chóu zhèng hù cáo lí shān gǎn huái
酬郑户曹骊山感怀 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 韦应物 (wéi yìng wù)

苍山何郁盘,飞阁凌上清。
先帝昔好道,下元朝百灵。
白云已萧条,麋鹿但纵横。
泉水今尚煖,旧林亦青青。
我念绮襦岁,扈从当太平。
小臣职前驱,驰道出灞亭。
翻翻日月旗,殷殷鼙鼓声。
万马自腾骧,八骏按辔行。
日出烟峤绿,氛氲丽层甍。
登临起遐想,沐浴懽圣情。
朝燕咏无事,时丰贺国祯。
日和弦管音,下使万室听。
海内凑朝贡,贤愚共欢荣。
合沓车马喧,西闻长安城。
事往世如寄,感深迹所经。
申章报兰藻,一望双涕零。

○平平仄平,平仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平平,平仄仄仄○。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,仄○○仄平。
仄平仄平○,平仄仄仄平。
平平仄仄平,○○平仄平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄○。
仄仄平○仄,平平仄平平。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
平○仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄平,仄仄仄仄○。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄平仄平,平○○平平。
仄仄仄○仄,仄○仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。

cāng shān hé yù pán , fēi gé líng shàng qīng 。
xiān dì xī hǎo dào , xià yuán cháo bǎi líng 。
bái yún yǐ xiāo tiáo , mí lù dàn zòng héng 。
quán shuǐ jīn shàng xuān , jiù lín yì qīng qīng 。
wǒ niàn qǐ rú suì , hù cóng dāng tài píng 。
xiǎo chén zhí qián qū , chí dào chū bà tíng 。
fān fān rì yuè qí , yīn yīn pí gǔ shēng 。
wàn mǎ zì téng xiāng , bā jùn àn pèi xíng 。
rì chū yān qiáo lǜ , fēn yūn lì céng méng 。
dēng lín qǐ xiá xiǎng , mù yù huān shèng qíng 。
cháo yàn yǒng wú shì , shí fēng hè guó zhēn 。
rì hé xián guǎn yīn , xià shǐ wàn shì tīng 。
hǎi nèi còu cháo gòng , xián yú gòng huān róng 。
hé tà chē mǎ xuān , xī wén cháng ān chéng 。
shì wǎng shì rú jì , gǎn shēn jì suǒ jīng 。
shēn zhāng bào lán zǎo , yī wàng shuāng tì líng 。

酬鄭戶曹驪山感懷

—— 韋應物

蒼山何鬱盤,飛閣凌上清。
先帝昔好道,下元朝百靈。
白雲已蕭條,麋鹿但縱橫。
泉水今尚煖,舊林亦青青。
我念綺襦歲,扈從當太平。
小臣職前驅,馳道出灞亭。
翻翻日月旗,殷殷鼙鼓聲。
萬馬自騰驤,八駿按轡行。
日出煙嶠綠,氛氳麗層甍。
登臨起遐想,沐浴懽聖情。
朝燕詠無事,時豐賀國禎。
日和絃管音,下使萬室聽。
海內湊朝貢,賢愚共歡榮。
合沓車馬喧,西聞長安城。
事往世如寄,感深迹所經。
申章報蘭藻,一望雙涕零。

○平平仄平,平仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平平,平仄仄仄○。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,仄○○仄平。
仄平仄平○,平仄仄仄平。
平平仄仄平,○○平仄平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄○。
仄仄平○仄,平平仄平平。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
平○仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄平,仄仄仄仄○。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄平仄平,平○○平平。
仄仄仄○仄,仄○仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。

cāng shān hé yù pán , fēi gé líng shàng qīng 。
xiān dì xī hǎo dào , xià yuán cháo bǎi líng 。
bái yún yǐ xiāo tiáo , mí lù dàn zòng héng 。
quán shuǐ jīn shàng xuān , jiù lín yì qīng qīng 。
wǒ niàn qǐ rú suì , hù cóng dāng tài píng 。
xiǎo chén zhí qián qū , chí dào chū bà tíng 。
fān fān rì yuè qí , yīn yīn pí gǔ shēng 。
wàn mǎ zì téng xiāng , bā jùn àn pèi xíng 。
rì chū yān qiáo lǜ , fēn yūn lì céng méng 。
dēng lín qǐ xiá xiǎng , mù yù huān shèng qíng 。
cháo yàn yǒng wú shì , shí fēng hè guó zhēn 。
rì hé xián guǎn yīn , xià shǐ wàn shì tīng 。
hǎi nèi còu cháo gòng , xián yú gòng huān róng 。
hé tà chē mǎ xuān , xī wén cháng ān chéng 。
shì wǎng shì rú jì , gǎn shēn jì suǒ jīng 。
shēn zhāng bào lán zǎo , yī wàng shuāng tì líng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
苍山郁郁葱茏,飞阁高耸云天。
先帝曾崇尚道德,下元朝百姓安宁。
白云已经稀散,麋鹿自由穿梭。
泉水至今温暖,古林依旧郁郁葱葱。
我怀念那美好的岁月,希望随从迎接太平盛世。
作为臣子,我奋力驱驰,奔赴灞亭之上。
旌旗飘扬,鼙鼓声震天。
万马奔腾翻飞,八骏威风凛凛地行进。
太阳升起,照亮青山,层层烟雾缭绕着美丽的屋檐。
登上高处,唤起遥远的思绪,沐浴在欢乐的圣洁氛围中。
朝廷平稳,百姓歌颂无忧。时运兴盛,国家祥瑞齐庆。
乐声和谐,传遍万户人家。
海内贡品齐集,贤者和愚者共同庆贺光荣。
车马喧嚣,西方传来长安城的动静。
过去的事情如同寄托,感慨深沉留下痕迹。
写信表达对兰藻的赞扬,一望间泪水涟涟。

