tóng jiàn yáng xióng tuì zhāi yóu jiǔ rì shān
同建阳熊退斋游九日山 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 丘葵 (qiū kuí)

八荒去求仁,名山在吾西。
云石长挂眼,云何不攀跻。
攀跻有何求,林木心所欢。
欣欣岂在目,昔有秦隠君。
隠君天上去,尚有姓名留。
想当嘉遯时,煮茗日唱酬。
唱酬者为谁,曰惟姜欧阳。
於昭忠与义,追琢而成章。
成章匪摛藻,一字不出山。
最後有致光,亦复兹盘桓。
盘桓尚如昨,人生几陵谷。
至今荒祠下,凛凛人如玉。
如玉复如玉,千年仰高风。
谁哉共我游,建阳勿斋翁。
翁谓朱紫阳,穆穆千载师。
昔年此游历,尚有妙遗句。
遗句尚可歌,於焉且徜徉。
欲寻廓然处,但见山苍苍。
苍苍未尝歇,谁识天机深。
未知後来者,能复此同心。

仄平仄平平,平平仄平平。
平仄○仄仄,平平仄平平。
平平仄平平,平仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄○平仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄平平,仄平平○平。
平○平仄仄,平仄平平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
平平仄○仄,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄仄平○仄。
○仄仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄平,仄平仄平平。
平仄平仄平,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄○仄。
○仄仄仄平,平平○?平。
仄平仄平仄,仄仄平○○。
○○仄平仄,平仄平平○。
仄平仄平仄,平仄仄平平。

bā huāng qù qiú rén , míng shān zài wú xī 。
yún shí cháng guà yǎn , yún hé bù pān jī 。
pān jī yǒu hé qiú , lín mù xīn suǒ huān 。
xīn xīn qǐ zài mù , xī yǒu qín yǐn jūn 。
yǐn jūn tiān shǎng qù , shàng yǒu xìng míng liú 。
xiǎng dāng jiā dùn shí , zhǔ míng rì chàng chóu 。
chàng chóu zhě wèi shuí , yuē wéi jiāng ōu yáng 。
wū zhāo zhōng yǔ yì , zhuī zhuó ér chéng zhāng 。
chéng zhāng fěi chī zǎo , yī zì bù chū shān 。
zuì hòu yǒu zhì guāng , yì fù zī pán huán 。
pán huán shàng rú zuó , rén shēng jǐ líng gǔ 。
zhì jīn huāng cí xià , lǐn lǐn rén rú yù 。
rú yù fù rú yù , qiān nián yǎng gāo fēng 。
shuí zāi gòng wǒ yóu , jiàn yáng wù zhāi wēng 。
wēng wèi zhū zǐ yáng , mù mù qiān zǎi shī 。
xī nián cǐ yóu lì , shàng yǒu miào yí jù 。
yí jù shàng kě gē , wū yān qiě cháng yáng 。
yù xún kuò rán chù , dàn jiàn shān cāng cāng 。
cāng cāng wèi cháng xiē , shuí shí tiān jī shēn 。
wèi zhī hòu lái zhě , néng fù cǐ tóng xīn 。

同建陽熊退齋遊九日山

—— 丘葵

八荒去求仁,名山在吾西。
雲石長掛眼,云何不攀躋。
攀躋有何求,林木心所歡。
欣欣豈在目,昔有秦隠君。
隠君天上去,尚有姓名留。
想當嘉遯時,煮茗日唱酬。
唱酬者爲誰,曰惟姜歐陽。
於昭忠與義,追琢而成章。
成章匪摛藻,一字不出山。
最後有致光,亦復茲盤桓。
盤桓尚如昨,人生幾陵谷。
至今荒祠下,凜凜人如玉。
如玉復如玉,千年仰高風。
誰哉共我遊,建陽勿齋翁。
翁謂朱紫陽,穆穆千載師。
昔年此遊歷,尚有妙遺句。
遺句尚可歌,於焉且徜徉。
欲尋廓然處,但見山蒼蒼。
蒼蒼未嘗歇,誰識天機深。
未知後來者,能復此同心。

