tīng sūn liàn shī qín
听孙链师琴 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 方回 (fāng huí)

名画元不出画工,善书决不属书史。
子春伯牙非伶官,古能琴者必君子。
枕流漱石今孙郎,电眸冰齿霜髯张。
洒埽书室焚古香,信手为吾调宫商。
琮琮琤琤泉落涧,嗈嗈喈喈鸿度汉。
从容整暇未肯忙,小俟吟猱观抑按。
急如快剑斫蛇分两截,琉璃瓶碎玉簪折。
似有鸾胶再补完,细视冰弦元不绝。
又如电走雹飞驱霹雳,老树百丈龙爪入。
得非獭髓灭瘢痕,依旧乌桐净如拭。
睥睨黠鼠伏狸奴,杀机一动与之俱。
鹰扬颇类师尚父,牧野秉钺行天诛。
临河而闻杀鸣犊,曳轮不往反乎覆。
许由不受尧天下,一瓢虽无吾亦足。
圣门此意传不传,耿耿精灵月在天。
孙郎何处得授受,长江秋霁印婵娟。
五音本无根舌齿,六律发挥凭手指。
音律之外求七情,万变悉从心上起。
孙郎胸次夫何如,贮储古今万卷余。
孰谓七弦轸上之神圣,不本二尺檠边之功夫。
少年学琴欲学渠,勿但弹琴当读书。

平仄平仄仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄平平平平,仄平平仄仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄平平仄平平○。
仄仄平仄平仄平,仄仄平平○平平。
平平平平平仄仄,平平平平平仄仄。
○平仄仄仄仄平,仄仄○平○仄仄。
仄○仄仄仄平○仄仄,平平平仄仄平○。
仄仄平○仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄平○仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄○仄。
仄仄仄仄仄平平,仄平仄仄仄平平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
○平平○仄平仄,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄平平平平仄仄。
仄平仄仄○仄○,仄仄平平仄仄平。
平平平仄仄仄仄,○平平仄仄平平。
仄平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平仄平仄平,仄仄仄○平仄仄。
平平平仄平平○,仄平仄平仄仄平。
仄仄仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄○平平平平。
仄平仄平仄仄平,仄仄○平○仄平。

míng huà yuán bù chū huà gōng , shàn shū jué bù shǔ shū shǐ 。
zǐ chūn bǎi yá fēi líng guān , gǔ néng qín zhě bì jūn zǐ 。
zhěn liú shù shí jīn sūn láng , diàn móu bīng chǐ shuāng rán zhāng 。
sǎ sào shū shì fén gǔ xiāng , xìn shǒu wèi wú tiáo gōng shāng 。
cóng cóng chēng chēng quán luò jiàn , yōng yōng jiē jiē hóng dù hàn 。
cóng róng zhěng xiá wèi kěn máng , xiǎo sì yín náo guān yì àn 。
jí rú kuài jiàn zhuó shé fēn liǎng jié , liú lí píng suì yù zān zhé 。
sì yǒu luán jiāo zài bǔ wán , xì shì bīng xián yuán bù jué 。
yòu rú diàn zǒu báo fēi qū pī lì , lǎo shù bǎi zhàng lóng zhuǎ rù 。
dé fēi tǎ suǐ miè bān hén , yī jiù wū tóng jìng rú shì 。
pì nì xiá shǔ fú lí nú , shā jī yī dòng yǔ zhī jù 。
yīng yáng pō lèi shī shàng fù , mù yě bǐng yuè xíng tiān zhū 。
lín hé ér wén shā míng dú , yè lún bù wǎng fǎn hū fù 。
xǔ yóu bù shòu yáo tiān xià , yī piáo suī wú wú yì zú 。
shèng mén cǐ yì chuán bù chuán , gěng gěng jīng líng yuè zài tiān 。
sūn láng hé chù dé shòu shòu , cháng jiāng qiū jì yìn chán juān 。
wǔ yīn běn wú gēn shé chǐ , liù lǜ fā huī píng shǒu zhǐ 。
yīn lǜ zhī wài qiú qī qíng , wàn biàn xī cóng xīn shàng qǐ 。
sūn láng xiōng cì fū hé rú , zhù chǔ gǔ jīn wàn juàn yú 。
shú wèi qī xián zhěn shàng zhī shén shèng , bù běn èr chǐ qíng biān zhī gōng fū 。
shào nián xué qín yù xué qú , wù dàn tán qín dāng dú shū 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

