zuì wèi mǎ zhuì zhū gōng xié jiǔ xiāng kàn
醉为马坠诸公携酒相看 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 杜甫 (dù fǔ)

甫也诸侯老宾客,罢酒酣歌拓金戟。
骑马忽忆少年时,散蹄迸落瞿塘石。
白帝城门水云外,低身直下八千尺。
粉堞电转紫游缰,东得平冈出天壁。
江村野堂争入眼,垂鞭嚲鞚凌紫陌。
向来皓首惊万人,自倚红颜能骑射。
安知决臆追风足,朱汗骖驔犹喷玉。
不虞一蹶终损伤,人生快意多所辱。
职当忧戚伏衾枕,况乃迟暮加烦促。
明知来问腆我颜,杖藜强起依僮仆。
语尽还成开口笑,提携别埽清谿曲。
酒肉如山又一时,初筵哀丝动豪竹。
共指西日不相贷,喧呼且覆杯中渌。
何必走马来为问,君不见嵇康养生遭杀戮。

仄仄平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
○仄仄仄仄平平,仄平仄仄○平仄。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平仄平平仄仄,平平仄仄平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄平平平○仄。
平平仄仄平平仄,平仄平平○○仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄○仄平平仄。
平平平仄仄仄平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄仄○平仄仄平,平平平平仄平仄。
仄仄平仄仄○仄,平平○仄平○仄。
平仄仄仄平平仄,平仄仄平平仄平平仄仄。

fǔ yě zhū hóu lǎo bīn kè , bà jiǔ hān gē tuò jīn jǐ 。
qí mǎ hū yì shào nián shí , sàn tí bèng luò qú táng shí 。
bái dì chéng mén shuǐ yún wài , dī shēn zhí xià bā qiān chǐ 。
fěn dié diàn zhuǎn zǐ yóu jiāng , dōng dé píng gāng chū tiān bì 。
jiāng cūn yě táng zhēng rù yǎn , chuí biān duǒ kòng líng zǐ mò 。
xiàng lái hào shǒu jīng wàn rén , zì yǐ hóng yán néng qí shè 。
ān zhī jué yì zhuī fēng zú , zhū hàn cān diàn yóu pēn yù 。
bù yú yī juě zhōng sǔn shāng , rén shēng kuài yì duō suǒ rǔ 。
zhí dāng yōu qī fú qīn zhěn , kuàng nǎi chí mù jiā fán cù 。
míng zhī lái wèn tiǎn wǒ yán , zhàng lí qiáng qǐ yī tóng pú 。
yǔ jìn huán chéng kāi kǒu xiào , tí xié bié sào qīng xī qū 。
jiǔ ròu rú shān yòu yī shí , chū yán āi sī dòng háo zhú 。
gòng zhǐ xī rì bù xiāng dài , xuān hū qiě fù bēi zhōng lù 。
hé bì zǒu mǎ lái wèi wèn , jūn bù jiàn jī kāng yǎng shēng zāo shā lù 。

醉爲馬墜諸公攜酒相看

—— 杜甫

甫也諸侯老賓客,罷酒酣歌拓金戟。
騎馬忽憶少年時,散蹄迸落瞿塘石。
白帝城門水雲外,低身直下八千尺。
粉堞電轉紫遊韁,東得平岡出天壁。
江村野堂爭入眼,垂鞭嚲鞚凌紫陌。
向來皓首驚萬人,自倚紅顏能騎射。
安知決臆追風足,朱汗驂驔猶噴玉。
不虞一蹶終損傷,人生快意多所辱。
職當憂戚伏衾枕,況乃遲暮加煩促。
明知來問腆我顏,杖藜強起依僮僕。
語盡還成開口笑,提攜別埽清谿曲。
酒肉如山又一時,初筵哀絲動豪竹。
共指西日不相貸,喧呼且覆杯中淥。
何必走馬來爲問,君不見嵇康養生遭殺戮。

