tài qīng gōng wén dī lòu
太清宫闻滴漏 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 严巨川 (yán jù chuān)

玉漏移中禁,齐车入太清。
渐知催辨色,复听续余声。
乍逐微风转,时因杂佩轻。
青楼人罢梦,紫陌骑将行。
残魄栖初尽,余寒滴更生。
惭非朝谒客,空有振衣情。

仄仄平○○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○○○。
平仄平平仄,平平仄○平。
平平平仄仄,○仄仄○平。

yù lòu yí zhōng jìn , qí chē rù tài qīng 。
jiàn zhī cuī biàn sè , fù tīng xù yú shēng 。
zhà zhú wēi fēng zhuǎn , shí yīn zá pèi qīng 。
qīng lóu rén bà mèng , zǐ mò qí jiāng xíng 。
cán pò qī chū jìn , yú hán dī gēng shēng 。
cán fēi cháo yè kè , kōng yǒu zhèn yī qíng 。

太清宮聞滴漏

—— 嚴巨川

玉漏移中禁,齊車入太清。
漸知催辨色,復聽續餘聲。
乍逐微風轉,時因雜珮輕。
青樓人罷夢,紫陌騎將行。
殘魄棲初盡,餘寒滴更生。
慚非朝謁客,空有振衣情。

仄仄平○○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○○○。
平仄平平仄,平平仄○平。
平平平仄仄,○仄仄○平。

yù lòu yí zhōng jìn , qí chē rù tài qīng 。
jiàn zhī cuī biàn sè , fù tīng xù yú shēng 。
zhà zhú wēi fēng zhuǎn , shí yīn zá pèi qīng 。
qīng lóu rén bà mèng , zǐ mò qí jiāng xíng 。
cán pò qī chū jìn , yú hán dī gēng shēng 。
cán fēi cháo yè kè , kōng yǒu zhèn yī qíng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
玉漏移动到禁中,齐车进入太清。
渐渐地明白了催促变色的意义,再次听到续余声音。
有时随着微风而转动,有时因为佩饰的轻轻摇动。
青楼中的人们结束了梦境,紫陌上的骑士将要出行。
残余的灵魂逐渐消散,余寒滴水又重新生成。
惭愧地不是朝廷的宾客,只是有一份激动的心情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者严巨川介绍:🔈

巨川,建中贞元间人。补诗一首。(《全唐诗》卷七八一收严巨川诗二首,列爲爵里世次俱无考之作者。) 查看更多>>

严巨川的诗:

相关诗词:

金丹诗诀 其六一 (jīn dān shī jué qí liù yī)

朝代:宋    作者: 陈楠

宫中眼底火星飞,雷电掀翻白雪垂。
身里漏声闻滴滴,三尸精血可充饥。

仄仄平○○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○○○。
平仄平平仄,平平仄○平。
平平平仄仄,○仄仄○平。

省题诗二十一首 晓日禁林闻清漏 (shěng tí shī èr shí yī shǒu xiǎo rì jìn lín wén qīng lòu)

朝代:唐    作者: 王棨

晓过宫垣侧,犹闻漏水频。
清音传五夜,山影值三春。
露碎金壶滴,风和玉佩振。
依稀连鳯沼,髣髴辨鸡人。
温树初凝雾,彤闱渐向晨。
若非鸳鹭伴,谁此继香尘。

仄仄平○○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○○○。
平仄平平仄,平平仄○平。
平平平仄仄,○仄仄○平。

尚书郎上直闻春漏 (shàng shū láng shàng zhí wén chūn lòu)

朝代:唐    作者: 周彻

建礼通华省,含香直紫宸。
静闻铜史漏,暗识桂宫春。
滴沥疑将绝,清泠发更新。
寒声临鴈沼,疎韵应鸡人。
迥入千门彻,行催五夜频。
高台闲自听,非是驻征轮。

仄仄平○○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○○○。
平仄平平仄,平平仄○平。
平平平仄仄,○仄仄○平。

端午贴子词 皇太子宫五首 其三 (duān wǔ tiē zǐ cí huáng tài zǐ gōng wǔ shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 真德秀

午漏迟迟滴玉壶,清阴羃羃布庭除。
只将底事销长日,大学中庸两卷书。

仄仄平○○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○○○。
平仄平平仄,平平仄○平。
平平平仄仄,○仄仄○平。

相和歌辞 宫怨 (xiāng hé gē cí gōng yuàn)

朝代:唐    作者: 李益

露湿晴花宫殿香,月明歌吹在昭阳。
似将海水添宫漏,共滴长门一夜长。

仄仄平○○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○○○。
平仄平平仄,平平仄○平。
平平平仄仄,○仄仄○平。

(jù)

朝代:唐    作者: 陆畅

满手香传金菊酒,漏声遥滴上阳宫。

仄仄平○○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○○○。
平仄平平仄,平平仄○平。
平平平仄仄,○仄仄○平。

宫漏出花迟诗 (gōng lòu chū huā chí shī)

朝代:宋    作者: 王禹偁

丹禁迟迟漏,深宫灼灼花。
繁枝开正满,清韵出何赊。
静拂红英密,微穿翠叶斜。
依稀惊宿蝶,冷落动晨鸦。
细逐香离槛,轻翻露滴沙。
愿当直仙署,铃索共交加。

仄仄平○○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○○○。
平仄平平仄,平平仄○平。
平平平仄仄,○仄仄○平。

晓过南宫闻太常清乐 (xiǎo guò nán gōng wén tài cháng qīng lè)

朝代:唐    作者: 陆贽

南宫闻古乐,拂曙听初惊。
烟霭遥迷处,丝桐暗辨名。
节随新律改,声带绪风轻。
合雅将移俗,同和自感情。
远音兼晓漏,余响过春城。
九奏明初日,寥寥天地清。

仄仄平○○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○○○。
平仄平平仄,平平仄○平。
平平平仄仄,○仄仄○平。

宫词 其九五 (gōng cí qí jiǔ wǔ)

朝代:宋    作者: 王珪

萱草成窠杏子青,夜闻禁漏晓闻莺。
吹回一觉昭阳梦,帐外春风太薄情。

仄仄平○○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○○○。
平仄平平仄,平平仄○平。
平平平仄仄,○仄仄○平。

滴滴泉 (dī dī quán)

朝代:宋    作者: 钱闻诗

不同瀑布泻千山,数滴空余坎井间。
端是龙神閟珠味,故教滴滴与人悭。

仄仄平○○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○○○。
平仄平平仄,平平仄○平。
平平平仄仄,○仄仄○平。

动物