yòu shàng hòu yuán shān jiǎo
又上後园山脚 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 杜甫 (dù fǔ)

昔我游山东,忆戏东岳阳。
穷秋立日观,矫首望八荒。
朱崖着毫发,碧海吹衣裳。
蓐收困用事,玄冥蔚强梁。
逝水自朝宗,镇名各其方。
平原独顦顇,农力废耕桑。
非关风露凋,曾是戍役伤。
於时国用富,足以守边疆。
朝廷任猛将,远夺戎虏场。
到今事反覆,故老泪万行。
龟蒙不复见,况乃怀旧乡。
肺萎属久战,骨出热中肠。
忧来杖匣劒,更上林北冈。
瘴毒猨鸟落,峡乾南日黄。
秋风亦已起,江汉始如汤。
登高欲有往,荡析川无梁。
哀彼远征人,去家死路旁。
不及祖父茔,累累冢相当。

仄仄平平平,仄仄平仄平。
平平仄仄○,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄○○平。
仄○仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄平仄○平。
平平仄?仄,平仄仄平平。
平平平仄平,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平○平仄○,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄○仄仄仄,仄仄仄○平。
平平仄仄仄,○仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,仄平仄仄仄。
仄仄仄仄平,○○仄○○。

xī wǒ yóu shān dōng , yì xì dōng yuè yáng 。
qióng qiū lì rì guān , jiǎo shǒu wàng bā huāng 。
zhū yá zhe háo fā , bì hǎi chuī yī shang 。
rù shōu kùn yòng shì , xuán míng wèi qiáng liáng 。
shì shuǐ zì cháo zōng , zhèn míng gè qí fāng 。
píng yuán dú qiáo cuì , nóng lì fèi gēng sāng 。
fēi guān fēng lù diāo , céng shì shù yì shāng 。
wū shí guó yòng fù , zú yǐ shǒu biān jiāng 。
cháo tíng rèn měng jiàng , yuǎn duó róng lǔ chǎng 。
dào jīn shì fǎn fù , gù lǎo lèi wàn xíng 。
guī méng bù fù jiàn , kuàng nǎi huái jiù xiāng 。
fèi wěi shǔ jiǔ zhàn , gǔ chū rè zhōng cháng 。
yōu lái zhàng xiá jiàn , gèng shàng lín běi gāng 。
zhàng dú yuán niǎo luò , xiá qián nán rì huáng 。
qiū fēng yì yǐ qǐ , jiāng hàn shǐ rú tāng 。
dēng gāo yù yǒu wǎng , dàng xī chuān wú liáng 。
āi bǐ yuǎn zhēng rén , qù jiā sǐ lù páng 。
bù jí zǔ fù yíng , lèi lèi zhǒng xiāng dāng 。

又上後園山脚

—— 杜甫

昔我遊山東,憶戲東嶽陽。
窮秋立日觀,矯首望八荒。
朱崖著毫髮,碧海吹衣裳。
蓐收困用事,玄冥蔚強梁。
逝水自朝宗,鎮名各其方。
平原獨顦顇,農力廢耕桑。
非關風露凋,曾是戍役傷。
於時國用富,足以守邊疆。
朝廷任猛將,遠奪戎虜場。
到今事反覆,故老淚萬行。
龜蒙不復見,況乃懷舊鄉。
肺萎屬久戰,骨出熱中腸。
憂來杖匣劒,更上林北岡。
瘴毒猨鳥落,峽乾南日黃。
秋風亦已起,江漢始如湯。
登高欲有往,蕩析川無梁。
哀彼遠征人,去家死路旁。
不及祖父塋,纍纍冢相當。

仄仄平平平,仄仄平仄平。
平平仄仄○,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄○○平。
仄○仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄平仄○平。
平平仄?仄,平仄仄平平。
平平平仄平,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平○平仄○,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄○仄仄仄,仄仄仄○平。
平平仄仄仄,○仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,仄平仄仄仄。
仄仄仄仄平,○○仄○○。