赏析:
韦应物的《酬郑户曹骊山感怀》是一首充满豪情壮丽的山水田园诗。诗人以苍山骊山为背景,表达了对当年盛世的怀念和对国家兴旺的美好祝愿。
首节描写了苍山骊山的壮丽景色,高山之上有飞阁凌烟,清澈的白云在山巅翻腾,勾画出一幅仙境般的画面。接着,诗人回忆起先帝的治理,称颂了他的道德高尚和统治百灵的成功。然而,时光荏苒,白云渐渐凋零,山野仍然自由自在地绽放着生机,麋鹿在其中自由奔跑。
第二节中,诗人提到了温暖的泉水和依然郁郁葱葱的古林,将过去的岁月与当下的景色相对照。他自称小臣,怀念着守护先帝的岁月,以及当太平时的自己,坚定了前行的决心。
接下来的部分描写了诗人在马车中奔行的场景,气氛显得热烈高昂。日月旗飘扬,鼙鼓声嘹亮,万马腾跃,八骏奔驰,将国家的繁荣和盛世表现得淋漓尽致。
第三节诗人登高远望,眼前的景象让他陶醉不已。阳光洒在绿色的山峤之上,美景如画,让人心旷神怡。他感受到一种懽圣情,似乎是在庆贺国家的繁荣和和平。朝燕无事咏唱,音乐回荡,抒发着国家的繁荣和和谐。
最后两节表现了国家的盛世景象,车马喧闹,百姓欢呼,国内外朝贡纷至沓来,贤愚共同分享国家的荣耀。然而,诗人也在怀念往事,感慨深远。他申章报兰藻,希望以自己的诗歌来传扬国家的美好和光辉,但心头涌上双涕,表现出内心的深情厚意。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者韦应物介绍:🔈

韦应物,京兆长安人。少以三卫郎事明皇,晚更折节读书。永泰中,授京兆功曹,迁洛阳丞。大历十四年,自鄠令制除栎阳令,以疾辞不就。建中三年,拜比部员外郎,出爲滁州刺史。久之,调江州,追赴阙,改左司郎中,复出爲苏州刺史。应物性高洁,所在焚香扫地而坐,唯顾况、刘长卿、丘丹、秦系、皎然之俦,得厕宾客,与之酬倡。其诗闲澹简远,人比之陶潜,称陶韦云。集十卷,今编诗十卷。 韦应物,京兆长安人。生开元二十五年。少以三卫郎事明皇。乾元间爲太学生,始折节读书。永泰中爲洛阳丞。大历间历仕京兆府功曹参军。十四年,自鄠县令制除栎阳令,公疾辞不就。建中中拜尚书比部员外郎,出爲滁州刺史。调江州。追赴阙,改左司郎中。复出爲苏... 查看更多>>

韦应物的诗:

相关诗词:

骊山有感 (lí shān yǒu gǎn)

朝代:唐    作者: 李商隐

骊岫飞泉泛暖香,九龙呵护玉莲房。
平明每幸长生殿,不从金舆惟寿王。

○平平仄平,平仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平平,平仄仄仄○。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,仄○○仄平。
仄平仄平○,平仄仄仄平。
平平仄仄平,○○平仄平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄○。
仄仄平○仄,平平仄平平。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
平○仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄平,仄仄仄仄○。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄平仄平,平○○平平。
仄仄仄○仄,仄○仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。

动物

骊山老姥磨铁杵欲作绣针图 (lí shān lǎo lǎo mó tiě chǔ yù zuò xiù zhēn tú)

