yè tīng dǎo yī shī
夜听捣衣诗 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 杨泰师 (yáng tài shī)

霜天月照夜河明,客子思归别有情。
厌坐长宵愁欲死,忽闻邻女捣衣声。
声来继续因风至,夜久星低无暂止。
自从别国不相闻,今在他乡听相似。
不知彩杵重将轻,不悉青砧(一作「碪」)平不平。
遥怜体弱多香汗,预识更深劳玉腕。
为当欲救客衣单,为复先愁闺阁寒。
虽忘容仪难可问,不知遥意怨无端。
寄异土兮无新识,想同心兮长叹傦。
此时独自闺中闻,此夜谁知明眸缩。
忆忆兮心已悬,重闻(一作「闭」)兮不可穿。
既将因梦寻声去,只为愁多不得眠。
(诗见金毓黻撰集《渤海国志长编》卷十八引《经国集》十三。
)。

平平仄仄仄平平,仄仄○平仄仄平。
仄仄○平平仄仄,仄○平仄仄○平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄○○,平仄平平○○仄。
仄平仄仄○○○,仄仄平平?仄仄?平??平仄平。
平平仄仄平?????平仄,仄仄○○○仄仄。
平○仄仄仄○平,平仄平平平仄平。
平仄平平○仄仄,仄平平仄仄平平。
仄仄仄平平平仄,仄平平平○○?。
仄平仄仄平○○,仄仄平平平平仄。
仄仄平平仄平,○○?仄仄?仄??平仄仄○。
仄○平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
?平仄平仄仄仄仄仄仄仄仄○平仄仄仄仄平仄仄仄○。
?。

shuāng tiān yuè zhào yè hé míng , kè zǐ sī guī bié yǒu qíng 。
yàn zuò cháng xiāo chóu yù sǐ , hū wén lín nǚ dǎo yī shēng 。
shēng lái jì xù yīn fēng zhì , yè jiǔ xīng dī wú zàn zhǐ 。
zì cóng bié guó bù xiāng wén , jīn zài tā xiāng tīng xiāng sì 。
bù zhī cǎi chǔ chóng jiāng qīng , bù xī qīng zhēn ( yī zuò 「 zhēn 」 ) píng bù píng 。
yáo lián tǐ ruò duō xiāng hàn , yù shí gēng shēn láo yù wàn 。
wèi dāng yù jiù kè yī dān , wèi fù xiān chóu guī gé hán 。
suī wàng róng yí nán kě wèn , bù zhī yáo yì yuàn wú duān 。
jì yì tǔ xī wú xīn shí , xiǎng tóng xīn xī cháng tàn gǔ 。
cǐ shí dú zì guī zhōng wén , cǐ yè shuí zhī míng móu suō 。
yì yì xī xīn yǐ xuán , chóng wén ( yī zuò 「 bì 」 ) xī bù kě chuān 。
jì jiāng yīn mèng xún shēng qù , zhī wèi chóu duō bù dé mián 。
( shī jiàn jīn yù fú zhuàn jí 《 bó hǎi guó zhì cháng biān 》 juàn shí bā yǐn 《 jīng guó jí 》 shí sān 。
) 。

夜聽擣衣詩

—— 楊泰師

霜天月照夜河明,客子思歸別有情。
厭坐長宵愁欲死,忽聞鄰女擣衣聲。
聲來繼續因風至,夜久星低無暫止。
自從別國不相聞,今在他鄉聽相似。
不知綵杵重將輕,不悉青砧(一作「碪」)平不平。
遙憐體弱多香汗,預識更深勞玉腕。
爲當欲救客衣單,爲復先愁閨閣寒。
雖忘容儀難可問,不知遙意怨無端。
寄異土兮無新識,想同心兮長歎傦。
此時獨自閨中聞,此夜誰知明眸縮。
憶憶兮心已懸,重聞(一作「閉」)兮不可穿。
既將因夢尋聲去,只爲愁多不得眠。
(詩見金毓黻撰集《渤海國志長編》卷十八引《經國集》十三。
)。

