chóu lù sì shí chǔ yuán chūn yè sù hǔ qiū shān duì yuè jì liáng sì jìng zhī jiān jiàn yí zhī zuò
酬陆四十楚源春夜宿虎丘山对月寄梁四敬之兼见贻之作 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 权德舆 (quán dé yú)

东风变[蘅]薄,时景日妍和。
更想千峯夜,浩然幽意多。
蕙香袭闲趾,松露泫乔柯。
潭影漾霞月,石牀封薜萝。
夫君非岁时,已负青冥姿。
龙虎一门盛,渊云四海推。
駸駸步騕褭,婉婉翥长离。
悬圃尽琼树,家林轻桂枝。
声荣徒外奖,恬淡方自适。
逸气凌颢清,仁祠访金碧。
芊眠瑶草秀,断续云窦滴。
芳讯发幽缄,新诗比良觌。
故人石渠署,美价满中朝。
落落杉松直,芬芬兰杜飘。
雄词鼓溟海,旷达豁烟霄。
营道幸同术,论心皆後凋。
循环伐木咏,缅邈招隐情。
慙兹拥肿才,爱彼潺湲清。
拘牵尚多故,梦想何由幷。
终结方外期,不待华发生。

平平仄平仄,平仄仄平○。
○仄平平仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄?仄,仄仄仄○○。
平仄仄平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,○平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄平平○。
平仄平仄○,仄仄平仄平。

dōng fēng biàn [ héng ] báo , shí jǐng rì yán hé 。
gèng xiǎng qiān fēng yè , hào rán yōu yì duō 。
huì xiāng xí xián zhǐ , sōng lù xuàn qiáo kē 。
tán yǐng yàng xiá yuè , shí chuáng fēng bì luó 。
fū jūn fēi suì shí , yǐ fù qīng míng zī 。
lóng hǔ yī mén shèng , yuān yún sì hǎi tuī 。
qīn qīn bù yǎo niǎo , wǎn wǎn zhù cháng lí 。
xuán pǔ jìn qióng shù , jiā lín qīng guì zhī 。
shēng róng tú wài jiǎng , tián dàn fāng zì shì 。
yì qì líng hào qīng , rén cí fǎng jīn bì 。
qiān mián yáo cǎo xiù , duàn xù yún dòu dī 。
fāng xùn fā yōu jiān , xīn shī bǐ liáng dí 。
gù rén shí qú shǔ , měi jià mǎn zhōng cháo 。
luò luò shān sōng zhí , fēn fēn lán dù piāo 。
xióng cí gǔ míng hǎi , kuàng dá huō yān xiāo 。
yíng dào xìng tóng shù , lùn xīn jiē hòu diāo 。
xún huán fá mù yǒng , miǎn miǎo zhāo yǐn qíng 。
cán zī yōng zhǒng cái , ài bǐ chán yuán qīng 。
jū qiān shàng duō gù , mèng xiǎng hé yóu bìng 。
zhōng jié fāng wài qī , bù dài huá fà shēng 。

动物

酬陸四十楚源春夜宿虎丘山對月寄梁四敬之兼見貽之作

—— 權德輿

東風變[蘅]薄,時景日妍和。
更想千峯夜,浩然幽意多。
蕙香襲閑趾,松露泫喬柯。
潭影漾霞月,石牀封薜蘿。
夫君非歲時,已負青冥姿。
龍虎一門盛,淵雲四海推。
駸駸步騕褭,婉婉翥長離。
懸圃盡瓊樹,家林輕桂枝。
聲榮徒外獎,恬淡方自適。
逸氣凌顥清,仁祠訪金碧。
芊眠瑤草秀,斷續雲竇滴。
芳訊發幽緘,新詩比良覿。
故人石渠署,美價滿中朝。
落落杉松直,芬芬蘭杜飄。
雄詞鼓溟海,曠達豁煙霄。
營道幸同術,論心皆後凋。
循環伐木詠,緬邈招隱情。
慙茲擁腫才,愛彼潺湲清。
拘牽尚多故,夢想何由幷。
終結方外期,不待華髮生。