仄平仄平平,平平仄平平。
平仄○仄仄,平平仄平平。
平平仄平平,平仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄○平仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄平平,仄平平○平。
平○平仄仄,平仄平平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
平平仄○仄,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄仄平○仄。
○仄仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄平,仄平仄平平。
平仄平仄平,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄○仄。
○仄仄仄平,平平○?平。
仄平仄平仄,仄仄平○○。
○○仄平仄,平仄平平○。
仄平仄平仄,平仄仄平平。

bā huāng qù qiú rén , míng shān zài wú xī 。
yún shí cháng guà yǎn , yún hé bù pān jī 。
pān jī yǒu hé qiú , lín mù xīn suǒ huān 。
xīn xīn qǐ zài mù , xī yǒu qín yǐn jūn 。
yǐn jūn tiān shǎng qù , shàng yǒu xìng míng liú 。
xiǎng dāng jiā dùn shí , zhǔ míng rì chàng chóu 。
chàng chóu zhě wèi shuí , yuē wéi jiāng ōu yáng 。
wū zhāo zhōng yǔ yì , zhuī zhuó ér chéng zhāng 。
chéng zhāng fěi chī zǎo , yī zì bù chū shān 。
zuì hòu yǒu zhì guāng , yì fù zī pán huán 。
pán huán shàng rú zuó , rén shēng jǐ líng gǔ 。
zhì jīn huāng cí xià , lǐn lǐn rén rú yù 。
rú yù fù rú yù , qiān nián yǎng gāo fēng 。
shuí zāi gòng wǒ yóu , jiàn yáng wù zhāi wēng 。
wēng wèi zhū zǐ yáng , mù mù qiān zǎi shī 。
xī nián cǐ yóu lì , shàng yǒu miào yí jù 。
yí jù shàng kě gē , wū yān qiě cháng yáng 。
yù xún kuò rán chù , dàn jiàn shān cāng cāng 。
cāng cāng wèi cháng xiē , shuí shí tiān jī shēn 。
wèi zhī hòu lái zhě , néng fù cǐ tóng xīn 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

八荒之地,追求仁德;名山胜地,位于我西方。
云石长时间挂在我的眼前,云却为何不去攀爬呢?
攀爬有何所求,林木是我内心所喜爱的。
欢欣的心情不在于眼前的景象,古往有一个名叫秦隠君的人。
隐君升入天上,却仍然留下名字。
想起嘉遯的时光,煮茶品茗,白天唱和。
唱和的人是谁呢?就是姜欧阳。
他在昭忠和义之中,追求琢磨,成就文章。
他的文章不像拼凑的花饰,每一个字都蕴含山林的精神。
最后表达出内在的光辉,仍在这里徘徊。
徘徊的感觉还像是昨天,人生经历了多少山陵谷地。
直到现在,在荒废的祠堂前,依然敬仰如玉的人。
如玉般高贵,千年来仰望着高风。
与谁一同游览呢?那就是建阳的勿斋翁。
翁指的是朱紫阳,千载传承的尊师。
昔日的这次游历,依然留下了美妙的诗句。
这些诗句依然可以歌颂,就在这里徜徉吧。
想要找到开阔的地方,只见山峦苍苍。
苍苍的山峦从未停息,有谁能洞悉深藏的天机?
不知道未来的人,能否再次心心相印,共同走过这段历程。


总结:

诗人以古朴的语言表达了对仁德和自然的追求,以及对名山胜地的向往。诗中抒发了攀登山峰、赏心悦目的林木以及对秦隐君的敬仰之情。文中通过唱酬、琢磨文章等描绘了人生的美好时光。姜欧阳的创作得以称道,他的文字如同山林的纯粹,充满光辉。诗人表达了时间的流转,但人生仍在徘徊。他们对先贤的尊敬仍然如一块美玉般宝贵,历经千年的风霜。在游览中与朱紫阳共享欢愉,回忆昔日的游历,留下了美妙的遗句。最后,诗人呼唤未来的人,能够继续传承这份心灵的共鸣,走向未知的征程。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者丘葵介绍:🔈