平平仄仄仄平平,仄仄○平仄仄平。
仄仄○平平仄仄,仄○平仄仄○平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄○○,平仄平平○○仄。
仄平仄仄○○○,仄仄平平?仄仄?平??平仄平。
平平仄仄平?????平仄,仄仄○○○仄仄。
平○仄仄仄○平,平仄平平平仄平。
平仄平平○仄仄,仄平平仄仄平平。
仄仄仄平平平仄,仄平平平○○?。
仄平仄仄平○○,仄仄平平平平仄。
仄仄平平仄平,○○?仄仄?仄??平仄仄○。
仄○平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
?平仄平仄仄仄仄仄仄仄仄○平仄仄仄仄平仄仄仄○。
?。

shuāng tiān yuè zhào yè hé míng , kè zǐ sī guī bié yǒu qíng 。
yàn zuò cháng xiāo chóu yù sǐ , hū wén lín nǚ dǎo yī shēng 。
shēng lái jì xù yīn fēng zhì , yè jiǔ xīng dī wú zàn zhǐ 。
zì cóng bié guó bù xiāng wén , jīn zài tā xiāng tīng xiāng sì 。
bù zhī cǎi chǔ chóng jiāng qīng , bù xī qīng zhēn ( yī zuò 「 zhēn 」 ) píng bù píng 。
yáo lián tǐ ruò duō xiāng hàn , yù shí gēng shēn láo yù wàn 。
wèi dāng yù jiù kè yī dān , wèi fù xiān chóu guī gé hán 。
suī wàng róng yí nán kě wèn , bù zhī yáo yì yuàn wú duān 。
jì yì tǔ xī wú xīn shí , xiǎng tóng xīn xī cháng tàn gǔ 。
cǐ shí dú zì guī zhōng wén , cǐ yè shuí zhī míng móu suō 。
yì yì xī xīn yǐ xuán , chóng wén ( yī zuò 「 bì 」 ) xī bù kě chuān 。
jì jiāng yīn mèng xún shēng qù , zhī wèi chóu duō bù dé mián 。
( shī jiàn jīn yù fú zhuàn jí 《 bó hǎi guó zhì cháng biān 》 juàn shí bā yǐn 《 jīng guó jí 》 shí sān 。
) 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
霜天明亮照着夜里的河水,旅途中的客人思念归乡,心中充满别样的情感。
厌倦地坐在长夜里,忧愁得几乎要死去,突然听到邻居女子捣衣服的声音。
声音不断地随着风传来,夜已深,星星低垂,没有停息的迹象。
自从离开故国以后再也没有听到相似的声音,如今在他乡却听到了类似的声音。
不知道彩杵有多重,也不知道青砧(一种器具)是否平整。
遥远地怜悯那体弱多香汗的人,预感到他们的辛劳更加深重,手腕已经疲倦。
想要救助客人的单薄衣衫,却又为自己先前的忧愁和寒冷而苦恼。
虽然忘记了容貌和仪态,难以询问其中的遥远怨愤。
寄托在陌生的土地上,没有新的了解,思念着同样的心情,长叹不已。
此时独自在闺房中聆听,这个夜晚又有谁知道明亮的双眼紧闭着。
回忆挂在心头,重复听到的声音却无法穿透。
既然已经因梦而寻找声音,只因为忧愁太多而无法入眠。
(此诗见金毓黻编《渤海国志长编》卷十八引用《经国集》十三。)



总结:

这首诗描绘了一个旅途中的客人,思念着故乡,心中充满着无尽的忧愁。在长夜里,他听到邻居女子捣衣服的声音,这让他更加感到孤寂。夜晚久长,星星低垂,他离开故国后再也没有听到类似的声音,如今在他乡却听到了相似的声音,让他心生感慨。诗中也提到了体弱多汗的人们,他们的辛劳已经显而易见,但却无人理解。诗人思念着故乡的人们,希望能帮助他们,同时也为自己先前的困苦而忧虑。他忘记了他们的容貌,无法询问他们的心意。诗的最后表达了诗人寄托在陌生的土地上,思念着同样的心情,却无人能够理解。他独自一人在闺房中聆听着,在这个夜晚,没有人知道他内心的苦闷和无眠的夜晚。他回忆着过去的事情,却无法穿透思念的障碍。诗人已经因梦而寻找声音,但忧愁太多,无法入眠。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者杨泰师介绍:🔈

杨泰师,唐时渤海国(今吉林、辽宁省部分地域)人。渤海文王大兴二十二年(唐肃宗乾元二年)爲聘日副大使。诗二首,(《全唐诗》无杨泰师诗) 查看更多>>

杨泰师的诗:

相关诗词:

同永叔子聪游嵩山赋十二题 玉女捣衣石 (tóng yǒng shū zǐ cōng yóu sōng shān fù shí èr tí yù nǚ dǎo yī shí)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

幽石称捣衣,捣衣人不见。
云缨白飘颻,岩树长葱蒨。
犹应寒夜中,山月来铺练。

平平仄仄仄平平,仄仄○平仄仄平。
仄仄○平平仄仄,仄○平仄仄○平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄○○,平仄平平○○仄。
仄平仄仄○○○,仄仄平平?仄仄?平??平仄平。
平平仄仄平?????平仄,仄仄○○○仄仄。
平○仄仄仄○平,平仄平平平仄平。
平仄平平○仄仄,仄平平仄仄平平。
仄仄仄平平平仄,仄平平平○○?。
仄平仄仄平○○,仄仄平平平平仄。
仄仄平平仄平,○○?仄仄?仄??平仄仄○。
仄○平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
?平仄平仄仄仄仄仄仄仄仄○平仄仄仄仄平仄仄仄○。
?。

