yǒng cuì tíng méi huā
涌翠亭梅花 🔈
来者为新去为陈,阴阳如代各还春。
花开花谢亦常理,对花不必尤花神。
平生性耆不在花,两年颇与梅相亲。
何人种梅绕此屋,一见使我心清冷。
老树槎牙溪侧径,枯枝倒挂池边亭。
花开主人不复赏,我来却作花主人。
此花不必相香色,凛凛大节何峥嵘。
北海雪深臣皓首,霜寒中野儿悲吟。
荷蓧老人留植杖,沧浪孺子来濯缨。
神人妃子固有态,此花不是儿女情。
托根山谷居岁晚,自分不及芳春辰。
春前腊後挺高洁,留与桃李争妍新。
春寒桃李犹未开,莫随羌管轻飘零。
先生自是绝俗士,西湖东合当齐名。
巡檐索笑兴不浅,金樽檀板随红尘。
斯言近戏君勿讶,南山松柏终年青。
平仄平平仄平平,平平○仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄平仄仄平,仄平○仄平○○。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄○平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○平仄仄,平平○仄平平○。
○仄仄平○仄仄,平○仄仄平仄平。
平平平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄平仄平平平。
平平平仄○仄平,仄平平仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄仄○仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平平平仄平平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
来者是新的,去者变为陈旧,阴阳变化如同历代交替的四季。花儿的开放和凋零都是自然规律,不必怪罪花神。人生中本性耐久,不在花儿之间,然而我在过去两年却与梅花有了亲近之感。
有人在此屋周围种植了梅树,一见之下让我心境变得清冷。老树的枝干在溪旁像牙齿一般突出,枯枝倒挂在池边的亭子上。花开时主人却不再欣赏,我前来却成了这朵花的主人。这朵花不需以香色相吸引,而是因其坚毅的大节而显峥嵘。
北海的寒雪已深,臣子的发白了头顶,寒霜中野儿悲切地吟唱。荷蓧拄杖的老人停下脚步,而沧浪湖畔的孩童则前来洗涤羽缨。
神仙和妃子虽然有各自的态度,然而这朵花并非表达儿女之情。托根于山谷中的居所,我度过了许多晚年,然而自认不及春天的芬芳时光。在春天之前和冬天之后,它依然高洁地挺立,留给桃李花争妍之际。
春寒中桃花和李花尚未绽放,不要随风飘零,像羌笛那样。先生自身是个超脱尘俗的士人,他的名声应与西湖和东合媲美。他巡游屋檐,索笑于兴致不浅,金樽和檀板与红尘相随。这番言辞虽近似戏谑,君子请勿惊异,南山的松柏终年常青。
**
总结:
** 本诗以描写花的开放与凋零为主线,表达了自然的变化和人生的无常。诗人从花的自然规律引发出对人生的思考,探讨了人与自然、人与时间的关系。诗中还融入了对名士的赞颂,以及对持久和高洁品质的追求。通过花的比喻,表达了人生的坚毅和淡然,以及对自然与人性的深刻体悟。
熊禾的诗:
-
送税官仇副使诗十首 其一
儒道未易行,俛首为禄仕。仕而不得禄,...
-
送税官仇副使诗十首 其二
关征足自润,人谓恶能廉。吾独知彦修,...
-
送税官仇副使诗十首 其三
莆城如斗大,征额钜万积。逭责犹未能,...
-
送税官仇副使诗十首 其四
市廛有宽征,僚吏无间言。弊例亦麾却,...
-
送税官仇副使诗十首 其五
课余自哦诗,诗罢还教子。时时视橐余,...
-
送税官仇副使诗十首 其六
世无半山叟,叹息屏间诗。曾参尚投杼,...
-
送税官仇副使诗十首 其七
古来抱关人,玩世可无闷。内省既不愆,...
-
送税官仇副使诗十首 其八
正直男子身,自有神与谋。世治天理现,...
-
送税官仇副使诗十首 其九
彦修但自修,逆境堪进德。知我自有天,...
-
送税官仇副使诗十首 其一○
世事良可见,浩荡书生心。先民亦会计,...