仄仄平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
○仄仄仄仄平平,仄平仄仄○平仄。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平仄平平仄仄,平平仄仄平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄平平平○仄。
平平仄仄平平仄,平仄平平○○仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄○仄平平仄。
平平平仄仄仄平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄仄○平仄仄平,平平平平仄平仄。
仄仄平仄仄○仄,平平○仄平○仄。
平仄仄仄平平仄,平仄仄平平仄平平仄仄。

fǔ yě zhū hóu lǎo bīn kè , bà jiǔ hān gē tuò jīn jǐ 。
qí mǎ hū yì shào nián shí , sàn tí bèng luò qú táng shí 。
bái dì chéng mén shuǐ yún wài , dī shēn zhí xià bā qiān chǐ 。
fěn dié diàn zhuǎn zǐ yóu jiāng , dōng dé píng gāng chū tiān bì 。
jiāng cūn yě táng zhēng rù yǎn , chuí biān duǒ kòng líng zǐ mò 。
xiàng lái hào shǒu jīng wàn rén , zì yǐ hóng yán néng qí shè 。
ān zhī jué yì zhuī fēng zú , zhū hàn cān diàn yóu pēn yù 。
bù yú yī juě zhōng sǔn shāng , rén shēng kuài yì duō suǒ rǔ 。
zhí dāng yōu qī fú qīn zhěn , kuàng nǎi chí mù jiā fán cù 。
míng zhī lái wèn tiǎn wǒ yán , zhàng lí qiáng qǐ yī tóng pú 。
yǔ jìn huán chéng kāi kǒu xiào , tí xié bié sào qīng xī qū 。
jiǔ ròu rú shān yòu yī shí , chū yán āi sī dòng háo zhú 。
gòng zhǐ xī rì bù xiāng dài , xuān hū qiě fù bēi zhōng lù 。
hé bì zǒu mǎ lái wèi wèn , jūn bù jiàn jī kāng yǎng shēng zāo shā lù 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
甫现在是诸侯的尊贵客人,刚刚结束了酒宴,痛饮畅歌,犹如豪迈地挥舞着金戟。
骑马的时候,忽然想起了年少时光,追逐着奔腾的马蹄,溅起瞿塘石的碎片。
白帝城的城门在水雾之外,我俯身直冲下八千尺的悬崖。
城墙上的灰瓦瞬间变成紫色,骏马纵身跃过东边平坡,冲破天际的壁垒。
江边的村庄和野外的堂屋竞相闯入我的眼帘,我垂下鞭子,掌握缰绳,飞驰过紫色的街道。
过去我虽然年老,但却仍能让万人震惊,自信地凭借着红颜美貌熟练地射箭。
谁知道决定胆识追逐风的力量如此强大,朱汗的战马仍然喷着玉液。
没想到一次失误最终导致了伤害,人生中的快乐常常受到侮辱。
担负着职责,忧心忡忡地伏在被子里,枕头边,而且年纪已经大了,麻烦也更加加重。
明明知道你来问,虽然颜面尽失,但我拄着拐杖,勉强站起身来,像个仆人一样依靠着。
话说到尽头,却变成了开怀大笑,手牵着手离开了清谿曲。
酒和肉丰盛如山,但这一切只是片刻的欢愉,初次的宴席上,丝弦轻响,豪壮的竹管也颤动起来。
我们共同指向西方的太阳,不互相借给对方,大声嚷嚷,杯中的酒溅出来。
何必要骑马来问我,难道你没有见到嵇康为了追求生命的自由而被杀害吗?

赏析:这首诗是唐代杜甫创作的作品,题为《醉为马坠诸公携酒相看》。诗中描述了诗人醉酒时骑马追风的情景,以及醉后所感受到的无奈和自嘲。诗人在文中通过自己的亲身经历,表现了人生的坎坷和命运的无常。
首节写诗人饮酒作乐,与宾客共舞,欢乐洋溢。然而,他突然回忆起自己年少时的豪迈,不禁骑马疾驰,却在瞿塘石上摔落,折损了蹄子,暗示了人生的曲折和挫折。
接下来的节奏转变,诗人从白帝城门跃马下山,形容出一种豪情壮志,仿佛要冲破天际,然而在实际行动中,却因摔马而受挫折。这一段展现了诗人年轻时的豪情壮志和追求,以及现实生活中的无奈。
诗的后半部分,诗人表现出对自己年少轻狂的自责和反思。他感叹自己年轻时自信满满,以为可以战胜一切,但现实却不容乐观。最后,诗人坦然面对人生的坎坷和挫折,他明白自己已经老去,感慨命运无常,但也不失幽默,以笑对人生的起伏。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者杜甫介绍:🔈

