cì yùn wáng xiáng zhòng tóng yóu shān sì
次韵王翔仲同游山寺 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 叶椿 (yè chūn)

偶穿谢屐邀东阳,踏破烟霞到上方。
远水波平缣素展,遥山雪尽画图张。
旋生蕙叶沿幽涧,未有花枝出矮墙。
冉冉翠眉舒弱柳,盈盈青眼缀条桑。
云庵共访霜眉老,瓦鼎初然柏子香。
书史满前真脱洒,轩窗无处不清凉。
南枝玉蕾标容瘦,北苑云凝气味长。
涤砚探题皆白雪,调琴奏曲尽清商。
三分春色行将半,一月人生笑上常。
莫羡蒿藜承雨露,自矜松柏耐冰霜。
利途波浪从教险,人世荣枯未可量。
且趁良辰恣行乐,时来衡陋自生光。

仄○仄仄平平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄○平仄,仄仄平○仄仄○。
仄仄平○平仄仄,○平仄仄仄平平。
○○平仄○○仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平○○○仄,平仄平平仄仄○。
○仄平平仄○仄,平平平仄仄平平。

ǒu chuān xiè jī yāo dōng yáng , tà pò yān xiá dào shàng fāng 。
yuǎn shuǐ bō píng jiān sù zhǎn , yáo shān xuě jìn huà tú zhāng 。
xuán shēng huì yè yán yōu jiàn , wèi yǒu huā zhī chū ǎi qiáng 。
rǎn rǎn cuì méi shū ruò liǔ , yíng yíng qīng yǎn zhuì tiáo sāng 。
yún ān gòng fǎng shuāng méi lǎo , wǎ dǐng chū rán bǎi zǐ xiāng 。
shū shǐ mǎn qián zhēn tuō sǎ , xuān chuāng wú chù bù qīng liáng 。
nán zhī yù lěi biāo róng shòu , běi yuàn yún níng qì wèi cháng 。
dí yàn tàn tí jiē bái xuě , tiáo qín zòu qū jìn qīng shāng 。
sān fēn chūn sè xíng jiāng bàn , yī yuè rén shēng xiào shàng cháng 。
mò xiàn hāo lí chéng yǔ lù , zì jīn sōng bǎi nài bīng shuāng 。
lì tú bō làng cóng jiào xiǎn , rén shì róng kū wèi kě liáng 。
qiě chèn liáng chén zì xíng lè , shí lái héng lòu zì shēng guāng 。

次韻王翔仲同遊山寺

—— 葉椿

偶穿謝屐邀東陽,踏破煙霞到上方。
遠水波平縑素展,遙山雪盡畫圖張。
旋生蕙葉沿幽澗,未有花枝出矮牆。
冉冉翠眉舒弱柳,盈盈青眼綴條桑。
雲庵共訪霜眉老,瓦鼎初然柏子香。
書史滿前真脫灑,軒窗無處不清涼。
南枝玉蕾標容瘦,北苑雲凝氣味長。
滌硯探題皆白雪,調琴奏曲盡清商。
三分春色行將半,一月人生笑上常。
莫羨蒿藜承雨露,自矜松柏耐冰霜。
利途波浪從教險,人世榮枯未可量。
且趁良辰恣行樂,時來衡陋自生光。

仄○仄仄平平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄○平仄,仄仄平○仄仄○。
仄仄平○平仄仄,○平仄仄仄平平。
○○平仄○○仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平○○○仄,平仄平平仄仄○。
○仄平平仄○仄,平平平仄仄平平。

ǒu chuān xiè jī yāo dōng yáng , tà pò yān xiá dào shàng fāng 。
yuǎn shuǐ bō píng jiān sù zhǎn , yáo shān xuě jìn huà tú zhāng 。
xuán shēng huì yè yán yōu jiàn , wèi yǒu huā zhī chū ǎi qiáng 。
rǎn rǎn cuì méi shū ruò liǔ , yíng yíng qīng yǎn zhuì tiáo sāng 。
yún ān gòng fǎng shuāng méi lǎo , wǎ dǐng chū rán bǎi zǐ xiāng 。
shū shǐ mǎn qián zhēn tuō sǎ , xuān chuāng wú chù bù qīng liáng 。
nán zhī yù lěi biāo róng shòu , běi yuàn yún níng qì wèi cháng 。
dí yàn tàn tí jiē bái xuě , tiáo qín zòu qū jìn qīng shāng 。
sān fēn chūn sè xíng jiāng bàn , yī yuè rén shēng xiào shàng cháng 。
mò xiàn hāo lí chéng yǔ lù , zì jīn sōng bǎi nài bīng shuāng 。
lì tú bō làng cóng jiào xiǎn , rén shì róng kū wèi kě liáng 。
qiě chèn liáng chén zì xíng lè , shí lái héng lòu zì shēng guāng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