- 熊禾诗全集>>
熊禾的词:
相关诗词:
赓翠蛟亭韵 (gēng cuì jiāo tíng yùn)
灵砂九转链金顽,留得丹泉在此间。
明月清风谁管领,洞天福地占幽闲。
岩巅雪涌金波立,石罅潮生银屋翻。
句续坡仙怀古意,梅花也觉带欢顔。
平仄平平仄平平,平平○仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄平仄仄平,仄平○仄平○○。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄○平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○平仄仄,平平○仄平平○。
○仄仄平○仄仄,平○仄仄平仄平。
平平平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄平仄平平平。
平平平仄○仄平,仄平平仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄仄○仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平平平仄平平平。
望梅亭 (wàng méi tíng)
节物重阳後,风烟庾岭头。
休论梅子雨,才度菊花秋。
翠壁堪横绝,幽亭劝小留。
谋生兄弟拙,一一傍南州。
平仄平平仄平平,平平○仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄平仄仄平,仄平○仄平○○。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄○平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○平仄仄,平平○仄平平○。
○仄仄平○仄仄,平○仄仄平仄平。
平平平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄平仄平平平。
平平平仄○仄平,仄平平仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄仄○仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平平平仄平平平。
涌翠为知观周允昇作 (yǒng cuì wèi zhī guān zhōu yǔn shēng zuò)
山翠来如涌,开轩不怕深。
浑疑霏雾雨,已觉湿衣襟。
世事归楸局,泉声当玉琴。
道人尘外越,我欲剩追寻。
平仄平平仄平平,平平○仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄平仄仄平,仄平○仄平○○。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄○平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○平仄仄,平平○仄平平○。
○仄仄平○仄仄,平○仄仄平仄平。
平平平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄平仄平平平。
平平平仄○仄平,仄平平仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄仄○仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平平平仄平平平。
波光亭 (bō guāng tíng)
遶亭春水縠纹生,拍岸风微镜面平。
日破浪花摇柱础,影浮山翠落檐楹。
鱼跳莲叶东西动,月涌金盆表里明。
夜久光凝收绿净,冷涵星汉逼人清。
平仄平平仄平平,平平○仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄平仄仄平,仄平○仄平○○。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄○平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○平仄仄,平平○仄平平○。
○仄仄平○仄仄,平○仄仄平仄平。
平平平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄平仄平平平。
平平平仄○仄平,仄平平仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄仄○仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平平平仄平平平。
寄题江山叶氏翠香亭 其四 (jì tí jiāng shān yè shì cuì xiāng tíng qí sì)
小诗越境论交情,不见新亭句未精。
寄语主人犹缺典,梅花应恨不同清。
平仄平平仄平平,平平○仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄平仄仄平,仄平○仄平○○。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄○平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○平仄仄,平平○仄平平○。
○仄仄平○仄仄,平○仄仄平仄平。
平平平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄平仄平平平。
平平平仄○仄平,仄平平仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄仄○仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平平平仄平平平。
题翠蛟亭 (tí cuì jiāo tíng)
双柱苍寒倚碧天,六鳌驾海涌层巅。
东风吹瀑成飞雨,知是潜蛟起昼眠。
平仄平平仄平平,平平○仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄平仄仄平,仄平○仄平○○。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄○平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○平仄仄,平平○仄平平○。
○仄仄平○仄仄,平○仄仄平仄平。
平平平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄平仄平平平。
平平平仄○仄平,仄平平仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄仄○仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平平平仄平平平。
涌泉亭 (yǒng quán tíng)
涌泉亭畔坐蒙茸,手指三江抚万松。
石鼓生云深有意,珠骊吐水密无踪。
禽声人语同时乐,林影日华相映重。
邂逅一樽开笑口,菊萸犹笑不从容。
平仄平平仄平平,平平○仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄平仄仄平,仄平○仄平○○。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄○平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○平仄仄,平平○仄平平○。
○仄仄平○仄仄,平○仄仄平仄平。
平平平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄平仄平平平。
平平平仄○仄平,仄平平仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄仄○仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平平平仄平平平。
和浙东童仓使建昌家圃梅花玉雪亭诗三首 其二 (hé zhè dōng tóng cāng shǐ jiàn chāng jiā pǔ méi huā yù xuě tíng shī sān shǒu qí èr)
云绕疎篱水绕亭,主人清处着梅清。
虽然借得坡翁意,人与梅花更有情。
平仄平平仄平平,平平○仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄平仄仄平,仄平○仄平○○。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄○平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○平仄仄,平平○仄平平○。
○仄仄平○仄仄,平○仄仄平仄平。
平平平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄平仄平平平。
平平平仄○仄平,仄平平仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄仄○仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平平平仄平平平。
翠微亭 其一 (cuì wēi tíng qí yī)
涌壁千寻古面顔,仰凭天柱俯仙关。
松间琱镂轩墀月,未许诗人见一□。
平仄平平仄平平,平平○仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄平仄仄平,仄平○仄平○○。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄○平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○平仄仄,平平○仄平平○。
○仄仄平○仄仄,平○仄仄平仄平。
平平平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄平仄平平平。
平平平仄○仄平,仄平平仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄仄○仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平平平仄平平平。
横渎岸边梅花方开 其一 (héng dú àn biān méi huā fāng kāi qí yī)
雪染梅花倚道傍,亭亭野水弄幽芳。
东风似赏孤高意,未许飘零一片香。
平仄平平仄平平,平平○仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄平仄仄平,仄平○仄平○○。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平仄仄○平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○平仄仄,平平○仄平平○。
○仄仄平○仄仄,平○仄仄平仄平。
平平平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄平仄平平平。
平平平仄○仄平,仄平平仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄仄○仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平平平仄平平平。