xiào shū zhū jūn shì jí yuán jū shèng gài xīn piān yī zhóu jiē yǒu biāo mù zhé chéng zhǎng tiáo gé shī fèng jì qīng
校书朱君示及园居胜概新篇一轴皆有标目辄成长调格诗奉纪清 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 卢革 (lú gé)

姑苏右浙会,园榭森相望。
之子脱名锁,自主无何乡。
虚堂布遗经,周孔之文章。
静斋播风雅,弦音日洋洋。
吮毫濯曲溪,泚墨散芳塘。
抱琴独登台,望山闲涉冈。
钓渚阅游泳,竹路排青苍。
亭幽小勺迥,红白相低昂。
予此谢病归,旅吴岁月长。
常闻君园胜,欲往两足僵。
开缄味题咏,恍若披图详。
吾闻玉川子,破屋洛之阳。
东野废官守,止坐丛濑傍。
岂如吾子乐,游息蔼有方。
朝廷日清明,百官良弛张。
子既难其进,论撰亦有光。
退之谓子厚,穷久道益强。
文辞烨垂後,将相未可当。
穷愁乃着书,心志能浑刚。
倘来奚足恤,令名期自将。

平平仄仄仄,平仄平○仄。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
平平仄○平,平仄平平平。
仄平仄平仄,平平仄平平。
仄○仄仄平,仄仄仄平平。
仄平仄平平,仄平○仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄平,仄平仄仄○。
平○平平○,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,平仄仄仄平。
平○仄平平,仄平平仄○。
仄仄○○仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平平仄平仄,○○仄仄○。
平平仄仄平,平仄平平平。
?平平仄仄,仄平○仄○。

gū sū yòu zhè huì , yuán xiè sēn xiāng wàng 。
zhī zǐ tuō míng suǒ , zì zhǔ wú hé xiāng 。
xū táng bù yí jīng , zhōu kǒng zhī wén zhāng 。
jìng zhāi bō fēng yǎ , xián yīn rì yáng yáng 。
shǔn háo zhuó qū xī , cǐ mò sàn fāng táng 。
bào qín dú dēng tái , wàng shān xián shè gāng 。
diào zhǔ yuè yóu yǒng , zhú lù pái qīng cāng 。
tíng yōu xiǎo sháo jiǒng , hóng bái xiāng dī áng 。
yǔ cǐ xiè bìng guī , lǚ wú suì yuè cháng 。
cháng wén jūn yuán shèng , yù wǎng liǎng zú jiāng 。
kāi jiān wèi tí yǒng , huǎng ruò pī tú xiáng 。
wú wén yù chuān zǐ , pò wū luò zhī yáng 。
dōng yě fèi guān shǒu , zhǐ zuò cóng lài bàng 。
qǐ rú wú zǐ lè , yóu xī ǎi yǒu fāng 。
cháo tíng rì qīng míng , bǎi guān liáng chí zhāng 。
zǐ jì nán qí jìn , lùn zhuàn yì yǒu guāng 。
tuì zhī wèi zǐ hòu , qióng jiǔ dào yì qiáng 。
wén cí yè chuí hòu , jiàng xiàng wèi kě dāng 。
qióng chóu nǎi zhe shū , xīn zhì néng hún gāng 。
tǎng lái xī zú xù , lìng míng qī zì jiāng 。

校書朱君示及園居勝概新篇一軸皆有標目輒成長調格詩奉紀清

—— 盧革

姑蘇右浙會,園榭森相望。
之子脫名鎖,自主無何鄉。
虛堂布遺經,周孔之文章。
靜齋播風雅,絃音日洋洋。
吮毫濯曲溪,泚墨散芳塘。
抱琴獨登臺,望山閒涉岡。
釣渚閱游泳,竹路排青蒼。
亭幽小勺迥,紅白相低昂。
予此謝病歸,旅吳歲月長。
常聞君園勝,欲往兩足僵。
開緘味題咏,恍若披圖詳。
吾聞玉川子,破屋洛之陽。
東野廢官守,止坐叢瀨傍。
豈如吾子樂,遊息藹有方。
朝廷日清明,百官良弛張。
子既難其進,論撰亦有光。
退之謂子厚,窮久道益强。
文辭燁垂後,將相未可當。
窮愁乃著書,心志能渾剛。
倘來奚足卹,令名期自將。

