zé hàn shuǐ cí
责汉水辞 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李善夷 (lǐ shàn yí)

汉之广兮,风波四起。
虽有风波,不如蹄涔之水。
蹄涔之水,不为下国而倾天子。
汉之深兮,其堤莫量。
虽云莫量,不如行潦之汪。
行潦之汪,不为下国而溺天王。
汉之美者曰鲂,吾虽饥不食其鲂,恐污吾之饥肠。

仄平仄平,平平仄仄。
平仄平平,仄○平平平仄。
平平平仄,仄平仄仄平平平仄。
仄平○平,○平仄○。
平平仄○,仄○○仄平平。
○仄平平,仄平仄仄平仄平○。
仄平仄仄仄平,平平平仄仄○平,仄仄平平平平。

hàn zhī guǎng xī , fēng bō sì qǐ 。
suī yǒu fēng bō , bù rú tí cén zhī shuǐ 。
tí cén zhī shuǐ , bù wèi xià guó ér qīng tiān zǐ 。
hàn zhī shēn xī , qí dī mò liáng 。
suī yún mò liáng , bù rú xíng liáo zhī wāng 。
xíng liáo zhī wāng , bù wèi xià guó ér nì tiān wáng 。
hàn zhī měi zhě yuē fáng , wú suī jī bù shí qí fáng , kǒng wū wú zhī jī cháng 。

責漢水辭

—— 李善夷

漢之廣兮,風波四起。
雖有風波,不如蹄涔之水。
蹄涔之水,不爲下國而傾天子。
漢之深兮,其隄莫量。
雖云莫量,不如行潦之汪。
行潦之汪,不爲下國而溺天王。
漢之美者曰魴,吾雖饑不食其魴,恐污吾之饑腸。

仄平仄平,平平仄仄。
平仄平平,仄○平平平仄。
平平平仄,仄平仄仄平平平仄。
仄平○平,○平仄○。
平平仄○,仄○○仄平平。
○仄平平,仄平仄仄平仄平○。
仄平仄仄仄平,平平平仄仄○平,仄仄平平平平。

hàn zhī guǎng xī , fēng bō sì qǐ 。
suī yǒu fēng bō , bù rú tí cén zhī shuǐ 。
tí cén zhī shuǐ , bù wèi xià guó ér qīng tiān zǐ 。
hàn zhī shēn xī , qí dī mò liáng 。
suī yún mò liáng , bù rú xíng liáo zhī wāng 。
xíng liáo zhī wāng , bù wèi xià guó ér nì tiān wáng 。
hàn zhī měi zhě yuē fáng , wú suī jī bù shí qí fáng , kǒng wū wú zhī jī cháng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
汉朝的疆域之广啊,风波四起。
虽然有风波,但不如蹄涔之水。
蹄涔之水,它的力量足以使下游国家的天子也难以倾覆。
汉朝的深厚啊,它的堤防无法估量。
虽然说无法估量,但不如行潦之汪。
行潦之汪,足以使下游国家的君王陷入淹没之中。
汉朝的美好被称为鲂,即使我饥饿也不敢食用它,怕玷污了我那饥肠的清贫。




总结:

这首诗通过比喻和夸张的手法,表达了汉朝的广袤疆域和深厚实力。虽然面临风波和挑战,但汉朝的力量就像是湍急而汹涌的河水,无法轻易撼动下游国家的统治者。同时,诗人也称颂汉朝的美好,以鲂鱼来比喻其珍贵和高尚。诗中还流露出作者对清贫生活的珍视,宁愿忍受饥饿也不愿以不合适的方式满足生计的渴望。整首诗透过形象生动的描绘,展现了汉朝的伟大和诗人对于真正价值的追求。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李善夷介绍:🔈

李善夷,与李羣玉同时,谪宦沣阳,《江南集》十卷。今存诗二首。 查看更多>>

李善夷的诗:

相关诗词:

庶几吟 (shù jī yín)

朝代:宋    作者: 邵雍

以圣责人,固未完备。
以人望人,自有余地。
责人无难,受责非易。
其殆庶几,犹望顔子。

仄平仄平,平平仄仄。
平仄平平,仄○平平平仄。
平平平仄,仄平仄仄平平平仄。
仄平○平,○平仄○。
平平仄○,仄○○仄平平。
○仄平平,仄平仄仄平仄平○。
仄平仄仄仄平,平平平仄仄○平,仄仄平平平平。

责己吟 (zé jǐ yín)

朝代:宋    作者: 邵雍

不为十分人,不责十分事。
既为十分人,须责十分是。

仄平仄平,平平仄仄。
平仄平平,仄○平平平仄。
平平平仄,仄平仄仄平平平仄。
仄平○平,○平仄○。
平平仄○,仄○○仄平平。
○仄平平,仄平仄仄平仄平○。
仄平仄仄仄平,平平平仄仄○平,仄仄平平平平。

