dá guān tíng gē wèi jiàn kāng xú shì zuò
达观亭歌为建康徐氏作 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 戴表元 (dài biǎo yuán)

天风飒爽岩曦开,云溪萦环芳树来。
林栖岛处眼未识,何人择胜诛荒莱。
仙迹着人清辟易,徐郎襟怀赵郎笔。
经营须通山鬼意,开凿曾烦祖龙力。
高亭一区尤绝尘,沧浪捧足芙蓉云。
凭危醉歌敞花气,九衢尘土何纷纷。
客来问名名达观,对此心情转萧散。
想见千秋争战场,只把云霞眼中换。
浮名绊人兹可怜,飞鸦落日钓窗前。
何时真脱尘缨去,我自网鱼君刺船。

平平仄仄平平平,平平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄○平平平。
平仄仄平平仄仄,平平平平仄平仄。
平平平平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄平平仄平,平○仄仄平平平。
平平仄平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄平仄平平仄○,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,仄仄平平仄○仄。
平平仄平平仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄仄平平仄平。

tiān fēng sà shuǎng yán xī kāi , yún xī yíng huán fāng shù lái 。
lín qī dǎo chù yǎn wèi shí , hé rén zé shèng zhū huāng lái 。
xiān jì zhe rén qīng pì yì , xú láng jīn huái zhào láng bǐ 。
jīng yíng xū tōng shān guǐ yì , kāi záo céng fán zǔ lóng lì 。
gāo tíng yī qū yóu jué chén , cāng làng pěng zú fú róng yún 。
píng wēi zuì gē chǎng huā qì , jiǔ qú chén tǔ hé fēn fēn 。
kè lái wèn míng míng dá guān , duì cǐ xīn qíng zhuǎn xiāo sàn 。
xiǎng jiàn qiān qiū zhēng zhàn chǎng , zhī bǎ yún xiá yǎn zhōng huàn 。
fú míng bàn rén zī kě lián , fēi yā luò rì diào chuāng qián 。
hé shí zhēn tuō chén yīng qù , wǒ zì wǎng yú jūn cì chuán 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

天风凛冽,岩石的朝阳映照,云水曲折绕芳树。
林中隐居,尚未得见的地方,有谁能选择胜地,消除荒芜。
仙人的足迹留下了清静祥和,徐郎心怀赵郎的笔墨。
治理山鬼的意愿必须通达,开凿工程曾耗费祖龙的力量。
高亭独立,格外超然,沧浪江水抱着芙蓉花云。
依傍危崖,畅然歌唱,花香四溢,九条大街尘土纷飞。
有客前来询问名字,名字本是虚幻,心情因此变得舒展。
想象千秋万代的争战场面,却只能用云霞之色来替代眼前景象。
浮华的名声牵扰人心,飞鸦在落日时分垂钓窗前。
何时才能真正摆脱尘俗,我愿自成渔翁,你作刺船之手。


总结:

诗人描绘了大自然的壮丽景象,以及隐居仙境的仙人、徐郎与赵郎的追求。诗人感慨治理自然之力和历史遗迹所需的艰难努力,展示高洁超脱的心境。他在自然与人文的交融中,抒发对名利虚华的淡泊以及对过往战乱的反思,最终表达了对超然人生和追求真理的向往。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者戴表元介绍:🔈

戴表元(一二四四~一三一○),字帅初,又字曾伯,号剡源先生,又称质野翁、充安老人,奉化(今属浙江)人。度宗咸淳五年(一二六九)入太学,七年第进士,授建康府教授。恭帝德佑元年(一二七五),迁临安府教授,不就。元兵陷浙,避乱他郡,兵定返鄞,以授徒、卖文自给。元成宗大德八年(一三○四),以荐爲信州教授,秩满改婺州,以疾辞。武宗至大三年卒,年六十七。有《剡源文集》三十卷,其中诗四卷。事见本集自序、《清容居士集》卷二八《戴先生墓志铭》。 戴表元诗,以《四部丛刊》影印明万历九年刊《戴先生文集》爲底本。校以明刻六卷本《剡源先生文集》(简称明刻本)、影印文渊阁《四库全书》本(简称四库本)。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

戴表元的诗:

相关诗词:

题李氏山亭 (tí lǐ shì shān tíng)

朝代:宋    作者: 徐玑

斗建魁星地,城隅李氏亭。
竹高随路有,山静隔江青。
人在云间语,潮生户外汀。
凭高一长望,疑欲入沧溟。

平平仄仄平平平,平平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄○平平平。
平仄仄平平仄仄,平平平平仄平仄。
平平平平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄平平仄平,平○仄仄平平平。
平平仄平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄平仄平平仄○,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,仄仄平平仄○仄。
平平仄平平仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄仄平平仄平。

发建康 (fā jiàn kāng)

朝代:宋    作者: 文天祥

赏心亭下路,拍手唱吾歌。
楼外梁时塔,城中秦氏河。
江山如梦耳,天地柰愁何。
回首清溪曲,长江一雁过。

平平仄仄平平平,平平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄○平平平。
平仄仄平平仄仄,平平平平仄平仄。
平平平平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄平平仄平,平○仄仄平平平。
平平仄平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄平仄平平仄○,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,仄仄平平仄○仄。
平平仄平平仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄仄平平仄平。

