cì yùn zhī xiàn xiōng xià yè gǔ tiáo
次韵知县兄夏夜古调 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 苏泂 (sū jiǒng)

非禽胡能飞,羽翰上青霄。
非木胡能花,开谢随惊飈。
始予眷所生,於世免尘嚣。
颇知师甯蘧,贫乐富无骄。
异哉肯顾我,古音日寥寥。
介然守其业,弹琴自逍遥。
采苡以永晨,刍藁以终宵。
尚思举斯人,还复淳其浇。
言瞻彼穹矣,维斗南之杓。
言瞻彼水矣,维海东之潮。
慨然契薰兮,邈余逮虞姚。

平平平平平,仄仄仄平平。
平仄平平平,平仄平平平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
○平平平平,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄○仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
仄○仄平平,平仄平○平。
平平仄平仄,平仄平平○。
平平仄仄仄,平仄平平平。
仄平仄平平,仄平仄平平。

fēi qín hú néng fēi , yǔ hàn shàng qīng xiāo 。
fēi mù hú néng huā , kāi xiè suí jīng biāo 。
shǐ yǔ juàn suǒ shēng , wū shì miǎn chén áo 。
pō zhī shī níng qú , pín lè fù wú jiāo 。
yì zāi kěn gù wǒ , gǔ yīn rì liáo liáo 。
jiè rán shǒu qí yè , tán qín zì xiāo yáo 。
cǎi yǐ yǐ yǒng chén , chú gǎo yǐ zhōng xiāo 。
shàng sī jǔ sī rén , huán fù chún qí jiāo 。
yán zhān bǐ qióng yǐ , wéi dòu nán zhī sháo 。
yán zhān bǐ shuǐ yǐ , wéi hǎi dōng zhī cháo 。
kǎi rán qì xūn xī , miǎo yú dǎi yú yáo 。

次韻知縣兄夏夜古調

—— 蘇泂

非禽胡能飛,羽翰上青霄。
非木胡能花,開謝隨驚飈。
始予眷所生,於世免塵囂。
頗知師甯蘧,貧樂富無驕。
異哉肯顧我,古音日寥寥。
介然守其業,彈琴自逍遥。
採苡以永晨,芻藁以終宵。
尚思舉斯人,還復淳其澆。
言瞻彼穹矣,維斗南之杓。
言瞻彼水矣,維海東之潮。
慨然契薰兮,邈余逮虞姚。

平平平平平,仄仄仄平平。
平仄平平平,平仄平平平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
○平平平平,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄○仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
仄○仄平平,平仄平○平。
平平仄平仄,平仄平平○。
平平仄仄仄,平仄平平平。
仄平仄平平,仄平仄平平。

fēi qín hú néng fēi , yǔ hàn shàng qīng xiāo 。
fēi mù hú néng huā , kāi xiè suí jīng biāo 。
shǐ yǔ juàn suǒ shēng , wū shì miǎn chén áo 。
pō zhī shī níng qú , pín lè fù wú jiāo 。
yì zāi kěn gù wǒ , gǔ yīn rì liáo liáo 。
jiè rán shǒu qí yè , tán qín zì xiāo yáo 。
cǎi yǐ yǐ yǒng chén , chú gǎo yǐ zhōng xiāo 。
shàng sī jǔ sī rén , huán fù chún qí jiāo 。
yán zhān bǐ qióng yǐ , wéi dòu nán zhī sháo 。
yán zhān bǐ shuǐ yǐ , wéi hǎi dōng zhī cháo 。
kǎi rán qì xūn xī , miǎo yú dǎi yú yáo 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

飞禽非胡人能够飞翔,它们的羽翼能够升上蓝天。非木非胡人能够开花,花朵在风中开放和凋零。最初我受到眷顾而诞生,能够避免尘世的喧嚣。我颇为了解师长甯蘧,他在贫穷和富有之间保持谦逊。多么异样,他愿意关怀我,尽管古老的联系渐渐稀少。我虽保持自己的事业,却能弹琴自得其乐。我用苡草采集清晨,用刍草藁绑终宵。我依然思念那些有才华的人,他们保持纯朴的品性。我言说,仰望着天空,那是斗南的星斗。我言说,凝视着水面,那是东海的波澜。我心慨然感受到灵感的激荡,远远超越了我在虞姚时的范畴。

总结:

诗人以古人的视角表达了对自然、人生和道德的思考,强调了纯朴、谦逊以及追求内心宁静的重要性。通过古典的文辞,传达了诗人对世界的观察和感悟。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者苏泂介绍:🔈

苏泂(一一七○~?)(与赵师秀同龄,生年参《文学遗産》一九八三年四期《赵师秀生年小考》),字召叟,山阴(今浙江绍兴)人。颂四世孙。生平事迹史籍失载,从本集诗篇可知,早年随祖师德宦游成都,曾任过短期朝官,在荆湖、金陵等地作幕宾,身经宁宗开禧初的北征。曾从陆游学诗,与当时著名诗人辛弃疾、刘过、王柟、赵师秀、姜夔等多有唱和。卒年七十余。有《泠然斋集》十二卷、《泠然斋诗余》一卷(《直斋书录解题》卷二○、二一),已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲《泠然斋诗集》八卷。 苏泂诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本,酌校有关史籍。新辑集外诗附于卷末。 查看更多>>

苏泂的诗:

相关诗词:

次韵知县兄 (cì yùn zhī xiàn xiōng)