偶然穿着谢屐,邀请朋友一同去东阳游玩,踏破了烟霞,一直来到山的上方。远处的水波平静,宛如缣素展开,遥望着山上的雪花已经化作一幅美丽的图画。蕙叶在幽深的涧水旁边生长,还未开出花枝,就藏在了矮墙之后。翠绿的眉梢轻展,像弱柳般柔美,青色的眼瞳像条条桑丝一般闪闪发光。
我和云庵共同访问了霜眉老者,瓦鼎初然时传来柏子的香气。前方的书籍和历史满满地展示在眼前,一切都显得清新凉爽,无论是坐在轩窗前还是在其他地方。
南边的花朵玉蕾,标志着容貌瘦小;北边的园林,云雾凝聚出独特的气息。涤净墨迹的砚台,就像白雪一般纯白;调弦弹琴,奏出的曲调尽显出清商的音韵。春天的色彩渐渐地占据了三分之二,而一个月人的生命中笑声常在。
不要羡慕那些蒿藜能够承受雨露的滋润,也不要自恃松柏能够经受冰霜的侵袭。人生的路途就像波浪一般,充满了危险,荣华与衰落也难以预料。
此刻,就让我们抓住美好的时光,尽情地享受快乐,逆境中也能散发自己的光芒。

这首诗《次韵王翔仲同游山寺》由叶椿创作,表达了与朋友一同游山寺的美好时光以及对自然景色的赞美。以下是对这首诗的赏析:
这首诗以描写自然景色和朋友之间的欢乐为主题,通过细腻的笔触和丰富的意象,展现了诗人对大自然的深切感受和情感。诗中的意象鲜明而生动,让读者仿佛置身于山寺之中,感受到了清新的空气和迷人的景色。
首先,诗人通过"偶穿谢屐邀东阳","踏破烟霞到上方"等描写手法,生动地表现了游山寺的过程,仿佛读者也在与诗人一同踏上了这段旅程。接着,诗人用"远水波平缣素展","遥山雪尽画图张"来描写自然景色,传达了大自然的宁静和壮丽。
诗人还通过"冉冉翠眉舒弱柳","盈盈青眼缀条桑"等描述手法,将友情和美景巧妙地融合在一起,表达了与朋友同游的喜悦和亲近自然的愉悦。
整首诗以"时来衡陋自生光"为结尾,表达了对人生的一种哲学思考,暗示了人生的起伏和变化,但也强调了珍惜当下的重要性。
标签:
写景、抒情、友情、自然、人生哲理

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者叶椿介绍:🔈

叶椿,字大年(《崑山杂咏》卷中)。徽宗重和元年(一一一八),因不容于公议,由尚书郎官放罢(《宋会要辑稿》职官六九之一)。今录诗三首。 查看更多>>

叶椿的诗:

相关诗词:

次韵达臣知县祈雪游岳麓寺分韵得游字 (cì yùn dá chén zhī xiàn qí xuě yóu yuè lù sì fēn yùn dé yóu zì)

朝代:宋    作者: 释德洪

丛祠香火罢,山寺偶同游。
鑪拨红金涌,窗空碧缕浮。
旋敷白㲲布,暖甚紫茸裘。
试作吉祥卧,梦清如素秋。

仄○仄仄平平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄○平仄,仄仄平○仄仄○。
仄仄平○平仄仄,○平仄仄仄平平。
○○平仄○○仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平○○○仄,平仄平平仄仄○。
○仄平平仄○仄,平平平仄仄平平。

明应仲同游湘西诸寺有作次其韵 (míng yìng zhòng tóng yóu xiāng xī zhū sì yǒu zuò cì qí yùn)

朝代:宋    作者: 廖刚

几年京洛厌尘沙,青嶂长怀沈子胯。
一苇渡江游客意,半岩营室梵王家。
高轩满目罗诗匠,宝塔盈函贮佛牙。
不觉下山红日晚,可堪重到杳无涯。

仄○仄仄平平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄○平仄,仄仄平○仄仄○。
仄仄平○平仄仄,○平仄仄仄平平。
○○平仄○○仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平○○○仄,平仄平平仄仄○。
○仄平平仄○仄,平平平仄仄平平。

三月壬申同尧民希孝观浄名寺经藏得弘明集中沈烱同庾肩吾诸人游明庆寺诗次韵奉呈二公 (sān yuè rén shēn tóng yáo mín xī xiào guān jìng míng sì jīng cáng dé hóng míng jí zhōng shěn jiǒng tóng yǔ jiān wú zhū rén yóu míng qìng sì shī cì yùn fèng chéng èr gōng)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

秘藏开新译,天花雨旧堂。
证经多宝塔,寝疾浄名牀。
鸟语杂歌颂,蛛丝凝篆香。
同游得赵李,谈道过何王。

仄○仄仄平平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄○平仄,仄仄平○仄仄○。
仄仄平○平仄仄,○平仄仄仄平平。
○○平仄○○仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平○○○仄,平仄平平仄仄○。
○仄平平仄○仄,平平平仄仄平平。