平平仄平仄,平仄仄平○。
○仄平平仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄?仄,仄仄仄○○。
平仄仄平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,○平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄平平○。
平仄平仄○,仄仄平仄平。

dōng fēng biàn [ héng ] báo , shí jǐng rì yán hé 。
gèng xiǎng qiān fēng yè , hào rán yōu yì duō 。
huì xiāng xí xián zhǐ , sōng lù xuàn qiáo kē 。
tán yǐng yàng xiá yuè , shí chuáng fēng bì luó 。
fū jūn fēi suì shí , yǐ fù qīng míng zī 。
lóng hǔ yī mén shèng , yuān yún sì hǎi tuī 。
qīn qīn bù yǎo niǎo , wǎn wǎn zhù cháng lí 。
xuán pǔ jìn qióng shù , jiā lín qīng guì zhī 。
shēng róng tú wài jiǎng , tián dàn fāng zì shì 。
yì qì líng hào qīng , rén cí fǎng jīn bì 。
qiān mián yáo cǎo xiù , duàn xù yún dòu dī 。
fāng xùn fā yōu jiān , xīn shī bǐ liáng dí 。
gù rén shí qú shǔ , měi jià mǎn zhōng cháo 。
luò luò shān sōng zhí , fēn fēn lán dù piāo 。
xióng cí gǔ míng hǎi , kuàng dá huō yān xiāo 。
yíng dào xìng tóng shù , lùn xīn jiē hòu diāo 。
xún huán fá mù yǒng , miǎn miǎo zhāo yǐn qíng 。
cán zī yōng zhǒng cái , ài bǐ chán yuán qīng 。
jū qiān shàng duō gù , mèng xiǎng hé yóu bìng 。
zhōng jié fāng wài qī , bù dài huá fà shēng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
东风变得柔和,春景明媚宜人。
更让人思念千峰夜色,广阔深邃的心境多。
蕙香飘散在宁静的脚趾间,松露洒落在高大的乔木上。
湖水波光映照着夕阳和明月,石床上蔓延著薜萝花。
夫君已经不再像年少时那样,已经失去了青春的容颜。
龙虎并列,统领一门之盛,威震深渊,影响四海。
威武雄壮的步伐,婉约华丽的翩跹,长离凌空而去。
花园里的琼树一直延伸到悬崖峭壁,家中的林木轻盈挺拔。
声名荣耀只是外界的赞誉,安闲淡泊才是真正的自在。
逸气高悬,超越一切尘世之清雅,品德高尚的祠堂璀璨如黄金和碧玉。
芊眠在瑶草之间美丽动人,云窦间时断时续地滴水。
芬芳的消息从幽深的密函中传递出来,新诗与良辰相互辉映。
故友在石渠署中,才学卓越,受到朝廷的高度评价。
挺拔的松树和柏树直插云霄,兰花和杜鹃花散发着芬芳。
雄壮的辞章鼓舞着浩渺的海洋,开阔的胸襟贯穿云霄。
修炼之道幸运地拥有共同的境界,心灵的探讨渐渐凋零。
轮回循环,歌颂伐木之美,追忆远古的隐情。
我感到惭愧,被自己的才华所束缚,却钟爱你那清澈流淌的才华。
束缚和牵绊依然存在着太多的困扰,梦想又如何能够实现。
最终的归宿只能在世外寻找,不等到白发苍苍才去追求。

