chóu wáng wéi
酬王维 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 苑咸 (yuàn xián)

莲花梵字本从天,华省仙郎早悟禅。
三点成伊犹有想,一观如幻自忘筌。
为文已变当时体,入用还推间气贤。
应同罗汉无名欲,故作冯唐老岁年。

平平仄仄仄○平,平仄平平仄仄○。
○仄平平○仄仄,仄○○仄仄仄平。
平平仄仄○平仄,仄仄平平○仄平。
○平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

lián huā fàn zì běn cóng tiān , huá shěng xiān láng zǎo wù chán 。
sān diǎn chéng yī yóu yǒu xiǎng , yī guān rú huàn zì wàng quán 。
wèi wén yǐ biàn dāng shí tǐ , rù yòng huán tuī jiān qì xián 。
yìng tóng luó hàn wú míng yù , gù zuò féng táng lǎo suì nián 。

酬王維

—— 苑咸

蓮花梵字本從天,華省仙郎早悟禪。
三點成伊猶有想,一觀如幻自忘筌。
爲文已變當時體,入用還推間氣賢。
應同羅漢無名欲,故作馮唐老歲年。

平平仄仄仄○平,平仄平平仄仄○。
○仄平平○仄仄,仄○○仄仄仄平。
平平仄仄○平仄,仄仄平平○仄平。
○平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

lián huā fàn zì běn cóng tiān , huá shěng xiān láng zǎo wù chán 。
sān diǎn chéng yī yóu yǒu xiǎng , yī guān rú huàn zì wàng quán 。
wèi wén yǐ biàn dāng shí tǐ , rù yòng huán tuī jiān qì xián 。
yìng tóng luó hàn wú míng yù , gù zuò féng táng lǎo suì nián 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
莲花梵字本来自天上,华省的仙郎们早早地领悟了禅道。
三点成一线,依然存在着思考;一眼观察,如同幻象般自然而然地忘却了烦恼。
虽然文字已经发生变化,但依然传达了当时的意境,使用时还是需要体察其中的智慧。
应该和罗汉一样没有名利欲望,所以才写作冯唐老在岁月中。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者苑咸介绍:🔈

苑咸,成都人,举进士登第。爲李林甫书记,开元末上书,拜司经校书、中书舍人。尝爲孙逖草除庶子诏,议者以爲知言。王维尝谓舍人能书梵字,兼达梵音,曲尽其妙。诗二首。 查看更多>>

苑咸的诗:

相关诗词:

重酬苑郎中 (chóng chóu yuàn láng zhōng)

朝代:唐    作者: 王维

何幸含香奉至尊,多慙未报主人恩。
草木尽能酬雨露,荣枯安敢问乾坤。
仙郎有意怜同舍,丞相无私断埽门。
扬子解嘲徒自遣,冯唐已老复何论。

平平仄仄仄○平,平仄平平仄仄○。
○仄平平○仄仄,仄○○仄仄仄平。
平平仄仄○平仄,仄仄平平○仄平。
○平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

酬王维卢象见过林亭 (chóu wáng wéi lú xiàng jiàn guò lín tíng)

朝代:唐    作者: 崔兴宗

穷巷空林常闭关,悠然独卧对前山。
今朝忽枉嵇生驾,倒屣开门遥解颜。

平平仄仄仄○平,平仄平平仄仄○。
○仄平平○仄仄,仄○○仄仄仄平。
平平仄仄○平仄,仄仄平平○仄平。
○平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

君俞惠诗觅洛中所得大金菊辄次韵酬二篇 其一 (jūn yú huì shī mì luò zhōng suǒ de dà jīn jú zhé cì yùn chóu èr piān qí yī)

朝代:宋    作者: 韩维

繁英浮动满烟叶,爱重不减双南金。
陶公此兴亦不浅,聊赠翠茁酬高吟。

平平仄仄仄○平,平仄平平仄仄○。
○仄平平○仄仄,仄○○仄仄仄平。
平平仄仄○平仄,仄仄平平○仄平。
○平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

常州问东坡疾 (cháng zhōu wèn dōng pō jí)

朝代:宋    作者: 释维琳

扁舟驾兰陵,自愞旧风物。
君家有天人,雄雄维摩诘。
我口吞文殊,千里来问疾。
若以默相酬,露柱皆笑出。

平平仄仄仄○平,平仄平平仄仄○。
○仄平平○仄仄,仄○○仄仄仄平。
平平仄仄○平仄,仄仄平平○仄平。
○平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

酬王维春夜竹亭赠别 (chóu wáng wéi chūn yè zhú tíng zèng bié)

朝代:唐    作者: 钱起

山月随客来,主人兴不浅。
今宵竹林下,谁觉花源远。
惆怅曙莺啼,孤云还绝巘。

平平仄仄仄○平,平仄平平仄仄○。
○仄平平○仄仄,仄○○仄仄仄平。
平平仄仄○平仄,仄仄平平○仄平。
○平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

绵 其五 (mián qí wǔ)

朝代:宋    作者: 王梦应

酒醴维醹,殽核维旅。
吹笙鼓篁,和乐且孺。
式序在位,以速诸父。

平平仄仄仄○平,平仄平平仄仄○。
○仄平平○仄仄,仄○○仄仄仄平。
平平仄仄○平仄,仄仄平平○仄平。
○平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

上广东漕使黄郎中 其一 (shàng guǎng dōng cáo shǐ huáng láng zhōng qí yī)

朝代:宋    作者: 曾丰

维春泄泄,维阳之气,维和之至。

平平仄仄仄○平,平仄平平仄仄○。
○仄平平○仄仄,仄○○仄仄仄平。
平平仄仄○平仄,仄仄平平○仄平。
○平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

华之高寿鲁斋先生七十 其一二 (huá zhī gāo shòu lǔ zhāi xiān shēng qī shí qí yī èr)

朝代:宋    作者: 金履详

嵬嵬王子,我人所宗。
维北有斗,维岱在东。

平平仄仄仄○平,平仄平平仄仄○。
○仄平平○仄仄,仄○○仄仄仄平。
平平仄仄○平仄,仄仄平平○仄平。
○平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

酬张少府 (chóu zhāng shào fǔ)

朝代:唐    作者: 王维

晚年唯好静,万事不关心。
自顾无长策,空知返旧林。
松风吹解带,山月照弹琴。
君问穷通理,渔歌入浦深。

平平仄仄仄○平,平仄平平仄仄○。
○仄平平○仄仄,仄○○仄仄仄平。
平平仄仄○平仄,仄仄平平○仄平。
○平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

唐诗三百首 赠别 友情 规劝

送汪宫教 (sòng wāng gōng jiào)

朝代:宋    作者: 徐积

尧亲其亲,教官得人。
所性忠厚,貌纯气真。
学为耕稼,经为本根。
实之为行,贲之为文。
辞令出口,法度在身。
大学小学,其谁弗循。
循之维何,维义是适。
不骄不肆,无邪无僻。
大者敬义,如汉元王。
小者乐善,如汉王苍。
乐善敬义,何有不臧。
保躬无悔,受福无疆。
无疆之福,维顺维忠。
维忠维顺,维师之功。

平平仄仄仄○平,平仄平平仄仄○。
○仄平平○仄仄,仄○○仄仄仄平。
平平仄仄○平仄,仄仄平平○仄平。
○平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。