这幅诗意描绘了名画、善书、音乐、琴艺等各种艺术之美,同时传达了勤学苦练、修身养性的价值观。以下是诗句的白话文翻译和总结:
名画的价值在于画工的技艺,善书不仅是历史记载。子春伯牙并非官僚,但他精通琴艺,显示了古代琴者的高贵气质。如今的孙郎以清新容貌,眼如电芒,牙如冰雪,胡须如霜,令人难忘。洒扫书室,焚香熏古,随手弹奏宫商音律。清澈的泉水流淌在涧谷,鸿雁高飞越过汉水。他从容自在,不急不忙,小息间等候着吟咏琴书,或轻拍琴弦,或抑扬顿挫。
形容如剑快速斩蛇,如琉璃瓶破碎玉簪断折,似乎有凤凰羽毛修补,但冰弦音韵绵绵不断。电光飞舞,雹雪纷飞,龙爪似乎要插入老树百丈,但仍保持乌桐树的美好。睥睨黠鼠,擒拿狐狸奴仆,一动杀机与他同在。他的气概如同鹰隼,颇似古时尚父师,如同古代大将牧野持钺,行天讨伐。听到河畔传来杀牛的声音,他拖着车轮不前,却陷入了归还之境。
许由不受尧的天下,但只有一瓢酒也足够满足。这些思考是否传承于圣门,心里洒脱的精灵就像月亮挂在天空。孙郎受何人传授,长江秋霁下映出美丽的婵娟。五音并没有固定的发音器官,六律的表现依靠手指的灵活发挥。音律之外,探求人类的七种情感,万般变化皆源于内心。孙郎内心的胸襟如何,蓄藏了古今的万卷书卷。有人称七弦琴上有神圣的灵感,但并非只有练习琴技才能达到。少年学琴之余,还应当注重读书学习。
总之,这首诗以古典的艺术之美,表达了对琴艺、书法和绘画等多种艺术的赞美,同时强调修身养性、勤学苦练的价值观。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者方回介绍:🔈

方回(一二二七~一三○七),字万里,一字渊甫,号虚谷,别号紫阳山人,歙县(今属安徽)人。早年以诗获知州魏克愚赏识,後随魏至永嘉,得制帅吕文德推荐。理宗景定三年(一二六二)进士,廷试原爲甲科第一,爲贾似道抑置乙科首,调随州教授。吕师夔提举江东,辟充干办公事,历江淮都大司干官、沿江制干,迁通判安吉州。时贾似道鲁港兵败,上书劾贾,召爲太常簿。以劾王爚不可爲相,出知建德府。恭帝德佑二年(一二七六),元兵至建德,出降,改授建德路总管兼府尹。元世祖至元十四年(一二七七)赴燕觐见,归後仍旧任。前後在郡七年,爲婿及门生所讦,罢,不再仕。以诗游食元新贵间二十余年,也与宋遗民往还,长期寓居钱塘。元成宗大德十一年卒... 查看更多>>

方回的诗:

相关诗词:

谒焦链师 (yè jiāo liàn shī)

朝代:唐    作者: 王昌龄

中峯青苔壁,一点云生时。
岂意石堂里,得逢焦链师。
炉香净琴案,松影闲瑶墀。
拜受长年药,翩翻西海期。

平仄平仄仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄平平平平,仄平平仄仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄平平仄平平○。
仄仄平仄平仄平,仄仄平平○平平。
平平平平平仄仄,平平平平平仄仄。
○平仄仄仄仄平,仄仄○平○仄仄。
仄○仄仄仄平○仄仄,平平平仄仄平○。
仄仄平○仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄平○仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄○仄。
仄仄仄仄仄平平,仄平仄仄仄平平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
○平平○仄平仄,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄平平平平仄仄。
仄平仄仄○仄○,仄仄平平仄仄平。
平平平仄仄仄仄,○平平仄仄平平。
仄平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平仄平仄平,仄仄仄○平仄仄。
平平平仄平平○,仄平仄平仄仄平。
仄仄仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄○平平平平。
仄平仄平仄仄平,仄仄○平○仄平。

听天台处士弹琴 (tīng tiān tāi chǔ shì tán qín)

朝代:宋    作者: 文同

处士得琴要,谁师师自然。
为言秋思好,因听夜声圆。
耳出淫哇外,心摇寂寞前。
广陵君且止,不欲慢商弦。

平仄平仄仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄平平平平,仄平平仄仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄平平仄平平○。
仄仄平仄平仄平,仄仄平平○平平。
平平平平平仄仄,平平平平平仄仄。
○平仄仄仄仄平,仄仄○平○仄仄。
仄○仄仄仄平○仄仄,平平平仄仄平○。
仄仄平○仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄平○仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄○仄。
仄仄仄仄仄平平,仄平仄仄仄平平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
○平平○仄平仄,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄平平平平仄仄。
仄平仄仄○仄○,仄仄平平仄仄平。
平平平仄仄仄仄,○平平仄仄平平。
仄平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平仄平仄平,仄仄仄○平仄仄。
平平平仄平平○,仄平仄平仄仄平。
仄仄仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄○平平平平。
仄平仄平仄仄平,仄仄○平○仄平。