赏析:
这首诗《酬陆四十楚源春夜宿虎丘山对月寄梁四敬之兼见贻之作》是唐代文学家权德舆创作的佳作。诗人在夜晚宿于虎丘山,对着明亮的月光,心情愉悦,抒发了对自然景物和友情的感慨。
诗人首先描绘了春夜的美景,东风吹拂着薄薄的蘅草,时景明媚宜人。然后,他表达了自己内心的幽情,渴望在这美丽的山景之下,与友人畅谈心事。诗中充满了浪漫和怀旧的情感。
接下来,诗人以极富想象力的语言描绘了周围的景物,蕙香袭足,松露滴落,潭水映照着月光,石牀被薜萝覆盖。这些细节的描写增强了整首诗的意境和美感。
诗人还表达了对友人的敬重和感慨,称其为非凡之人,一门之盛,受到了众多人的推崇。友情在诗中得到了高度的赞美,饱含深情。
诗人最后表达了对文学和道德的追求,强调了仁爱和清高的品质。他感慨自己虽有才华,却依然谦虚,希望以文学来表达自己的情感和理念,与友人一同追求精神的升华和清高的境界。
整首诗充满了诗人的内心感慨和对自然景物的赞美,同时也反映了唐代文学家的高度文学情感和追求。这是一首充满诗意和哲理的佳作。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者权德舆介绍:🔈

权德舆,字载之,天水略阳人。未冠,即以文章称,杜佑、裴胄交辟之。德宗闻其材,召爲太常博士,改左补阙,兼制诰,进中书舍人,历礼部侍郎,三知贡举。宪宗元和初,历兵部、吏部侍郎,坐郎吏误用官阙,改太子宾客,俄复前官,迁太常卿,拜礼部尚书,同平章事。会李吉甫再秉政,帝又自用李绦,议论持异,德舆从容不敢有所轻重,坐是罢,以检校吏部尚书,留守东都。复拜太常卿,徙刑部尚书,出爲山南西道节度使。二年,以病乞还,卒於道,年六十。赠左仆射,諡曰文。德舆积思经术,无不贯综,其文雅正赡缛,动止无外饰,而醖藉风流,自然可慕,爲贞元、元和间缙绅羽仪。文集五十卷,今编诗十卷。 权德舆字载之,天水畧阳人。元和... 查看更多>>

权德舆的诗:

相关诗词:

元默书来作溪翁亭成且索诗因寄四章 其四 (yuán mò shū lái zuò xī wēng tíng chéng qiě suǒ shī yīn jì sì zhāng qí sì)

朝代:宋    作者: 韩淲

潜山之水兮源远远,溪翁何在兮源不见。
昔之隠於此地兮自无怨,後世之人兮因兹亭以缱绻。

平平仄平仄,平仄仄平○。
○仄平平仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄?仄,仄仄仄○○。
平仄仄平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,○平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄平平○。
平仄平仄○,仄仄平仄平。

前相国赞皇公早葺平泉山居蹔还憩旋起赴诏命作镇浙右輙抒怀赋四言诗十四首奉寄 十 (qián xiàng guó zàn huáng gōng zǎo qì píng quán shān jū zàn huán qì xuán qǐ fù zhào mìng zuò zhèn zhè yòu zhé shū huái fù sì yán shī shí sì shǒu fèng jì shí)

朝代:唐    作者: 裴潾

寝丘之田,土山之上。
孙既贻谋,谢亦遐想。
俭则为福,华固难长。
宁若我心,一泉一壤。
造适为足,超然孤赏。

平平仄平仄,平仄仄平○。
○仄平平仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄?仄,仄仄仄○○。
平仄仄平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,○平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄平平○。
平仄平仄○,仄仄平仄平。

夜思 (yè sī)

朝代:宋    作者: 陆游

露泣啼螿草,潮生宿雁汀。
经年寄孤舫,终夜托丘亭。
楚泽无穷白,巴山何处青。
四方男子事,不敢恨飘零。

平平仄平仄,平仄仄平○。
○仄平平仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄?仄,仄仄仄○○。
平仄仄平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,○平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄平平○。
平仄平仄○,仄仄平仄平。

道州敬酬何处士怀郡楼月夜之作 (dào zhōu jìng chóu hé chǔ shì huái jùn lóu yuè yè zhī zuò)

