yì xiù tíng
挹秀亭 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 满维端 (mǎn wéi duān)

林蔼波光秀可餐,登临都付一亭间。
坐违世路尘埃远,静入湖天日月闲。
对岸莺花迷阆苑,隔烟洲漵切蓬山。
习池胜事无多较,只负襄阳倒载还。

平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

lín ǎi bō guāng xiù kě cān , dēng lín dōu fù yī tíng jiān 。
zuò wéi shì lù chén āi yuǎn , jìng rù hú tiān rì yuè xián 。
duì àn yīng huā mí láng yuàn , gé yān zhōu xù qiè péng shān 。
xí chí shèng shì wú duō jiào , zhī fù xiāng yáng dǎo zǎi huán 。

挹秀亭

—— 滿維端

林藹波光秀可餐,登臨都付一亭間。
坐違世路塵埃遠,靜入湖天日月閑。
對岸鶯花迷閬苑,隔煙洲漵切蓬山。
習池勝事無多較,只負襄陽倒載還。

平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

lín ǎi bō guāng xiù kě cān , dēng lín dōu fù yī tíng jiān 。
zuò wéi shì lù chén āi yuǎn , jìng rù hú tiān rì yuè xián 。
duì àn yīng huā mí láng yuàn , gé yān zhōu xù qiè péng shān 。
xí chí shèng shì wú duō jiào , zhī fù xiāng yáng dǎo zǎi huán 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
林木郁郁葱茏,波光粼粼,景色美丽动人,令人食欲大开。登上高处,只需付出短暂的时间,就可俯瞰整个亭间的美景。

坐在这里,远离尘世的喧嚣和浮尘,静静地融入湖天之间,感受日月轮回的宁静。

对岸的阆苑,垂柳低垂,花鸟繁多,让人仿佛置身于仙境。隔着水雾,看见洲漵和蓬山的景色,犹如仙山琼阁。

这里的风景胜过其他地方,实在难以与之相比。只是可惜,襄阳的美景无法全部带走,只能倾情怀念。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者满维端介绍:🔈

满维端,仁宗嘉佑间知无爲军(清乾隆《无爲州志》卷一一)。今录诗四首。 查看更多>>

满维端的诗:

相关诗词:

次韵张秀才题汪叔量挹秀亭 其一 (cì yùn zhāng xiù cái tí wāng shū liáng yì xiù tíng qí yī)

朝代:宋    作者: 陈造

清江如玦山如环,主人胸次自江山。
寰中秀气困豪取,着亭杳霭空蒙间。
碧浪明边帆影远,暖风香里林花晚。
市声隠地了不闻,贪看霏烟抹层巘。
青山隠吏须已霜,带宽未用怜东阳。
每来亭上小箕踞,傲睨山色挹江光。
一樽从君多暇日,更诵清诗绿人发。
绝胜九衢尘雾中,金印累累客牢石。

平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

安仁挹仙亭 (ān rén yì xiān tíng)

朝代:宋    作者: 吴芾

区区终日困尘劳,长恨仙山去路遥。
岂谓一朝供顾挹,坐令逸气出层霄。

平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

秀绿亭 (xiù lǜ tíng)

朝代:宋    作者: 陈岩

曾看双峰老子诗,秀攒绿绕妙天机。
有人爱此无声画,更着幽亭相发挥。

平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

秀华亭 (xiù huá tíng)

朝代:宋    作者: 陈岩

瘦田糁糁豆花明,冷径毵毵柏叶清。
何处路通云际寺,山人指我秀华亭。

平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

冷泉亭 (lěng quán tíng)

朝代:宋    作者: 徐安国

道人心迹已双清,更挹寒泉涤俗情。
徙倚虚亭无一事,笑予尘土满冠缨。

平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

又题浮丘亭 (yòu tí fú qiū tíng)

朝代:宋    作者: 韩淲

凌风高挹浮丘袂,城郭山川正晚春。
不为小亭清坐久,老来随处着闲身。

平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

登望云亭 (dēng wàng yún tíng)

朝代:宋    作者: 吴芾

记得来时上此亭,亭荒有景亦徒清。
如今亭与景俱胜,水倍秀兮山倍明。

平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

游洞霄登秀楼 (yóu dòng xiāo dēng xiù lóu)

朝代:宋    作者: 魏克愚

暝色秀林霏,危楼挹翠微。
静中知必寿,乐矣自忘归。
道话清堪对,尘襟净欲飞。
金丹在何许,我欲扣玄机。

平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

登同乐亭饮泉 (dēng tóng lè tíng yǐn quán)

朝代:宋    作者: 谢薖

何人爱斯泉,结构亭上屋。
空亭何所有,冷气宜三伏。
泠泠石甃净,须眉真可瞩。
欲饮无樽罍,挹彼才盈掬。
何时近亭居,更种亭畔菊。
日饮潭中甘,庶用稽死录。

平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

寄题太和丞公沈君公馆亭台四咏 特秀亭 (jì tí tài hé chéng gōng shěn jūn gōng guǎn tíng tái sì yǒng tè xiù tíng)

朝代:宋    作者: 杨万里

秋月弄长江,平地点远岫。
赞府诗句中,字字江山秀。

平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。