洛社老僧听琴 其二 (luò shè lǎo sēng tīng qín qí èr)

朝代:宋    作者: 楼钥

自言几载不闻琴,屡听清弹苦契心。
少待庭柯蝉噪静,为师更作醉翁吟。

平仄平仄仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄平平平平,仄平平仄仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄平平仄平平○。
仄仄平仄平仄平,仄仄平平○平平。
平平平平平仄仄,平平平平平仄仄。
○平仄仄仄仄平,仄仄○平○仄仄。
仄○仄仄仄平○仄仄,平平平仄仄平○。
仄仄平○仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄平○仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄○仄。
仄仄仄仄仄平平,仄平仄仄仄平平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
○平平○仄平仄,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄平平平平仄仄。
仄平仄仄○仄○,仄仄平平仄仄平。
平平平仄仄仄仄,○平平仄仄平平。
仄平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平仄平仄平,仄仄仄○平仄仄。
平平平仄平平○,仄平仄平仄仄平。
仄仄仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄○平平平平。
仄平仄平仄仄平,仄仄○平○仄平。

东观徐链师松隠丹房 其二 (dōng guān xú liàn shī sōng yǐn dān fáng qí èr)

朝代:宋    作者: 仇远

苏仙行部溧州时,曾赋黄冠白鸟诗。
八十链师犹健在,自锄松下取苓芝。

平仄平仄仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄平平平平,仄平平仄仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄平平仄平平○。
仄仄平仄平仄平,仄仄平平○平平。
平平平平平仄仄,平平平平平仄仄。
○平仄仄仄仄平,仄仄○平○仄仄。
仄○仄仄仄平○仄仄,平平平仄仄平○。
仄仄平○仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄平○仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄○仄。
仄仄仄仄仄平平,仄平仄仄仄平平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
○平平○仄平仄,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄平平平平仄仄。
仄平仄仄○仄○,仄仄平平仄仄平。
平平平仄仄仄仄,○平平仄仄平平。
仄平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平仄平仄平,仄仄仄○平仄仄。
平平平仄平平○,仄平仄平仄仄平。
仄仄仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄○平平平平。
仄平仄平仄仄平,仄仄○平○仄平。

听尹链师弹琴 (tīng yǐn liàn shī tán qín)

朝代:唐    作者: 吴筠

至乐本太一,幽琴和乾坤。
郑声久乱雅,此道稀能尊。
吾见尹仙翁,伯牙今复存。
衆人乘其流,夫子达其源。
在山峻峰峙,在水洪涛奔。
都忘迩城阙,但觉清心魂。
代乏识微者,幽音谁与论。

平仄平仄仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄平平平平,仄平平仄仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄平平仄平平○。
仄仄平仄平仄平,仄仄平平○平平。
平平平平平仄仄,平平平平平仄仄。
○平仄仄仄仄平,仄仄○平○仄仄。
仄○仄仄仄平○仄仄,平平平仄仄平○。
仄仄平○仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄平○仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄○仄。
仄仄仄仄仄平平,仄平仄仄仄平平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
○平平○仄平仄,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄平平平平仄仄。
仄平仄仄○仄○,仄仄平平仄仄平。
平平平仄仄仄仄,○平平仄仄平平。
仄平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平仄平仄平,仄仄仄○平仄仄。
平平平仄平平○,仄平仄平仄仄平。
仄仄仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄○平平平平。
仄平仄平仄仄平,仄仄○平○仄平。

听李尊师弹琴 (tīng lǐ zūn shī tán qín)

朝代:唐    作者: 齐己

仙子弄瑶琴,仙山松月深。
此声含太古,谁听到无心。
洒石霜千片,歕崖泉万寻。
何人传指法,携向海中岑。

平仄平仄仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄平平平平,仄平平仄仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄平平仄平平○。
仄仄平仄平仄平,仄仄平平○平平。
平平平平平仄仄,平平平平平仄仄。
○平仄仄仄仄平,仄仄○平○仄仄。
仄○仄仄仄平○仄仄,平平平仄仄平○。
仄仄平○仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄平○仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄○仄。
仄仄仄仄仄平平,仄平仄仄仄平平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
○平平○仄平仄,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄平平平平仄仄。
仄平仄仄○仄○,仄仄平平仄仄平。
平平平仄仄仄仄,○平平仄仄平平。
仄平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平仄平仄平,仄仄仄○平仄仄。
平平平仄平平○,仄平仄平仄仄平。
仄仄仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄○平平平平。
仄平仄平仄仄平,仄仄○平○仄平。

