cài qǐ jū shān tíng
蔡起居山亭 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 徐晶 (xú jīng)

文史归休日,栖闲卧草亭。
蔷薇一架紫,石竹数重青。
垂露和仙药,烧香诵道经。
莫将山水弄,持与世人听。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

wén shǐ guī xiū rì , qī xián wò cǎo tíng 。
qiáng wēi yī jià zǐ , shí zhú shù chóng qīng 。
chuí lù hé xiān yào , shāo xiāng sòng dào jīng 。
mò jiāng shān shuǐ nòng , chí yǔ shì rén tīng 。

蔡起居山亭

—— 徐晶

文史歸休日,棲閑臥草亭。
薔薇一架紫,石竹數重青。
垂露和仙藥,燒香誦道經。
莫將山水弄,持與世人聽。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

wén shǐ guī xiū rì , qī xián wò cǎo tíng 。
qiáng wēi yī jià zǐ , shí zhú shù chóng qīng 。
chuí lù hé xiān yào , shāo xiāng sòng dào jīng 。
mò jiāng shān shuǐ nòng , chí yǔ shì rén tīng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
文史归休日,安闲地栖息在草亭中。
蔷薇花架上垂挂着紫色的花朵,石竹盛开着若干层青色花瓣。
清晨露水和仙草的香气相融,燃烧着香炉,诵读经典。
不要将山水景致玩弄,将这种心灵的愉悦与世人一同分享。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者徐晶介绍:🔈

徐晶,与胡皓、蔡孚同时,官鲁郡录事,诗五首。 查看更多>>

徐晶的诗:

相关诗词:

蔡山在江阴北湖西相传是蔡邕伯喈墓 (cài shān zài jiāng yīn běi hú xī xiāng chuán shì cài yōng bǎi jiē mù)

朝代:宋    作者: 释居简

身与东都孰重轻,至今犹擅蔡山名。
四围深壍方方禁,千古英词凛凛生。
汉鼎已归曹马手,胡笳犹播管弦声。
传家更有柯亭竹,曾作岐阳老凤鸣。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

存目 其八六 (cún mù qí bā liù)

朝代:宋    作者: 苏轼

诗题:蔡洲首句:蔡洲昔人居。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

蒋亭和蔡湘州 (jiǎng tíng hé cài xiāng zhōu)

朝代:唐    作者: 贾岛

蒋宅为亭榭,蔡城东郭门。
潭连秦相井,松老汉朝根。
已积苍苔徧,何曾旧径存。
高斋无事後,时复一携尊。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

蔡京葬处女冠居之 (cài jīng zàng chǔ nǚ guān jū zhī)

朝代:宋    作者: 释居简

观里黄蜂晚退衙,观前桃着小春花。
更无寻访麻姑处,零落风烟似蔡家。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

方城 八 (fāng chéng bā)

朝代:唐    作者: 柳宗元

蔡人歌矣,蔡风和矣。
孰颣蔡初,胡甈尔居。
式慕以康,为愿有余。
是究是咨,皇德既舒。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

寄题王才臣南山隠居六首 腴亭 (jì tí wáng cái chén nán shān yǐn jū liù shǒu yú tíng)

朝代:宋    作者: 魏了翁

膏雨炯晨沐,和风照春睡。
谁与验其机,蔡轩一腴字。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

寄题程元成给事山居三咏 揽有亭 (jì tí chéng yuán chéng gěi shì shān jū sān yǒng lǎn yǒu tíng)

朝代:宋    作者: 杨万里

葵心一岫卓南涯,秀野诸峰走北来。
中起新亭双奄有,尽驱景物四边回。
木居士作煨尘叹,孤竹君真梁栋材。
知有此亭无此样,并烦与可洒松煤。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

渌波亭寄泊晨起有感 (lù bō tíng jì bó chén qǐ yǒu gǎn)

朝代:宋    作者: 徐玑

尘埃几泯寸心清,晨起孤吟在水亭。
晴景淡红烟景白,近山浓绿远山青。
初因薄宦成羁旅,忽伴轻鸥落渚汀。
安得数年居此地,待须长日补骚经。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

酬裴起居西亭留题 (chóu péi qǐ jū xī tíng liú tí)

朝代:唐    作者: 武元衡

艳歌能起关山恨,红烛偏凝寒塞情。
况是池塘风雨夜,不堪丝管尽离声。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

守居园池杂题 霜筠亭 (shǒu jū yuán chí zá tí shuāng yún tíng)

朝代:宋    作者: 文同

危亭入幽深,正在修篁里。
坐久寒逼人,暂来须索起。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。