wén lòu
闻漏 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 王岳灵 (wáng yuè líng)

建礼含香处,重城待漏臣。
徐闻传凤诏,晓唱辨鸡人。
银箭残将尽,铜壶漏更新。
催筹当午夜,移刻及三辰。
杳杳从天远,泠泠出禁频。
直疑残漏曙,肃肃对钩陈。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄○平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄○平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

jiàn lǐ hán xiāng chù , chóng chéng dài lòu chén 。
xú wén chuán fèng zhào , xiǎo chàng biàn jī rén 。
yín jiàn cán jiāng jìn , tóng hú lòu gēng xīn 。
cuī chóu dāng wǔ yè , yí kè jí sān chén 。
yǎo yǎo cóng tiān yuǎn , líng líng chū jìn pín 。
zhí yí cán lòu shǔ , sù sù duì gōu chén 。

聞漏

—— 王岳靈

建禮含香處,重城待漏臣。
徐聞傳鳳詔,曉唱辨雞人。
銀箭殘將盡,銅壺漏更新。
催籌當午夜,移刻及三辰。
杳杳從天遠,泠泠出禁頻。
直疑殘漏曙,肅肅對鉤陳。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄○平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄○平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

jiàn lǐ hán xiāng chù , chóng chéng dài lòu chén 。
xú wén chuán fèng zhào , xiǎo chàng biàn jī rén 。
yín jiàn cán jiāng jìn , tóng hú lòu gēng xīn 。
cuī chóu dāng wǔ yè , yí kè jí sān chén 。
yǎo yǎo cóng tiān yuǎn , líng líng chū jìn pín 。
zhí yí cán lòu shǔ , sù sù duì gōu chén 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
建起庄严的礼仪之地,香气弥漫其中,等待着重臣守候。
传来徐闻的凤凰函谕,清晨时分,唱出辨别鸡鸣的人。
银箭的余音渐尽,铜壶的滴漏已换新。
在午夜时分催促筹备,时光流转,直至三时辰。
那遥远的天空中,寂静无声,而禁止的钟声却清脆悠扬。
我直直怀疑残漏是否见曙光,庄严肃穆地面对着钟钩陈设。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王岳灵介绍:🔈

王岳灵,登开元进士第。天宝中,累官至监察御史。诗一首。 查看更多>>

王岳灵的诗:

相关诗词:

偈颂一百六十首 其一二二 (jì sòng yī bǎi liù shí shǒu qí yī èr èr)

朝代:宋    作者: 释宗杲

香严透语渗漏,被语言缚杀。
石霜透情渗漏,被情识使杀。
曹山透见渗漏,被用闻觉知惑杀。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄○平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄○平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

郴江百咏 漏天 (chēn jiāng bǎi yǒng lòu tiān)

朝代:宋    作者: 阮阅

从古常闻有漏天,此言恐是里人传。
山深自合常多雨,不是娲皇补未全。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄○平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄○平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

科漏新成 (kē lòu xīn chéng)

朝代:宋    作者: 程师孟

台门新漏一声闻,从此朝昏百刻分。
他日郡人思太守,也须谈及叶参军。
风雨虽昏漏不移,百年应未失毫厘。
须知万户千门里,正得人间吉凶时。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄○平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄○平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

尚书郎上直闻春漏 (shàng shū láng shàng zhí wén chūn lòu)

朝代:唐    作者: 周彻

建礼通华省,含香直紫宸。
静闻铜史漏,暗识桂宫春。
滴沥疑将绝,清泠发更新。
寒声临鴈沼,疎韵应鸡人。
迥入千门彻,行催五夜频。
高台闲自听,非是驻征轮。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄○平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄○平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

颂十六首 其八 (sòng shí liù shǒu qí bā)

朝代:宋    作者: 释慧晖

高高而独坐,便是见渗漏。
寥寥而气浄,正是情渗漏。
明明而神露,悉是语渗漏。
毕竟同混处,从古绝渗漏。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄○平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄○平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

省题诗二十一首 晓日禁林闻清漏 (shěng tí shī èr shí yī shǒu xiǎo rì jìn lín wén qīng lòu)

朝代:唐    作者: 王棨

晓过宫垣侧,犹闻漏水频。
清音传五夜,山影值三春。
露碎金壶滴,风和玉佩振。
依稀连鳯沼,髣髴辨鸡人。
温树初凝雾,彤闱渐向晨。
若非鸳鹭伴,谁此继香尘。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄○平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄○平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

尚书郎上直闻春漏 (shàng shū láng shàng zhí wén chūn lòu)

朝代:唐    作者: 无名氏

地即尚书省,人惟鸳鹭行。
审时传玉漏,直夜递星郎。
历历闻仙暑,泠泠出建章。
自空来断续,随月散凄锵。
物静知声远,寒轻觉夜长。
听余残月落,曙色满东方。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄○平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄○平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

重忆山居六首 漏潭石 (chóng yì shān jū liù shǒu lòu tán shí)

朝代:唐    作者: 李德裕

常疑六合外,未信漆园书。
及此闻溪漏,方欣验尾闾。
大哉天地气,呼吸有盈虚。
美石劳相赠,琼瑰自不如。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄○平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄○平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

宫词 其九五 (gōng cí qí jiǔ wǔ)

朝代:宋    作者: 王珪

萱草成窠杏子青,夜闻禁漏晓闻莺。
吹回一觉昭阳梦,帐外春风太薄情。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄○平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄○平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

(jù)

朝代:宋    作者: 曹谷

临去尚犹闻禁漏,异姓嘉名在史书。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平○○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄○平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄○平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。