杜甫,字子美,其先襄阳人,曾祖依艺爲巩令,因居巩。甫天宝初应进士,不第。後献《三大礼赋》,明皇奇之,召试文章,授京兆府兵曹参军。安禄山陷京师,肃宗即位灵武,甫自贼中遯赴行在,拜左拾遗。以论救房琯,出爲华州司功参军。关辅饥乱,寓居同州同谷县,身自负薪采梠,餔糒不给。久之,召补京兆府功曹,道阻不赴。严武镇成都,奏爲参谋、检校工部员外郎,赐绯。武与甫世旧,待遇甚厚。乃於成都浣花里种竹植树,枕江结庐,纵酒啸歌其中。武卒,甫无所依,乃之东蜀就高适,既至而适卒。是岁,蜀帅相攻杀,蜀大扰。甫携家避乱荆楚,扁舟下峡,未维舟而江陵亦乱。乃泝沿湘流,游衡山,寓居耒阳,卒年五十九。元和中,归葬偃师首阳山,元稹志其墓... 查看更多>>

杜甫的诗:

相关诗词:

和周正孺坠马伤手 (hé zhōu zhēng rú zhuì mǎ shāng shǒu)

朝代:宋    作者: 苏轼

平生学道已神完,岂复儿童私自怜。
醉坠何曾伤内守,色忧当为念先传。
书空渐觉新诗健,把蟹行看乐事全。
卖却老骢为酒直,大呼乡友作新年。

仄仄平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
○仄仄仄仄平平,仄平仄仄○平仄。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平仄平平仄仄,平平仄仄平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄平平平○仄。
平平仄仄平平仄,平仄平平○○仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄○仄平平仄。
平平平仄仄仄平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄仄○平仄仄平,平平平平仄平仄。
仄仄平仄仄○仄,平平○仄平○仄。
平仄仄仄平平仄,平仄仄平平仄平平仄仄。

同诸客携酒早看樱桃花 (tóng zhū kè xié jiǔ zǎo kàn yīng táo huā)

朝代:唐    作者: 白居易

晓报樱桃发,春携酒客过。
绿饧黏盏杓,红雪压枝柯。
天色晴明少,人生事故多。
停桮替花语,不醉拟如何。

仄仄平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
○仄仄仄仄平平,仄平仄仄○平仄。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平仄平平仄仄,平平仄仄平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄平平平○仄。
平平仄仄平平仄,平仄平平○○仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄○仄平平仄。
平平平仄仄仄平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄仄○平仄仄平,平平平平仄平仄。
仄仄平仄仄○仄,平平○仄平○仄。
平仄仄仄平平仄,平仄仄平平仄平平仄仄。

春晚游鹤林寺寄使府诸公 (chūn wǎn yóu hè lín sì jì shǐ fǔ zhū gōng)

朝代:唐    作者: 李端

野寺寻春花已迟,背岩惟有两三枝。
明朝携酒犹堪醉,为报春风且莫吹。

仄仄平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
○仄仄仄仄平平,仄平仄仄○平仄。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平仄平平仄仄,平平仄仄平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄平平平○仄。
平平仄仄平平仄,平仄平平○○仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄○仄平平仄。
平平平仄仄仄平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄仄○平仄仄平,平平平平仄平仄。
仄仄平仄仄○仄,平平○仄平○仄。
平仄仄仄平平仄,平仄仄平平仄平平仄仄。

王竟携酒高亦同过共用寒字 (wáng jìng xié jiǔ gāo yì tóng guò gòng yòng hán zì)

朝代:唐    作者: 杜甫

卧病荒郊远,通行小径难。
故人能领客,携酒重相看。
自媿无鲑菜,空烦卸马鞍。
移樽劝山简,头白恐风寒。

仄仄平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
○仄仄仄仄平平,仄平仄仄○平仄。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平仄平平仄仄,平平仄仄平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄平平平○仄。
平平仄仄平平仄,平仄平平○○仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄○仄平平仄。
平平平仄仄仄平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄仄○平仄仄平,平平平平仄平仄。
仄仄平仄仄○仄,平平○仄平○仄。
平仄仄仄平平仄,平仄仄平平仄平平仄仄。

将至常山先寄诸幼 (jiāng zhì cháng shān xiān jì zhū yòu)

朝代:宋    作者: 赵鼎

经年游宦叹离羣,相见提携数候门。
一笑相看即无事,径须归办酒盈樽。

仄仄平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
○仄仄仄仄平平,仄平仄仄○平仄。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平仄平平仄仄,平平仄仄平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄平平平○仄。
平平仄仄平平仄,平仄平平○○仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄○仄平平仄。
平平平仄仄仄平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄仄○平仄仄平,平平平平仄平仄。
仄仄平仄仄○仄,平平○仄平○仄。
平仄仄仄平平仄,平仄仄平平仄平平仄仄。