登富阳观山亭 其三 (dēng fù yáng guān shān tíng qí sān)

朝代:宋    作者: 程俱

乔公宅中木参天,孙郎山前春烧烟。
大桥不向五湖去,建康宫深空岁年。

平平仄仄平平平,平平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄○平平平。
平仄仄平平仄仄,平平平平仄平仄。
平平平平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄平平仄平,平○仄仄平平平。
平平仄平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄平仄平平仄○,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,仄仄平平仄○仄。
平平仄平平仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄仄平平仄平。

建康府第十五 (jiàn kāng fǔ dì shí wǔ)

朝代:宋    作者: 文天祥

亭亭凤凰台,江城孤照日。
胡来满彤宫,驱马一万匹。

平平仄仄平平平,平平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄○平平平。
平仄仄平平仄仄,平平平平仄平仄。
平平平平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄平平仄平,平○仄仄平平平。
平平仄平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄平仄平平仄○,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,仄仄平平仄○仄。
平平仄平平仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄仄平平仄平。

三月二十八日枣柏大士生辰用达本情忘知心体合为韵作八偈供之时在建康狱中 其二 (sān yuè èr shí bā rì zǎo bǎi dà shì shēng chén yòng dá běn qíng wàng zhī xīn tǐ hé wèi yùn zuò bā jì gòng zhī shí zài jiàn kāng yù zhōng qí èr)

朝代:宋    作者: 释德洪

句中开活路,要汝到根本。
如射中百步,巧力观者奋。
箭锋相直时,何尝落思忖。
相逢伫思间,雪峰球子辊。

平平仄仄平平平,平平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄○平平平。
平仄仄平平仄仄,平平平平仄平仄。
平平平平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄平平仄平,平○仄仄平平平。
平平仄平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄平仄平平仄○,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,仄仄平平仄○仄。
平平仄平平仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄仄平平仄平。

三月二十八日枣柏大士生辰用达本情忘知心体合为韵作八偈供之时在建康狱中 其一 (sān yuè èr shí bā rì zǎo bǎi dà shì shēng chén yòng dá běn qíng wàng zhī xīn tǐ hé wèi yùn zuò bā jì gòng zhī shí zài jiàn kāng yù zhōng qí yī)

朝代:宋    作者: 释德洪

道不藉劬劳,心唯论晓达。
圆明常了知,岂受情想杂。
如人梦驰驱,身自安牀榻。
一句脱思惟,大千挂毫髪。

平平仄仄平平平,平平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄○平平平。
平仄仄平平仄仄,平平平平仄平仄。
平平平平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄平平仄平,平○仄仄平平平。
平平仄平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄平仄平平仄○,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,仄仄平平仄○仄。
平平仄平平仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄仄平平仄平。

马上口号呈建始李令 (mǎ shàng kǒu hào chéng jiàn shǐ lǐ lìng)

朝代:宋    作者: 黄叔达

驿亭新似眼波明,箐路开如掌样平。
谁与长官歌美政,风摇松竹是欢声。

平平仄仄平平平,平平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄○平平平。
平仄仄平平仄仄,平平平平仄平仄。
平平平平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄平平仄平,平○仄仄平平平。
平平仄平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄平仄平平仄○,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,仄仄平平仄○仄。
平平仄平平仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄仄平平仄平。

寄题山阴徐氏林亭三首 小华阳亭 (jì tí shān yīn xú shì lín tíng sān shǒu xiǎo huá yáng tíng)

朝代:宋    作者: 谢翱

句越山中长木莲,华阳仙女此餐烟。
松花飘落无寻处,都在徐君剑树边。

平平仄仄平平平,平平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄○平平平。
平仄仄平平仄仄,平平平平仄平仄。
平平平平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄平平仄平,平○仄仄平平平。
平平仄平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄平仄平平仄○,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,仄仄平平仄○仄。
平平仄平平仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄仄平平仄平。

题大云仓达观台二首 其一 (tí dà yún cāng dá guān tái èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

戴郎台上镜面平,达人大观因我名。
何时燕爵贺新屋,唤取竹枝歌月明。

平平仄仄平平平,平平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄○平平平。
平仄仄平平仄仄,平平平平仄平仄。
平平平平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄平平仄平,平○仄仄平平平。
平平仄平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄平仄平平仄○,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,仄仄平平仄○仄。
平平仄平平仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄仄平平仄平。

胡氏迟客亭观诗 (hú shì chí kè tíng guān shī)

朝代:宋    作者: 宋祁

石磴松蹊自不尘,亭名迟客客回轮。
山中桂好虽留隠,岭上云多肯寄人。
梦草数残康乐夜,禊杯闲记永和春。
共游弭盖争摛藻,剩破林烟炙翠筠。

平平仄仄平平平,平平平平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄○平平平。
平仄仄平平仄仄,平平平平仄平仄。
平平平平平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄平平仄平,平○仄仄平平平。
平平仄平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄平仄平平仄○,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,仄仄平平仄○仄。
平平仄平平仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄仄平平仄平。