朝代:宋    作者: 郑思肖

欲化龟蛇生圣胎,骊山微意孰能猜。
纯钢一块都磨尽,不信纤毫眼不开。

○平平仄平,平仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平平,平仄仄仄○。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,仄○○仄平。
仄平仄平○,平仄仄仄平。
平平仄仄平,○○平仄平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄○。
仄仄平○仄,平平仄平平。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
平○仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄平,仄仄仄仄○。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄平仄平,平○○平平。
仄仄仄○仄,仄○仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。

项里观杨梅四首 其四 (xiàng lǐ guān yáng méi sì shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 陆游

山中户户作梅忙,火齐骊珠入帝乡。
细织筠笼相映发,华清虚说荔枝筐。

○平平仄平,平仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平平,平仄仄仄○。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,仄○○仄平。
仄平仄平○,平仄仄仄平。
平平仄仄平,○○平仄平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄○。
仄仄平○仄,平平仄平平。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
平○仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄平,仄仄仄仄○。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄平仄平,平○○平平。
仄仄仄○仄,仄○仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。

次韵程机宜感怀 其八 (cì yùn chéng jī yí gǎn huái qí bā)

朝代:宋    作者: 曹勋

敌疆未寻盟,天王日尝胆。
边声入河岳,孤臣增百感。

○平平仄平,平仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平平,平仄仄仄○。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,仄○○仄平。
仄平仄平○,平仄仄仄平。
平平仄仄平,○○平仄平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄○。
仄仄平○仄,平平仄平平。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
平○仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄平,仄仄仄仄○。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄平仄平,平○○平平。
仄仄仄○仄,仄○仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。

酬张相公见寄 (chóu zhāng xiàng gong jiàn jì)

朝代:唐    作者: 贯休

周郎怀抱好知音,常爱山僧物外心。
闭户不知芳草歇,无能唯拟住山深。
感通未合三生石,骚雅欢擎九转金。
但似前朝萧与蒋,老僧风雪亦相寻。

○平平仄平,平仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平平,平仄仄仄○。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,仄○○仄平。
仄平仄平○,平仄仄仄平。
平平仄仄平,○○平仄平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄○。
仄仄平○仄,平平仄平平。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
平○仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄平,仄仄仄仄○。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄平仄平,平○○平平。
仄仄仄○仄,仄○仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。

次韵程机宜感怀 其五 (cì yùn chéng jī yí gǎn huái qí wǔ)

朝代:宋    作者: 曹勋

阿俊平生友,忘言金石志。
永怀菡蓞晚,应想峨嵋翠。

○平平仄平,平仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平平,平仄仄仄○。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,仄○○仄平。
仄平仄平○,平仄仄仄平。
平平仄仄平,○○平仄平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄○。
仄仄平○仄,平平仄平平。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
平○仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄平,仄仄仄仄○。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄平仄平,平○○平平。
仄仄仄○仄,仄○仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。

闻鸠鸣有感 (wén jiū míng yǒu gǎn)

朝代:宋    作者: 曹组

鸣鸠一声斑竹林,怀远感时惊寸心。
却忆南园春半夜,荠花如雪草初深。

○平平仄平,平仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平平,平仄仄仄○。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,仄○○仄平。
仄平仄平○,平仄仄仄平。
平平仄仄平,○○平仄平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄○。
仄仄平○仄,平平仄平平。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
平○仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄平,仄仄仄仄○。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄平仄平,平○○平平。
仄仄仄○仄,仄○仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。

颂古八首 其一 (sòng gǔ bā shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 释如净

清贫三盏便轻酬,万里曹门出郑州。
尽情斫却月中桂,恼乱春风卒未休。

○平平仄平,平仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平平,平仄仄仄○。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,仄○○仄平。
仄平仄平○,平仄仄仄平。
平平仄仄平,○○平仄平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄○。
仄仄平○仄,平平仄平平。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
平○仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄平,仄仄仄仄○。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄平仄平,平○○平平。
仄仄仄○仄,仄○仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。

骊龙珠吟 (lí lóng zhū yín)

朝代:唐    作者: 天然

骊龙珠,骊龙珠,光明

○平平仄平,平仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平平,平仄仄仄○。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,仄○○仄平。
仄平仄平○,平仄仄仄平。
平平仄仄平,○○平仄平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄○。
仄仄平○仄,平平仄平平。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
平○仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄平,仄仄仄仄○。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄平仄平,平○○平平。
仄仄仄○仄,仄○仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。

动物

读蜀志 (dú shǔ zhì)

朝代:宋    作者: 郑獬

曹公屈指当时辈,天下英雄数使君。
髀肉消来还感泣,争教汉鼎不三分。

○平平仄平,平仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平平,平仄仄仄○。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,仄○○仄平。
仄平仄平○,平仄仄仄平。
平平仄仄平,○○平仄平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄○。
仄仄平○仄,平平仄平平。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
平○仄平仄,平平仄仄平。
仄○平仄平,仄仄仄仄○。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄平仄平,平○○平平。
仄仄仄○仄,仄○仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。