xī wǒ yóu shān dōng , yì xì dōng yuè yáng 。
qióng qiū lì rì guān , jiǎo shǒu wàng bā huāng 。
zhū yá zhe háo fā , bì hǎi chuī yī shang 。
rù shōu kùn yòng shì , xuán míng wèi qiáng liáng 。
shì shuǐ zì cháo zōng , zhèn míng gè qí fāng 。
píng yuán dú qiáo cuì , nóng lì fèi gēng sāng 。
fēi guān fēng lù diāo , céng shì shù yì shāng 。
wū shí guó yòng fù , zú yǐ shǒu biān jiāng 。
cháo tíng rèn měng jiàng , yuǎn duó róng lǔ chǎng 。
dào jīn shì fǎn fù , gù lǎo lèi wàn xíng 。
guī méng bù fù jiàn , kuàng nǎi huái jiù xiāng 。
fèi wěi shǔ jiǔ zhàn , gǔ chū rè zhōng cháng 。
yōu lái zhàng xiá jiàn , gèng shàng lín běi gāng 。
zhàng dú yuán niǎo luò , xiá qián nán rì huáng 。
qiū fēng yì yǐ qǐ , jiāng hàn shǐ rú tāng 。
dēng gāo yù yǒu wǎng , dàng xī chuān wú liáng 。
āi bǐ yuǎn zhēng rén , qù jiā sǐ lù páng 。
bù jí zǔ fù yíng , lèi lèi zhǒng xiāng dāng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
昔日我曾游历山东,回忆起在岳阳参加的一场戏剧。穷秋时节,我站在山顶日出之处,昂首望向遥远的八方大荒。红色崖壁上飘扬着我乌黑的头发,碧海吹拂着我的衣裳。生活拮据,困于琐事,而国家繁荣昌盛,有能力保卫边疆。朝廷委派勇将,远征夺取敌人的战场。然而,事情如今反复不定,年迈的老者心中充满了万般悲伤的泪水。我已经很久没见到亲爱的龟蒙,更何况是怀念旧时的故乡。久战使我的肺萎缩,骨头露出炽热的内脏。忧愁来袭,我拿着剑和杖,再次上山北冈。瘴气毒瘴蚊鸟纷纷坠落,峡谷干涸,南方的太阳黄昏降临。秋风已经吹起,江汉之地开始如同温泉一般热浪滚滚。登上高山,心中渴望着前方的目的地,但大川无桥横跨。悲叹那些远征的人们,离开家园只能走上死亡之路。无法及及到祖父的坟墓,只能看到一个个重叠的墓冢。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者杜甫介绍:🔈

杜甫,字子美,其先襄阳人,曾祖依艺爲巩令,因居巩。甫天宝初应进士,不第。後献《三大礼赋》,明皇奇之,召试文章,授京兆府兵曹参军。安禄山陷京师,肃宗即位灵武,甫自贼中遯赴行在,拜左拾遗。以论救房琯,出爲华州司功参军。关辅饥乱,寓居同州同谷县,身自负薪采梠,餔糒不给。久之,召补京兆府功曹,道阻不赴。严武镇成都,奏爲参谋、检校工部员外郎,赐绯。武与甫世旧,待遇甚厚。乃於成都浣花里种竹植树,枕江结庐,纵酒啸歌其中。武卒,甫无所依,乃之东蜀就高适,既至而适卒。是岁,蜀帅相攻杀,蜀大扰。甫携家避乱荆楚,扁舟下峡,未维舟而江陵亦乱。乃泝沿湘流,游衡山,寓居耒阳,卒年五十九。元和中,归葬偃师首阳山,元稹志其墓... 查看更多>>

杜甫的诗:

相关诗词:

北园池上 (běi yuán chí shàng)

朝代:宋    作者: 宋祁

中园稍萧槭,日脚净空埃。
寒蝶飞还下,饥鸥去又回。
林高风搅叶,垣暗雨留苔。
颇赋高秋兴,人非骑省才。

仄仄平平平,仄仄平仄平。
平平仄仄○,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄○○平。
仄○仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄平仄○平。
平平仄?仄,平仄仄平平。
平平平仄平,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平○平仄○,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄○仄仄仄,仄仄仄○平。
平平仄仄仄,○仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,仄平仄仄仄。
仄仄仄仄平,○○仄○○。

东园幽步见东山四首 其三 (dōng yuán yōu bù jiàn dōng shān sì shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 杨万里

为爱东园日日来,未曾动脚眼先开。
南溪顷刻都行徧,更到东山顶上回。

仄仄平平平,仄仄平仄平。
平平仄仄○,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄○○平。
仄○仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄平仄○平。
平平仄?仄,平仄仄平平。
平平平仄平,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平○平仄○,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄○仄仄仄,仄仄仄○平。
平平仄仄仄,○仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,仄平仄仄仄。
仄仄仄仄平,○○仄○○。

桑茶坑道中八首 其二 (sāng chá kēng dào zhōng bā shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 杨万里

