wèn xìng zhī bìng
问性之病 🔈
莫向推敲苦用心,闻君病里亦沉吟。
书灯挑尽无人共,药鼎煎残到夜深。
霜後菊花方寂寂,腊前梅事又駸駸。
相看咫尺如千里,几度逢人问信音。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
莫较真地探究苦用心,听闻您病中也沉吟。
灯已烧尽无人相伴,药鼎煎煮到深夜。
霜后菊花渐渐凋零,腊前梅花又迎春。
相对几步之遥,却像千里相隔,多次遇见人们询问您的消息。
总结:
诗人表达了病中思念之情,心境与四时景物的对比,描述了一种近在咫尺,却难以传递信息的心境。
胡仲参的诗:
相关诗词:
问讯王道之病 (wèn xùn wáng dào zhī bìng)
居士病从何处起,我今往问与谁俱。
室中三万二千座,更许卢溪下语无。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
病起 (bìng qǐ)
药性从前已惯谙,折铛彷佛旧同参。
无禅无道了生死,问疾问安徒再三。
人瘦可肥姑小待,宪贫非病固多慙。
起来细数檐前竹,新绿猗猗箨半含。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
四休居士诗三首 其三 (sì xiū jū shì shī sān shǒu qí sān)
一病能恼安乐性,四病长作一生愁。
借问四休何所好,不令一点上眉头。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
痁病 其一 (shān bìng qí yī)
谁言似病元非病,一日之间行四时。
不用文殊来问疾,个中实怕有人知。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
静上人病以偈贻之 (jìng shàng rén bìng yǐ jì yí zhī)
火风地水合为身,犹若晴空一点尘。
借问病从可处起,只应谁是病中人。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
张彦容病未安却问余病就报之 (zhāng yàn róng bìng wèi ān què wèn yú bìng jiù bào zhī)
误把维摩作病看,不知自欠起羸丸。
殷勤浪说安心法,将取心来与汝安。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
读素问十六首 其一○ (dú sù wèn shí liù shǒu qí yī ○)
尝富後乃贫,其病名失精。
尝贵後忽贱,病又名脱营。
区区得丧间,性命系死生。
不有穷愁者,着书如虞卿。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
训蒙绝句 性 (xùn méng jué jù xìng)
谓之性者无他义,只是苍天命理名。
论性固当惟论理,谈空求理又非真。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
自箴 其二 (zì zhēn qí èr)
白傅病犹牵爱,晁公老未断嗔。
莫问是情是性,但参无我无人。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
病中一二禅客见问因以谢之 (bìng zhōng yī èr chán kè jiàn wèn yīn yǐ xiè zhī)
劳动诸贤者,同来问病夫。
添炉烹雀舌,洒水净龙须。
身是芭蕉喻,行须筇竹扶。
医王有妙药,能乞一丸无。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。