平平仄仄仄,平仄平○仄。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
平平仄○平,平仄平平平。
仄平仄平仄,平平仄平平。
仄○仄仄平,仄仄仄平平。
仄平仄平平,仄平○仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄平,仄平仄仄○。
平○平平○,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,平仄仄仄平。
平○仄平平,仄平平仄○。
仄仄○○仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平平仄平仄,○○仄仄○。
平平仄仄平,平仄平平平。
?平平仄仄,仄平○仄○。

gū sū yòu zhè huì , yuán xiè sēn xiāng wàng 。
zhī zǐ tuō míng suǒ , zì zhǔ wú hé xiāng 。
xū táng bù yí jīng , zhōu kǒng zhī wén zhāng 。
jìng zhāi bō fēng yǎ , xián yīn rì yáng yáng 。
shǔn háo zhuó qū xī , cǐ mò sàn fāng táng 。
bào qín dú dēng tái , wàng shān xián shè gāng 。
diào zhǔ yuè yóu yǒng , zhú lù pái qīng cāng 。
tíng yōu xiǎo sháo jiǒng , hóng bái xiāng dī áng 。
yǔ cǐ xiè bìng guī , lǚ wú suì yuè cháng 。
cháng wén jūn yuán shèng , yù wǎng liǎng zú jiāng 。
kāi jiān wèi tí yǒng , huǎng ruò pī tú xiáng 。
wú wén yù chuān zǐ , pò wū luò zhī yáng 。
dōng yě fèi guān shǒu , zhǐ zuò cóng lài bàng 。
qǐ rú wú zǐ lè , yóu xī ǎi yǒu fāng 。
cháo tíng rì qīng míng , bǎi guān liáng chí zhāng 。
zǐ jì nán qí jìn , lùn zhuàn yì yǒu guāng 。
tuì zhī wèi zǐ hòu , qióng jiǔ dào yì qiáng 。
wén cí yè chuí hòu , jiàng xiàng wèi kě dāng 。
qióng chóu nǎi zhe shū , xīn zhì néng hún gāng 。
tǎng lái xī zú xù , lìng míng qī zì jiāng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
姑苏地区和右江浙江一带的朋友聚会,园榭亭台繁多,彼此相望。其中一位名叫“之子”的人摆脱了名利的束缚,自主自在地在故乡生活。在他的虚堂里布满了传世的经典,涵盖了周孔之间的文章。他在静斋中传播着风雅的氛围,每天都弹奏着悠扬的弦乐。他在曲溪边吮吸着毛笔,将墨水洒在芳草池塘之间。

独自抱着琴登上高台,望着远处的山峦,心情无比闲适。在钓渚边游玩,沿着竹林小路走过青苍的景色。亭幽处有人正在演奏音乐,红色和白色的衣袍交相辉映。

我因病症而告别,回归故土,在吴地漫长岁月流逝。经常听说你的园林美景非常壮观,我也想去,但身体不能动弹。只能从开启卷轴中品味你的诗歌和赞美,仿佛亲临现场一般。

我听说过玉川子,他曾在洛阳的破旧屋中,摆脱官职束缚,安心坐在濒临丛泽的地方。但与他相比,你的生活更加快乐,游玩与休息都有自己的规划和方法。

在朝廷里,每天都是明朗的日子,百官们也放松了姿态。你虽然在进退之间遇到了困难,但你的论文也因此得到了认可。退隐之人称赞你为德高望重,学问精深。文辞烨烨将流传后世,但对于将相之位,你还不是很看好。