抒情 友情

坠马戯作 (zhuì mǎ xì zuò)

朝代:宋    作者: 许景衡

病躯自觉海天遥,瘦马谁教作意跳。
也是诸侯老宾客,不妨造物恶相撩。

仄仄平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
○仄仄仄仄平平,仄平仄仄○平仄。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平仄平平仄仄,平平仄仄平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄平平平○仄。
平平仄仄平平仄,平仄平平○○仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄○仄平平仄。
平平平仄仄仄平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄仄○平仄仄平,平平平平仄平仄。
仄仄平仄仄○仄,平平○仄平○仄。
平仄仄仄平平仄,平仄仄平平仄平平仄仄。

卢守携酒过薛直老草堂次韵 (lú shǒu xié jiǔ guò xuē zhí lǎo cǎo táng cì yùn)

朝代:宋    作者: 林季仲

画戟森森转水湄,草堂顔色带恩私。
乱离海上多簪绂,盘礴风前卸马羁。
醉帽半敧花近眼,赓歌间发墨翻池。
诸公明日朝天去,且为南阳借杜诗。

仄仄平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
○仄仄仄仄平平,仄平仄仄○平仄。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平仄平平仄仄,平平仄仄平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄平平平○仄。
平平仄仄平平仄,平仄平平○○仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄○仄平平仄。
平平平仄仄仄平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄仄○平仄仄平,平平平平仄平仄。
仄仄平仄仄○仄,平平○仄平○仄。
平仄仄仄平平仄,平仄仄平平仄平平仄仄。

唐郎中宅与诸公同饮酒看牡丹 (táng láng zhōng zhái yǔ zhū gōng tóng yǐn jiǔ kàn mǔ dān)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

今日花前饮,甘心醉数杯。
但愁花有语,不为老人开。

仄仄平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
○仄仄仄仄平平,仄平仄仄○平仄。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平仄平平仄仄,平平仄仄平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄平平平○仄。
平平仄仄平平仄,平仄平平○○仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄○仄平平仄。
平平平仄仄仄平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄仄○平仄仄平,平平平平仄平仄。
仄仄平仄仄○仄,平平○仄平○仄。
平仄仄仄平平仄,平仄仄平平仄平平仄仄。

七夕後一日诸公携酒见过 (qī xī hòu yī rì zhū gōng xié jiǔ jiàn guò)

朝代:宋    作者: 朱翌

昨夜天孙拥翠軿,余光犹此照河津。
且欣大暑去酷吏,更辱诸君为主人。
庭桂酿花香有信,盆荷迎露绿长新。
浮云扫尽天无滓,仰面争看月半轮。

仄仄平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
○仄仄仄仄平平,仄平仄仄○平仄。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平仄平平仄仄,平平仄仄平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄平平平○仄。
平平仄仄平平仄,平仄平平○○仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄○仄平平仄。
平平平仄仄仄平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄仄○平仄仄平,平平平平仄平仄。
仄仄平仄仄○仄,平平○仄平○仄。
平仄仄仄平平仄,平仄仄平平仄平平仄仄。

詶中都小吏携斗酒双鱼於逆旅见赠 (chóu zhōng dōu xiǎo lì xié dòu jiǔ shuāng yú wū nì lǚ jiàn zèng)

朝代:唐    作者: 李白

鲁酒若琥珀,汶鱼紫锦鳞。
山东豪吏有俊气,手携此物赠远人。
意气相倾两相顾,斗酒双鱼表情素。
双鳃呀呷鳍鬣张,蹳刺银盘欲飞去。
呼儿拂几霜刃挥,红肌花落白雪霏。
为君下筯一餐饱,醉着金鞍上马归。

仄仄平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
○仄仄仄仄平平,仄平仄仄○平仄。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平仄平平仄仄,平平仄仄平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄平平平○仄。
平平仄仄平平仄,平仄平平○○仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄○仄平平仄。
平平平仄仄仄平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄仄○平仄仄平,平平平平仄平仄。
仄仄平仄仄○仄,平平○仄平○仄。
平仄仄仄平平仄,平仄仄平平仄平平仄仄。