吴仲庶殿院寄示与吕冲之马仲涂唱和诗六篇邀予次韵焉 依韵游陈留禅寺後池 (wú zhòng shù diàn yuàn jì shì yǔ lǚ chōng zhī mǎ zhòng tú chàng hè shī liù piān yāo yǔ cì yùn yān yī yùn yóu chén liú chán sì hòu chí)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

共逢香刹住,万景笔头堆。
池水蛟龙尽,汀洲鴈鹄来。
远游情莫落,去国意徘徊。
舟子休

仄○仄仄平平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄○平仄,仄仄平○仄仄○。
仄仄平○平仄仄,○平仄仄仄平平。
○○平仄○○仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平○○○仄,平仄平平仄仄○。
○仄平平仄○仄,平平平仄仄平平。

动物

宿慧山寺 (sù huì shān sì)

朝代:唐    作者: 王武陵

秋日游古寺,秋山正苍苍。
泛舟次岩壑,稽首金仙堂。
下有寒泉流,上有珍禽翔。
石门吐明月,竹木涵清光。
中夜河沈沈,但闻松桂香。
旷然出尘境,忧虑澹已忘。

仄○仄仄平平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄○平仄,仄仄平○仄仄○。
仄仄平○平仄仄,○平仄仄仄平平。
○○平仄○○仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平○○○仄,平仄平平仄仄○。
○仄平平仄○仄,平平平仄仄平平。

别胡仲立次敬子伯量二丈韵二首 其一 (bié hú zhòng lì cì jìng zǐ bǎi liáng èr zhàng yùn èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 裘万顷

修水相望无百里,从来人物胜西昌。
弘斋自是朝阳凤,伯仲行看接翼翔。

仄○仄仄平平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄○平仄,仄仄平○仄仄○。
仄仄平○平仄仄,○平仄仄仄平平。
○○平仄○○仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平○○○仄,平仄平平仄仄○。
○仄平平仄○仄,平平平仄仄平平。

次韵楼仲辉郎中游天王寺登城晚归三绝句 其二 (cì yùn lóu zhòng huī láng zhōng yóu tiān wáng sì dēng chéng wǎn guī sān jué jù qí èr)

朝代:宋    作者: 范浚

春来物色已争妍,梅柳低昂古道边。
放步径从莲社去,逃禅要学饮中仙。

仄○仄仄平平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄○平仄,仄仄平○仄仄○。
仄仄平○平仄仄,○平仄仄仄平平。
○○平仄○○仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平○○○仄,平仄平平仄仄○。
○仄平平仄○仄,平平平仄仄平平。

子瞻参寥太虚同游惠山用王武陵窦郡朱宿三诗韵各有所赋参寥录以相示余将游焉用次其韵 其一 (zǐ zhān cān liáo tài xū tóng yóu huì shān yòng wáng wǔ líng dòu jùn zhū sù sān shī yùn gè yǒu suǒ fù cān liáo lù yǐ xiāng shì yú jiāng yóu yān yòng cì qí yùn qí yī)

朝代:宋    作者: 李之仪

曾为惠山客,心已寄苍茫。
知今几何时,常在山间堂。
淹留情莫蛰,怅望身疑翔。
联翩得秀句,古殿逢灯光。
耳冷彻孤韵,神幽拂清香。
买舟行有期,此兴安能忘。

仄○仄仄平平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄○平仄,仄仄平○仄仄○。
仄仄平○平仄仄,○平仄仄仄平平。
○○平仄○○仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平○○○仄,平仄平平仄仄○。
○仄平平仄○仄,平平平仄仄平平。

次韵楼仲辉郎中游天王寺登城晚归三绝句 其三 (cì yùn lóu zhòng huī láng zhōng yóu tiān wáng sì dēng chéng wǎn guī sān jué jù qí sān)

朝代:宋    作者: 范浚

归路行吟惨夕风,愁烦聊遣酒兵攻。
也知念国髭须白,不忘朝廷醉眼中。

仄○仄仄平平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄○平仄,仄仄平○仄仄○。
仄仄平○平仄仄,○平仄仄仄平平。
○○平仄○○仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平○○○仄,平仄平平仄仄○。
○仄平平仄○仄,平平平仄仄平平。

山光寺送客回次芝上人韵咎芝上人游山光寺和芝韵 (shān guāng sì sòng kè huí cì zhī shàng rén yùn jiù zhī shàng rén yóu shān guāng sì hé zhī yùn)

朝代:宋    作者: 苏轼

闹里清游借隙光,醉时真境发天藏。
梦回拾得吹来句,十里南风草木香。

仄○仄仄平平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄○平仄,仄仄平○仄仄○。
仄仄平○平仄仄,○平仄仄仄平平。
○○平仄○○仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平○○○仄,平仄平平仄仄○。
○仄平平仄○仄,平平平仄仄平平。