丘葵(一二四四~一三三三)(生年据本集《周礼补亡序》泰定甲子〔元年〕年八十一推定),字吉甫,自号钓矶,泉州同安(今属福建)人。早崇朱熹之学,亲炙吕大圭、洪天锡之门最久。宋亡,杜门不出,与谢翱、郑思肖有“闽中三君子”之称。元泰定间御史马祖常荐,徵聘不出。卒年九十。有《钓矶诗集》、《周礼补亡》等。清乾隆《泉州府志》卷四一、道光《福建通志》卷一八七有传。 丘葵诗,以清抄《丘钓矶集》(藏北京大学图书馆)爲底本。校以清道光二十六年汲古书屋刻《钓矶诗集》(简称汲本,藏南京图书馆,诗较底本有缺有多)。校本多出底本之诗及新辑集外诗,另编一卷。 查看更多>>

丘葵的诗:

相关诗词:

建安熊述之为令建德不言而民治将适三衢留诗美之二首 其一 (jiàn ān xióng shù zhī wèi lìng jiàn dé bù yán ér mín zhì jiāng shì sān qú liú shī měi zhī èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 吕本中

熊卿治建德,隐几心若水。
民肥吏乾枯,亦不用笞箠。
问子何能然,此岂力可使。
建安今多贤,于子可见尔。

仄平仄平平,平平仄平平。
平仄○仄仄,平平仄平平。
平平仄平平,平仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄○平仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄平平,仄平平○平。
平○平仄仄,平仄平平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
平平仄○仄,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄仄平○仄。
○仄仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄平,仄平仄平平。
平仄平仄平,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄○仄。
○仄仄仄平,平平○?平。
仄平仄平仄,仄仄平○○。
○○仄平仄,平仄平平○。
仄平仄平仄,平仄仄平平。

寄进士熊退斋 其二 (jì jìn shì xióng tuì zhāi qí èr)

朝代:宋    作者: 李谨思

殉义若殉财,避名如避箭。
况当喜惧交,肯与宠辱战。
百年元亮心,一日宣明面。
朱门辙迹多,山路微如綫。

仄平仄平平,平平仄平平。
平仄○仄仄,平平仄平平。
平平仄平平,平仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄○平仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄平平,仄平平○平。
平○平仄仄,平仄平平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
平平仄○仄,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄仄平○仄。
○仄仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄平,仄平仄平平。
平仄平仄平,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄○仄。
○仄仄仄平,平平○?平。
仄平仄平仄,仄仄平○○。
○○仄平仄,平仄平平○。
仄平仄平仄,平仄仄平平。

三山先贤祠落成八首 其五 (sān shān xiān xián cí luò chéng bā shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 熊禾

武夷九曲水,流出三神山。
考亭得勉斋,壁立孔门顔。
信斋继其志,经礼頼以完。
六经复其一,百世功不刊。

仄平仄平平,平平仄平平。
平仄○仄仄,平平仄平平。
平平仄平平,平仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄○平仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄平平,仄平平○平。
平○平仄仄,平仄平平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
平平仄○仄,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄仄平○仄。
○仄仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄平,仄平仄平平。
平仄平仄平,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄○仄。
○仄仄仄平,平平○?平。
仄平仄平仄,仄仄平○○。
○○仄平仄,平仄平平○。
仄平仄平仄,平仄仄平平。

送顾非熊秀才归丹阳 (sòng gù fēi xióng xiù cái guī dān yáng)

朝代:唐    作者: 王建

江城柳色海门烟,欲到茅山始下船。
知道君家当瀑布,菖蒲潭在草堂前。

仄平仄平平,平平仄平平。
平仄○仄仄,平平仄平平。
平平仄平平,平仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄○平仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄平平,仄平平○平。
平○平仄仄,平仄平平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
平平仄○仄,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄仄平○仄。
○仄仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄平,仄平仄平平。
平仄平仄平,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄○仄。
○仄仄仄平,平平○?平。
仄平仄平仄,仄仄平○○。
○○仄平仄,平仄平平○。
仄平仄平仄,平仄仄平平。

建安熊述之为令建德不言而民治将适三衢留诗美之二首 其二 (jiàn ān xióng shù zhī wèi lìng jiàn dé bù yán ér mín zhì jiāng shì sān qú liú shī měi zhī èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 吕本中

建安固多贤,故人刘与胡。
山川古秀润,珠生崖不枯。
我病日已懒,触事见迂疏。
行当脱身去,一廛从子居。

仄平仄平平,平平仄平平。
平仄○仄仄,平平仄平平。
平平仄平平,平仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄○平仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄平平,仄平平○平。
平○平仄仄,平仄平平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
平平仄○仄,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄仄平○仄。
○仄仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄平,仄平仄平平。
平仄平仄平,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄○仄。
○仄仄仄平,平平○?平。
仄平仄平仄,仄仄平○○。
○○仄平仄,平仄平平○。
仄平仄平仄,平仄仄平平。

