平平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄○平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,仄平○平平。
仄○平平仄,平平○仄平。
仄○仄平平,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
仄仄○○仄,仄平仄○平。
平平○仄仄,仄仄平平平。

荅崔主簿倬 (dá cuī zhǔ bó zhuō)

朝代:唐    作者: 韦应物

朗月分林霭,遥管动离声。
故驩良已阻,空宇澹无情。
窈窕云雁没,苍茫河汉横。
兰草不可荅,冲襟徒自盈。

仄○平平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄○平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,仄平○平平。
仄○平平仄,平平○仄平。
仄○仄平平,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
仄仄○○仄,仄平仄○平。
平平○仄仄,仄仄平平平。

荅王无功九日 (dá wáng wú gōng jiǔ rì)

朝代:唐    作者: 崔善爲

秋来菊花气,深山客重寻。
露叶疑涵玉,风花似散金。
摘来还泛酒,独坐即徐斟。
王弘贪自醉,无复觅杨林。

仄○平平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄○平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,仄平○平平。
仄○平平仄,平平○仄平。
仄○仄平平,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
仄仄○○仄,仄平仄○平。
平平○仄仄,仄仄平平平。

荅王无功入长安咏秋蓬见示 (dá wáng wú gōng rù cháng ān yǒng qiū péng jiàn shì)

朝代:唐    作者: 辛学士

托根虽异所,飘叶早相依。
因风若有便,更共入云飞。

仄○平平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄○平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,仄平○平平。
仄○平平仄,平平○仄平。
仄○仄平平,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
仄仄○○仄,仄平仄○平。
平平○仄仄,仄仄平平平。

幽居 (yōu jū)

朝代:宋    作者: 华岳

莫问门无长者车,只图深巷乐樵渔。
一园黄落食无限,万壑碧蓑衣有余。
鴈足北来归讯杳,马蹄南去故人疎。
东风看整朝天旆,多少功名在故庐。

仄○平平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄○平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,仄平○平平。
仄○平平仄,平平○仄平。
仄○仄平平,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
仄仄○○仄,仄平仄○平。
平平○仄仄,仄仄平平平。