听僧弹琴 (tīng sēng tán qín)

朝代:唐    作者: 贯休

家近吴王古战城,海风终日打墙声。
今朝乡思浑堆积,琴上闻师大蟹行。

平仄平仄仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄平平平平,仄平平仄仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄平平仄平平○。
仄仄平仄平仄平,仄仄平平○平平。
平平平平平仄仄,平平平平平仄仄。
○平仄仄仄仄平,仄仄○平○仄仄。
仄○仄仄仄平○仄仄,平平平仄仄平○。
仄仄平○仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄平○仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄○仄。
仄仄仄仄仄平平,仄平仄仄仄平平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
○平平○仄平仄,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄平平平平仄仄。
仄平仄仄○仄○,仄仄平平仄仄平。
平平平仄仄仄仄,○平平仄仄平平。
仄平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平仄平仄平,仄仄仄○平仄仄。
平平平仄平平○,仄平仄平仄仄平。
仄仄仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄○平平平平。
仄平仄平仄仄平,仄仄○平○仄平。

听程道士琴 (tīng chéng dào shì qín)

朝代:宋    作者: 李彭

鵾弦鐡拨世多有,玉筝银甲嗟凡陋。
平生绿绮醒心泉,净洗耳根端不朽。
链师霜髭已满颐,履霜坐弹霜叶飞。
腐儒冻馁非所惜,物物愿荷皇天慈。

平仄平仄仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄平平平平,仄平平仄仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄平平仄平平○。
仄仄平仄平仄平,仄仄平平○平平。
平平平平平仄仄,平平平平平仄仄。
○平仄仄仄仄平,仄仄○平○仄仄。
仄○仄仄仄平○仄仄,平平平仄仄平○。
仄仄平○仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄平○仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄○仄。
仄仄仄仄仄平平,仄平仄仄仄平平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
○平平○仄平仄,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄平平平平仄仄。
仄平仄仄○仄○,仄仄平平仄仄平。
平平平仄仄仄仄,○平平仄仄平平。
仄平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平仄平仄平,仄仄仄○平仄仄。
平平平仄平平○,仄平仄平仄仄平。
仄仄仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄○平平平平。
仄平仄平仄仄平,仄仄○平○仄平。

听琴秋夜赠寇尊师 (tīng qín qiū yè zèng kòu zūn shī)

朝代:唐    作者: 常建

琴当秋夜听,况是洞中人。
一指指应法,一声声爽神。
寒虫临砌急,清吹褭灯频。
何必锺期耳,高闲自可亲。

平仄平仄仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄平平平平,仄平平仄仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄平平仄平平○。
仄仄平仄平仄平,仄仄平平○平平。
平平平平平仄仄,平平平平平仄仄。
○平仄仄仄仄平,仄仄○平○仄仄。
仄○仄仄仄平○仄仄,平平平仄仄平○。
仄仄平○仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄平○仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄○仄。
仄仄仄仄仄平平,仄平仄仄仄平平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
○平平○仄平仄,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄平平平平仄仄。
仄平仄仄○仄○,仄仄平平仄仄平。
平平平仄仄仄仄,○平平仄仄平平。
仄平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平仄平仄平,仄仄仄○平仄仄。
平平平仄平平○,仄平仄平仄仄平。
仄仄仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄○平平平平。
仄平仄平仄仄平,仄仄○平○仄平。

送沈链师归武夷 其二 (sòng shěn liàn shī guī wǔ yí qí èr)

朝代:宋    作者: 胡仲弓

焚香礼象纬,步虚声摩空。
升真古洞天,依稀五明宫。
宝珠如黍米,悬悬太虚中。
链师於此时,金丹满炉红。

平仄平仄仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄平平平平,仄平平仄仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄平平仄平平○。
仄仄平仄平仄平,仄仄平平○平平。
平平平平平仄仄,平平平平平仄仄。
○平仄仄仄仄平,仄仄○平○仄仄。
仄○仄仄仄平○仄仄,平平平仄仄平○。
仄仄平○仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄平○仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄○仄。
仄仄仄仄仄平平,仄平仄仄仄平平。
平平○仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
○平平○仄平仄,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄平平平平仄仄。
仄平仄仄○仄○,仄仄平平仄仄平。
平平平仄仄仄仄,○平平仄仄平平。
仄平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平仄平仄平,仄仄仄○平仄仄。
平平平仄平平○,仄平仄平仄仄平。
仄仄仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄○平平平平。
仄平仄平仄仄平,仄仄○平○仄平。