愁苦之中你写下了这篇文章,展现了坚强的心志和意志力。如果他人能够理解你的心情,并给予关怀和支持,你必定名声大噪,名利自然随之而来。

《校书朱君示及园居胜概新篇》赏析:
这首诗是卢革创作的一首抒怀之作,以叙述游园胜概为主题。全诗通过描写园林景致、音乐、文化底蕴等多个方面,展现了诗人在此地的愉悦和陶醉之情。
首先,诗人以“姑苏右浙会,园榭森相望”开篇,勾勒出了一个美丽的园林景象,表现出园中树木葱茏、亭台楼阁错落有致的景致。此处属于“写景”标签。
接着,诗人提到了自己“虚堂布遗经,周孔之文章”,表达了对文化传承的重视。他在静斋里弹琴,感受着弦音的美妙,这一段描写体现了“抒情”标签。
诗中还出现了一些田园诗的元素,如“吮毫濯曲溪,泚墨散芳塘”和“亭幽小勺迥,红白相低昂”,展现了诗人在自然中的宁静和愉悦,有“咏物”和“田园”标签。
最后,诗人表达了对朝廷政局的忧虑和对朋友吴玉川子的祝愿,揭示了他的个人情感和时局感受,这部分可以标记为“抒怀”和“时事”标签。
总之,这首诗以其多重的情感和丰富的景物描写,展现了诗人在园居之地的宁静和享受,同时也夹杂着对时事和朋友的忧虑和祝愿。这首诗以其丰富多彩的内容和清新的写作风格,堪称一篇佳作。
标签: 写景、抒情、咏物、田园、时事

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者卢革介绍:🔈

卢革(一○○四~一○八五),字仲辛,湖州德清(今属浙江)人。真宗天禧三年(一○一九)进士(清同治《湖州府志》卷三一)。历知龚、婺、泉、宣等州,迁提点广东刑狱,改福建、湖南转运使。神宗朝,以光禄卿致仕。元丰八年卒(《续资治通监长编》卷三六一),年八十二。《宋史》卷三三一有传。今录诗三首。 查看更多>>

卢革的诗:

相关诗词:

元子发龙图以程公咏三园诗见示亦成一篇 (yuán zǐ fā lóng tú yǐ chéng gōng yǒng sān yuán shī jiàn shì yì chéng yī piān)

朝代:宋    作者: 孔平仲

名园有一已堪夸,胜事三园属一家。
杖策可游缘近宅,得春最久为多花。
人居玉府真仙格,地占钱塘最物华。
见说江湖堂更好,烟波清兴浩与涯。

平平仄仄仄,平仄平○仄。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
平平仄○平,平仄平平平。
仄平仄平仄,平平仄平平。
仄○仄仄平,仄仄仄平平。
仄平仄平平,仄平○仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄平,仄平仄仄○。
平○平平○,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,平仄仄仄平。
平○仄平平,仄平平仄○。
仄仄○○仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平平仄平仄,○○仄仄○。
平平仄仄平,平仄平平平。
?平平仄仄,仄平○仄○。

动物

次韵刘伯昌长官见赠 (cì yùn liú bǎi chāng zhǎng guān jiàn zèng)

朝代:宋    作者: 释道潜

刘侯诗格殆天全,初得西湖纪胜篇。
锦绣为肠供丽藻,鲸鲵作气吸长川。
静依北牖开樽俎,醉扫寒梢杂雨烟。
岁晚扁舟东去急,喜君高调重迁延。

平平仄仄仄,平仄平○仄。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
平平仄○平,平仄平平平。
仄平仄平仄,平平仄平平。
仄○仄仄平,仄仄仄平平。
仄平仄平平,仄平○仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄平,仄平仄仄○。
平○平平○,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,平仄仄仄平。
平○仄平平,仄平平仄○。
仄仄○○仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平平仄平仄,○○仄仄○。
平平仄仄平,平仄平平平。
?平平仄仄,仄平○仄○。

元范尊兄示及十梅诗风格清新意寄深远吟玩累日欲和不能昨夕自白鹿玉涧归偶得数语 踺梅 (yuán fàn zūn xiōng shì jí shí méi shī fēng gé qīng xīn yì jì shēn yuǎn yín wán lèi rì yù hé bù néng zuó xī zì bái lù yù jiàn guī ǒu dé shù yǔ jiàn méi)