捣衣诗呈水云 (dǎo yī shī chéng shuǐ yún)

朝代:宋    作者: 王清惠

妾命薄如叶,流离万里行。
黄尘燕塞外,愁坐听衣声。

平平仄仄仄平平,仄仄○平仄仄平。
仄仄○平平仄仄,仄○平仄仄○平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄○○,平仄平平○○仄。
仄平仄仄○○○,仄仄平平?仄仄?平??平仄平。
平平仄仄平?????平仄,仄仄○○○仄仄。
平○仄仄仄○平,平仄平平平仄平。
平仄平平○仄仄,仄平平仄仄平平。
仄仄仄平平平仄,仄平平平○○?。
仄平仄仄平○○,仄仄平平平平仄。
仄仄平平仄平,○○?仄仄?仄??平仄仄○。
仄○平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
?平仄平仄仄仄仄仄仄仄仄○平仄仄仄仄平仄仄仄○。
?。

秋夜听捣衣 (qiū yè tīng dǎo yī)

朝代:唐    作者: 杨凝

砧杵闻秋夜,裁缝寄远方。
声微渐湿露,响细未经霜。
兰牖唯遮树,风帘不碍凉。
云中望何处,听此断人肠。

平平仄仄仄平平,仄仄○平仄仄平。
仄仄○平平仄仄,仄○平仄仄○平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄○○,平仄平平○○仄。
仄平仄仄○○○,仄仄平平?仄仄?平??平仄平。
平平仄仄平?????平仄,仄仄○○○仄仄。
平○仄仄仄○平,平仄平平平仄平。
平仄平平○仄仄,仄平平仄仄平平。
仄仄仄平平平仄,仄平平平○○?。
仄平仄仄平○○,仄仄平平平平仄。
仄仄平平仄平,○○?仄仄?仄??平仄仄○。
仄○平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
?平仄平仄仄仄仄仄仄仄仄○平仄仄仄仄平仄仄仄○。
?。

捣衣曲 (dǎo yī qū)

朝代:唐    作者: 王建

月明中庭捣衣石,掩帷下堂来捣帛。
妇姑相对神力生,双揎白腕调杵声。
高楼敲玉节会成,家家不睡皆起听。
秋天丁丁复冻冻,玉钗低昂衣带动。
夜深月落冷如刀,湿着一双纤手痛。
回编易裂看生熟,鸳鸯纹成水波曲。
重烧熨斗帖两头,与郎裁作迎寒裘。

平平仄仄仄平平,仄仄○平仄仄平。
仄仄○平平仄仄,仄○平仄仄○平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄○○,平仄平平○○仄。
仄平仄仄○○○,仄仄平平?仄仄?平??平仄平。
平平仄仄平?????平仄,仄仄○○○仄仄。
平○仄仄仄○平,平仄平平平仄平。
平仄平平○仄仄,仄平平仄仄平平。
仄仄仄平平平仄,仄平平平○○?。
仄平仄仄平○○,仄仄平平平平仄。
仄仄平平仄平,○○?仄仄?仄??平仄仄○。
仄○平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
?平仄平仄仄仄仄仄仄仄仄○平仄仄仄仄平仄仄仄○。
?。

赋得捣衣 (fù dé dǎo yī)

朝代:唐    作者: 徐铉

江上多离别,居人夜捣衣。
拂砧知露滴,促杵恐霜飞。
漏转声频断,愁多力自微。
裁缝依梦见,腰带定应非。

平平仄仄仄平平,仄仄○平仄仄平。
仄仄○平平仄仄,仄○平仄仄○平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄○○,平仄平平○○仄。
仄平仄仄○○○,仄仄平平?仄仄?平??平仄平。
平平仄仄平?????平仄,仄仄○○○仄仄。
平○仄仄仄○平,平仄平平平仄平。
平仄平平○仄仄,仄平平仄仄平平。
仄仄仄平平平仄,仄平平平○○?。
仄平仄仄平○○,仄仄平平平平仄。
仄仄平平仄平,○○?仄仄?仄??平仄仄○。
仄○平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
?平仄平仄仄仄仄仄仄仄仄○平仄仄仄仄平仄仄仄○。
?。

赋得捣衣 (fù dé dǎo yī)