责躬诗 (zé gōng shī)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

所禀介且拙,尝耻朋比为。
皎皎三十年,半语曾未欺。
身微德不着,尚使人见疑。
省己当自责,实负圣相知。
圣相虽明察,不假束藴辞。
扣言已可罪,引去岂非宜。

仄平仄平,平平仄仄。
平仄平平,仄○平平平仄。
平平平仄,仄平仄仄平平平仄。
仄平○平,○平仄○。
平平仄○,仄○○仄平平。
○仄平平,仄平仄仄平仄平○。
仄平仄仄仄平,平平平仄仄○平,仄仄平平平平。

泗州道中 (sì zhōu dào zhōng)

朝代:宋    作者: 楼钥

宿雪助寒色,相看汴水滨。
轻车兀残梦,羣马溅飞尘。
行役过周地,官仪泣汉民。
中原陆沈久,任责岂无人。

仄平仄平,平平仄仄。
平仄平平,仄○平平平仄。
平平平仄,仄平仄仄平平平仄。
仄平○平,○平仄○。
平平仄○,仄○○仄平平。
○仄平平,仄平仄仄平仄平○。
仄平仄仄仄平,平平平仄仄○平,仄仄平平平平。

自儆 (zì jǐng)

朝代:宋    作者: 汤汉

春秋责备贤者,造物计校好人。
一点莫留余滓,十分成就全身。

仄平仄平,平平仄仄。
平仄平平,仄○平平平仄。
平平平仄,仄平仄仄平平平仄。
仄平○平,○平仄○。
平平仄○,仄○○仄平平。
○仄平平,仄平仄仄平仄平○。
仄平仄仄仄平,平平平仄仄○平,仄仄平平平平。

郊庙歌辞 汉宗庙乐舞辞 灵长舞 (jiāo miào gē cí hàn zōng miào yuè wǔ cí líng cháng wǔ)

朝代:唐    作者: 张昭

天降祥,汉祚昌。
火炎上,水灵长。
建庙社,洁蒸尝。
罗钟石,俨珩璜。
陈玉豆,酌金觞。
气昭感,德馨香。
祗洛汭,瞻晋阳。
降吾祖,福穰穰。

仄平仄平,平平仄仄。
平仄平平,仄○平平平仄。
平平平仄,仄平仄仄平平平仄。
仄平○平,○平仄○。
平平仄○,仄○○仄平平。
○仄平平,仄平仄仄平仄平○。
仄平仄仄仄平,平平平仄仄○平,仄仄平平平平。

余秋责余不归责之诚是也余非敢忘乡井而答以诗 (yú qiū zé yú bù guī zé zhī chéng shì yě yú fēi gǎn wàng xiāng jǐng ér dá yǐ shī)

朝代:宋    作者: 曾由基

兔狡应多穴,狐妖解首丘。
一巢鸠样拙,何计老菟裘。

仄平仄平,平平仄仄。
平仄平平,仄○平平平仄。
平平平仄,仄平仄仄平平平仄。
仄平○平,○平仄○。
平平仄○,仄○○仄平平。
○仄平平,仄平仄仄平仄平○。
仄平仄仄仄平,平平平仄仄○平,仄仄平平平平。

动物

移汉阳 (yí hàn yáng)

朝代:宋    作者: 邹浩

汉阴丈人浑沌修,汉阳居士逍遥游。
中分汉水共天地,能别此心惟白鸥。

仄平仄平,平平仄仄。
平仄平平,仄○平平平仄。
平平平仄,仄平仄仄平平平仄。
仄平○平,○平仄○。
平平仄○,仄○○仄平平。
○仄平平,仄平仄仄平仄平○。
仄平仄仄仄平,平平平仄仄○平,仄仄平平平平。

相和歌辞 关山曲 二 (xiāng hé gē cí guān shān qū èr)

朝代:唐    作者: 马戴

火发龙山北,中宵易左贤。
勒兵临汉水,惊雁散胡天。
木落防河急,军孤受敌偏。
犹闻汉皇怒,按劒待开边。

仄平仄平,平平仄仄。
平仄平平,仄○平平平仄。
平平平仄,仄平仄仄平平平仄。
仄平○平,○平仄○。
平平仄○,仄○○仄平平。
○仄平平,仄平仄仄平仄平○。
仄平仄仄仄平,平平平仄仄○平,仄仄平平平平。

动物

送弘文李校书往汉南拜亲 (sòng hóng wén lǐ xiào shū wǎng hàn nán bài qīn)

朝代:唐    作者: 岑参

未识已先闻,清辞果出羣。
如逢祢处士,似见鲍参军。
梦暗巴山雨,家连汉水云。
慈亲思爱子,几度泣沾帬。

仄平仄平,平平仄仄。
平仄平平,仄○平平平仄。
平平平仄,仄平仄仄平平平仄。
仄平○平,○平仄○。
平平仄○,仄○○仄平平。
○仄平平,仄平仄仄平仄平○。
仄平仄仄仄平,平平平仄仄○平,仄仄平平平平。