田塍莫笑细於椽,便是桑园与菜园。
岭脚置锥留结屋,尽驱柿栗上山颠。

仄仄平平平,仄仄平仄平。
平平仄仄○,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄○○平。
仄○仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄平仄○平。
平平仄?仄,平仄仄平平。
平平平仄平,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平○平仄○,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄○仄仄仄,仄仄仄○平。
平平仄仄仄,○仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,仄平仄仄仄。
仄仄仄仄平,○○仄○○。

春晚游蒋园次韵 (chūn wǎn yóu jiǎng yuán cì yùn)

朝代:宋    作者: 胡仲弓

挽住斜阳脚,殷勤向小园。
柳眠犹学舞,花笑独无言。
自拟湖山景,亲承雨露恩。
只愁人散後,腐草点苔痕。

仄仄平平平,仄仄平仄平。
平平仄仄○,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄○○平。
仄○仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄平仄○平。
平平仄?仄,平仄仄平平。
平平平仄平,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平○平仄○,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄○仄仄仄,仄仄仄○平。
平平仄仄仄,○仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,仄平仄仄仄。
仄仄仄仄平,○○仄○○。

布袋脚迹石上现 (bù dài jiǎo jì shí shàng xiàn)

朝代:宋    作者: 释智朋

名与长江万古流,当时狼藉若为收。
脚跟只为不点地,又涴桥边块石头。

仄仄平平平,仄仄平仄平。
平平仄仄○,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄○○平。
仄○仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄平仄○平。
平平仄?仄,平仄仄平平。
平平平仄平,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平○平仄○,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄○仄仄仄,仄仄仄○平。
平平仄仄仄,○仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,仄平仄仄仄。
仄仄仄仄平,○○仄○○。

连天观望春忆毗陵翟园 (lián tiān guān wàng chūn yì pí líng zhái yuán)

朝代:宋    作者: 杨万里

中和节後社前时,春到园林最晚枝。
弄水不冰携扇手,登台犹粟向风肌。
鸟乌声里山光湿,花柳阴中日脚迟。
北望翟园春正閙,海棠锦绕雪酴醾。

仄仄平平平,仄仄平仄平。
平平仄仄○,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄○○平。
仄○仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄平仄○平。
平平仄?仄,平仄仄平平。
平平平仄平,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平○平仄○,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄○仄仄仄,仄仄仄○平。
平平仄仄仄,○仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,仄平仄仄仄。
仄仄仄仄平,○○仄○○。

大水後得雪 其一 (dà shuǐ hòu dé xuě qí yī)

朝代:宋    作者: 牟巘

便涓飞洒又何佳,得得来寻贫士家。
破屋青灯才一黍,荒园老树忽千花。
酒逢寒夜饶偏贵,诗出穷人矫转夸。
两月儿书浑未到,定应行脚更天涯。

仄仄平平平,仄仄平仄平。
平平仄仄○,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄○○平。
仄○仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄平仄○平。
平平仄?仄,平仄仄平平。
平平平仄平,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平○平仄○,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄○仄仄仄,仄仄仄○平。
平平仄仄仄,○仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,仄平仄仄仄。
仄仄仄仄平,○○仄○○。

樵歌三首 其一 (qiáo gē sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 郑起

上山斸山山丁登,下山嵌山山棱层。
秋残日暮归来晚,茅檐洗脚月又明,明朝早入芙蓉城。

仄仄平平平,仄仄平仄平。
平平仄仄○,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄○○平。
仄○仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄平仄○平。
平平仄?仄,平仄仄平平。
平平平仄平,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平○平仄○,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄○仄仄仄,仄仄仄○平。
平平仄仄仄,○仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,仄平仄仄仄。
仄仄仄仄平,○○仄○○。

峭庵 (qiào ān)

朝代:宋    作者: 释居简

平常无事皆奇险,彼此忘机又葛藤。
坐在他家平展处,脚头脚底更棱层。

仄仄平平平,仄仄平仄平。
平平仄仄○,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄○○平。
仄○仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄平仄○平。
平平仄?仄,平仄仄平平。
平平平仄平,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平○平仄○,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄○仄仄仄,仄仄仄○平。
平平仄仄仄,○仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,仄平仄仄仄。
仄仄仄仄平,○○仄○○。

退步 (tuì bù)

朝代:宋    作者: 释慧开

未曾移定时,前脚让後脚。
只这一步子,谁人蹈得着。

仄仄平平平,仄仄平仄平。
平平仄仄○,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄○○平。
仄○仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄平仄○平。
平平仄?仄,平仄仄平平。
平平平仄平,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
平○平仄○,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄○仄仄仄,仄仄仄○平。
平平仄仄仄,○仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,仄平仄仄仄。
仄仄仄仄平,○○仄○○。