朝代:宋    作者: 朱熹

玉笛未黄昏,冰滩已清浅。
踈影不胜妍,愁心为谁远。

平平仄仄仄,平仄平○仄。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
平平仄○平,平仄平平平。
仄平仄平仄,平平仄平平。
仄○仄仄平,仄仄仄平平。
仄平仄平平,仄平○仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄平,仄平仄仄○。
平○平平○,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,平仄仄仄平。
平○仄平平,仄平平仄○。
仄仄○○仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平平仄平仄,○○仄仄○。
平平仄仄平,平仄平平平。
?平平仄仄,仄平○仄○。

谢几道见示佳什因次元韵二首 其二 (xiè jǐ dào jiàn shì jiā shén yīn cì yuán yùn èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 王令

篇篇光绝夺春华,中有纯音正不邪。
跛鼈久惭追骏足,降旗今巳怯崇牙。
清新格调空吟讽,猥冗言辞自咄嗟。
为我指迷终有得,曲蓬从此长丛麻。

平平仄仄仄,平仄平○仄。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
平平仄○平,平仄平平平。
仄平仄平仄,平平仄平平。
仄○仄仄平,仄仄仄平平。
仄平仄平平,仄平○仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄平,仄平仄仄○。
平○平平○,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,平仄仄仄平。
平○仄平平,仄平平仄○。
仄仄○○仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平平仄平仄,○○仄仄○。
平平仄仄平,平仄平平平。
?平平仄仄,仄平○仄○。

江阴杨使君寄示与杨从事唱和诗一轴奉酬 (jiāng yīn yáng shǐ jūn jì shì yǔ yáng cóng shì chàng hè shī yī zhóu fèng chóu)

朝代:宋    作者: 沈遘

使君嶷嶷下中台,幕府飘飘得上才。
仲宝初招庾郎至,微之还遇窦生来。
江山满目归吟笔,宾主相忘属酒杯。
自愧邻城非胜赏,联章大轴为谁开。

平平仄仄仄,平仄平○仄。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
平平仄○平,平仄平平平。
仄平仄平仄,平平仄平平。
仄○仄仄平,仄仄仄平平。
仄平仄平平,仄平○仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄平,仄平仄仄○。
平○平平○,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,平仄仄仄平。
平○仄平平,仄平平仄○。
仄仄○○仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平平仄平仄,○○仄仄○。
平平仄仄平,平仄平平平。
?平平仄仄,仄平○仄○。

元范尊兄示及十梅诗风格清新意寄深远吟玩累日欲和不能昨夕自白鹿玉涧归偶得数语 寒梅 (yuán fàn zūn xiōng shì jí shí méi shī fēng gé qīng xīn yì jì shēn yuǎn yín wán lèi rì yù hé bù néng zuó xī zì bái lù yù jiàn guī ǒu dé shù yǔ hán méi)

朝代:宋    作者: 朱熹

白玉堂前树,风清月影残。
无情三弄笛,遥夜不胜寒。

平平仄仄仄,平仄平○仄。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
平平仄○平,平仄平平平。
仄平仄平仄,平平仄平平。
仄○仄仄平,仄仄仄平平。
仄平仄平平,仄平○仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄平,仄平仄仄○。
平○平平○,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,平仄仄仄平。
平○仄平平,仄平平仄○。
仄仄○○仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平平仄平仄,○○仄仄○。
平平仄仄平,平仄平平平。
?平平仄仄,仄平○仄○。