朝代:宋    作者: 苏泂

露坐僊人餐沆瀣,水行渔父烛须眉。
民间阖户纷纷是,如此清凉睡不知。

平平平平平,仄仄仄平平。
平仄平平平,平仄平平平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
○平平平平,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄○仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
仄○仄平平,平仄平○平。
平平仄平仄,平仄平平○。
平平仄仄仄,平仄平平平。
仄平仄平平,仄平仄平平。

次韵知县兄秋怀三首 其二 (cì yùn zhī xiàn xiōng qiū huái sān shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 苏泂

秋花秋水两相宜,白发於秋更有期。
三十年来无世味,清修除是老僧知。

平平平平平,仄仄仄平平。
平仄平平平,平仄平平平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
○平平平平,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄○仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
仄○仄平平,平仄平○平。
平平仄平仄,平仄平平○。
平平仄仄仄,平仄平平平。
仄平仄平平,仄平仄平平。

山中次叶翰林韵 其五 (shān zhōng cì yè hàn lín yùn qí wǔ)

朝代:宋    作者: 程俱

雨余云气渺三江,松月徘徊拂夜窗。
坐对县河泻千古,故知难并陇头泷。

平平平平平,仄仄仄平平。
平仄平平平,平仄平平平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
○平平平平,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄○仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
仄○仄平平,平仄平○平。
平平仄平仄,平仄平平○。
平平仄仄仄,平仄平平平。
仄平仄平平,仄平仄平平。

次韵知县兄秋怀三首 其一 (cì yùn zhī xiàn xiōng qiū huái sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 苏泂

便腹应难饱以书,今年田谷未宽纾。
朋从相过无祗待,自起园中摘我蔬。

平平平平平,仄仄仄平平。
平仄平平平,平仄平平平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
○平平平平,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄○仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
仄○仄平平,平仄平○平。
平平仄平仄,平仄平平○。
平平仄仄仄,平仄平平平。
仄平仄平平,仄平仄平平。

觉报长老道谌写予兄弟真求赞次七兄韵 (jué bào zhǎng lǎo dào chén xiě yǔ xiōng dì zhēn qiú zàn cì qī xiōng yùn)

朝代:宋    作者: 周必大

身凡心圣古卢能,未着袈裟已是僧。
冷煖自知师莫问,但看老色几分增。

平平平平平,仄仄仄平平。
平仄平平平,平仄平平平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
○平平平平,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄○仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
仄○仄平平,平仄平○平。
平平仄平仄,平仄平平○。
平平仄仄仄,平仄平平平。
仄平仄平平,仄平仄平平。

次韵金直卿夏夜 (cì yùn jīn zhí qīng xià yè)

朝代:宋    作者: 方回

楼高夜独吟,监古复筹今。
不竞当知命,无瑕在养心。
人声钟後绝,天影水中深。
风槛微凉处,时时一正襟。

平平平平平,仄仄仄平平。
平仄平平平,平仄平平平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
○平平平平,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄○仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
仄○仄平平,平仄平○平。
平平仄平仄,平仄平平○。
平平仄仄仄,平仄平平平。
仄平仄平平,仄平仄平平。

次韵知县兄秋怀三首 其三 (cì yùn zhī xiàn xiōng qiū huái sān shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 苏泂

灵均心事少陵诗,青竹林边白竹篱。
自把寒花看新鴈,今年强似去年衰。

平平平平平,仄仄仄平平。
平仄平平平,平仄平平平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
○平平平平,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄○仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
仄○仄平平,平仄平○平。
平平仄平仄,平仄平平○。
平平仄仄仄,平仄平平平。
仄平仄平平,仄平仄平平。

次韵六兄茂永首夏新晴 (cì yùn liù xiōng mào yǒng shǒu xià xīn qíng)

朝代:宋    作者: 范浚

燕落雨知节,鸠鸣天欲晴。
行云飞断碧,斜日漏微明。
笋上竹三径,苗肥田一成。
野人知得饱,索酒坐班荆。

平平平平平,仄仄仄平平。
平仄平平平,平仄平平平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
○平平平平,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄○仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
仄○仄平平,平仄平○平。
平平仄平仄,平仄平平○。
平平仄仄仄,平仄平平平。
仄平仄平平,仄平仄平平。

崇寿客舍夜闻子规得三绝句写呈平父兄烦为转寄彦集兄及两县间诸亲友 其二 (chóng shòu kè shè yè wén zǐ guī dé sān jué jù xiě chéng píng fù xiōng fán wèi zhuǎn jì yàn jí xiōng jí liǎng xiàn jiān zhū qīn yǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 朱熹

空山中夜子规啼,病怯余寒觅故衣。
不为明时堪眷恋,久知岐路不如归。

平平平平平,仄仄仄平平。
平仄平平平,平仄平平平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
○平平平平,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄○仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
仄○仄平平,平仄平○平。
平平仄平仄,平仄平平○。
平平仄仄仄,平仄平平平。
仄平仄平平,仄平仄平平。

崇寿客舍夜闻子规得三绝句写呈平父兄烦为转寄彦集兄及两县间诸亲友 其一 (chóng shòu kè shè yè wén zǐ guī dé sān jué jù xiě chéng píng fù xiōng fán wèi zhuǎn jì yàn jí xiōng jí liǎng xiàn jiān zhū qīn yǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 朱熹

空山初夜子规鸣,静对琴书百虑清。
唤得形神两超越,不知底是断肠声。

平平平平平,仄仄仄平平。
平仄平平平,平仄平平平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
○平平平平,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄○仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
仄○仄平平,平仄平○平。
平平仄平仄,平仄平平○。
平平仄仄仄,平仄平平平。
仄平仄平平,仄平仄平平。