cāng làng yān yǔ
沧浪烟雨 🔈
峰涧烟波翠霭浓,危亭飞耸到晴空。
鸳来菡萏红香里,人在琉璃翠影中。
洗出岚光全是雨,卷回秋暑却因风。
使君夜宴冰壶里,更有银河一派通。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
峰涧间,烟波翠色浓郁,危亭高耸挺立于晴朗的天空中。鸳鸯戏水,菡萏绽放红香,人们身处在琉璃般的翠影之中。洗过的山岚光华皆因雨水而成,随风卷起的云雾又缘秋凉而生。使君夜间在冰壶中设宴,更有银河铺成一片通透的奇景。
总结:此文描绘了一幅幽静山谷的美景,烟波缭绕、绿意盎然。一座危亭高耸入云,鸳鸯戏水,花草香浓。人们身处其中,宛如置身于琉璃宝鉴之中。山岚在雨中洗涤,云雾因秋风翻卷。夜晚,使君在冰壶中设宴,欣赏银河奇景。整篇古文透露出浓郁的自然美景与诗意,令人如痴如醉。
相关诗词:
沧浪峡 (cāng làng xiá)
沧浪临古道,道上若成尘。
自有沧浪峡,谁为无事人。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
沧浪峡 (cāng làng xiá)
沧浪临古道,道上石成尘。
自有沧浪峡,谁为无事人。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
沧浪峡 (cāng làng xiá)
走毂飞蹄过此傍,几人留意问沧浪。
烟波莫笑趋名客,为爱朝宗日夜忙。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
沧浪亭 (cāng làng tíng)
窜逐本无罪,羁穷向此忘。
野烟含怅望,落日满沧浪。
乱草荒来绿,幽兰死亦香。
楚魂招不得,秋色似潇湘。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
沧浪亭 (cāng làng tíng)
沧浪之歌因屈平,子美为立沧浪亭。
亭中学士逐日醉,泽畔大夫千古醒。
醉醒今古彼自异,苏诗不愧离骚经。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
为章道祖作颇及葛藤 沧浪亭 (wèi zhāng dào zǔ zuò pō jí gé téng cāng làng tíng)
沧浪亭下水连溪,影倒虚檐凤翅齐。
白小牵风动晨镜,碧圆着雨响秋鼙。
鱼舟点点依苹渚,雁齿依依跨柳堤。
旧日沧浪元不变,何妨居士为全提。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
沧浪风月 (cāng làng fēng yuè)
我登沧浪亭,复歌沧浪曲。
歌竟复长歌,杳杳山水绿。
天风吹散发,山月照濯足。
为谢独醒人,渔家酒初熟。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
同周兄南仲游沧浪 (tóng zhōu xiōng nán zhòng yóu cāng làng)
沧浪之居苏子美,沧浪之水仅清泚。
阖庐城中今何年,宛转依稀无乃是。
石凿凿兮岸靡靡,紫荇浮烟复云委。
林空鸣禽时感耳,我亦为渠聊步屣。
千古万古一长史,非网打尽那得尔。
清风明月谁匪闲,同游之者子周子。
青春已深炫桃李,寒食清明数日里。
沧浪之水不可比,沧浪之歌不可拟。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
张仁溥寄游沧浪诗用韵一首非为沧浪作也 (zhāng rén pǔ jì yóu cāng làng shī yòng yùn yī shǒu fēi wèi cāng làng zuò yě)
卉木萋萋二月寒,杏垂红雨涕浪浪。
无司花女太幽绝,有索酒郎多醉狂。
弄影莫陪张子野,断肠空忆贺横塘。
春来亦欲寻诗社,却怕诗工与道妨。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。