zhū gě chéng xiàng miào
诸葛丞相庙 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 武少仪 (wǔ shǎo yí)

执简焚香入庙门,武侯神象俨如存。
因机定蜀延衰汉,以计连吴振弱孙。
欲尽智能倾僭盗,善持忠节转庸昏。
宣王请战贻巾帼,始见才吞亦气吞。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

zhí jiǎn fén xiāng rù miào mén , wǔ hòu shén xiàng yǎn rú cún 。
yīn jī dìng shǔ yán shuāi hàn , yǐ jì lián wú zhèn ruò sūn 。
yù jìn zhì néng qīng jiàn dào , shàn chí zhōng jié zhuǎn yōng hūn 。
xuān wáng qǐng zhàn yí jīn guó , shǐ jiàn cái tūn yì qì tūn 。

諸葛丞相廟

—— 武少儀

執簡焚香入廟門,武侯神象儼如存。
因機定蜀延衰漢,以計連吳振弱孫。
欲盡智能傾僭盜,善持忠節轉庸昏。
宣王請戰貽巾幗,始見才吞亦氣吞。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

zhí jiǎn fén xiāng rù miào mén , wǔ hòu shén xiàng yǎn rú cún 。
yīn jī dìng shǔ yán shuāi hàn , yǐ jì lián wú zhèn ruò sūn 。
yù jìn zhì néng qīng jiàn dào , shàn chí zhōng jié zhuǎn yōng hūn 。
xuān wáng qǐng zhàn yí jīn guó , shǐ jiàn cái tūn yì qì tūn 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

执着简单地焚烧香,走进庙门。诸葛亮的神像庄严肃穆,仿佛还活着。

由于机智的策略,刘备能够继承蜀汉的衰落,而通过巧妙的计谋击败了吴国,振兴了孙权的弱势。

想要彻底消除奸诈盗贼,善于坚持忠诚和正直的人才能逆转腐朽的昏庸。

宣王请战并赠予巾帼,才华初见时他吞食天地,同样也能够吞噬敌人的气焰。




总结:

这首诗歌描述了刘备和诸葛亮的崇高智慧与品德。通过巧妙的策略,他们克服了困境,战胜了敌人,振兴了蜀汉。诗人称颂了他们的忠诚和正直,并展示了他们的伟大才华。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者武少仪介绍:🔈

武少仪,元和中尝爲大理卿。诗二首。 查看更多>>

武少仪的诗:

相关诗词:

夔路十贤 诸葛武侯 (kuí lù shí xián zhū gě wǔ hòu)

朝代:宋    作者: 王十朋

卧龙起南阳,不为鼎一足。
托名蜀丞相,相汉非相蜀。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

动物

近故太师左丞相魏国文忠京公挽歌辞三首 其一 (jìn gù tài shī zuǒ chéng xiàng wèi guó wén zhōng jīng gōng wǎn gē cí sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 杨万里

孝庙深知己,今皇正宰官。
一言能定国,二圣得重懽。
立节山相似,容人海未宽。
至今死诸葛,虏使胆犹寒。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

题庵壁 (tí ān bì)

朝代:宋    作者: 葛胜仲

葛翁携葛姓,小愒葛桥边。
葛泉出萝葛,一派自潺湲。
咫尺葛山观,金丹问葛仙。
耳孙忝瓜葛,行隐葛山巅。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

唐贤岳庙题名 (táng xián yuè miào tí míng)

朝代:宋    作者: 强至

华岳金天庙,唐贤石阙题。
姓名留篆刻,冠剑落耕犁。
字体诸家杂,函封数驿齎。
几行犹壮观,丞相讨淮西。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

上卿翁请修武侯庙遗像缺落时崔卿权夔州 (shàng qīng wēng qǐng xiū wǔ hòu miào yí xiàng quē luò shí cuī qīng quán kuí zhōu)

朝代:唐    作者: 杜甫

大贤为政即多闻,刺史真符不必分。
尚有西郊诸葛庙,卧龙无首对江濆。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

动物

咏史呈徐仲车 (yǒng shǐ chéng xú zhòng chē)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

诸葛见益州,释耒答三顾。
川流恨未平,武功原上路。
杜微对诸葛,舆致但求去。
倾心倚经纶,坐上漫书疏。
白鸥渺蒹葭,霜鹘在指呼。
借问诸葛公,如何迎主簿。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

临蒸诸葛亮宅(题拟) (lín zhēng zhū gě liàng zhái tí nǐ )

朝代:唐    作者: 蒋防

始有诸葛翁,柯亭寄翠霭。
(见《舆地纪胜》卷五五《衡州》)。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

诸葛仁叟县丞极贫能保风节有权贵招之不屑其行 (zhū gě rén sǒu xiàn chéng jí pín néng bǎo fēng jié yǒu quán guì zhāo zhī bù xiè qí xíng)

朝代:宋    作者: 戴复古

时人谁识老聋丞,满口常谈杜少陵。
俗辈衆多吾辈少,素交零落利交兴。
权门炙手炎如火,诗社投身冷似冰。
堪笑皇天无老眼,相知頼有竹林僧。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

董丞相去国 (dǒng chéng xiàng qù guó)

朝代:宋    作者: 释元肇

宝佑丙辰七月前,相公力请得归田。
圣朝已致无为治,天下今逢大有年。
诸葛终身出师表,留侯底事学神僊。
何人得似鸱夷子,万顷烟波一钓舡。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

谒诸葛丞相庙 (yè zhū gě chéng xiàng miào)

朝代:宋    作者: 陆游

汉终四百天所命,老贼方持太阿柄。
区区梁益岂足支,不忍安坐观异姓。
遗民亦知王室在,闰位那干天统正。
公虽已没有神灵,犹假贼手诛锺邓。
前年我过沔阳祠,再拜奠爼衰泪迸。
洁斋请作送迎诗,精忠大义神其听。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。