朝代:宋    作者: 徐铉

江上多离别,居人夜捣衣。
拂砧知露滴,促杵恐霜飞。
漏转声频断,愁多力自微。
裁缝依梦见,腰带定应非。

平平仄仄仄平平,仄仄○平仄仄平。
仄仄○平平仄仄,仄○平仄仄○平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄○○,平仄平平○○仄。
仄平仄仄○○○,仄仄平平?仄仄?平??平仄平。
平平仄仄平?????平仄,仄仄○○○仄仄。
平○仄仄仄○平,平仄平平平仄平。
平仄平平○仄仄,仄平平仄仄平平。
仄仄仄平平平仄,仄平平平○○?。
仄平仄仄平○○,仄仄平平平平仄。
仄仄平平仄平,○○?仄仄?仄??平仄仄○。
仄○平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
?平仄平仄仄仄仄仄仄仄仄○平仄仄仄仄平仄仄仄○。
?。

嵩山十二首 玉女捣衣石 (sōng shān shí èr shǒu yù nǚ dǎo yī shí)

朝代:宋    作者: 欧阳修

玉女捣仙衣,夜下青松岭。
山深风露寒,月杵遥相应。
灵踪杳可寻,片石秋光莹。

平平仄仄仄平平,仄仄○平仄仄平。
仄仄○平平仄仄,仄○平仄仄○平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄○○,平仄平平○○仄。
仄平仄仄○○○,仄仄平平?仄仄?平??平仄平。
平平仄仄平?????平仄,仄仄○○○仄仄。
平○仄仄仄○平,平仄平平平仄平。
平仄平平○仄仄,仄平平仄仄平平。
仄仄仄平平平仄,仄平平平○○?。
仄平仄仄平○○,仄仄平平平平仄。
仄仄平平仄平,○○?仄仄?仄??平仄仄○。
仄○平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
?平仄平仄仄仄仄仄仄仄仄○平仄仄仄仄平仄仄仄○。
?。

写景 神秘

捣衣 (dǎo yī)

朝代:唐    作者: 杜甫

亦知戍不返,秋至拭清砧。
已近苦寒月,况经长别心。
宁辞捣熨倦,一寄塞垣深。
用尽闺中力,君听空外音。

平平仄仄仄平平,仄仄○平仄仄平。
仄仄○平平仄仄,仄○平仄仄○平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄○○,平仄平平○○仄。
仄平仄仄○○○,仄仄平平?仄仄?平??平仄平。
平平仄仄平?????平仄,仄仄○○○仄仄。
平○仄仄仄○平,平仄平平平仄平。
平仄平平○仄仄,仄平平仄仄平平。
仄仄仄平平平仄,仄平平平○○?。
仄平仄仄平○○,仄仄平平平平仄。
仄仄平平仄平,○○?仄仄?仄??平仄仄○。
仄○平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
?平仄平仄仄仄仄仄仄仄仄○平仄仄仄仄平仄仄仄○。
?。

听独杵捣衣 (tīng dú chǔ dǎo yī)

朝代:唐    作者: 慧偘

非是无人助,意欲自鸣砧。
向月怜孤影,承风送迥音。
疑捣双丝练,似奏一弦琴。
令君闻独杵,知妾有专心。

平平仄仄仄平平,仄仄○平仄仄平。
仄仄○平平仄仄,仄○平仄仄○平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄○○,平仄平平○○仄。
仄平仄仄○○○,仄仄平平?仄仄?平??平仄平。
平平仄仄平?????平仄,仄仄○○○仄仄。
平○仄仄仄○平,平仄平平平仄平。
平仄平平○仄仄,仄平平仄仄平平。
仄仄仄平平平仄,仄平平平○○?。
仄平仄仄平○○,仄仄平平平平仄。
仄仄平平仄平,○○?仄仄?仄??平仄仄○。
仄○平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
?平仄平仄仄仄仄仄仄仄仄○平仄仄仄仄平仄仄仄○。
?。

秋碪怨 (qiū zhēn yuàn)

朝代:宋    作者: 周密

风泠泠,月明明,风月谁家碪杵声。
声声思远道,少妇朱顔老。
不但捣衣愁,愁在无衣捣。
不捣月下碪,欲捣游子心。
游子心非铁,闻之宁不折。

平平仄仄仄平平,仄仄○平仄仄平。
仄仄○平平仄仄,仄○平仄仄○平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄○○,平仄平平○○仄。
仄平仄仄○○○,仄仄平平?仄仄?平??平仄平。
平平仄仄平?????平仄,仄仄○○○仄仄。
平○仄仄仄○平,平仄平平平仄平。
平仄平平○仄仄,仄平平仄仄平平。
仄仄仄平平平仄,仄平平平○○?。
仄平仄仄平○○,仄仄平平平平仄。
仄仄平平仄平,○○?仄仄?仄??平仄仄○。
仄○平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
?平仄平仄仄仄仄仄仄仄仄○平仄仄仄仄平仄仄仄○。
?。