朝代:唐    作者: 吕温

清质悠悠素彩融,长川迥陆合为空。
佳人甚近山城闭,夏夜相望水镜中。

平平仄平仄,平仄仄平○。
○仄平平仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄?仄,仄仄仄○○。
平仄仄平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,○平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄平平○。
平仄平仄○,仄仄平仄平。

淳熙四年二月既望静江守臣张某奉诏劝农于郊乃作熙熙阳春之诗二十四章章四句以示父老俾告于其乡之人而歌之 其一五 (chún xī sì nián èr yuè jì wàng jìng jiāng shǒu chén zhāng mǒu fèng zhào quàn nóng yú jiāo nǎi zuò xī xī yáng chūn zhī shī èr shí sì zhāng zhāng sì jù yǐ shì fù lǎo bǐ gào yú qí xiāng zhī rén ér gē zhī qí yī wǔ)

朝代:宋    作者: 张栻

反于尔心,孰无爱敬。
即是而推,乌往不顺。

平平仄平仄,平仄仄平○。
○仄平平仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄?仄,仄仄仄○○。
平仄仄平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,○平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄平平○。
平仄平仄○,仄仄平仄平。

淳熙四年二月既望静江守臣张某奉诏劝农于郊乃作熙熙阳春之诗二十四章章四句以示父老俾告于其乡之人而歌之 其二 (chún xī sì nián èr yuè jì wàng jìng jiāng shǒu chén zhāng mǒu fèng zhào quàn nóng yú jiāo nǎi zuò xī xī yáng chūn zhī shī èr shí sì zhāng zhāng sì jù yǐ shì fù lǎo bǐ gào yú qí xiāng zhī rén ér gē zhī qí èr)

朝代:宋    作者: 张栻

嗟尔农夫,各敬乃事。
往利尔器,诫尔妇子。

平平仄平仄,平仄仄平○。
○仄平平仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄?仄,仄仄仄○○。
平仄仄平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,○平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄平平○。
平仄平仄○,仄仄平仄平。

陆务观之友杜敬叔写予真戏题四句他日持似务观一笑 (lù wù guān zhī yǒu dù jìng shū xiě yǔ zhēn xì tí sì jù tā rì chí sì wù guān yī xiào)

朝代:宋    作者: 周必大

西百官中识放翁,四年上下日相从。
如今鹤伴山鸡舞,羞对云间陆士龙。

平平仄平仄,平仄仄平○。
○仄平平仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄?仄,仄仄仄○○。
平仄仄平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,○平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄平平○。
平仄平仄○,仄仄平仄平。

动物

洛中逢白监同话游梁之乐因寄宣武令狐相公 (luò zhōng féng bái jiān tóng huà yóu liáng zhī lè yīn jì xuān wǔ líng hú xiàng gong)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

曾经谢病各游梁,今日相逢忆孝王。
少有一身兼将相,更能四面占文章。
开颜坐上催飞盏,廻首庭中看舞枪。
借问风前兼月下,不知何客对胡牀。

平平仄平仄,平仄仄平○。
○仄平平仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄?仄,仄仄仄○○。
平仄仄平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,○平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄平平○。
平仄平仄○,仄仄平仄平。

敬酬微公见寄二首 二 (jìng chóu wēi gōng jiàn jì èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

越江千里镜,越岭四时雪。
中有逍遥人,夜深观水月。

平平仄平仄,平仄仄平○。
○仄平平仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄?仄,仄仄仄○○。
平仄仄平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,○平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄平平○。
平仄平仄○,仄仄平仄平。

春日会饮怀丘思同林成之作四首 (chūn rì huì yǐn huái qiū sī tóng lín chéng zhī zuò sì shǒu)

朝代:宋    作者: 苏颂

浊酒浇肠遣旅怀,春宵常苦漏声催。
坐中不见丘夫子,明月无光厌举杯。

平平仄平仄,平仄仄平○。
○仄平平仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄?仄,仄仄仄○○。
平仄仄平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,○平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄平平○。
平仄平仄○,仄仄平仄平。