九日奉陪高州史君莆阳别驾会稽丞公善化明府仲衡诗伯并屈子美元范二兄及郡中诸文武同登紫霄绝顶南望江湖北眺淮甸少快心目既归又得仲衡佳篇句法清丽情致凄惋三复不胜起予之叹谨次韵呈请皆赋之以纪一时之盛甚惠甚望 (jiǔ rì fèng péi gāo zhōu shǐ jūn pú yáng bié jià huì jī chéng gōng shàn huà míng fǔ zhòng héng shī bǎi bìng qū zǐ měi yuán fàn èr xiōng jí jùn zhōng zhū wén wǔ tóng dēng zǐ xiāo jué dǐng nán wàng jiāng hú běi tiào huái diàn shǎo kuài xīn mù jì guī yòu dé zhòng héng jiā piān jù fǎ qīng lì qíng zhì qī wǎn sān fù bù shèng qǐ yǔ zhī tàn jǐn cì yùn chéng qǐng jiē fù zhī yǐ jì yī shí zhī shèng shèn huì shèn wàng)

朝代:宋    作者: 朱熹

此日登高处,千岩锦树稠。
无人嘲落帽,有客赋悲秋。
忽忽尘中老,怱怱物外游。
江湖空极目,不尽古今愁。

平平仄仄仄,平仄平○仄。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
平平仄○平,平仄平平平。
仄平仄平仄,平平仄平平。
仄○仄仄平,仄仄仄平平。
仄平仄平平,仄平○仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄平,仄平仄仄○。
平○平平○,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,平仄仄仄平。
平○仄平平,仄平平仄○。
仄仄○○仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平平仄平仄,○○仄仄○。
平平仄仄平,平仄平平平。
?平平仄仄,仄平○仄○。

元范尊兄示及十梅诗风格清新意寄深远吟玩累日欲和不能昨夕自白鹿玉涧归偶得数语 早梅 (yuán fàn zūn xiōng shì jí shí méi shī fēng gé qīng xīn yì jì shēn yuǎn yín wán lèi rì yù hé bù néng zuó xī zì bái lù yù jiàn guī ǒu dé shù yǔ zǎo méi)

朝代:宋    作者: 朱熹

霜风殊未高,杖策荒园里。
仙子别经年,相看共惊喜。

平平仄仄仄,平仄平○仄。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
平平仄○平,平仄平平平。
仄平仄平仄,平平仄平平。
仄○仄仄平,仄仄仄平平。
仄平仄平平,仄平○仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄平,仄平仄仄○。
平○平平○,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,平仄仄仄平。
平○仄平平,仄平平仄○。
仄仄○○仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平平仄平仄,○○仄仄○。
平平仄仄平,平仄平平平。
?平平仄仄,仄平○仄○。

读毛秘校新诗 (dú máo mì xiào xīn shī)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

毛公明於诗,其系宜善续。
前示五长篇,大须倾几曲。
岂特元和间,咳唾成珠玉。

平平仄仄仄,平仄平○仄。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
平平仄○平,平仄平平平。
仄平仄平仄,平平仄平平。
仄○仄仄平,仄仄仄平平。
仄平仄平平,仄平○仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄平,仄平仄仄○。
平○平平○,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,平仄仄仄平。
平○仄平平,仄平平仄○。
仄仄○○仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平平仄平仄,○○仄仄○。
平平仄仄平,平仄平平平。
?平平仄仄,仄平○仄○。

题太原通判杨郎中新买水北园 (tí tài yuán tōng pàn yáng láng zhōng xīn mǎi shuǐ běi yuán)

朝代:宋    作者: 司马光

洛阳名园不胜纪,门巷相连如栉齿。
修竹长杨深径迂,令人邑邑气不舒。
爱君买园中桥北,堂压崖端跨空碧。
满川桃李皆目前,近水远山一朝得。
曾陪尊兄此高会,豁然如出樊笼外。
蹔游尚尔况久居,胜气清风日相对。
易生画笔世所珍,麞猿满壁皆逼真。
并州近胡沙尘恶,终更早来为主人。

平平仄仄仄,平仄平○仄。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
平平仄○平,平仄平平平。
仄平仄平仄,平平仄平平。
仄○仄仄平,仄仄仄平平。
仄平仄平平,仄平○仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄平,仄平仄仄○。
平○平平○,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,平仄仄仄平。
平○仄平平,仄平平仄○。
仄仄○○仄,○仄仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平平仄平仄,○○仄仄○。
平平仄仄平,平仄平平平。
?平平仄仄,仄平○仄○。