同舍置酒孙园招熊莘老 (tóng shè zhì jiǔ sūn yuán zhāo xióng shēn lǎo)

朝代:宋    作者: 项安世

千年故国阳春地,今日王孙尚姓熊。
坐上堂堂皆此客,云间衮衮看诸公。
题诗小苑春风里,把酒夕阳烟雨中。
莫恨来迟桃李过,绿襴衫色正葱葱。

仄平仄平平,平平仄平平。
平仄○仄仄,平平仄平平。
平平仄平平,平仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄○平仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄平平,仄平平○平。
平○平仄仄,平仄平平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
平平仄○仄,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄仄平○仄。
○仄仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄平,仄平仄平平。
平仄平仄平,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄○仄。
○仄仄仄平,平平○?平。
仄平仄平仄,仄仄平○○。
○○仄平仄,平仄平平○。
仄平仄平仄,平仄仄平平。

送刘昭寺丞游河南 (sòng liú zhāo sì chéng yóu hé nán)

朝代:宋    作者: 赵拚

云水无心是处同,洛阳花发正春风。
路逢达道人休问,熊耳山开少室空。

仄平仄平平,平平仄平平。
平仄○仄仄,平平仄平平。
平平仄平平,平仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄○平仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄平平,仄平平○平。
平○平仄仄,平仄平平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
平平仄○仄,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄仄平○仄。
○仄仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄平,仄平仄平平。
平仄平仄平,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄○仄。
○仄仄仄平,平平○?平。
仄平仄平仄,仄仄平○○。
○○仄平仄,平仄平平○。
仄平仄平仄,平仄仄平平。

还过渚宫 其一 (huán guò zhǔ gōng qí yī)

朝代:宋    作者: 项安世

一兴一废古今同,熊绎当年起霸功。
沿汉泝江开国步,牧臯规偃建王宫。
重来旧日嬉游处,犹觉如今气象雄。
想见得臣并鬭谷,治兵谋国震山东。

仄平仄平平,平平仄平平。
平仄○仄仄,平平仄平平。
平平仄平平,平仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄○平仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄平平,仄平平○平。
平○平仄仄,平仄平平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
平平仄○仄,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄仄平○仄。
○仄仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄平,仄平仄平平。
平仄平仄平,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄○仄。
○仄仄仄平,平平○?平。
仄平仄平仄,仄仄平○○。
○○仄平仄,平仄平平○。
仄平仄平仄,平仄仄平平。

游九日山 (yóu jiǔ rì shān)

朝代:宋    作者: 胡仲弓

散策来游九日山,松风细细袭人寒。
菊花过了重阳节,自是登高兴未阑。

仄平仄平平,平平仄平平。
平仄○仄仄,平平仄平平。
平平仄平平,平仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄○平仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄平平,仄平平○平。
平○平仄仄,平仄平平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
平平仄○仄,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄仄平○仄。
○仄仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄平,仄平仄平平。
平仄平仄平,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄○仄。
○仄仄仄平,平平○?平。
仄平仄平仄,仄仄平○○。
○○仄平仄,平仄平平○。
仄平仄平仄,平仄仄平平。

建炎丞相成国吕忠穆公退老堂 其二 (jiàn yán chéng xiàng chéng guó lǚ zhōng mù gōng tuì lǎo táng qí èr)

朝代:宋    作者: 侯彭老

扶出离明一洗光,懔然忠义合穹苍。
天教世祖中兴汉,人服汾阳再造唐。
道大耕莘同至乐,功成钓渭踵遗芳。
身为天下安危寄,未许清闲事退藏。

仄平仄平平,平平仄平平。
平仄○仄仄,平平仄平平。
平平仄平平,平仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄○平仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄平平,仄平平○平。
平○平仄仄,平仄平平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
平平仄○仄,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄仄平○仄。
○仄仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄平,仄平仄平平。
平仄平仄平,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄○仄。
○仄仄仄平,平平○?平。
仄平仄平仄,仄仄平○○。
○○仄平仄,平仄平平○。
仄平仄平仄,平仄仄平平。